Một gốc cây tùng đứng vững nơi sơn dã, gió núi thổi qua, lá cây phát ra tiếng vang xào xạc, tựa như đang vỗ tay hoan nghênh, làm cho lòng người thư thích sảng khoái.
Mùa hè nóng bức, chính là ngày tháng nóng nhất trong năm. Nhưng bên trong Thái Hành sơn mạch, lại tựa hồ không bị không khí nóng bức ảnh hưởng, vẫn là gió mát thổi nhẹ, khoan khoái động lòng người.
Lúc này, bộ đội đặc chủng đã sớm rời đi, còn trú đóng trong sơn mạch, chỉ có chiến sĩ vô địch Hắc Kỳ quân.
Cùng đám hoạt tử nhân này ở chung một chỗ, mặc cho ai cũng sẽ có cảm giác lông tóc dựng đứng, mà dù Thái Ất chân nhân cũng không ngoại lệ, vì thế hắn đã sớm tính toán, từ sau khi bộ đội đặc chủng rời đi, hắn cũng không từng quay lại.
Lúc này, trên đỉnh núi, hơn trăm người khoanh chân ngồi, bọn họ nhắm mắt lại, trầm mặc không lên tiếng, tựa hồ đang tự hỏi, ngoại trừ cơn gió đột nhiên thổi qua làm vài vạt áo bay phấp phới, bọn họ thậm chí ngay cả động cũng không động qua.
Một chuyến mấy người, chậm rãi đi lên đỉnh núi.
Một vị nho sinh đầu đội nón vải vuông nhìn hơn trăm người đang ngồi ngây ra như những tượng gỗ, đột nhiên thở dài một hơi.
“Ha ha…” Tiếng cười sang sảng trận trận truyền đến, một người bên cạnh hắn cười nói: “Quân sư đại nhân, bộ dáng âu sầu khổ não của ngươi như vậy, thật đúng là hiếm thấy.”
Tương Khổng Minh lắc đầu, nhẹ giọng hỏi: “Chủ công, việc này trước đó chưa từng có, xấu tốt khó dò, ngài có xác định?”
Hứa Hải Phong buồn cười nhìn hắn, nói: “Lúc xuất sứ Hung Nô, quân sư đại nhân từng nói qua, thiên hạ không có việc vẹn toàn, chỉ cần xát suất vượt qua…so với cái gì?”
Tương Khổng Minh tức giận trợn mắt, nói: “So phần trăm.”
“Đúng vậy.” Hứa Hải Phong cười càng sáng sủa, nói: “Chỉ cần vượt qua sáu mươi phần trăm, có thể thử một lần.”
Tương Khổng Minh cau mày, nói: “Chủ công, chính là vấn đề xác suất, cũng phải xem trình độ nguy hiểm của sự tình. Nếu quá nguy hiểm, vậy không nắm chắc được tám mươi phần trăm, không nên mạo hiểm mới tốt.”
“Tám mươi phần trăm sao?” Hứa Hải Phong lạnh nhạt cười nói: “Chớ nói tám mươi phần trăm, cho dù là chín mươi phần trăm Hứa mỗ cũng nắm chắc.”
Hồ nghi liếc mắt nhìn hắn, Tương Khổng Minh yên lặng lắc đầu, rốt cục bất đắc dĩ nói: “Ngài là chủ công, học sinh là thần tử, trách nhiệm của học sinh là đưa ra đề nghị hợp lý, về phần tiếp nhận hay không, chính là quyền lực của ngài. Nếu theo học sinh, việc này cần phải bàn bạc cho kỹ mới tốt.”
Hứa Hải Phong hào hiệp cười, nói: “Quân sư đại nhân cứ việc yên tâm, Hứa mỗ tự có phân tấc.”
Nặng nề thở dài, đối với Hứa Hải Phong khuyên mãi không nghe, Tương Khổng Minh rõ ràng không thể tránh được.
Hứa Hải Phong quay đầu, không tiếp tục nói chuyện cùng Tương Khổng Minh, mà bước nhanh tới giữa trăm người trầm mặc đang ngồi.
Nơi đó, sớm có một vị tuyệt đại giai nhân ôn nhu động lòng người, nhìn thấy Hứa Hải Phong đi tới, nhìn hắn thản nhiên cười, phảng phất như trăm hoa nở rộ, đoạt đi hồn người.
Hứa Hải Phong nhìn nàng gật đầu, hỏi: “Y Đằng Do Na, thế nào?”
Y Đằng Do Na nhẹ giọng nói: “Dị năng đoàn đã trải qua hơn một năm huấn luyện, đã có thể đạt tới yêu cầu của chủ công.”
Hứa Hải Phong quét mắt nhìn mặt các đội viên dị năng đoàn, rốt cục khoanh chân ngồi xuống, nói: “Vậy bắt đầu đi.”
Từ sau khi biết được năng lực của Y Đằng Do Na là bản lãnh tăng phúc, Tương Khổng Minh liền bổ nhiệm nàng nhận chức đội trưởng dị năng đoàn.
Thành viên dị năng đoàn nếu đi ra một người, cũng chỉ có thể giả thần giả quỷ, dọa người mà thôi.
Nhưng nếu đem lực lượng của họ ngưng tụ lại, lại trải qua sự tăng phúc của Y Đằng Do Na, uy lực liền có chút khả quan.
Đương nhiên, bởi vì thiếu khuyết người thủ lĩnh hạch tâm, nên năng lực của bọn họ còn không cách nào phát huy toàn diện.
Trước đại doanh phương tây, chế tạo một chút hào khí âm trầm kinh khủng, cũng đã là cực hạn của bọn họ.
Đêm hôm đó Hứa Hải Phong suất lĩnh năm ngàn thiết kỵ trùng giết trận địch, đột nhiên trong lòng có cảm giác, hắn đã nghĩ ra một việc ngoài ý muốn.
Tại kinh sư, có một buổi tối, tinh thần lực của hắn dưới sự hấp dẫn của dị năng các thành viên thoát đi ra, cuối cùng ngưng tụ thành một đoàn. Tinh thần lực của hắn vô hạn mở rộng, từ giữa không trung bao quát đại địa, trong khoảng thời gian ngắn, tràn ngập cảm ứng siêu nhân không chỗ nào không có.
Có thể làm được điểm này, đó là bởi vì tinh thần lực của hắn có thể lấy được quyền thống lĩnh tuyệt đối của dị năng đoàn. Bởi vậy hắn đã nghĩ tới một khả năng, một kế hoạch cực kỳ lớn gan đang hình thành trong đầu hắn.
Kế hoạch này gan lớn tới mức chưa từng có ai dám làm. Bởi vì trước khi Hắc Kỳ quân xuất hiện, vốn không có khả năng có được nhiều dị năng giả như vậy, mà thiếu thốn năng lực tăng phúc của Y Đằng Do Na, kế hoạch này chẳng qua chỉ là tìm trăng trong nước mà thôi.
Thành viên dị năng đoàn dưới mệnh lệnh của Y Đằng Do Na, tay nắm tay ngồi thành vòng tròn, thông qua phương thức tiếp xúc thân thể kỳ dị này, dị năng của bọn họ liền dung làm một thể, đây chính là thành quả huấn luyện suốt một năm của bọn họ.
May là những người này đều duy mệnh là từ, là những huyết tửu chiến sĩ không có tâm linh, nếu không mỗi người có được từng ý nghĩ khác nhau, đã sớm biến thành một hồi tai nạn không thể vãn hồi.
Bước chân vào tông sư đã được nửa năm, Hứa Hải Phong đối với việc khống chế tinh thần lực đã đạt tới độ cao mới, đặc biệt là đánh một trận với Lợi Trí tại bắc cương, tuy chưa từng chân chính giao thủ, nhưng ngoài ý muốn lĩnh ngộ phong lực.
Hắn cũng không phải muốn thông qua dị năng của dị năng đoàn dẫn khởi lực gió, mà là bằng vào chính tinh thần lực của mình lĩnh ngộ phương pháp khống chế gió.
Chỉ là tinh thần lực của một người dù sao là có hạn, hắn có khả năng khống chế gió, cũng chỉ có chút mà thôi, đối với cả đại tự nhiên mà nói, vốn chẳng phải là gì.
Chẳng qua lĩnh ngộ phong lực, giống như ở trước mắt của hắn mở ra một cánh cửa mới, bên trong có một thế giới hoàn toàn khác hẳn. Hắn đã bước đầu tiếp xúc được với tự nhiên lực.
Nguyên nhân chính là vì như thế, tinh thần lực của hắn càng thêm tinh túy, lại càng chiếm được sự đề cao thật lớn, nếu không hôm nay hắn cũng không dám khoe khoang như vậy.
Thuận lợi, tinh thần cùng ý thức của hắn rời đi khỏi thân thể của chính mình. Ở chung quanh là những đoàn đoàn dị năng đoàn màu đen nho nhỏ hoặc hơi lớn.
Hứa Hải Phong biết, đây chính là năng lực dị chủng của thành viên dị năng đoàn.
Trong lòng hắn thử nhẹ giọng kêu gọi, cẩn cận không chế chính lực lượng của mình.
Phảng phất như một đứa trẻ lạc đường tìm được mẫu thân của mình, dị năng đoàn một người tiếp một người hướng tinh thần lực của Hứa Hải Phong tiến đến.
Cẩn thận, cẩn thận, lại cẩn thận.
Lúc này đây khác với lúc trước, dị năng đoàn trải qua sự mở rộng, đã có hơn một trăm năm mươi người, nhiều dị năng giả hội tụ cùng một chỗ, uy lực không chỉ đơn giản là một cộng một thành hai, mà là không ngừng chất chồng, dù là không có năng lực tăng phúc của Y Đằng Do Na, cũng có thể bộc phát ra năng lực ít nhất phải gấp ba phần.
Cỗ lực lượng này chính là một con dao hai lưỡi, dưới uy lực thật lớn đồng thời cũng đưa ra yêu cầu cho người sử dụng cực kỳ hà khắc.
Hứa Hải Phong cũng không muốn chuyện xưa tái diễn, lại càng không muốn vào lúc này lại phát sinh ra biến cố ngoài ý muốn nào.
Nên hắn khởi lên toàn bộ tinh thần, cũng không dám có chút sơ ý khinh thường.
Từng điểm từng giọt, Hứa Hải Phong thong thả thu nhận những năng lực dị chủng này, mỗi khi hắn hấp thu một cỗ, tinh thần lực của hắn liền tự nhiên lớn mạnh một phần, những năng lực dị chủng đều cam tâm tình nguyện tiếp nhận sự chỉ huy của hắn, không hề có chút ý niệm làm nghịch lại trong đầu.
Khi Hứa Hải Phong đã toàn bộ hấp thu những năng lực dị chủng này, hoặc là nói toàn bộ dung hợp, tinh thần lực của hắn đã tăng tới mức không thể tưởng tượng.
Nhưng lúc này hắn căn bản không dám có dị động gì, bởi vì toàn bộ tinh lực của hắn đã dùng để ước thúc cùng chỉ huy những năng lượng dị chủng, cũng không còn cách nào phân ra dù một chút tâm tư.
Lúc này, dị năng đoàn của Y Đằng Do Na rốt cục động, trong không gian hư vô mà mắt thường không cách nào nhìn thấy, đoàn dị năng kia là đoàn duy nhất có ý thức chậm rãi sát nhập vào trong tinh thần lực tràng cực lớn vô cùng này.
Ý thức hai người giao nhau, hoàn toàn ngưng làm một thể, cũng không phân biệt lẫn nhau.
Ý thức của Y Đằng Do Na từ từ bắt đầu tiếp quản năng lực dị chủng. Giống như một vị phó quan vô cùng trung tâm, thay thế chủ tướng hoàn mỹ chỉ huy binh lính dưới trướng.
Biểu hiện của nàng thong dong mà tự nhiên, vô cùng nhàn thục.
Có thể thấy được, đã hơn một năm nay, nàng đối với việc làm sao khống chế cùng sử dụng lực lượng này, đã luyện được lô hỏa thuần thanh, vượt xa Hứa Hải Phong.
Ý thức của Hứa Hải Phong từ từ tách ra, lực lượng tinh thần của hắn bắt đầu cẩn thận hướng ra ngoài kéo dài, giống như là tiểu động vật mới sinh, bắt đầu thử thí nghiệm tiếp xúc thế giới mới, cẩn thận mà sợ hãi.
Giáo huấn lần trước vô cùng khắc sâu, dù là đã trải qua thời gian hơn một năm, nhưng loại thống khổ mãnh liệt cùng sự uể oải khi mất đi tinh thần lực, vẫn làm hắn khắc sâu như mới.
Cho nên lúc này, hắn vẫn vô cùng ổn trọng, tinh thần lực thong thả mà ổn định hướng bốn phía bắt đầu phát triển ra.
Gió nhẹ thổi qua núi, nước suối lưu động, động vật chạy nhảy bôn ba, thực vật bừng bừng sinh cơ, hết thảy đều giống như một bộ hình ảnh lưu động, xuất hiện trong óc của hắn.
Ý thức hắn phá không bay lên, vô luận là dãy núi mênh mông, hay là tường đá nhà gỗ nghiêm nghiêm thực thực, đều không thể ngăn cản tinh thần lực của hắn xâm lấn.
Phảng phất có thể nhìn thấu được chướng ngại, hắn liền dễ dàng cảm ứng được phương vị cùng hành động của các chiến sĩ Hắc Kỳ quân.
Đó là một loại cảm giác thần kỳ không cách nào dùng lời nói để mà hình dung, ở trong nháy mắt, trong phạm vi tinh thần lực của hắn bao phủ, từng tia biến hóa rất nhỏ cũng đừng mơ tưởng giấu diếm qua được linh giác của hắn.
Lá cây run rẩy, giọt nước hình thành, tản ra, hắn có thể cảm ứng được hoàn toàn rõ ràng, phảng phất như thân thể hắn biến thành mười người, mấy trăm, mấy ngàn, thậm chí còn là vô số.
Mỗi một cá nhân của hắn đều đang chú ý đến một việc, mà những tin tức cuối cùng toàn bộ đều truyền tới trong óc của hắn.
Trong óc của hắn, có lẽ là ý thức, ý thức rời đi thân thể đại biểu cho điều gì.
Không biết vì sao, ở ngay lúc này, hắn lại đột nhiên nhớ tới vấn đề này.
Đúng vậy, ý thức rời đi thân thể, tựa hồ được thoát ly khỏi sự giam cầm nào đó, ý thức của hắn phảng phất không chỗ nào không thể, tin tức khổng lồ như thế cũng đã cho hắn biết còn chưa đạt tới cực hạn.
@by txiuqw4