sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 4: Đội Bảo Vệ

"Cao đẳng Chiến Thần đỉnh phong Tinh Thần Niệm Sư? Quả nhiên không bình thường." Lý tư lệnh vào lúc La Phong vừa mới vào phòng đã bắt đầu quan sát nhân vật thiên tài có tính truyền kỳ. La Phong phía trước ăn mặc bộ quần áo luyện công bình thường, trán còn dính mồ hôi. Mơ hồ thấy được một lực lượng vô hình lấy La Phong làm trung tâm, phảng phất như một con mãnh thú tuyệt thế.

Khiến cho Lý tư lệnh cùng Vương phó tư lệnh, trong lòng đều âm thầm thất kinh.

Bọn họ không biết, đây là bởi vì buổi sáng La Phong tu luyện mấy ngàn lần ã¬` Thiên Thần Đồ Lục ã¬9mà quá mức mệt mỏi, cho nên Tinh Thần niệm lực không có hoàn mỹ thu giấu, mà là không hề che đậy cứ tản ra ngoài.

"Các vị tán gẫu, ta trước hết đi ra ngoài." Ô Thông cười nói.

"Cám ơn Ô Quán chủ"

Lý Đạt Uy, Vương La Hàn hai người nhìn theo Ô Thông đi ra ngoài. Tuy rằng nói hai người Lý Đạt Uy địa vị rất cao, nhưng Ô Thông dù sao cũng là người của 'Võ quán Cực Hạn '. Đối với người của võ quán Cực Hạn, quân đội Hoa Hạ quốc vẫn giữ thái độ thân thiện.

"Lý tư lệnh, Vương phó tư lệnh, chúng ta ngồi xuống nói chuyện" La Phong cười ngồi xuống.

Lý Đạt Uy, Vương La Hàn hai người này cũng đều mỉm cười ngồi xuống, Lý Đạt Uy mỉm cười: "Đã sớm nghe nói đến đại danh của La Phong tiên sinh. Trong Chiến Thần cung, ta cũng nhìn thấy La Phong tiên sinh từ xa. Nhưng mà này gặp mặt thì ta mới phát hiện, La Phong tiên sinh so với lúc ở Chiến Thần cung càng thêm khí độ bất phàm.

"Lý tư lệnh tái khen ta, khiến ta phổng mũi" La Phong nở nụ cười.

"Đó không phải khen, mà là khâm phục!" Lý tư lệnh cười nói: "Ta năm nay sáu mươi hai, cũng mới là Trung cấp Chiến Thần, đời này xem như đến đỉnh . Mà dựa theo tình báo bên quân đội chúng ta thì biết La Phong tiên sinh ngươi từng một người, đánh bại Huyễn Ma Tạp Đặc Lan, Huyết ảnh Y Phàm, Cự hùng Khải Tháp, Kền Kền Lý Diệu, bốn đại Cao cấp Chiến Thần. Trong bốn vị này thì ba vị có 'Hắc Thần sáo trang' ... Chiến tích quả thực nghe rợn cả người. Giới cao cấp nhất của võ quán Cực Hạn đánh giá La Phong tiên sinh là 'Vô địch Chiến Thần', cũng phù hợp thực lực của La Phong tiên sinh. Là một Võ giả ... Ta đích thật là rất bội phục La Phong tiên sinh."

La Phong nghe những lời như thế mà xém mê muội.

Có điều thực lòng mà nói, được nghe những lời khen ngợi như thế, đặc biệt lại do nhân vật thân phận cỡ như tư lệnh quân khu Đông Nam nói ra, đích xác khiến cho trong lòng vui vẻ! Chẳng qua cũng chỉ có thể nói La Phong không lăn lộn trong quan trường nên không rõ. Có thể ngồi vào vị trí tư lệnh một đại quân khu, ngoại trừ có năng lực ra thì tố chất xã giao là khẳng định phải có.

Nói theo cách đơn giản nhất là để cho La Phong có thiện cảm.

Dù sao Lý Đạt Uy, Vương La Hàn rất rõ ràng tuy rằng bọn họ ở trong quân đội Hoa Hạ quốc có địa vị rất cao, Lý Đạt Uy lại tư lệnh đại quân khu, quân hàm thượng tướng lục quân. Nhưng mà ... La Phong, là Giám Sát sứ của võ quán Cực Hạn. Mà võ quán Cực Hạn, là thế lực mạnh mẽ tinh anh nhất trên trái đất! Có địa vị siêu nhiên! Tuy rằng không có lập nước, nhưng năm đại cường quốc ai cũng không dám trêu chọc, ngược lại nguyện ý đi kết giao.

Bọn họ muốn mời La Phong làm việc, đương nhiên phải tán tụng La Phong để cho La Phong vui vẻ. Nếu không bị La Phong đuổi ra ngoài ... Cho dù bọn họ là sếp song quân khu cũng không có biện pháp khống chế La Phong thế nào.

"La Phong tiên sinh, nếu không ngại thì ta mặt dày cứ gọi ngươi là La Phong. Mà ngươi cũng đừng gọi cái gì tư lệnh ... Gọi ta một tiếng Lý Đạt Thành, lão Lý, Lý ca đều được." Lý Đạt Uy cười nói.

"Ha ha, ta hay gọi lão Lý đi sao." La Phong cười nói: "Lão Lý, lần này các ngươi đến, có chuyện gì cứ việc nói."

Kỳ thật trong bưu kiện võ quán Cực Hạn gửi cho La Phong về ' trácha nhiệm Giám Sát sứ trách nhiệm' đã nói cẩn thận Giám Sát sứ cần làm cái gì, khi gặp chuyện nào ... đều có nói qua. La Phong đối với mục đích đến của hai người này, cũng mơ mơ hồ hồ có chút đoán ra.

"Được, ta cứ việc nói thẳng" Vẻ mặt Lý Đạt Uy có chút trịnh trọng: "Xã hội nhân loại chúng ta mặc dù có võ giả lợi hại cùng với pháo laser. Có điều đàn quái thú lực lượng quá mạnh mẽ !"

"Không phải ta tăng sĩ khí của kẻ khác! Quái thú đàn nói về số lượng những con có thực lực so với quái thú trên trên lục địa, cũng như so với nhân loại chúng ta thì nhiều hơn gấp bội" Lý Đạt Uy lắc đầu thở dài nói: "Nếu không phải chúng ta có pháo laser để uy hiếp, xã hội nhân loại làm sao có thể bình yên sinh sống ở trong các thành phố căn cứ?"

La Phong cau mày nhăn mặt, yên lặng nghe.

"Nhân loại cùng quái thú trên lục địa hình thành cục diện giằng co!"Chúng ta không cần pháo laser để đối phó Vương cấp quái thú. Còn Vương cấp quái thú cũng sẽ không tham dự thú triều tiến công căn cứ thành phố! Hai bên đều có ý ngầm" Lý Đạt Uy cảm thán nói: "Kỳ thật, thỏa thuận ngầm hai bên ... là do năm đó Quán chủ 'Hồng' của các ngươi cùng nhóm quái thú Vương cấp đàm phán.

La Phong rùng mình.

Nhân loại cùng quái thú đàm phán? Hồng đi đàm phán?

"Trên lục địa quái thú Tộc đàn cùng quái thú Tộc đàn trên bầu trời so với chúng ta không phải quá lợi hại. Năm trước ở trong Hoa Hạ quốc chúng ta phát sinh một lần nhất cấp thú hồ, nhị cấp thú triều phát sinh sáu lần, tam cấp thú triều phát sinh 21 lần. Tất cả những đợt này xảy ra trong phạm vi được thừa nhận là Hoa Hạ quốc chúng ta" Lý Đạt Uy nói rất thoải mái.

La Phong lại thất kinh...

Mấy cái số liệu này đều là cơ mật. La Phong cũng không biết, không nghĩ tới quốc gia hàng năm cũng gặp nhiều công kích như thế.

"Đối với tổ quốc chúng ta, nguy hiểm nhất vẫn là quái thú trong biển" Vẻ mặt Lý Đạt Uy trịnh trọng: "Quái thú lợi hai ngoài biển ở trong những vùng nước sâu. Đến như pháo laser cũng không uy hiếp nổi chúng nó. Hơn nữa số lượng quái thú đại dương so với quái thú lục địa, quái thú dạng chim bay nhiều hơn rất nhiều. Làm sao lại có thể chịu nhún mà đàm phán?"

Hơn nữa nhất loạt võ giả nhân loại khi tiến vào dưới biển, thực lực e là chỉ còn lại có hai ba thành. Chúng ta căn bản không có cách nào khác để chủ động tiến công." Lý Đạt Uy lắc đầu nói.

La Phong yên lặng gật đầu.

Con người ở trong nước, thực lực đích xác yếu đi rất nhiều. Đến như một cái hồ nước chỗ đảo sương mù cũng thiếu chút nữa khiến mình xong đời, chứ đừng nói đến đại dương mênh mông. Nhân loại hiện nay căn bản không có cách nào khác chủ động tiến công quái thú trong biển rộng.

"Chúng ta chỉ có thể bị động phòng thủ" Trên mặt Lý Đạt Uy có một vẻ buồn bã "Quái thú trong đại dương có thể đi dọc theo sông tiến sâu vào đất liền! Quái thú ngoài biển có năng lực quỷ dị, chỉ cần số lượng đủ nhiều là chúng nó có thể tự mình mở luồng lạch! Cho nên nhân loại chúng ta không thể tùy ý để chúng nó đi đến gần. Phải nhờ vào địa lợi, nhờ vào pháo lazer, nhờ vào quân đội ngăn cản!"

"Tổn thất rất lớn." Lý Đạt Uy lắc đầu.

"Cho dù chúng ta mỗi lần giết chết mấy ngàn đến trên vạn ức con quái thú đại dương, có điều ... ở trong biển rộng chỉ sợ một ngày sinh ra số quái thú không biết là bao nhiêu. Trong biển rộng quái thú cứ cá lớn nuốt cá bé lẫn nhau, mỗi ngày đều chết đi rất nhiều, cho dù chúng ta có giết hay không ... Đối với đàn quái thú ngoài đại dương mà nói, điều đó không ảnh hưởng" Lý Đạt Uy rất bất đắc dĩ mà nói.

La Phong cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

Đích xác là đàn quái thú chém giết lẫn nhau, khỏe ăn thịt yếu. Nhân loại đánh chết mấy con quái thú ở biển, đối với cả quần thể quái thú trong đại dương căn bản không có ảnh hưởng.

"Cho nên ta mời La Phong có thể ở những thời khắc mấu chốt, ngẫu nhiên trợ giúp quân khu Đông Nam chúng ta đối phó với quái thú lợi hại một chút ở trong biển. Yên tâm .... Vương cấp quái thú thì không dám tiến vào sông trong lục địa. Pháo lazer của chúng ta đang chờ chúng nó" Lý Đạt Uy liền nói.

Sử dụng! Một Vô địch Chiến Thần...

Vào trong chiến đấu với quái thú đôi khi so với mười vạn đại quân còn có hiệu quả hơn! "Được, ta nhận" La Phong không chút do dự.

Chiến tranh giữa nhân loại và quái thú là cuộc chiến sinh tồn của xã hội, mình nên ra tay! "Cám ơn!" Lý Đạt Uy cảm kích nói.

Một vô địch Chiến Thần... Hay Tinh Thần Niệm Sư! Khi không có 'Vương cấp quái thú' tham gia các đợt thú triều của quái thú ngoài biển thì trong chiến đấu, so với mười khẩu pháo laser còn có công dụng hơn "La Phong, dựa theo thông lệ của chúng ta, quân đội sẽ trao tặng ngươi quân hàm 'Thiếu tướng lục quân'. Tuy rằng không có thực quyền gì, nhưng cũng coi như có địa vị thân phận. Sau này đi đến quân đội cũng có thể giảm rất nhiều phiền toái" Lý Đạt Uy cười nói, "Quân hàm này cũng coi như không tệ, tư lệnh tiểu quân khu cũng mới là thiếu tướng lục quân"

"Ha ha ... Lão Lý, nói thật, vào lúc ta thi vào trường cao đẳng còn từng nghĩ muốn ghi danh trường quân đội" La Phong cười rộ lên.

"A, vậy làm sao không vào được trường quân đội? Nếu không, ngươi đã là đại nhân tài ở quân khu chúng ta" Lý Đạt Uy liền nói.

"Cuộc đời như vậy, nói cũng không rõ hết" La Phong lắc đầu cười nói.

Nghĩ muốn vào trường quân sự không thành, ngoảnh đầu lại đã thành thiếu tướng lục quân! Phải biết rằng hiện nay trên thế giới đã không có hải quân, không quân? Cứ xem giá cả một chiếc máy bay chiến đấu là biết, qui mô của không quân nhất định rất nhỏ. Cho nên quân đội quốc gia hiện nay là dành cho lục quân. Một thiếu tướng lục quân, đích xác địa vị rất cao .

"La Phong, ngươi lĩnh quân hàm thiếu tướng lục quân tuy rằng thực quyền không nhiều lắm, nhưng dựa theo lệ thường, lấy thực lực vô địch Chiến Thần là có thể được biên chế đội bảo vệ năm trăm người" Lý Đạt Uy nói.

"A, đội bảo vệ năm trăm người? Giám Sát sứ của Võ quán Lôi Điện thì sao?" La Phong cười hỏi.

"Bên đó cũng có biên chế đội bảo vệ năm trăm người" Lý Đạt Uy cùng Vương La Hàn ở bên cạnh cho đến giờ không mở miệng cũng nở nụ cười.

Bọn họ đều hiểu rằng, võ quán Cực Hạn và võ quán Lôi Điện luôn luôn tranh nhau so cao thấp. Hai đại Võ quán đều trải rộng thiên hạ. Hai vị tổng quán chủ, một là đệ nhất thế giới, một là đệ nhị thế giới. Đều là từ trong Đại Niết Bàn! Thời kì nhanh chóng nổi lên! Mà Lôi Thần lại được xưng là tốc độ đệ nhất thế giới, cường độ lẫn thực lực bản thân cùng Hồng vẫn còn hơi kém. Nhưng mà hiển nhiên là người gần mức của Hồng nhất.

Chỉ một lần nói chuyện như vậy mà La Phong đã thành thiếu tướng lục quân Hoa Hạ quốc, kèm theo đội bảo vệ có ba mươi ba người.

Đương nhiên trách nhiệm chính của hắn là trong những thời khắc mấu chốt, hỗ trợ quân khu Đông Nam chống đỡ các đợt công kích của quái thú ngoài biển! Thời gian cứ lần lượt trôi qua, ngày 1 tháng 9 càng ngày càng gần. Đến tối ngày mùng một tháng chín, tại tổng hội quán Cực Hạn ở khu trung tâm căn cứ sẽ cử hành đại tiệc nghênh đón Giám Sát sứ mới.

Chiều ngày 31 tháng 8.

Trong phòng nghe nhìn, trên màn hình ở vách tường xuất hiện hình ảnh video của Từ Hân.

"La Phong, cậu nói xem mình mặc cái này thế nào? Trong tiệc tối thì phong cách cái này có phù hợp không?" Trên màn hình, Từ Hân đang mặc một bộ lễ phục dạ hội màu vàng nhạt. ( Èo, ngộ chuyên bị hỏi kiểu này trước mỗi lần đi cùng GF. Bất quá, ngộ cũng xích he he )

"Cũng được." La Phong mỉm cười, gật gật đầu ( Đại cả đẫn, đồ vô vị, ko tâm lí)

"Cậu như thế nào mà luôn nói cũng được." Trên màn hình trông Từ Hân có chút giận dỗi "Hiện tại cậu trả lời mình, chỉ có thể có ba đáp án là không phù hợp, phình phường, rất đẹp"

La Phong vuốt mũi, cười: "Được rồi, bộ này ... Cảm giác hơi tẻ nhạt. Bộ đồ tím cậu mặc vừa rồi coi có vẻ đẹp đấy" ( Chậc chậc, lời lẽ có cánh đi đâu hết rồi)

"A, mình thử lại tiếp theo bộ nữa" Từ Hân chạy đi, biến mất trên màn hình. ( Èo, thích nghe khen body chuẩn mặc bộ nào cũng chẹp đây he he)

Đột nhiên đồng hồ thông tin trên cổ tay La Phong phát ra những tiếng kêu tích! Tích!"Hả?"

"Có bưu kiện?" La Phong lập tức đưa tay nhấn nút mở hòm thư. Tiêu đề thật rõ ràng ã¬` Thông tri xuất phát đi di tích cổ văn minh ã¬9


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx