sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 417: Tiên Khí Oai

Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, những tu sĩ may mắn còn sống ngây dại ra, kinh ngạc. Ngay cả Ma Ảnh thần bí cùng Linh Nguyệt đều tạm thời ngưng chiến.

Mọi người giồng như tượng đá đứng ngây ngốc tại chỗ, phảng phất như bị trúng Định Thân Thuật.

Một mặt là khiếp sợ bởi uy lực Thiên Khí Thượng Giới, mặt khác là bởi vì trận lôi quang dư ba vừa rồi khiến tứ chi mọi người chết lặng.

Dương Phàm chỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc gần như mất tri giác, da thịt ngoài thân xuất hiện một ít màu đen.

Sinh Mệnh Lực Chủng trong cơ thể phân hóa chảy ra nhỏ giọt Sinh Mệnh Lục Lưu, nhanh chóng lưu chuyển toàn thân, chữa trị thân thể bị thương.

Nhưng hắn hoảng sợ phát hiện mặc dù chỉ bị một chút thương da thịt, nhưng với lực khôi phục của hắn cũng không thể trong giây lát khôi phục thương thế này.

Lực phá hoại của Thiên Khí Thượng Giới quả nhiên siêu việt bình thường, mặc dù là dư ba một phần ngàn cũng có thể nháy mắt "miễu sát"' hơn trăm bậc cao Kim Đan.

Chỉ một một điểm này, không phải cường giả Nguyên Anh Kỳ có thể với tới.

Qua thật lâu sau, ma uyên rít gào đã khôi phục bình tĩnh, mọi người cũng dần khôi phục bình thường.

Chỉ có hơn mười người may mắn còn sống sót bao gồm hai cường giả Nguyên Anh, hơn nữa đều là cường giả Kim Đan Đại Tu Sĩ trở lên.

Ngay cả Tử Huyền, Tử Mộng - hai cường giả Kim Đan trung kỳ đỉnh cũng ngã xuống trong hạo kiếp vừa rồi.

Thậm chí còn có một số ít Kim Đan Đại Tu Sĩ cũng ngã xuống.

Tỷ như tên đại yêu tu vừa tranh đoạt Viêm Tinh Thạch cùng Dương Phàm, bởi vì đại bộ phận pháp lực đều dùng chiến đấu với Dương Phàm, kết quả khi hạo kiếp tới, biết thì đã muộn, lập tức mất mạng.

Đại điện trống rỗng chỉ còn lại hơn mười người ít ỏi, tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.

Đồng thời, ánh mắt mọi người nhìn phía Thiên Khí Thượng Giới toát ra càng nhiều sợ hãi, kính sợ.

Nếu nói trước đây bọn họ nhìn thấy Thiên Khí Thượng Giới, trong kính sợ chiêm ngưỡng còn có vài tia tham lam cùng ảo tưởng.

Vậy thì giờ phút này, bọn họ không dám này sinh ra bất kỳ ý niệm tham lam cùng nhòm ngó trong đầu.

Thiên Khí Thượng Giới ẩn chứa lực lượng cấm kỵ như thế, đừng nói là có được nó, cho dù cho bọn họ tới gần cũng không có cái gan đó.

"Xem ra lần Đại Hải Nan trăm năm này, tổn thất trong Thiên Lan Điện tuyệt đối là một lần thảm trọng nhất từ trước tới nay".

Dương Phàm âm thầm kinh hãi.

Hết thảy đều bởi vì một chỉ tiết nho nhỏ: Thạch Thiên Hàn động vào Phong Ma Long Hồn Châu trong Thất Linh Hồ.

Nhớ tới ma uyên nhỏ trong Thất Linh Hồ, lại nhìn ma uyên trăm trượng trước mắt cùng địa mạch nham tương, hỏa diễm nhiệt độ khủng bố.

Dương Phàm đột nhiên hiểu ra: Ma uyên không đáy nơi đây hẳn là lưu thông với ma uyên nhỏ trong Thất Linh Hồ kia, cùng là một thể.

Bởi vậy có thể thấy được tác dụng của Phong Ma Long Hồn Châu không chỉ đơn giản là trấn áp Ma Ảnh thần bí như vậy.

Giờ này khắc này, người sống sót đều hoảng sợ nhìn Thiên Khí Thượng Giới, rất sợ nó lại phát uy.

- Lôi Linh Châu!

Không biết ai kinh hô một tiếng, mọi người vội vàng nhìn phía viên truyền thừa bảo châu được khảm trên Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.

Giờ phút này, viên Lôi Linh Cháu màu tím thẫm kia không ngờ rời khỏi vị trí vốn có nửa thước, lộ ra một nửa vết lõm thật rõ ràng.

- Lôi Linh Châu đã rời ra một nửa

Dương Phàm chấn động, trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng lẽ một viên truyền thừa bảo châu trên Thiên Khí Thượng Giới cuối cùng này cũng phải lưu lạc nội hải?"

Cứ thiếu đi một viên truyền thừa bảo châu, uy lực Thiên Khí Thượng Giới sẽ nhỏ vài phần.

Ngược lại, lực lượng hủy diệt Địa Mạch Chi Tích sẽ tăng lên vài phần, đồng thỏi lực phá hoại của Đại Hải Nan cũng sẽ tăng lên.

Xâu chuỗi lại với nhau, Dương Phàm không khỏi tỉnh ngộ, thầm than: "Nguyên lai cái gọi là Đại Hải Nan, chẳng qua là Thiên cầm Nội Hải tự tìm lấy. Sáu viên truyền thừa bảo châu tuy rằng mang đến cho Tu Tiên Giới nội hải vài vị cường giả Chí Tôn, nhưng đồng thời cũng gây ra tai nạn thật lớn cho Thiên cầm Nội Hải".

Nếu bảy viên truyền thừa bảo châu đều bình yên khảm trên tiên khí, có lẽ căn bản không có chuyện Đại Hải Nan này.

Không biết Ma Ảnh thần bí cùng Linh Nguyệt kia vừa rồi khi giao chiến thi triển thủ đoạn nào, mà lại làm cho một viên truyền thừa bảo châu lệch đi, thậm chí gây ra hạo kiếp "miễu sát" hơn trăm bạc cao Kim Đan. Giờ phút này, viên Lôi Linh Châu truyền lưu không biết bao nhiêu vạn năm lại lộ ra ảm đạm không ánh sáng, hiển nhiên là lực lượng bị suy yếu cực độ.

- Cơ hội tốt.

Ánh mắt Linh Nguyệt sáng lên, thân hình bỗng nhiên biến mất, ánh bạc chợt lóe, ngay sau đó xuất hiện tại gần Thiên Khi Thượng Giới.

- Ha ha ha. Lôi Linh Châu không thuộc về bản ma chủ thì về ai. Thiên cầm Nội Hải nhất định sẽ diệt vong vào hôm nay!

Ma Ảnh điên cuồng cười to, ma khí quanh thân dày đặc, trong tay xuất hiện một thanh hắc nhận nửa trong suốt, chém tới Linh Nguyệt.

- Một ma vật như ngươi cần Lôi Linh Châu làm chi?

Linh Nguyệt kinh hãi không hiểu, trước người xuất hiện một thanh đoản nhận màu bạc, nhẹ vung lên, va chạm cùng một nơi với hắc nhặn.

Phốc!

Thân hình nàng nhanh chóng thối lui, rồi lại hư không biến mất, chợt xuất hiện sau lưng Ma Ảnh, ánh bạc lại lóe lên.

Ma Ảnh bị đánh trúng, thân hình lảo đảo, trên mặt lộ vẻ chán ghét:

- Thiên phú không gian đáng giận!

Keng keng! Tỏa tỏa!

Hai cường giả Nguyên Anh lại triển khai chiến đấu kinh hiểm ở gần Thiên Khí Thượng Giới, ai cùng không chịu nhường đối phương dễ dàng chiếm được Lôi Linh Châu.

Nhân cơ hội này, Dương Phàm bắt đầu ở sau lưng "dọn dẹp chiến trường".

Nên biết rằng trận hạo kiếp vừa rồi "miễu sát" hơn trăm bậc cao Kim Đan, để lại mảnh nhỏ cùng đủ mọi thứ đầy đất.

Đương nhiên cùng có bảo vật còn có chút hoàn chỉnh. Phàm là thứ có thể giữ được nguyên vẹn, đều không phải vật tầm thường, ít nhất là Pháp bảo, hoặc là tài liệu luyện khí trân phẩm. Dương Phàm mừng như mở cờ trong bụng, thậm chí còn nhặt được một túi trữ vật ở lối vào đại điện.

Người chết đều là tu sĩ bậc cao, tài sản bọn họ để tại đương nhiên sẽ không quá kém, thậm chí còn ngẫu nhiên nhìn thấy một ít cực phẩm.

Nhưng mà động tác của Dương Phàm cũng không có khả năng giấu được đám Kim Đan Đại Tu Sĩ còn lại hoặc là cường giả chuẩn Nguyên Anh.

Rất nhanh có vài tên Kim Đan Đại Tu Sĩ cũng gia nhập, động tác không biết mạnh mẽ bao nhiêu.

- Đại ca ca, các ngươi đang làm gì?

Khổng Tiểu Tước chớp đôi mắt nhỏ sáng trong suốt, đầu tiên ngẩn ra, rồi rất nhanh phản ứng lại, hì hì cười:

- Quá vui, ta cũng muốn chơi.

Lập tức, đại đa số cường giả bậc cao tại đây đều gia nhập vào sự nghiệp vĩ đại phu quét đường "rửa sạch chiến trường".

Duy chỉ có hai người thờ ơ là Chu Hồng cùng Kim Giao Tiểu Long.

- Hừ. Đồ vật của một đám Kim Đan bình thường để lại, có gì mà đáng cướp đoạt? Kim Giao Tiểu Long phì cười, nói với Chu Hồng:

- Người có thân phận địa vị như chúng ta, làm sao lại đi làm loại việc thấp kém này.

Chu Hồng thấy đối phưong tâng bốc mình, cũng gật đầu phụ họa:

- Chu mỗ ta là đệ nhất nhân dưới Nguyên Anh Kỳ, mà tiểu điện hạ là yêu tu đệ nhất dưới Hóa Hình Kỳ. Có thể ngang hàng với chúng ta cũng chỉ có bậc cao Nguyên Anh hoặc là bậc cao Hóa Hình.

- Đúng rồi tiểu điện hạ. Chu mỗ lại hứa hẹn, trong nội điện này mặc dù ta giết không ít tu sĩ thậm chí là yêu tu, nhưng tuyệt đối không thương tổn quá tộc Giao Long các ngươi. Chu mỗ ta dám làm dám chịu. Nếu ta giết, tuyệt đối sẽ không phủ nhận.

Chu Hồng giải thích với Kim Giao Tiểu Long.

- Ta tin tưởng lời đạo hữu, hơn nữa bản điện hạ cùng có phưong pháp phân biệt hung thủ.

Kim Giao Long gật đấu nói.

Hai người này đắc chí, ra vẻ cao ngạo tâng bốc lẫn nhau, đối với Đại Tu Sĩ còn lại khinh thường không thèm chấp.

- Ha ha ha. Trong túi trữ vật của Kim Đan Đại Tu Sĩ này lại có một Pháp bảo đỉnh cấp, còn có mấy chục khối linh thạch thượng phẩm.

Lúc này, một tiếng cười dài truyền đến, lên tiếng chính là Thạch Thiên Hàn.

Pháp bảo đỉnh cấp!

Chu Hồng cùng Kim Giao Long nghe nói lời ấy, lại đưa mặt nhìn nhau, trong lòng tức thì có chút hối hận.

- Hì hì. Ta đây không ngờ lấy được một khối Vạn Niên Huyền Băng Thiết! Khổng Tước tiểu yêu vui vẻ rạo rực nói.

Hả! Vạn Niên Huyền Băng Thiết!

Chu Hồng cùng Kim Giao Long lúc này hối hận ruột đều xanh, trong lòng thầm hận không thôi.

- Vạn Niên Huyền Băng Thiết?

Dương Phàm sáng mắt, đây chính là tài liệu cực phẩm luyện chế vũ khí, vội vàng tới gần:

- Dương mỗ vừa lúc cần luyện khí, Vạn Niên Huyền Băng Thiết có thể giao dịch cho ta hay không?

Giờ phút này, chiến trường đã thanh lý xong, ngay cả những linh kiện Pháp bảo, một mảnh nhỏ cũng không thừa một chút nào.

- Ừm.

Con ngươi Khổng Tước tiểu yêu xoay tròn:

- Có thể, tuy nhiên ngươi cũng phải lấy ra thứ đồng dạng.

- Đó là đương nhiên.

Dương Phàm vé mặt tự tin. Hắn là người đầu tiên thu dọn chiến trường, mà lại còn có phân thân Thạch Thiên Hàn cùng hành động, thu hoạch cũng lớn nhất.

Sau đó, bị Khống Tước tiểu yêu làm thịt một phen. Dương Phàm như nguyện lấy được khối Vạn Niên Huyền Băng Thiết kia. Đây chính là tài liệu cực phẩm mà ngay cường giả Nguyên Anh nhìn thấy đều đỏ mắt.

- Không nghĩ tới tiến vào nội điện lại có thu hoạch như thế. Dương Phàm âm thầm vui mừng.

Tính sơ sơ một chút, vừa rồi một phen dọn dẹp chiến tường, chỉ Pháp bảo bình thường đã nhặt được hơn trăm món. Pháp bảo trung phẩm hơn hai mươi kiện, còn có bốn năm kiện Pháp bảo đỉnh cấp. Ngoài ra tài liệu luyện khí, linh kiện Pháp bảo, Linh khígần như có thể chất thành núi.

Phải biết rằng, phàm là bậc cao Kim Đan có thể đi vào Thiên Lan Điện, sao có thể là hạng tầm thường?

Ngày đó đại khái có ba, bốn trăm bậc cao tiến vào Thiên Lan ngoại điện, trải qua một phen chém giết, hơn trăm người tiến vào nội điện này có thể nói đều là tinh anh trong tinh anh, tài sản trong tay đều không kém, mỗi người ít nhất có bốn, năm món Pháp bảo.

Huống chi, trong trận chiến đấu ở ngoại điện, đám bậc cao Kim Đan còn sống sót này, không ít người đều có kỳ ngộ.

TỏaKeng!

Đúng lúc Dương Phàm đắc chí, trên không ma uyên lại truyền đến một tiếng vang kinh sợ lòng người.

Cũng không biết Ma Ảnh cùng Linh Nguyệt kia thi triển thủ đoạn gì. Thiên Khí Thượng Giới lại rung động, ma diễm phía dưới ầm ầm bùng nổ, lửa địa mạch cũng trào dâng cuồn cuộn.

Xuyphốcxuy xuy!

Từng tia lôi quang thật nhỏ như sợi tơ lại quét về phía đại điện.

- Không tốt!

Lần này chúng cường giả phản ứng cực nhanh, đều rút ra ngoài đại điện.

- A!

Còn có một gã Kim Đan Đại Tu Sĩ chết thảm trong lôi quang dư ba, thi thể cháv đen ngã xuống đất.

XuyRoẹtXuy xuy

Đúng lúc này, truyền thừa bảo châu trên Thiên Khí Thượng Giới "ông" một tiếng, càng thêm ảm đạm. Dưới một cỗ lực lượng không biết, từ tiên khí rơi xuống.

- Lôi Linh Châu là của ta!

Ma Ảnh thần bí rít gào một tiếng, thò tay chụp vào Lôi Linh Châu kia.

- Đừng mơ!

Linh Nguyệt khẽ kêu, đoản nhận màu bạc trong tay vung lên, một mảnh châm nhỏ màu bạc như mưa phùn bao phủ Ma Ảnh thần bí.

Ầm!

Ma Ảnh thần bí chỉ là cách không một chưởng chụp trúng Lôi Linh Châu.

Lôi Linh Châu mang theo lôi quang hỗn loạn, bay vụt về phía mọi người.

Mắt thấy truyền thừa bảo châu này bay vụt tới, Dương Phàm cảm thấy trong ngục có một cỗ áp lực không hiểu.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx