sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 22: Thôn Phệ Thú Điên Cuồng

Trong cả thành Dương Châu cũng như tám thành phố vệ tinh của căn cứ Giang Nam. Vào lúc này cả thành Dương Châu hoàn toàn lâm vào cảnh điên cuồng. Tiếng gào thét thống khổ, tiếng kêu thảm thiết vang dội khắp trời đêm. Một số tòa nhà cao chọc trời hoặc là sụp đổ hay gãy đôi, hoặc là chìm ngập trong biển lửa, tưởng như cả thành thị cũng đang bị hủy diệt.

Trong tiểu khu Minh Nguyệt.

Một chiếc đĩa bay chiến cơ đã dừng lại ở trên bãi cỏ, ba gã quân nhân nghành đặc biệt nhảy xuống chiến cơ rồi tựa như một trận gió nhanh chóng lao vào trong nhà La Phong. Cộp cộp cộp! Ba người nhanh chóng xông lên tầng hai nhà La Phong. Ở tầng hai, bên trong phòng trọng lực được sắp đặt ngay ngắn giường, sô pha, máy tính..v..v..

Cha mẹ La Phong là La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan cùng cậu em La Hoa, còn có bạn gái Chân Nam cùng cha mẹ nàng cùng với Từ Hân! Tất cả đều ở trong phòng trọng lực. May mắn là phòng trọng lực dài rộng đều sáu thước, không gian lớn như vậy cũng tạm đủ cho cả đám người ở tạm. Lúc trước Chân Nam lo lắng cho cha me Chân Dữu nên sau đó La Hoa gọi điện thoại mời nhạc phụ và nhạc mẫu tương lai cùng tới.

"La Hồng Quốc tiên sinh! Mời các người rời phòng trọng lực nhanh chóng đi theo chúng ta! Mọi người đừng ở đây"

Ba gã quân nhân đứng ở bên ngoài phòng trọng lực, người chỉ huy trong đó lo lắng nói "Các tòa nhà khu vực này lúc nào cũng có thể trở thành mục tiêu công kích của con Thôn Phệ thú kia, thủ trưởng đã hạ lệnh cho chúng ta tới đón người nhà của La tiên sinh! Thời gian rất khẩn trương, xin nhanh một chút"

"Ta đã gọi điện thoại cho mọi người rồi, ta không đi"

"Chúng ta không đi - đúng vậy."

"Các vị, các vị hãy cứ đi đi. Ta chờ anh ta trở về rồi sẽ nói sau"

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa đều nói vậy. Bên ngoài ba gã quân nhân đều rất bất đắc dĩ.

Đột nhiên, người chỉ huy thấy đồng hồ thông tin rung lên, hắn cúi đầu vừa nhìn màn hình mà sắc mặt khẽ biến: "Thủ trưởng gọi điện"

Lập tức nhận điện.

"Thủ trưởng, người nhà La nghị viên không chịu đi." Quân nhân chỉ huy lập tức bẩm báo.

"Vâng!"

"Vâng!"

Quân nhân liên tiếp vâng dạ rồi lập tức chấm dứt cuộc gọi.

"La Hồng Quốc tiên sinh, chúng ta vừa mới liên hệ đến La nghị viên, chẳng bao lâu nữa ngài sẽ về đây" Quân nhân đứng trước phòng trọng lực nói một câu.

Trong phòng trọng lực mọi người trong nhà La Phong cũng vui mừng vạn phần. La Phong sắp quay trở lại? Tối nay đích thật là một hồi ác mộng, bọn họ ở bên trong phòng trọng lực cũng rất lo lắng cho La Phong.

"Đi thôi!" Quân nhân chỉ huy vung tay lên, tức khắc cả ba gã quân nhân nhanh chóng rời đi.

Trên vùng trời đại lục Châu Á.

Trong đêm đen một tia lưu quang nhanh chóng xé gió phi hành, La Phong mặc Ma Vân chiến giáp, chân đạp Độn Thiên Toa, tay phải lại cầm 'Hồ hình thuẫn bài' ( tấm khiên hình cung) đúng là thứ lúc trước sư phụ đã chết ở Vẫn Mặc Tinh tặng cho hắn, đó là bộ binh khí Hồ Đao Bàn ( đao hình cung)! Hồ Đao Bàn cùng Độn Thiên Toa về đẳng cấp tương đương nhau. Một cái đứng đầu về di chuyển lẩn trốn. Một cái đứng đầu về công kích.

Kỳ thật về binh khí dùng niệm lực điều khiển cho đến hôm nay La Phong cũng hiểu được ! Như lúc trước hắn tự mình vừa mới có thể khống chế 18 cỗ niệm lực đã thử thúc dục 'Độn Thiên Toa làm Toản Sơn trùy tầng thứ hai, nên trải qua vô số lần thử đều thất bại! Chính là bởi vì lúc đó khả năng khống chế niệm lực của hắn thật sự rất thô thiển, quá yếu.

Mà trải qua việc tu luyện 'Chưởng khống Cửu quyết', nền tảng cơ bản của La Phong vô cùng chắc chắn. Hai kiện binh khí này chỉ cần thử qua hai ba lần là có thể sử dụng!

"La Phong, như thế nào lúc trước điện thoại liên hệ với ngươi mà không thấy tín hiệu?"

"Lúc nãy ta đi một chuyến đến di tích văn minh cổ đại, có thể ở đấy ngăn cản tín hiệu" Trong quá trình phi hành, La Phong đang cùng Giả Nghị trò chuyện "Hiện tại thế nào ?"

"Thế nào hả? Con Thôn Phệ thú bị sau khi trọng thương, phẫn nộ như nổi cơn điên! Sau khi hủy diệt rất nhiều căn cứ chiến tranh ở Hoa Hạ quốc, Ấn Độ quốc châu Á, hiện tại lại điên cuồng nhằm các thành phố lớn của nhân loại tiến hành công kích như để trút giận. " Giả Nghị lo lắng nói "Đúng rồi, thành Dương Châu của các ngươi cũng lọt vào trong số đó"

"Cái gì." La Phong trong lòng quýnh lên."Tiểu khu Minh Nguyệt của cậu không bị động đến, cả Dương Châu thành tổng cộng rơi vào trận công kích của mười hai đạo kim quang xem như tương đối nghiêm trọng" Giả Nghị nói.

La Phong càng thêm lo lắng. May mắn thành Dương Châu cách bờ biển Đông hải vốn cũng rất gần, La Phong rất nhanh bay về đến trên thành Dương Châu

"Trời ạ!" Lơ lửng trên trời cao quan sát, La Phong không khỏi hít sâu một hơi.

Cả thành Dương Châu tiếng kêu khóc thảm thiết truyền đi rất xa. Thành phố có mật độ dân cư cực cao với gần ngàn vạn nhân khẩu, giờ phút này có mười hai cái hố sâu. Hơn nữa xung quanh mười hai chỗ đó các tòa nhà cao chọc trời, tiểu khu vân vân đều bốc cháy đến tận trời. Cao ốc sập quả thực giống như là chịu quả bom hơn một ngàn tấn TNT dội xuống. Ở mười hai chỗ này, một lượng lớn quân đội, cảnh sát tập hợp đến. Rất nhiều người may mắn còn sống sót đang khóc rống.

"Hỗn đản." La Phong trong lòng tức giận mắng.

"May mắn đây chỉ là hắn phát tiết cơn giận, hắn tyruts giận đối với mọi thành thị của con người!" Trong thức hải âm thanh của Ba Ba Tháp vang lên

Nếu hắn tập trung công kích đối với thành Dương Châu này thì hủy diệt cả thành phố đều là dễ dàng! La Phong đương nhiên hiểu được điểm này!

Ném ra 12 đạo kim quang, đối với Kim Giác cự thú kia đích thật là công lích rất bình thường. Có lẽ bởi vì 'Kim Giác cự thú xem ra loại thành phố vệ tinh này là thành nhỏ, nội thành trung tâm kia mới là Thành phố lớn! Nên ở một thành phố nhỏ không đáng tiêu phí nhiều tinh lực lắm.

La Phong nhanh chóng lao xuống tiểu khu Minh Nguyệt, rồi sau đó trực tiếp dọc theo cửa sổ nhà mình tiến vào tầng hai.

Cạch! Cánh cửa kim loại của phòng trọng lực tự động mở ra, bên trong phòng trọng lực tổng cộng có bảy người.

"Anh" Chú em La Hoa đứng dậy từ một ghế trước máy tính.

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan lập tức nhìn kỹ La Phong, thấy La Phong không bị thương lúc này mới an tâm. Cha mẹ vợ là Chân Dữu đứng bên cạnh cũng thoáng gật đầu cười cười, nhưng hiển nhiên sắc mặt bọn họ tái nhợt.

"Vừa rồi chúng ta tiến vào phòng trọng lực, sau đó cánh cửa kim loại không làm sao mở ra được" La Hoa nói.

"Là ta lập trình ra như vậy" La Phong nói thẳng ra.

So với những nói ẩn náu của chính phủ Hoa hạ, La Phong càng thêm tin tưởng vào độ chắc chắc của phòng trọng lực! Phòng Trọng lực, đén ngay cả Hồng cũng chỉ có thể miễn cưỡng lưu lại dấu vết nhỏ. Kim Giác cự thú kia ... Cho dù dùng một đạo kim quang đánh trúng phòng trọng lực cũng không có khả năng làm tổn hại đến phòng trọng lực!

"Từ Hân." La Phong tự nhiên cầm tay Từ Hân, tay Từ Hân lạnh toát, sắc mặt cũng có chút tái nhợt.

"La Phong, anh nhìn đi" Từ Hân đem máy tính màn hình chuyển đi tới, La Phong cúi đầu nhìn. Trên màn hình trên có rất nhiều cửa sổ cho video và ảnh khác nhau. Trong đó ở trên cùng là một tấm ảnh, đúng là cảnh chụp bộ tàn khung của tòa nhà cao chọc trời.

"Thôn Phệ thú đang tàn phá các nơi trên thế giới! Đầu tiên là phá hoại ở châu Á chúng ta, hiện tại đang đến Châu Phi. Xem ra với tốc độ của nó, phỏng chừng rất nhanh sẽ đến châu Âu tàn phá." Từ Hân nói.

"Chúng ta Hoa Hạ thương vong bao nhiêu?" La Phong hỏi."Không rõ ràng lắm." Từ Hân lắc đầu.

La Hoa ở bên cạnh nói "Anh, căn cứ hình ảnh vệ tinh và video mà phán đoán trong sáu căn cứ lớn ở Hoa Hạ quốc chúng taLục Đại căn cứ thị, số người bị chết phỏng chừng không ít hơn 500 vạn người!" Lời vừa thốt ra, vẻ mặt tất cả mọi người bên trong phòng trọng lực cũng thay đổi, hiển nhiên đều có chút cực kỳ đau đớn buồn rầu.

"Phỏng chừng 500 vạn?" La Phong trong lòng trầm xuống. Mấy trăm vạn đồng bào củamình.

"Thôn Phệ thú chủ yếu là tiến hành công kích ở khu thành phố trung tâm, dân cư thành phố trung tâm so với thành phố vệ tinh nhiều hơn nhiều, mật độ lại càng cao. Nó điên cuồng công kích một trận ... Oanh kích vào các cao ốc buôn bán, may mà buổi tối nên cao ốc đó không có người. Nhưng oanh kích đến một số khu vực cư dân, tiểu khu..." La Hoa nhìn một số hình ảnh trên màn hình ngổn ngang thi thể mà không nói được nữa.

Mẫu thân Cung Tâm Lan bên cạnh, Từ Hân và Chân Nam cũng rơi nước mắt.

Rất thảm khốc!

Mặt La Phong tái mét.

"Kim Giác cự thú." La Phong ánh mắt phát lạnh. Có điều chợt cảm thấy bất lực!

Vốn là huyết thống cao cấp trong Vũ trụ, Kim Giác cự thú vốn nổi danh hung tàn bạo ngược giữa các loài Tinh Không cự thú. Tuy rằng nó mới đạt tới cấp Hằng Tinh, nhưng đối với nhân loại địa cầu mà nói ... nó chính là tận thế. Từ khi sinh ra cho tới bây giờ, đây là lần đầu Kim Giác cự thú bị thương! Nó rất phẫn nộ!

Cho nên nó muốn trút giận! Vì thế, châu Á, Châu Phi, châu Âu sau đó là Bắc Mĩ, châu Nam Mĩ! Gặp thành phố vệ tinh bình thường thì khi bay qua nó cũng tùy tiện phóng ra hơn mười đạo kim quang. Nhưng khi thấy thành thị lớn một chút, nó sẽ điên cuồng phát tiết trên diện tích lớn. Nhân loại giống như đàn kiến yếu ớt mà thôi.

Mà Kim Giác cự thú giống như một con thú khổng lồ khi đi qua một cái tổ kiến không ngừng giẫm lên làm chết từng đám lại từng đám kiến lít nhít. Khắp cả địa cầu, nhân loại run rẩy dưới cơn lửa giận của Kim Giác cự thú. Sự trả thù diễn ra suốt hơn bốn tiếng liền.

Tại châu Nam Mĩ vang rền tiếng kêu thảm thiết, tiếng nổ mạnh xen nhau trên bầu trời thành thị, Kim Giác cự thú mở ra đôi cánh lân giáp khổng lồ. Cái bụng lân giáp của nó đã lành lặn không có một chút vết thương. Chỉ thấy nó cúi đầu quan sát thành phố phía dưới, trong đôi mắt lạnh lẽo sau cơn trút giận có vẻ điên cuồng, lập tức đột nhiên ngửa đầu!

"Ô ô"

Tiếng rống cao vút đáng sợ vang lên, tiếng kêu của nó cũng khiến cho không khí chấn động làm sinh ra những đợt sóng xung kích mà mắt thường có thể thấy được! Phảng phất như nó đang tuyên bố sự tôn nghiêm của nó không thể xâm phạm!

Vù! Rồi sau đó Kim Giác cự thú nhanh chóng bay đi, lặn xuống đại dương đến đáy biển nghỉ ngơi .

Một đêm này ... nó đã hủy diệt tất cả căn cứ chiến tranh của loài người, sau khi bị thương nặng, cuối cùng lại điên cuồng trút giận! Đích xác nó cũng tiêu hao một năng lượng cực lớn, nó cũng mệt mỏi cần nghỉ ngơi! Thành Dương Châu tiểu khu Minh Nguyệt, nhà La Phong. Trong phòng khách TV đang truyền trực tiếp buổi hiệu triệu của người lánh đạo số một Hoa Hạ quốc với cả nước "Thưa đồng bào!"

"Đêm nay, tôi vô cùng đau khổ và thương xót. Đây là tai họa của toàn bộ nhân loại, chúng ta đang chiến đấu vì sự sống còn!" Vào lúc này, gần như tất cả dân chúng Hoa Hạ quốc cũng đang xem buổi nói chuyện trực tiếp trên vô tuyến.

Đồng thời ngay trong quá trình truyền hình trực tuyến, bên cạnh còn có một số lớn máy quay chĩa vào. Đây không đơn giản là chỉ ở Hoa Hạ quốc, các quốc gia khác trên thế giới cũng đồng thời đang tiến hành! Toàn bộ thế giới tất cả dân chúng đều biết ... Đã xảy ra chuyện gì! Một thảm họa so với tai nạn thời kì Đại Niết Bàn càng thêm đáng sợ đã đến !

Lập tức cho đến lúc này một số dân chúng vốn còn có chút mâu thuẫn với chế độ quân quản, khi chứng kiến trên TV một số lớn người và quân lính chết đi. Rất nhiều thanh niên thậm chí còn chủ động phối hợp xin tòng quân! Một lượng lớn quân dự bị vốn đã trải qua huấn luyện đi báo danh! Hàng loạt Võ giả xin gia nhập quân đội!

Hơn nữa trong buổi truyền hình trực tiếp còn có cảnh tượng trong rất nhiều con sông của đất nước có vô số quái thú đại dương xâm nhập. TV cũng truyền trực tiếp hình ảnh quân đội cùng quái thú giao chiến. Còn thường xuyên cập nhật tình hình những quốc gia khác khắp toàn cầu. Thảm khốc! Nhân loại cùng quái thú, đây là cuộc chiến giữa các chủng tộc!

"Vì sự sinh tồn!" La Phong nhìn TV, trong lòng nặng nề. Đột nhiên đồng hồ thông tin của La Phong rung lên, La Phong tiếp nhận "La Phong, La Phong."

"Phía đông thành Dương Châu của cậu có mười hai con quái thú đại dương Vương cấp quái vừa mới bay ra khỏi hải vực. Trong đó có sáu con đang nhằm hướng đại quân khu Đông Nam bay đến. Đề nghị lập tức trợ giúp, lập tức trợ giúp" Âm thanh của Giả Nghị lo lắng vạn phần.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx