Thuận MinhChương 119: Giống diễn tập
Lần này Ninh sư gia nói như vậy cũng chính là vì muốn tốt cho Triệu Năng. Với người cẩn thận thận trọng như Triệu năng tất nhiên là hiểu đạo lý này, có điều sau khi suy xét một đoạn thời gian, hắn vẫn quyết định dẫn binh đi tra tập muối tư. Triệu Năng suy nghĩ khá sâu xạ, sau khi trật tự muối tư Sơn Đông được xây dựng, vẫn chưa có ai dám ra mặt có dị động gì. Đầu mối lần này nếu như không diệt đi, sau này đối với việc áp chế bên dưới khẳng định là có vấn đề.
Buôn bán muối tư, trước mắt vẫn là mệnh mạch để dưỡng binh nuôi người. Đạo lý này cho dù là những quân hộ này cũng hiểu, Triệu Năng cũng mặc kệ lời khuyên can của người khác, dẫn ba trăm diêm đinh tới Tức Mặc.
Hai trăm bảy mươi bộ tốt, ba mươi mã đinh, từ Giao châu kéo tới Tức Mặc, lập tức oanh động địa phương. Những hương thân tài chủ, hào chủ địa phương, dưới tay cũng có gia đinh biết đánh đấm, nhưng tối đa cũng chỉ kéo ra được mấy chục người để đánh nhau mà thôi, cầm những thứ miễn cưỡng có thể tính là binh khí như gậy gỗ, dao chặt củi liệu có bằng được cương đao, trường thương của người ta không.
Kết quả bên này đột nhiên kéo ra ba trăm người, tuy nói là ai ai cũng đều biết những binh sĩ này được gọi là quan binh thủ bị Giao châu, nhưng lại cũng biết rò nội tình rằng chẳng qua là diêm đinh, trừ những người chân chính có giao lưu sâu rộng với hệ thống của Lý Mạnh ra, những người khác đều cho rằng chẳng qua là đội ngũ tụ tập đám lưu manh côn đồ, sau đó dùng tiền mua lấy cái chức thủ bị này.
Những người không bán muối tư tuy nghe thấy một số lời đồn, nhưng vẫn khinh thường, hòm nay thấy đội ngũ này đi qua, vừa nhìn đã biết rằng hiện tại trên địa bàn Giao châu lời nói của ai có uy lực. Chuôi đao trong tay ai thì lời nói của người ấy tất nhiên là có uy lực.
Ngươi nhìn đội hình này, binh khí này, tinh thần này xem, hai năm trước triều đình điều đại binh tới tiêu diệt Khổng Hữu Đức, khi đại binh quá cảnh, những người được gọi là lính tinh nhuệ của triều đình cũng không có được sự sâm nghiêm như những người này. Y phục tuy chỉ có một bộ phận nhỏ có giáp trụ, nhưng binh khí đều rất chỉnh tề, không hề tơi tả.
Kết quả đội binh này men theo đường mà đi, thổ hào hương thân nhao nhao thăm hỏi lao quân, thật sự là có chút giỏ cơm ấm canh nhiệt tình đón tiếp quân đội, vị đạo như nghênh đón vương sư. Còn có một số con cháu của hương thân hào cường nhìn thấy quân dụng như vậy, cũng đều có ý định muốn gia nhập, điều này khiến Triệu Năng trong lòng vốn đang thấp thỏm cảm thấy có chút trấn an.
Từ Giao châu tới Tức Mặc, ở một địa phương nho nhỏ, đã là muốn đánh sơn trang, còn là trang viên đạo quán, cũng thật sự có một số loại thổ hào địa chủ phái con cháu trong nhà ra xem náo nhiệt và hiệp trợ dẫn đường.
Loại tàng đạo mượn tôn giáo để làm giàu cho nhanh này, thường thường không phải là người bản địa. Bọn họ càng kiêu ngạo, người bản địa tất nhiên là càng thêm bất mãn. Hơn nữa thế lực có ngọn như thủ bị doanh Giao châu này, trước mắt thấy mã ngoài quả thực không tồi, nhưng chất lượng ra làm sao thì vẫn phải chờ xem.
Triệu Năng đứng cách viện tường không xa híp mắt nhìn trạch viện ở đối diện. Giao châu doanh của Lý Mạnh quy mô tuy không lớn, nhưng có hệ thống phân chia kinh nghiệm rất đầy đủ. Đây cùng là biện pháp mà Lý Mạnh nghĩ ra để bù đắp cho sự xa lạ và thiếu hiểu biết về hệ thống và kinh nghiệm quân sự của thời đại này.
Triệu Năng nhìn thấy trạch viện này, tất nhiên nghĩ đến những phương pháp liên quan tới mã tặc công đánh hạ trang của sư gia và những gì được ghi chép trên văn thư. Trạch viện ở đối diện về quy mô so với hạ trang thì tất nhiên là nhỏ hơn nhiều, tường viện cũng thấp hơn, có điều án chiếu theo những năm nay, bố trí của đại trạch viện và điền trang cũng là đào chiến hào, cửa chính cũng có cầu treo, đứng tên đầu tường là đả thủ và gia đinh, khẩn trương nhìn ra bên ngoài.
Một đầu mục diêm đinh tới gọi một tiếng, Triệu Năng gặt đầu, giơ tay lên phất về phía trước. Năm diêm đinh kỵ mã cưỡi ngựa phóng về phía cửa trạch viện, trong tay đều là dây thừng có gắn thiết trảo, Chỉ nghe thấy "cộp cộp", có ba thiết trảo đã móc lên mép cầu treo.
Trong đó cũng có ba đả thủ của chùa Tam Thanh đứng len chuẩn bị bắn tên, nhưng cung săn làm sao mà chính xác cho được, vừa đứng dậy đã nghe thấy ầm một tiếng, đả thủ lớn gan đứng dậy ờ trước ngực toét ra một cái lỗ, người từ trên đầu tường ngã xuống chiến hào ở ngoài tường.
Trong cự ly khoảng năm mươi bước, một diêm đinh đã cầm que cởi bắt đẩu làm sạch nòng súng điểu vừa bắn xong. Đối phương không ngờ còn có thứ này, những đả thủ đứng thủ ở đầu tường đều thốt lên kinh hãi, nhao nhao từ trên đầu tường chạy xuống. Người ở bên ngoài chỉ nghe thấy bên trong tiếng có tiếng quát tháo, đuổi bọn họ lên đầu tường trở lại, có điều không có một ai dám xuất hiện ở đầu tường nữa.
Không có người phòng thủ, diêm đinh cưỡi ngựa đã móc thiết trảo lên cầu treo càng thoải mái hơn, buộc dây thừng lên dây ngựa, nhất tề quay người giục ngựa chạy.
Lực lượng của ba thớt ngựa thực sự là không nhỏ, cùng nhau phát lực, chiếc cầu treo nho nhỏ này căn bản là không cản được lực lượng này, lập tức thị bị dây thừng kéo đổ xuống chiến hào.
Cửa viện là gỗ dày lát tôn bọc đinh, trông vẫn có thể trụ vững được. Hơn chục diêm đinh ở bên kia chặt cành cây ở gần đó rồi buộc lại với nhau, cố định lên xe, phía trước cầm đao vót nhọn đầu cây đã được bó lại, ngựa kéo xe sớm đã được tháo xuống, phía trước và sau xe đều là diêm đinh.
Cầu treo đã bị kéo đổ, dây thừng trên lưng ngựa cũng bị cởi xuống, hơn chục người đẩy xe chậm rãi đi trên con đường phía trước cửa lớn của trạch viện. Mọi người đồng loạt quát một tiếng, đẩy xe về phía trước, diêm đinh mã bộ đều xếp hàng đi sau.
Những người đẩy xe chạy càng lúc càng nhanh, rất nhanh đã lên cầu treo, đồng loạt hô to, cây được bó lại đập mạnh lên cửa gỗ.
Cửa lớn của trạch viện này cơ bản không được thiết kế phòng thủ đầy đủ, mà lúc trước cũng không ngờ tới có người lại dùng chùy công thành giản dị này để đập cửa. Chỉ nghe thây "rầm" một tiếng, cửa nhanh chóng bị đập ra, một cánh cửa thậm chí còn trực tiếp long khói bản lề.
Diêm đinh đầy xe đều rút đao búa từ trong xe ra, vừa tiến vào cửa đã bắt đầu chém giết. Đáng thương cho những con chó săn của chùa Tam Thanh, đã bao giờ thấy được cách tác chiến quy củ như thế này bao giờ đâu, ở khoảng trống gần cửa viện đầy là những gia đinh đả thủ kinh hoàng thất thố, trơ mắt nhìn diêm đinh cầm đao búa xông vào.
Kẻ ngu ngốc thì chạy ra hậu viện, kẻ thông minh thì trực tiếp quì xuống đất, diêm đinh tay cầm đao thương ùa vào trong, đại đội truy kích, cũng có người án chiếu theo sự phân phó từ trước mà trông chừng những đả thủ đã quỳ xuống.
Những con cháu của địa chủ thổ hào đi xem náo nhiệt, ai ai cũng có bộ dạng nghẹn họng cứng lưỡi. Những gì mà hôm nay nhìn thấy khi quay về nhất định phải kể lại thật kĩ cho những người nhà mình nghe. Sau khi xông vào trạch viện, ngoại trừ người chạy trốn và đầu hàng ra, căn bản không có người làm gì khác. Cho dù là tên quan võ lúc đầu còn hét to nhất giờ cùng thành chạy nhanh nhất. Triệu Năng quan sát xung quanh viện tử, ngoại trừ mặt chùa Tam Thanh nho nhỏ mà khi vừa vào cửa chính đã nhìn thấy ra, địa phương khác đều không khác gì trang viên.
Đả thủ gia đinh bên trong điền trang thật thà nằm sấp xuống đất, các binh sĩ diêm đinh khẩn trương gom những khí giới mà mình thu hoạch được lại. Kết quả của việc đuổi theo là càng lúc càng nhiều diêm đinh sĩ binh nhàn rỗi. Những hương thân thổ hào theo tới đây cho dù là chưa từng làm thì cũng nghe thấy tặc phỉ cướp bóc như thế nào. Truyện "Thuận Minh "
Nó giống như là trâu trâu quá cảnh, ngay cả nồi bát muôi chậu hơi đáng tiền cũng không còn lại một thứ nào, ai ngờ hôm nay nhìn thấy cách làm của những binh sĩ Giao châu doanh này mới thật sự thán phục.
Năm binh sĩ làm một tổ, xông vào các gian nhà, nếu trong nhà có nữ nhân là trẻ nhỏ, lập tức bị đuổi ra, vàng bạc trong nhà và các đồ sắt đều bị gom lại, hơn nữa các sĩ binh còn giám thị lẫn nhau, tất cả tiền tài và đồ vật thu hoạch được đều đặt ở trước mặt Triệu Năng.
Phía sau Triệu Năng có hai trướng phòng, đứng đó tính toán kiểm kê. Trận này đánh nhẹ nhàng như vậy, Triệu Năng cũng không hề khẩn trương, nghe thấy tiếng nghị luận của những người theo xem náo nhiệt ở phía sau càng lúc càng lớn, không khỏi quay đầu lại nhìn một cái. Những con cháu hào cường hoành hành trong thôn xóm thấy Triệu Năng quay đầu lại, lập tức im như thóc, nhao nhao lui ra sau mấy bước, cười bồi nhìn lại.
Động tác của ba trăm diêm đinh sĩ binh và khí thế công thành bạt trại của đại quân, thực sự là khiến những thổ hào nhà quê sợ đến vỡ mật.
Đừng xem thường trạch viện của chùa Tam Thanh này, bên trong chỉ nữ nhân của quán chủ thôi cũng tìm ra được hơn chục vị, tiền bạc khoảng hơn một ngàn lạng, trong tay các đả thủ diêm đinh còn có một số đao kiếm và trường thương của quân chính quy, thật sự là rất khá. Trái ngược với những thứ tươi đẹp này, những tráng đinh chuẩn bị phòng vệ công đánh bị bắt này tuy đều mang chữ "tráng", nhưng trên thực tế còn không bằng lưu dân hai năm trước đây ở cửa thành Giao châu. Truyện "Thuận Minh "
Triệu Nàng mặt vẫn không chút biểu cảm, có điều trong lòng lại cực kỳ chán ghét, từ lúc đội diêm đinh này bắt đầu, thu nhập và đãi ngộ của mấy thủ lĩnh đội diêm đinh quả thực được tăng cao, bạc cũng có không ít. Nhưng bình thường bởi vì nhiều mục huấn luyện và nhiệm vụ thường ngày, sinh hoạt của mỗi người đều cực kỳ có quy củ.
Bởi vì kiểu sinh hoạt này, cho nên địa vị cũng giống như là những gia đình quân hộ đó, sự bần khổ của gia đình quân hộ mỗi ngày đều thấy, nên khi nhìn thấy sự bóc lột của chùa Tam Thanh, tất nhiên là khó tránh khói phẫn nộ và chán ghét ở trong lòng.
Không lâu sau, hơn chục diêm đinh chia nhau kéo quán chủ và mấy đầu mục giống như là chó chết tới tiền viện. Đạo bào lấp lánh kim quang trên người lão quán chủ đã dính đầy bùn đất, bộ dạng vừa rồi còn tiên phong đạo cốt hoàn toàn không thấy đâu, chỉ ở đó gào khóc xin tha thứ. Truyện "Thuận Minh "
"Bên dưới pháp tượng Tam Thanh còn có năm trăm lạng bạc, toàn bộ đều giao cho quan gia, bần đạo lần này sẽ về Lao Sơn tham tu, không tiêm nhiễm tục vụ nữa!"
Lão đạo sĩ vốn muốn để thủ hạ liều một phen, nhưng sau đó lại nhìn thấy hướng gió, lão đã có thể bá chiếm nhiều điền địa, gây họa một phương như vậy, tất nhiên cũng là kẻ từng trải, bình thường thấy quan binh đều giống như là ăn mày, chỉ cần là công thành tất nhiên ai ai cũng nao núng, hơn nữa những người tới đây nếu là quan binh thì cũng không danh không phận, bề ngoài thì ra vẻ tra tập tư diêm, nhưng diêm đinh dưới tay tuần kiểm đều là hạng người như thế nào thì mọi người đều biết rồi, đó đều là lưu manh côn đồ, càng không thể công phá được trạch viện này. Chỉ cần giằng co một lúc, có lẽ nha môn phía huyện Tức Mặc sẽ có biến hóa
@by txiuqw4