Thuận MinhChương 268: Bi hài kịch về nhà
Sau khi Lý Mạnh quay về Giao châu, được hoan nghênh vuợt xa cả những nơi khác, Lý Mạnh thăng chức Tổng binh Sơn Đông, người dân Giao châu đều cảm thấy vinh dự, mọi người có cuộc sống phụ thuộc vào Giao châu doanh đều cảm thấy vui vẻ, đó hoàn toàn là tập thể nhục cùng nhục, vinh cùng vinh.
Tri châu Giao châu Ngô Văn Tụng, đồng tri Giao châu Chu Dương, theo lễ tiếtchốn quan trường khi gặp Lý Mạnh đã phải quỳ lạy, tất nhiên Lý Mạnh và họ cũng không cần phải chú trọng tới việc này.
Thái giám trấn thủ Nam Kinh Lưu Phúc Lai phái sứ giả tới chúc mừng, lại tới Giao châu sớm hơn Giao châu doanh một khoảng thời gian, lần này người phái tới lại là quản gia Lưu Thiên chính là tâm phúc thân tín của Lão thái giám. Sau khi gặp Lý Mạnh. hai bên đều khách khí thân mật. Ngoài thư tín ra, Lưu Phúc Lai còn cho Lưu Thiên gửi lời nhắn tới, đại khái là ý chúc mừng. Lão thái giám cũng cảm Thấy có chút kinh ngạc khi “đứa cháu” này lại trở thành Tổng binh trấnthủmột tỉnh nhanh tới vậy. nhưng kinh ngạc là chuyện tiếp theo, trong thư Lưu Phúc Lai lại thúc giục Lý Mạnh phải nắm chắc và nhanh có hài tử.
Lá thư này hoàn toàn là ngữ khí của trưởng bối dạy dỗ nhắc nhở. Lưu Phúc Lai nói mình có địa vị xã hội không nhỏ, bên Lý Mạnh có cơ nghiệp lớn như vậy. nhưng tới giờ Lý Mạnh cũng không có vóc dáng riêng. Ngay cả người truyền thừa cũng không có, trống không khí vui vẻ như vậy không tránh khỏi có chút buồn phiền.
Trong thư còn khuyên răn Lý Mạnh, hiện giờ cũng là võ tướng bậc nhất triều đình, thán phận địa vị có đủ rồi, vợ chồng ân ái là một chuyện, nhưng mua thê thiếp hầu hạ bên cạnh cũng là vấn đề thể diện quan phong. Lưu Phúc Lai còn nhắc tới, nhớ ngày đó khi rời khỏi Nam Kinh, khôngphải có hai nữ nhân tuyệt sắc cũng quay về sao, sao giờ nghe nói Lý Mạnh chỉ có một chính tần, mà không nạp thiếp.
Đọc những điều này, Lý Mạnh có chút khó xử, lẽ ra đối phương là một thái giám, không nên quan tâm tới những chuyện thế này mới phải, sao lại có thể nói kỹ càng trong thư như vậy.
Thực tế, thái giám trấn thủ Nam Kinh Lưu Phúc Lai muốn nói tới không phải riêng tư nơi khuê phòng, mà là cái gọi là luân thường nam nữ, chuyện đại lễ truyền thừa đời sau, hơn nữa nói là sự thật. Hiện giờ Lý Mạnh có vương quốc đơn độc ở Sơn Đông, không có người thừa kế, người trong hệ thống Giao châu doanh đều lo lắng, vạn lờ Lý Mạnh có gì bất trắc, mọi thứ sẽ tan thành mây khói.
Nhưng Lý Mạnh lại có tư tưởng củangười hiện đại, áp lực lại lớn, không suy nghĩ nhiều tới vấn đề này. người bên dưới lại phần lớn là thanh niên chưa thành gia, cũng rất ít nghĩ tới, nghĩ tới điều này phần lớn là các quan văn có địa vị khá thấp, hoặc là cơ hội tiếp xúc quá ít.
Lần này thái giám trấn thủ Lưu Phúc Lai không nói tới điều này. Chu Dương và Ninh Kiền Quý cũng phải chủ động đưa ra đề nghị này. Lý Mạnhđọc thư xong, bắtđầucảm thấy khó xử, tiếp đó lại thấy buồn cười, nhưng suy nghĩ cẩn thận, lại đúng là hiển nhiên. ở thời đại nào thì phải làm chuyện của thời đại đó, xem ra mình cũng phải nắm bắt thời cơ thôi.
Trên Thực tế Lý Mạnh không biết rằng, vợ chồng Nhan tri phủ của phủ Đông Xương cũng gửi một bức thư riêng cho con gái, nói rõ hai người vẫn bình an vô sự, đồng thời khéo léo phê bình, nói hai người thành hôn thời gian dài như vậy, sao không thấy có tin con cái nối dõi, là chính tần vợ cả, đây cũng là thất trách của Nhan Nhược Nhiên.
Lý Mạnh hiện giờ có thể coi là người có vinh hoa phú quý rồi. Tổng binh chính ấn một tỉnh dĩ nhiên là tính tới đại tướng, cho dù trong triều đình có người không quá chào đón, sau này Nhan Nhược Nhiên là phu nhân Tổng binh được triều đình phong thưởng cũng là chuyện ván đã đóng thuyền, khuyên con gái mình phải rộng lượng chút, đừng can thiệp tới Lý Mạnh và mấy nữ nhân thân cận bêncạnh.chủ động mua cố thiếp thị nữ cho Lý Mạnh.
Nhan tri châu ban đầu căm thù Lý Mạnh đến tận xương tủy, sau này con gái còn bị Lý Mạnh vừa đấm vừa xoa cưới mất. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của con rể này,người không hề có hậu thuẫn như ông một mạch thăng tiến, từ tri châu lên tới tri phủ. với tri phủ cho dù là tất cả quan đặc trách chỉnh quân ở những vùng trọng yếu thời Minh và các bố chính sứ ti trong tỉnh cũng phải đối đãi khách khí, tâm tính cũng đã thay đổi.
Tới lần này khi đại quân Thát Tử từ Thanh châu tràn vào Sơn Đông, khoảng cách gần nhất với Liêu thành cũng hơn trăm dặm, trên đầu thành thậm chí có thể nhìn thấy bụi đất bay lên từ đội quân lớn mạnh. Lúc đó Nhan tri phủ cũng cảm thấy đại nạn của mình đã tới, sợ rằng cũng chung vong với thành thôi.
Cũng may là chuyện xảy ra sau đó cũng khiến người ta thở phào nhẹ nhõm. Nhưng những Điều này khiẻn Nhan tri phủ nhớ tới những lời Lý Mạnh ngày đó nói trước mặt óng:
“Loạn thế hiện nay. nếu không có đao thương của quân nhân, đâu thể có thái bình yên ổn ”
Đến giờ ẩn tượng của mình với con rể hoàn toàn thay đổi, hơn nữa cũng suy nghĩ cẩn thận rồi, mình chỉ có đứa con gái này, Lý Mạnh lại là cô nhi, sau này vợ chồng rốt cuộc lấy ai phụng dưỡng, không phải là dựa vào vợ chồngson Lý Mạnh và Nhanh Nhược Nhiên hiếu kính dưỡng Lão sao. có ghét thế nào cũng đều là người một nhà. Bắt đầu từ đó Nhan tri phủbắtđầu quan tâm tới Lý Mạnh.
Trong số người thân cận với Giao châu doanh, tri châu Giao châu Ngô Văn Tụng lại không vui vẻ như vậy, hắn không phải túc giận vì Lý Mạnh thế nào mà là hổ thẹn tự trách mình.
Ngô Văn Tụng tới Giao châu làm đồng tri, tới vị trí tri châu Giao châu này, phần lớn là vì Lưu Phúc Lai làm chấp bút ti lễ giám ở kinh thành, làm thái giám trấn thủ ở Nam Kinh chiếu cố tới. Ban đầu Ngô Văn Tụng cũng cảm thấy giữa mình là Lý Mạnh theo lý là luận giao ngang hàng, mình không cần phải tiếp cận quá mức.
Giống cử nhân Chu Dương ban đầu đều là luận giao ngang hàng, cuối cùng lại hoàn toàn là tâm thái tự cho mình là thuộc hạ. Tri châu Giao châu Ngô Văn Tụng thậm chí có chút xem thường, vì thái độ như vậy, Ngô Văn Tụng luôn giữ trạng thái như gần như xa với đoàn thểGiao châu doanh, kết quả tới hôm nay lại đột nhiên phát hiện ra Lý Mạnh bỗng chốc lại phú quý như vậy. người bên cạnh đều phát đạt theo, có tin đồn Nhan tri phủ phủ Đông Xương có khả năng thăng lên chức tả tham chính bố chính sứ ti Sơn Đông, còn đồng tri Giao châu Chu Dương có thể trở thành đồng tri tri phủ Lai Châu.
Thăng quan tiến chức như vậy, đối với hai người Nhan, Chu mà nói đều là vượt trội, vô cùng khó có, còn Ngô Văn Tụng lại chỉ có thể dậm chân tại chỗ, hơn nữa mọi chuyện đều có thứ tự trước sau, trong lòng Ngô Văn Tụng biết rằng, cho dù mình có nương nhờ nữa, thân phận địa vị cũng không bằng những người kia.
Phàm là những chuyện thế này, thường là nhà sung sướng nhà sầu muộn, điều này cũng khó tránh khỏi, chỉ có điều nếu người có tính đố kỵ ghen ghét sẽ có chút vấn để.
Xử lý xong lễ có qua có lại các nơi, Lý Mạnh quay về trang viên Lý gia ở trấn Phùng Mãnh. Mặc dù bên đó cũng coi như một căn cứ quân sự đề điều hành, nhưng Lý Mạnh về đây vẫn có cảm giác về nhà. toàn thân đều cảm thấy thoải mái.
Trong nhà cũng có chút bi hài kịch, khi Nhan Nhược Nhiên và Mộc Vân Dao, Cố Hoành Ba, Liễu Như Thị tới nghênh đón. Nhan Nhược Nhiên và Mộc Vân Dao lúc đầu còn cười, cười, cười, cười rồi bật khóc. Trong nhà mình, nội sảnh lại không có người ngoài, ngay cả người hầu cũng đều cho lui hết, các cô cũng thoải mái.
Lý Mạnh có chút tay chán luống cuống, thầm nghĩ mình về nhà rõ ràng là chuyện vui, sao đột nhiên lại khóc như vậy chứ, đừng nói tới ở ngoài, trên chiến trường, cho dù là chém giết sinh tử, Lý Mạnh cũng có thể trấn tĩnh đối phóđược, nhưng lúc này lại không như vậy.
Khóc đã là cái gì, khóc một lúc, Nhan Nhược Nhiên lại ôm chặt lấy Lý Mạnh, Mộc Vân Dao cũng kéo cánh tay, khóc càng thảm hơn, dáng vẻ nhu sợ Lý Mạnh đi mất.
Thật không dễ dàng gì mới trấn an được, Lý Mạnh mới biết rốt cuộc là vì sao. câu chuyện có chút thú vị. Sau khi quân nghị ở Tế Nam, vì cần thiết giữ bí mật, mặc dù là các văn thư thân tín ghi chép lại, nhưng vẫn có người khác ghi chép nữa, cố gắng làm rối lên, những tổng kết cuối đều do người trong tùy quân của Lý Mạnh hoàn thành, ngôn từ câu chữ có nhiều sai sốt.
Những câu văn rời rạc, lộn xộn này cần có người sắp xếp lại mới được, tập sách cơ mật quan trọng thế này, có thể yên tâmsắp xếp, còn phải có năng lực tương ứng nữa, còn phải nhanh chóng sắp xếp xong, để phát cho các quân tướng.
Cơ cấu phù hợp với yêu cầu này. nghĩ đi nghi lại, cũng chủ có những nữ nhân có cấp bậc cao nhất trong Giao châu doanh và cũng là bí ẩnnhất trong nhà Lý Mạnh.
Vì chuyện quan trọng lại khẩn cấp. nên Nhan Nhược Nhiên luôn lo liệu việc nhà không quan tâm tới chuyện công văn này cũng tham gia vào. “Tập sách kỷ yếu quân nghị Tế Nam" này ghi chép kỹ lưỡng các bài thào luận trong quân nghị, các phương châm chiến pháp, thậm chí còn có một số mục vật lộn cần chú ý trên chiến trường.
Hạng mục chú ý vật lộn trên chiến trường này. kiểu mẫu trực tiếp nhất chính là trận đầu chính Lý Mạnh trải qua, bộ binh chiến đấu bằng vũ khí thế nào với kỵ binh.
Mấy nữ nhân của Lý Mạnh đoc những văn tự ghi chép sống động như vây, thật kinh hãi. những nữ nhân này mặc dù ở trong nhà, nhưng tai mắt cực kỳ nhanh nhẹn. Phải biếtrằng thương đoàn Linh Sơn và thám tử Hoàng Bình cũng phải thông báo tình hình với họ. Nhưng người bên ngoài sống sống chết chết, chuyện có máu chảy đầm đìa thế nào cũng chỉ là văn tựghi chép lại mà thôi, cảm thấy không liên quan tới mình, rất xa xôi.
Nhưng lần này, lại phát hiện người thânnhất của mình thì ra ngày nào cũng sát phạt trong máu tanh, lúc nào cũng có nguy hiểm. Thì ra Nhan Nhược Nhiên, Mộc vân Dao khi Lý Mạnh đi xa, chỉ là u sầu không nỡ rời xa và nhung nhớ thôi. Nhưng bây giờ đã trở thành lo lắng cho sự an toàn của Lý Mạnh.
Khi Lý Mạnh vừa quay về, mấy nữ nhân mấy tháng trong trạng thái lo lắng, hãi hùng, căng thẳng bỗng nhẹ nhõm hơn. cũng khó tránh khỏi có sự thất thố này.
Nhưng Cố Hoành Ba và Liễu Như Thị ở bêncạnh lại gượng gạo. Tình cảmcủahọ với Lý Mạnh không được sâu sắc như Nhan Nhược Nhiên và Mộc vân Dao. Hai có cũng là người kiêu ngạo. Mặc dù lòng biết cuộc sống sau này phải dựa vào Lý Mạnh, nhưng lại không thể giả bộ thâm tình. Thực tế Lý Mạnh lại có chút thích thú với biểu hiện của họ, tất nhiên là tốt hơn kiểu tỏ ra nhu mì rồi.
Trong bữa ăn tiếp đó, Mộc VânDao ngạc nhiên phát hiện ra thái độ của Lý Mạnh với cô đã thân thiết hơn rất nhiều, hơn nữa kiểu thân thiết này khác mọi ngày. Hai người Cố, Liễu cũng cảm thấy Lý Mạnh thoải mái hơn.
Sự thay đổi trong thái độ của Lý Mạnh, phải có công lao của mấy bức thư đó. Hơn nữa, huyết chiến quay về, tâm tính đi dạo một vòng bên bờ sinh tử đúng là khác nhau...
@by txiuqw4