Thuận MinhChương 385: Đối chọi gay gắt (1+2)
Chiến tranh ở bất kỳ thời đại nào thì cũng không có quá nhiều cách thức. Thậm chí thực sự chẳng có ǵ khác nhau. Chiến tranh đế quốc trên đại lục Âu Á diễn ra theo một phương thức hoàn toàn giống nhau.
Nếu muốn nh́n xem chiến tranh đa dạng, biến hoá khôn lường th́ chỉ có thể thấy trong hí kịch và văn học mà thôi. Tất cả chiến tranh v́ mục đích giết người và chiến thắng. Tất cả đều có tính thực dụng. Tất cả thủ đoạn chiến tranh đều đă trải qua vô số lần lựa chọn thực tế và rèn luyện. Không có cái ǵ gọi là biến hoá.
Lỗ xa này. Cách Tả ngũ doanh đă dùng, sấm doanh đă dùng. Hôm nay quân đội Thát lại dùng. Lỗ xa miêu tả một cách h́nh tượng th́ chính là một tấm ván gỗ dựng đứng đặt trên bánh xe, trên mặt tấm ván có treo các bao cát, phía sau là khung xe, bánh xe và có người đẩy xe.
Lỗ xa này chính là một tấm lá chắn lớn có thể đi động. Quân bộ binh nấp phía sau lỗ xa, chờ khi tiến tới trước hàng ngũ bộ binh đối phương th́ xông lên tấn công.
Sở dĩ có loại vũ khí thoạt nh́n rất buồn cười là v́ hoả khí có sát thương của thời đại đó vẫn chưa có uy lực sát thương mạnh.
Dựa vào sự che chắn của tấm gỗ và bao cát là có thể ngăn cản được sự công kích của hoả khí đối phương. Sau khi tiến tới trước trận đối phương th́ tiến hành công kích. Dù ǵ th́ bên ngoài tầm bắn quân Minh cũng chỉ bắn qua quưt nhưng vũ khí trong tay chúng có uy lực lớn. Khi tới gần nhất định có thể đả thương giết chết người.
Hơn nữa tướng lĩnh quân Minh và binh lính của chúng cũng không nhất định là loại người gặp địch hoảng sợ, cần phải áp sát đánh chúng, v́ vậy lỗ xa này mới hữu dụng trong trận này.
Khi áp sát tấn công có lẽ sẽ bị đả thương nhưng những thợ thủ công bán nô lệ chế tạo ra hoả khí có chất lượng và uy lực rất đáng chê cười. Lỗ xa pḥng ngự này hoàn toàn có thể ngăn chặn được.
Thế nhưng cho tới tận bây giờ lỗ xa mới chỉ dùng để công phá thế trận bộ binh kiên cố. Nếu như thế trận h́nh vuông của bộ binh rất vững chắc, kỵ binh muốn phá tan được th́ sẽ tổn hao rất nhiều công sức. Một khi muốn tốc chiến tốc thắng th́ nhất định phải dùng bộ binh tấn công với sự trợ giúp của lỗ xa, xông thẳng vào đội h́nh đối phương, làm rối loạn đội h́nh và đánh tan.
Quân Minh trước mặt này hoàn toàn thích hợp để sử dụng lỗ xa. Đáng lẽ loại vũ khí này dùng cho trận đánh công kiên cuối cùng nhưng bây giờ A Ba Thái đă không do dự lấy lỗ xa ra tung vào trận đánh.
Phụng mệnh Đại tướng quân A Ba Thái dù đă ngoài năm mươi nhưng con mắt của ông ta vẫn rất nhanh nhạy, ông ta nh́n thấy mười hỏa pháo của quân Minh ở Cánh phải tháo lắp rất nhanh. Điều nhanh chóng chính là chỉ cẩn móc vào mấy thớt ngựa, mấy thớt ngựa đó có thể dễ dàng kéo chạy tới trận tuyến. Hỏa pháo vừa có uy lực lớn lại vừa có thể dễ dàng di động.
Loại hoả pháo này vừa có uy lực, vừa linh hoạt. Rốt cuộc là có ư ǵ nhỉ? Đột nhiên trong ḷng A Ba Thái và đám tướng lĩnh sau lưng hiểu rất rơ ràng rốt cuộc điều này có ư nghĩa ǵ trong t́nh huống này. A Ba Thái cau mày nói với tên thân binh bên cạnh: “Truyền lệnh cho Lư Duệ. Cộng vào cho mỗi người nửa tiền đồ, riêng hắn một tiền đồ. Đánh tan quân địch, mỗi người một tiền đồ, hắn hai cái”.
Lư Duệ là tả lĩnh binh mă của Tam Thuận Vương. Năm đó ở nước Minh hắn là một Du kích. Lần này chính hắn chỉ huy quân Hán xuất trận, nửa tiền đồ, thậm chí c̣n có công huân hai tiền đồ.
Nếu là lúc b́nh thường, không ai dám cấp phần thưởng cho người Hán, e rằng khi đó có người sẽ bài xích nói: “A Ba Thái ngươi đă làm trái với quy định của tổ tông”.
Vừa rồi khi ban tiền đồ cho quân Mông Cổ, sắc mặt đám quân tướng Bát Kỳ phía sau đều không thoải mái nhưng lần này không ai dám lên tiếng. Trận hỏa thương vừa rồi để lại một ấn tượng rất lớn trong ḷng chúng.
Hoả khí của quân Minh ai nấy đều đă chứng kiến. Con đường phía trước mặt hoàn toàn không phải là con đường dễ đi. Đám quân khinh kỵ Mông Cổ mới rồi xông lên cho tới giờ vẫn không có người nào gượng dậy nổi bản thân nó đă nói lên vấn đề. Nói cho rơ ra là quân khinh kỵ Mông Cổ lần đầu tiên đánh trận với quân Minh không phải bị tiếng súng làm kinh hăi ngă ngựa. Chuyện này là điều b́nh thường với nhưng kỵ binh lần đầu tiên ra chiến trường. Khi bị âm thanh, khói thuốc súng kích động, kỵ binh rất dễ dàng ngă xuống ngất xỉu.
Thế nhưng nh́n dáng vẻ phía trước th́ chỉ e những người đó đă chết. Đương nhiên với những người tinh mắt, tai thính vẫn có thể nh́n thấy những người bị trọng thương hay bị thương nhẹ vẫn c̣n sống, ḅ ra từ đống thi thể hướng về phía trận quân ḿnh, vừa ḅ vừa gào khóc nhưng trong con mắt mọi người những người này cũng đă chết.
Bây giờ sự chú ư của mọi người tập trung vào trận lỗ xa đang triển khai ở trung quân. Tên lính truyền lệnh nhanh chóng đưa mệnh lệnh tới cho đám quân Hán.
“Đại tướng quân ban phần thường. Xông lên mồi người nửa tiền đồ. Đánh tan Hán cẩu đối diện mỗi người một tiền đồ. Hăy liều mạng xông lên”.
Hơn mười kỵ binh trong trang phục thân binh giục ngựa chạy tới trận lỗ xa hô to. Điều này quả thật rất bất ngờ. Mức thưởng rất hậu, đặc biệt là với đám quân Hán mà nói.
Trong Măn Thanh ngoài quan ngoại, con người, ngoại trừ địa vị thân phận ra th́ dựa theo dân tộc th́ phân chia thành tam lục cửu đẳng. Đệ nhất dẫn g đương nhiên là người Nữ Chân. Đệ nhị đẳng là người Mông Cổ, đệ tam chính là người Hán. Trong người Hán lại có Hán Bát Kỳ, Tam Thuận Vương, Tục Thuận Công. Hán Bát Kỳ c̣n cao hơn Tam Thuận Vương, Tục Thuận Công một bậc.
Trong những lần chiến trận trước, quân đội Tam Thuận Vương, Tục Thuận Công đều xông lên tuyến đầu. Bộ binh chết nhiều hơn so với kỵ binh, thật sự chịu gian khổ, hứng chịu cái chết nhưng quân công ban thưởng th́ lại kém cỏi nhất.
Từ khi nhập quan cũng vậy. Bất kỳ chỗ nào gian khó, quân Tam Thuận Vương cũng xông lên tuyến đầu nhưng chuyện tẩy thành, cướp bóc lại không tới lượt chúng. Tới khi vận chuyển những của cải, vật tư cướp bóc được th́ lại tới lượt chúng khuân vác. Ngay cả quân hỏa thương Triều Tiên cũng coi thường đám quân Hán này. Thật sự đúng là bị coi như là quân đầu đất.
Ai ngờ tới hôm nay Đại tướng quân A Ba Thái lại đột nhiên đồng ý ban thưởng hậu hĩnh khiến cho con mắt ai nấy đều đỏ lên, tốc độ đẩy lỗ xa đi tới cũng nhanh hơn mấy phần.
Tử binh chính là những binh lính có dũng khí cảm tử. Dù sao th́ đi sau lỗ xa không phải chỗ nào cũng an toàn. Hơn nữa khi những người đầu tiên xông lên chém giết, không phải binh lính có bản lănh, có dùng khí đảm nhiệm th́ không làm được. Tuân thủ theo khái niệm đó, tử binh nhất định phải là lăo binh.
Trong quân đội Măn Mông, đi theo sau lỗ xa đều là bộ binh Hán Bát Kỳ. Những binh lính này cầm lá chắn và đại đao, sắc mặt lạnh lùng đi theo sau. Khi nghe nói được hứa hẹn tiền đồ, chúng không tỏ vẻ vui mừng như binh lính Tam Thuận Vương. Rất nhiều binh lính Hán Bát Kỳ đă ra quan ngoại đi theo quân Thát Tử thời Nỗ Nhĩ Cáp Xích, thường thường là người của gia tộc quyền thế ở Liêu Đông gia nhập Măn Thanh, chúng cũng đi theo gia tộc làm một thành viên của Hán Bát Kỳ.
Quân Hán Bát Kỳ tinh nhuệ không kém quân Măn Bát Kỳ và Mông Bát Kỳ, rất có kinh nghiệm trên chiến trường. Rất nhiều binh lính Hán Bát Kỳ đă tích cóp được khá nhiều tiền đồ nên cũng chẳng thèm động tâm đối với lời hứa hẹn này.
Bọn họ đứng ở vị trí đó. Một là xông pha chiến trận hai là thành viên đội đốc chiến. Đối với Măn Thanh mà nói Tam Thuận Vương Hán Bát Kỳ đă sớm hoàn toàn Măn hóa hoàn toàn được tin dùng. Lỗ xa xung trận, không ai dám để xảy ra hỗn loạn ǵ. Một khi xảy ra hỗn loạn, chính những bộ binh Hán Bát Kỳ này sẽ là người đầu tiên ra tay giết người.
Thế nhưng đội đẩy lỗ xa th́ tâm t́nh hoàn toàn thay đổi. Tiếng hô, quát tháo vang lên liên tục. Cứ khi nào hơi yên tĩnh một chút th́ tiếng trống thúc lại nổi lên.
Từng chiếc lỗ xa một được đẩy ra trước trận, chậm răi h́nh thành trận thế, xếp thành từng dăy chỉnh tề. Sau đó những lỗ xa ở phía sau cũng được đẩy ra, lại xếp thành từng dăy.
Binh lính quân Đăng Châu ở bên đối diện có thể nghe rất rơ ràng tiếng quát tháo, kêu gào bên kia. Khi Tham tướng Triệu Năng thấy binh lính ra khỏi hàng vẫn chưa biết thế nào, ai ngờ khi đám binh lính đó lên tiếng th́ lại là tiếng Hán. Vị trí Liêu trấn vốn thuộc quyền quản lư của Hành đô ti Sơn Đông.
Binh mă Tam Thuận Vương ở Sơn Đông khá lâu nên giọng nói đương nhiên không có vấn đề ǵ. Vấn đề là đối phương quát tháo bằng tiếng Hán nhưng lại nói Hán cẩu ǵ đó. Khi nghe được mấy câu đó Triệu Năng và đám thân binh bên cạnh trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc sau đó gương mặt nóng bừng, cuối cùng là cực kỳ phẫn nộ.
Số lượng đại quân Thát ở phía trước đông hơn quân Đăng Châu. Hai bên đều là tao ngộ chiến khi hành quân. Hai bên đại quân đều dốc hết lực lượng, không giữ lại sau bất kỳ lực lượng nào.
Với kiểu thế trận h́nh vuông nhỏ h́nh thành một đại trận của quân Giao Châu doanh khiến đội ngũ dày đặc nhưng trận tuyến chính diện lại mỏng. Trong khi đó ba bộ phận trận thế của quân Thát dài hơn của quân Giao Châu doanh nhiều. Cùng lắm th́ trận tuyến của quân Đăng Châu chỉ so được với trận tuyến của quân Thát về chiều dài mà thôi.
Nói cách khác thế trận của quân Măn Mông có thể bao vây ba mặt quân Giao Châu mà đánh. Thế nhưng A Ba Thái có cái nh́n rất chính xác đối với thực lực của quân đội ḿnh. Cánh phải của quân Thát hẳn không có vấn đề ǵ nhưng quân Hán ở trung quân và quân Mông Cổ ở cánh trái chưa chắc đă có khả năng đánh trận công kiên này.
Thế nên một khi bao vậy đánh, đă không đánh được mà người thiệt tḥi lại là chính ḿnh. Hơn nữa khinh kỵ binh Mông Cổ chỉ là đ̣n thử nghiệm. Quân lỗ xa này cũng chỉ là một phương thức thử nghiệm khác mà thôi.
Hai bên đều nhổ trại sớm, đều có ý đồ tập kích bất ngờ đối phương nhưng mà tới chết cũng không ngờ là nửa đường tao ngộ trong sương mù dày đặc. Cả hai đều mất đi tính bất ngờ của ḿnh. Hành quân nửa đường, cho dù người hay ngựa th́ đều chưa có sự điều chỉnh, nghỉ ngơi, không phải trong t́nh trạng tốt nhất. Đối với quân Đăng Châu mà nói, đại quân Thát trước mặt hùng mạnh hơn. Đối với đại quân Thát mà nói, quân Minh trước mặt thật khiến cho người ta không nắm được chi tiết nào. Hai bên đều phải thử ḍ xét, đều phải để cho binh lính của ḿnh có thời gian nghỉ ngơi.
Hai mươi lỗ xa một loạt, mỗi loạt cách nhau mấy chục bước chậm răi tiến lên phía trước. Những tấm gỗ có treo bao cát làm lá chắn cao hơn người thường, ở chính giữa tấm gỗ có lỗ ṿm để quan sát. Binh lính ở phía sau đương nhiên là có cảm giác an toàn nhưng binh lính Đăng Châu ở phía đối diện nh́n thấy hàng dăy lỗ xa đang tiến tới khiến cho trong mắt cũng như trong ḷng có một áp lực thực sự rất lớn.
Mặc dù đây là vùng đất bằng nhưng những bánh xe của lỗ xa vẫn rơi vào hố xóc nảy lên. Mấy trăm chiếc lỗ xa phát ra âm thành cành cạch. Khí thế thật sự rất kinh người.
Bên quân Giao Châu doanh không có ǵ khác ngoài việc khích lệ tinh thần binh lính. Lúc này các quan quân chỉ huy đang không ngừng kêu gào điều chỉnh thế trận.
Trên hướng lỗ xa quân Thát đánh tới, hoả pháo của quân Giao Châu đă được kéo tới. Đội pháo binh vội vàng tháo pháo ra khỏi ngựa, sắp đặt xe chứa đạn pháo, thùng thuốc súng, các vật dụng khác sau đó lắp đạn, tra thuốc, chuẩn bị bắn.
Khoảng cách thế trận của hai bên không ngừng thu hẹp lại. Lỗ xa chỉ cần tiến chưa tới một dặm. Đại quân Thát bày trận như vậy là muốn quan sát t́nh h́nh chiến trận bên phía đối diện.
Từ trước tới nay chưa có tiền lệ là cho dù đội ngũ của đối phương có nghiêm chỉnh thế nào, khi lỗ xa được đẩy ra chậm răi tiến tới. Trong quá tŕnh đó quân đối phương không chịu nổi áp lực tâm lý sẽ rối loạn. Không biết quân Minh đối diện có như vậy hay không?
Lá chắn lỗ xa thực sự rất lớn. Nó che đậy không riêng ǵ tầm mắt của quân Minh, nó cũng che mắt quan sát con đường phía trước của quân Thát. Chủ tướng A Ba Thái không thể tự tiện rời khỏi vị trí của ḿnh nên Nhạc Nhạc cùng Đàm Thái bị ông ta đẩy ra trước trận tiền hai bên quan sát t́nh h́nh.
Nếu như trận tuyến quân Minh xuất hiện dấu hiệu rối loạn hay tan ră th́ kỵ binh Măn Mông ở hai cánh sẽ nhân cơ hộ đánh tới, đánh thẳng vào trận quân Minh.
Nhưng hai cánh vẫn rất yên tĩnh, chưa có bất kỳ mệnh lệnh nào được đưa ra, chứng tỏ thế trận quân Minh vẫn rất ổn định. Lúc này dù mặt trời đă lên cao nhưng v́ là ngày đông giá rét, không ai có cảm giác ấm áp. A Ba Thái ngồi trên lưng ngựa thậm chí c̣n cảm thấy chân ḿnh hơi lạnh trong khi nơi đó đă được bọc bằng da tốt.
“Quả nhiên ḿnh đă già rồi!”.
A Ba Thái nhúc nhích chân, thẩm thở dài nghĩ. Đánh tan đám quân Minh này. Kết giao với bối lặc Đồ Lý Sâm này th́ cho dù ông ta không chuẩn bị được phong chức thân vương th́ cũng có một vị trí vững vàng, vinh hoa phú quư một đời hưởng không hết.
Khi lượt lỗ xa đầu tiên đẩy tới trước trận tuyến quân Đăng Châu khoảng hai trăm bước, tiếng hô của đám binh lính đẩy xe cũng bắt đầu chậm lại.
Sau khi tới một khoảng cách nhất định, tốc độ xông trận của lỗ xa lại nhanh hơn. Trong khoảng ngừng đó, quân lính đẩy lỗ xa cần phải lấy lại thể lực, đẩy xe thong thả. Công việc này vô cùng hao tốn sức lực, cần có sự phân phối sức lực hợp lư để tránh rơi vào t́nh trạng không c̣n sức đẩy xe. Quân Hán Bát Kỳ đi theo sau xe đă tháo đại đao và mộc thuẫn trên lưng xuống cầm trong tay. Chúng đă chuẩn bị sẵn sàng cho trận đánh.
Một tên đầu mục cầm đại đao và mộc thuẫn ngồi trên kệ xe, thân h́nh hắn nhao lên trước, ghé mắt vào ống thông quan sát nh́n về phía trước, quân sát quân Minh, v́ sợ ảnh hưởng tới tốc độ nên không có người ngồi trên khung xe quan sát. Khi hàng thứ nhất tiến tới gần, tên đầu mục mới quyết định trèo lên quan sát, quyết định hướng hành động kế tiếp.
Lỗ quan sát chỉ là một lỗ hổng to bằng bàn tay. Khi tên đầu mục đó nh́n qua lỗ quan sát, đột nhiên hắn trợn tṛn mắt kinh ngạc. Không hiểu từ khi nào quân Minh đă di chuyển đại pháo từ Cánh phải tới đây. Theo như phán đoán cùng hiểu biết của hắn, di chuyển hỏa pháo như vậy khá khó khăn.
Nếu chỉ đơn thuần là vận chuyển thiết bị th́ hẳn không có vấn đề ǵ lớn nhưng khi đánh nhau trên chiến trường, phải đào hầm, chôn chân pháo, đóng cọc gỗ làm chân trụ, nói chung rất phiền phức, mất thời gian, ít nhất là trong thời gian di chuyển của lỗ xa, đối phương tuyệt đối không có khả năng di chuyển pháo lại đây.
Tên đầu mục Hán Bát Kỳ vô cùng kinh ngạc khi đối diện với hắn chính là trận địa pháo. Hắn nh́n thấy một người cầm một vật ǵ đó đâm vào thân pháo.
“Ầm” một tiếng nổ vang lên, khói trắng từ khẩu pháo bốc lên, tất cả dừng lại ở đó...
Ở ngay trên khung lỗ xa, tên đầu mục Hán Bát Kỳ tay cầm đại đao và mộc thuẫn nghe thấy âm thanh trầm đục vang lên nhưng không biết đă xảy ra chuyện ǵ. Theo bản năng thân thể hắn cong lại, tấm mộc che trước người. Gần như là trong nháy mắt đó,
Máu thịt bắn ra, xương cốt, gỗ vụn trong nháy mắt bắn ra xung quanh. Mặc dù là lỗ xa chắn bao cát nhưng với khoảng cách đó cũng không thể ngăn cản tam bàng pháo oanh kích. C̣n về phần tên đầu mục đó, hắn chỉ xui xẻo mà thôi. Không phải là hỏa pháo quân Giao Châu doanh bắn chính xác. Có thể khẳng định là quân pháo thủ không phải là nhằm vào lỗ quan sát đó bắn pháo.
Máu thịt, đầu vỡ vụn rồi các khớp xương gẫy. Điều này cũng b́nh thường. Nhưng tấm chắn gỗ dầy vào bao cát sau khi bị quá cầu kim loại đánh nát, cát đá cùng với gỗ vụn bắn tun toé với tốc độ cao gây nên những vết thương trí mạng. Quả đạn pháo bắn trúng trung tâm, h́nh thành lực sát thương chính diện.
Hiệu quả này, hoàn toàn giống với h́nh thức ném lựu đạn sát thương. Đám quân bộ binh quân Hán Bát Kỳ cầm đao và mộc thuẫn bị bất ngờ không kịp pḥng bị, bị mảnh vụn dính đầy vào người, vào mặt. Những binh lính ở phía sau tên đầu mục càng xui xẻo hơn. Một tên lính cầm mộc thuẫn chắn trước ngực nhưng với tốc độ viên đạn bay nhanh, không thể chống đỡ được, bị đánh trúng người, để lại một lỗ máu.
Quân pháo binh Đăng Châu vô cùng vui mừng, hàng ngày luyện tập bắn đạn cũng tuyệt đối không có khả năng chính xác như vậy. Trước mặt có nhiều lỗ xa, mục tiêu to lớn, lại gần như vậy, bắn không trúng th́ đó chính là huấn luyện không tốt.
Mỗi một cỗ pháo bắn ra có thể phá nát một lỗ xa. Nếu may mắn c̣n có thể bắn nát hai lỗ xa. Đám quân bộ binh Hán Bát Kỳ ẩn núp sau lỗ xa bị đánh rơi vào t́nh cảnh hỗn loạn, kêu gào thảm thiết.
Sau khi tam bàng pháo bắn xong lại tới lục bàng pháo. Lỗ xa và bộ binh ẩn núp đằng sau vẫn không dừng lại. Những tấm ván gỗ vụn càng là sát thủ đối với thân thể con người.
Sau lượt bắn thứ nhất, trận lỗ xa đă bị thủng một lỗ hổng lớn. Những lỗ xa hàng sau đang trong cơn rối loạn th́ bất chợt có kẻ nói bằng tiếng Hán rất quái dị: “Không được lui lại sau. Quân pháp Đại Thanh đă nói rơ: ai lui về sau chém. Người nhà biến thành nô lệ. Tiếp tục xông lên phía trước”.
“Bọn chúng bắn xong lượt pháo thứ nhất, muốn bắn lượt pháo thứ hai c̣n mất thời gian. Hăy nhân cơ hội xông lên”.
Những binh lính Hán Bát Kỳ sau khi lỗ xa của ḿnh bị đánh tan, may mắn không bị thương tích, không trốn tránh sau lỗ xa khác nữa mà chúng quát to lên rồi cầm đại đao, giơ mộc thuẫn xông tới chỗ pháo đội. Đây chính là cơ hội duy nhất của chúng. Khi đă tới trước trận của kẻ thù, không thể chạy về nữa rồi.
Những hành động như vậy có thể coi là dũng mănh, gan dạ nhưng đối với binh lính quân Đăng Châu và nói những binh lính giơ đại đao, cầm mộc thuẫn kia chẳng khác nào miếng thịt đưa tới miệng.
Che chắn xung quanh trận địa pháo là hỏa thương binh. Hỏa thương binh b́nh tĩnh chờ quân tấn công rồi mới khai hỏa. Tất cả quân Thát chạy ra ngoài lỗ xạ chỉ cần lọt vào tầm bắn không c̣n bất kỳ kẻ nào sống sót.
Tốc độ đẩy tới của lỗ xa nhanh hơn. Binh lính Tam Thuận Vương bị đợt công kích vừa rồi hù doạ sợ vỡ mật điên cuồng đẩy xe đi tới nhưng đợt pháo bắn thứ hai tới nhanh hơn so với suy tính của chúng rất nhiều. Quân pháo đội Đăng Châu không c̣n bắn theo lượt hay bắn thay phiên, chỉ cần lắp xong đạn là bắt đầu bắn. Trận lỗ xa trước mắt dầy đặc, mục tiêu lớn, thậm chí bắn ngay không cần nhắm bắn.
Đám lính đẩy xe và quân bộ binh núp sau xe cứ tưởng rằng sau lỗ xa chính là nơi an toàn nhất nhưng chúng nào ngờ đó lại chính là tử địa.
Thật rất đúng với cái mệnh lệnh của A Ba Thái.., tử binh. Quả thực những binh lính đó rất khó sống sót. Đạn pháo không ngừng rót xuống, một số lượng lớn lỗ xa bị phá nát. Sau khi lỗ xa bị phá nát h́nh thành các mảnh vỡ vụn tạo nên một lần sát thương nữa. Lính bộ binh ẩn núp sau không gian chật hẹp sau lỗ xạ ngoài đạn pháo, chúng c̣n bị những mảnh vụn làm lễ rửa tội, muốn trốn cũng không thể trốn được.
Rất nhiều binh lính Hán Bát Kỳ dưới t́nh huống này đă trở nên mất tinh thần. Chúng không quan tâm tới việc ẩn núp hay không ẩn núp, bỏ chạy ra ngoài lỗ xa, mặc kệ tất cả, xông tới trước trận quân Minh.
Thay đổi này chính là mong muốn của quân Giao Châu doanh. Sau lần pháo kích thứ nhất, thống lĩnh quân hỏa thương chính diện đă gia tăng số lượng lính hỏa thương ở mặt này.
Tinh thần hỗn loạn cầm đao và mộc thuẫn chạy trước tầm bắn của hỏa thương binh nên căn bản không kẻ nào có thể né tránh được.
Với khoảng cách này mười khẩu pháo quân Đăng Châu đă bắn ra mười một loạt. Đây quả thực là bắn tự do vô cùng hứng thú. Mới rồi là đoàn lỗ xa đông ùn ùn, hoàn toàn che kín tầm mắt nhưng sau khi pháo kích xong khu vực đối diện với pháo đội trở nên quang đăng.
Đám binh lính quân Thát hốt hoảng né tránh khi đối phương bắn, gào lên thảm thiết. Quân Giao Châu từ trên xuống dưới vô cùng vui mừng. Đặc biệt là những hàng ngũ phía trước vừa năy nghe tiếng quát mắng của tên đốc chiến, trong ḷng càng vui sướng, thực sự được hả giận.
Nỗi hận được tiêu tan này khi nghĩ tới vẻ mặt âm trầm trên gương mặt binh mă quân Thát càng khiến cho người ta sung sướng hơn.
Nhưng vấn đề là quân Đăng Châu có quá ít kinh nghiệm trên chiến trường. Mười một loạt bắn liên tục, dầy đặc đương nhiên tạo nên hiệu quả to lớn nhưng sau khi bắn mười một loạt. Một tên lính cầm cây giẻ lau nhúng vào nước sau đó lau ḷng pháo. Ngay khi lau ḷng pháo, từ trong đó bốc lên hơi nước.
Có thể hiểu rốt cuộc nhiệt độ trong ḷng pháo cao tới mức nào. Cây giẻ lau vốn có tác dụng làm nguội nhưng sau khi kéo đi kéo lại mấy lần, miếng giẻ lau bị cháy đen. Rơ ràng nhiệt độ trong ḷng pháo quá cao. Mười một lượt bắn không phải là vấn đề lớn nhưng mấy khẩu tam bàng pháo đă đỏ hồng lên rồi.
Nếu như là binh mă Hoài Dương hay binh mă Thanh Châu. Khoảng cách các lượt bắn sẽ kéo dài hơn một chút mặc dù độ dày đặc có kém đi một chút nhưng có thể duy tŕ được thời gian bắn liên tục lâu hơn.
Khi hoả pháo ngừng lại, các lỗ xa c̣n lại miễn cưỡng hợp thành ba hàng, chúng vẫn tiếp tục xông tới như trước. Bây giờ chúng mới hiểu v́ sao Phụng mệnh Đại tướng quân lại hứa hẹn tiền đồ cao như vậy.
Khi lỗ xa tiến vào trong tầm bắn, pháo đội vẫn c̣n đang cuống cuồng cho binh lính hạ nhiệt độ của pháo. Lính hỏa thương không nhịn được đă khai hoả nhưng hỏa thương bắn ra đạn găm vào bao cát hay tấm gỗ dày không tạo nên sát thương ǵ, cũng không thể ngăn cản lỗ xa tiếp tục xông tới.
“Đội trường mâu tiến lên phía trước. Pháo đội, hỏa thương lui lại sau”.
Triệu Năng lạnh lùng ra lệnh.
@by txiuqw4