sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 489: Đại Tu Sĩ Nguy Cơ (trung)

- Tam U Lão Ma kia có tiếng là đa mưu túc trí, rất có thể mới là hung thủ chân chính, muốn dùng chuyện này vu oan hãm hại, mượn tay Đại trưởng lão trừ bỏ ta là đại hận trong lòng hắn.

Đối mặt với Huyết Luyện Lão Tổ hưng binh hỏi tội, Dương Phàm đương nhiên sẽ không ngốc đến mức tự nhận mình là hung thủ.

Tốt nhất là có thể lừa dối Huyết Luyện Lão Tổ đáng sợ này tới bên phía Tam U Lão Ma, để cho hai lão ma này đánh nhau chết sống, đánh tới đầu rơi máu chảy.

Nhưng mà, Huyết Luyện Lão Tổ này làm Nguyên Anh lão quái sừng sững ngàn năm, lòng dạ thâm hậu, sao dễ dàng bị người ta lừa gạt sai khiến?

- Hừ! Trước khi chân tướng chuyện này còn chưa rõ ràng, ngươi, Tam U Lão Ma, Liệt Vô Huyễn, kể cả Dược Vương kia đều có thể là hung thủ sau màn. Bản tọa sẽ không bỏ qua một người nào.

Trên mặt Huyết Luyện Lão tổ một mảnh lạnh nhạt, cũng không hoàn toàn bị Dương Phàm lừa dối.

Trả lời như vậy, cũng không ngoài Dương Phàm dự liệu, trong lòng hắn khẽ thở ra một hơi.

Hắn không cầu xa hai lão ma này đánh nhau, chỉ cần không cùng lúc đối mặt hai đại Nguyên Anh áp bách, hắn liền không cần sợ hãi.

- Vậy xin hỏi, Đại trưởng lão dự định làm thế nào?

Dương Phàm mặt không đôi sắc, tiếp tục dò hỏi.

- Bốn người các ngươi, toàn bộ đi theo ta tới Huyết Luyện Tông thẩm vấn, bằng không đừng trách ta hạ thủ vô tình.

Trong mắt Huyết Luyện Lão Tổ lóe ra hàn quang, ngữ khí bá đạo không cho phép làm trái.

Dương Phàm trầm mặc một lát, mỉm cười, pha lẫn thâm ý nói:

- Nguyện vọng của Đại trưởng lão có khả năng sẽ rất khó thực hiện, Ngư Dương Quốc, đã không phải Ngư Dương Quốc trước kia.

- Ngư Dương Quốc nho nhỏ, bản tọa ra lệnh một tiếng, nội trong nửa năm liền có thể huyết tẩy nơi này.

Viên nốt đỏ ở giữa mi tâm Huyết Luyện Lão tổ bỗng nhiên nhảy lên, tâm linh rung động, tạo cho Dương Phàm một cỗ áp lực lớn lao.

- Ngươi nếu phản kháng, bản tọa mặc kệ ngươi có phải thủ phạm chân chính hay không, thà rằng giết sai, cũng không thể buông tha

Trên mặt Huyết Luyện Lão tổ hàn ý càng tăng lên, lộ ra sát khí

- Ha ha haHuyết Luyện Lão Tổ, ngươi thật là lớn giọng, đi tới Ngư Dương Quốc ta, thật cho rằng có thể tùy ý giết chóc, coi trời bằng vung?

Một tiếng cười dài già nua truyền tới.

Vù vù vù!

Hai đạo khí tức cường đại lao về phía bên này.

Hai người tới đây, phân biệt là một lão già lưng còng, một lão giả khô gầy.

Đó là Độc Vương cùng Bồ Thiên Quân Vương.

Hai đại tu sĩ Nguyên Anh.

Huyết Luyện Lão Tổ sắc mặt khẽ đổi, không ngờ tới thực lực bên trận doanh Dương Phàm lại có mấy người Nguyên Anh.

Ở một phía khác, Vân Vũ Tịch an bài xong Dược Vương trong Tiên Hồng Y Quán, cũng nhanh chóng bay tới.

Dương Phàm, Vân Vũ Tịch, Độc Vương, Bồ Thiên Quân Vương.

Tính toán như vậy, đó là bốn đại Nguyên Anh.

Huyết Luyện Lão Tổ sắc mặt trở nên ngưng trọng, thu hồi lòng khinh thị.

Mặc dù hắn thân là Nguyên Anh đại tu sĩ, nhưng đồng thời đối mặt bốn vị cường giả Nguyên Anh, cũng không có nắm chắc tuyệt đối.

- Lẽ nào các hạ cho rằng nhân số nhiều, là có thể làm bản tọa rút đi?

Huyết Luyện Lão tổ ngạo nghễ cười lạnh nói:

- Nếu như so nhân số, bản tọa sẽ không ngại đi trở về một lần, sau đó dẫn thập đại tông Tấn quốc giết vào Ngư Dương.

Hắn rõ ràng cảnh báo Dương Phàm: Tốt nhất là thức thời theo ta, bằng không đừng vì ân oán cá nhân mà giận chó đánh mèo toàn bộ Ngư Dương,

Nghe nói lời này, mấy người Độc Vương sắc mặt biến đổi.

Duy nhất không hề bị lay động, chính là Dương Phàm, hắn cười dài nói:

- Thập đại tông Tấn quốc tuy cường đại, cường giả Nguyên Anh cũng không phải số ít, nhưng phạm vi thế lực thống lĩnh đâu chỉ mấy trăm vạn dặm? Huống hồ, Tam Thanh Môn Tề quốc ở tây bộ Tấn quốc không phải phạm vi chủ yếu man di cửu tộc công kích, chỉ là bị kiềm chế, tùy thời có thể thở dốc được.

Tam Thanh Môn Tề quốc cùng Huyết Luyện Tông Tấn quốc, hai đại thế lực siêu cấp tranh đấu hơn một ngàn năm, đây là chuyện mọi người đều biết,

Nếu như Huyết Luyện Lão Tổ dẫn đầu thập đại tông Tấn quốc xâm lấn Ngư Dương Quốc, một khi Tam Thanh Môn đối đầu xưa có thể thở dốc, sẽ lập tức đánh lén sau lưng.

Mặc dù Dương Phàm thân ở Ngư Dương Quốc, nhưng thông qua mạng lưới tin tức Ám Huyết Vương Triều, quan tâm đại thế Bắc Tần Thập Tam Quốc.

Vì vậy, lúc đối mặt với Huyết Luyện Lão Tổ uy hiếp, hắn có thể bình thản tự nhiên.

Trong mắt Huyết Luyện Lão Tổ hiện lên một tia sắc, lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Phàm:

- Không ngờ Dương đạo hữu thân ở Ngư Dương, lại còn hiểu biết đại thế Bắc Tần như vậy, nhưng mà ngươi vẫn đánh giá sai thực lực Tấn quốc, diệt một Ngư Dương nho nhỏ, không cần vận chuyển một phần tư thực lực.

- Ha ha! chỉ sợ Đại trưởng lão cũng đánh giá sai thực lực Ngư Dương hôm nay.

Dương Phàm cười khẽ:

- Nếu có tu sĩ bên ngoài xâm lấn, ta cùng với Tam U Lão Ma liên thủ, đủ để ứng phó bất kỳ siêu cấp thế lực nào.

- Tốt tốt tốt! Hôm nay bản tôn muốn xem thử, mao đầu tiểu tử mới lên Nguyên Anh như ngươi, rốt cuộc có năng lực gì.

Huyết Luyện Lão Tổ không giận mà cười, một thân áo sam trắng theo gió bay lên, xung quanh dấy lên một vòng gợn sóng đỏ máu, toàn khu vực như rơi vào tuyệt cảnh tử vong.

Thấy cảnh này, ba đại cường giả Nguyên Anh Vân Vũ Tịch lập tức tế ra Pháp Bảo, vây quanh Huyết Luyện Lão Tổ.

Bồ Thiên Quân Vương cười khẽ nói:

- Đại trưởng lão thật cho rằng, bằng vào lực một người có thể thắng được bốn người chúng ta?

- Các ngươi thử xem là biết

Quanh người Huyết Luyện Lão Tổ dấy lên cơn sóng máu càng lúc càng nhanh, mang theo một cổ lực lượng mài mòn ý chí chiến đấu, làm cho mấy người nhịp tim tăng vọt.

Vân Vũ Tịch bàn tay ngọc khẽ hóa lên không trung, một mảnh ánh sáng xanh lục nhộn nhạo lan tỏa từ bàn tay, khu vực xung quanh liền sinh ra một loại hương thơm tươi mát, lấn lướt khu vực đầy máu tanh.

Ánh mắt Huyết Luyện Lão Tổ đảo qua Vân Vũ Tịch, lộ ra kinh ngạc. Tuy đối phương là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng công pháp tu luyện không tầm thường, lại có thể chống lại Huyết Văn Luyện Ma Khí của mình trên một mức độ nhất định.

Nghĩ đến đây, làn sóng máu trên người hắn càng thêm mãnh liệt, giống như xạ tuyến tử vong, lan ra bốn phương tám hướng, bầu trời tuyệt tích sinh linh, cây cối héo rũ, chim chóc rơi lạc.

Bồ Thiên Quân Vương cùng Độc Vương vận chuyển vòng bảo hộ phòng ngự, khó khăn lắm mới ngăn cản được Huyết Văn Luyện Ma Khí, áp lực càng lớn.

Vân Vũ Tịch kiều nhan điềm nhiên tĩnh lặng, trong mắt tràn ngập màu xanh sinh cơ, tay ngọc nhỏ dài nâng giữa không trung, biến ảo như hoa sen, làm cho cỗ sinh lực dào dạt sinh cơ càng thêm hương thơm tươi mát.

Tay nàng khẽ nhấc lên, thân áo xanh không nhiễm hạt bụi, mái tóc xõa xuống như cành liễu, bay trong gió ý xanh tươi mát, lung linh như tiên.

Một vòng màu xanh nhàn nhạt quanh quẩn bên người nàng, mông lung mơ hồ, tạo ra một cảnh đẹp tự nhiên đẹp mắt.

Lấy tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, nàng chặn lại Huyết Văn Luyện Ma Khí của Huyết Luyện Lão tổ, càng suy yếu hơn phân nửa uy lực trong một phạm vi lĩnh vực.

Tình cảnh như vậy, làm Huyết Luyện Lão Tổ khẽ động dung, hắn nhìn chằm chằm Vân Vũ Tịch, than thở:

- Đẹp, thật đẹp. Nếu có thể kết hợp cùng Phong nhi, bản tọa sẽ rất vừa ý, chỉ tiếc

Dưới loại lực lượng tự nhiên tuyệt mỹ này, hắn thậm chí có một loại cảm giác không đành lòng hạ thủ.

Vân Vũ Tịch cười xinh đẹp, giọng nói êm dịu như tiên âm:

- Đa tạ hảo ý của tiên bối, nhưng trong lòng Vũ Tịch có người tương ứng, mong tiền bối có thể buông tha gia gia, hóa giải Huyết Hồn Chú Ấn trên người ngài ấy.

- Bản tọa có thể đáp ứng, trước khi chưa rõ chân tướng sự việc, tạm thời không lấy mạng hắn.

Huyết Luyện Lão Tổ đột nhiên nhượng bộ, ánh mắt lại quét về phía Dương Phàm, nhàn nhạt nói:

- Mặc dù có ba người ở đây, bản tọa chỉ cần cố gắng trả một cái giá nhỏ, là có thể chém giết ngươi, thong thả rời khỏi Ngư Dương.

- Tiền bối thật có tự tin như vậy?

Dương Phàm lộ vẻ mặt ý cười:

- Dương mỗ lại có một đề nghị.

- Ngươi nói.

Huyết Luyện Lão Tổ chắp tay sau lưng, khí định thần nhàn, trước thực lực tuyệt đối, hắn không tin đối phương có thể làm ra trò đùa gì.

- Nếu tiền bối có lòng tin như thế, như vậy Dương mỗ sẽ làm một lần cược chiến, chỉ cực hạn giữa hai người chúng ta, không dính dáng tới người khác.

- Đánh cược gì?

Huyết Luyện Lão tổ khóe miệng khẽ nhếch lên, hơi có chút nghiền ngẫm, dường như cũng có chút hứng thú.

- Cược rằng tiền bối trong một nén nhang, không thể giết chết Dương mỗ. Hơn nữa trong quả trình chiến đấu, Dương mỗ cũng sẽ không chạy trốn. Nếu như tiền bối thành công, mục đích cũng đã đạt được. Nếu như thua, tiền bối lui khỏi Ngư Dương, nội trong năm mươi năm không được chủ động xâm lấn thế lực bên ta.

Dương Phàm mỉm cười nói.

- Ngươi thật dám cược?

Huyết Luyện Lão tổ cảm thấy không thể tin nổi, thậm chí hoài nghi là mình nghe lầm.

Đơn đả độc đấu, nội trong một nén nhang giết một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, hắn rất có nắm chắc.

Trọng yếu hơn, là đối thủ hứa hẹn không chạy trốn.

Trong cùng cấp, giữa cường giả Nguyên Anh thực lực sẽ có chênh lệch, muốn chiến thắng một Nguyên Anh cũng không khó lắm, nhưng muốn giết chết một cường giả Nguyên Anh, độ khó lại tăng mấy lần.

Nguyên nhân trọng yếu nhất, là cường giả Nguyên Anh đều có thủ đoạn bảo mệnh chạy trối chết. Dưới tình huống một lòng chạy trốn, rất khó đánh chết.

Huyết Luyện Lão Tổ hỏi lại lần nữa:

- Đơn đả độc đấu, một nén nhang, ngươi thật sự không trốn?

- Đúng vậy.

Dương Phàm cười dài nói:

- Đại trưởng lão dám cược không?

- Ha ha ha

Huyết Luyện Lão Tổ cười một tiếng dài:

- Người thanh niên, ngươi mới vào Nguyên Anh không lâu phải không? Đặt cược này đối với ngươi thật quả không công bằng, bản tọa cũng không đành lòng như thế, ngươi thật suy nghĩ kỹ rồi chứ?

Đơn đả độc đấu, dưới tình huống không chạy trốn, Huyết Luyện Lão Tổ nắm chắc tuyệt đối chém giết tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.

Đừng nói là thời gian một nén nhang, dù là rút ngắn một phần mười, cũng vẫn làm được.

- Dương đại ca

Ánh mắt Vân Vũ Tịch lộ ra lo lắng thật sâu, kiều dung tái nhợt, không khỏi kinh hô.

- Các người ra xa mười dặm, Vũ Tịch, nàng yên tâm, huynh không có chuyện gì đâu.

Dương Phàm nhẹ nhàng phất tay, ánh mắt nhìn thẳng vào Vân Vũ Tịch, lộ ra ý cười.

Hai người nhìn nhau chốc lát, phảng phát như bị tự tin trong ánh mắt hắn lây nhiễm, Vân Vũ Tịch rốt cuộc gật đầu, ba người bay ra xa mười dặm.

Trên trời cao, chỉ còn lại Dương Phàm cùng Huyết Luyện Lão Tổ xa xa giằng co.

- Dương mỗ đã suy nghĩ rõ ràng, ý Đại trưởng lão thế nào?

- Thời gian một nén nhang quá dài, giảm thành nửa nén nhang.

Huyết Luyện Lão tổ vẻ mặt tự tin:

- Nếu như bản tọa thắng, giết chết ngươi, sau đó tìm Tam U Lão Ma tính sổ. Vạn nhất thua, nội trong năm mươi năm sẽ không tới xâm phạm thế lực của ngươi.

Lúc hai người đánh cược trận chiến, phụ tử La Nham ở Phổ Ái Y Quán xa xa mang tới nửa nén nhang, lập tức châm lên.

Điều này cũng có nghĩa, trận chiến đặt cược chính thức bắt đầu.

Dương Phàm hít sâu một hơi, chậm rãi rơi xuống đất, quanh người hào quang vàng nhạt sinh sôi không thôi, trên toàn thân toát ra một khí tức ổn định như núi.

Huyết Luyện Lão Tổ khẽ lộ dị sắc. Dương Phàm ở trạng thái này lại mang cho hắn một loại cảm giác không nhìn thấu, không thể lay động,

Vù vù vù

Hắn ngưng giữa không trung, dòng khí lưu đỏ máu xoay vờn quanh người, hai mắt dần lạnh băng. Nắm tay vừa nhấc, dòng khí lưu đỏ máu hình thành một quả cầu đỏ máu.

Một cỗ lực lượng chấn động thiên địa, tỏa ra từ trong quả cầu đỏ máu kia.

Giờ phút này, tất cả lực lượng trong thiên địa đều bị áp chế gắt gao.

Trong phạm vi trăm dặm, kể cả ba đại Nguyên Anh bậc cao cũng cảm thấy trong lòng khó chịu.

Dương Phàm phảng phất có một loại ảo giác, ngay cả đại địa dưới chân mình, cũng vì vậy mà run sợ.

Hắn rốt cuộc rõ ràng, Huyết Luyện Lão Tổ là Nguyên Anh đại tu sĩ pháp lực càng sâu đậm hơn Tam U Lão Ma.

Đối mặt với một trong ba đại tu sĩ đỉnh cao Bắc Tần, hắn có thể sáng tạo kỳ tích?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx