Nhoáng cái, nửa năm trôi qua.
Một Ngày, Tần Vong tới tìm Dương Phàm, nói rằng có tin tức tốt.
- Tin tức tốt?
Dương Phàm mở mắt, nhìn Tần Vong ngồi đổi diện.
- Chẳng hay tin tức tốt như lời Điện hạ. là chi phương diện nào?
Chuyện hắn nhờ Tẩn Vong, chỉ có hai việc mà thôi
- Đẩu tiên là Thiên Nhất Hồn Thủv. Đại Tần hôm nay có ba nơi có thể có. Thứ nhất là hoàng cung Đại Tần. nếu như thật sự có, hẳn là ỡ trong tay Tẩn Hoàng.
Tẩn Vong nói đến đây. khóe miệng khẽ nhếch, xem Dương Phàm có phản ứng gi.
- Chỉ có lễ có, lại còn nắm giữ trong tay Tần Hoàng?
Dương Phàm khuôn mặt hung hăng co quắp một cái.
Tần Hoàng chinh là tồn tại võ lực mạnh mẽ nhất tu tiên giới Đại Tần, muốn lấy được Thiên Nhất Hổn Thủv từ trong tay hắn, nói đễ vậy sao?
Đương nhiên, Dương Phàm cũng không phải không có vốn để giao dịch Thiên Nhất Hồn Thủy. nhưng vấn đề là bằng thân phận thực lực của hắn, căn bản không có khà năng giao dịch công băng với Tân Hoàng.
- Nhưvậy hai khả năng khác thì sao?
Dương Phàm hòi.
- Dù sao Tẩn Hoàng cũng là người nắm giữ Đại Tần, khả năng trong tay hậu duệ Tiên Tần có được Thiên Nhất Hồn Thủv vượt quá sáu phần. Còn khá năng thứ hai, đó là Yêu Hoàng Cảnh, theo tin tức xác thực, mấy trăm năm trước, Thiên Nhẩt Hồn Thủv xuất hiện ở Yêu Hoàng Cảnh, dường như dùng đê cứu người.
Tẩn Vong lại cười nói.
- ổ? Yêu Hoàng Cảnh.
Ánh mắt Dương Phàm sáng ngời.
Theo hắn hỏi thăm tin tức nhiều lần, Thiên Nhất Hồn Thủv quả thật xuất hiện, đồng thời trong ngàn năm mói là lần đẩu tiên.
"Xem ra, ta phải nên đi Yêu Hoàng Cảnh một chuyến."
Dương Phàm nhớ tới khi đó minh sinh ra cảm ứng, hẳn là Hỗ Phi tiến vào Đại Tần, dựa theo tình huống hắnbay về phía nam, hăn là tới Yêu Hoàng Cảnh.
- về phần chỗ thứ ba, cũng là có khả năng lớn nhất, chính là bảo tàng Tiên Tần trong truyền thuyết.
Không đợi Dương Phàm hòi, Tân Vong nói ra khả năngthứba.
- B ảo tàng Tiên Tần. Điện hạ có thể khẳng định thật sự có chỗ này?
Dương Phàm thoáng nghi hoặc hỏi.
-Có.
Tẩn Vong chém đinh chặt sắt nói:
- Chi cần tụ tập đủ chín kiện Chí Bảo Long Khí, hoặc là chủ nhân chín kiện Chí Bảo Long Khí tụ tập một chỗ. mớ ra bảo tàng Tiên Tẩn khôngphải nói choi.
Dương Phàm nghe xong, trong lòng không khỏi chờ mong. Truyền tHuyết bảo tàng Tiên Tần. từ Bắc Tân đến cực Bắc. Nội Hải cho tới Đại Tân hiện giờ, vổn từ một giấc mộng không cần mơ tới, đến lúc này đă có cơ hội thực hiện.
Tám món long khí hiện thế. chỉ còn thiếu một kiện Chí Bảo Long Khí xuất thế. là có thể mớ ra bảo tàng Tiên Tẩn trong truyền thuyết, mớ ra bí ẩn tiên khí thượng cổ, lấy được vô sổ trân bảo thượng cổ thất truyền.
- Mặt khác, tin tức có liên quan tới Tuệ Tâm muội tử, cũng có hạ lạc...
- Tuệ Tâm?
Thân thể Dương Phàm khẽ chấn động:
- Nàng ở nơi nào?
Hắn thậm chí không thể tin được, mới mấy năm đã tìm được tin tức muội muội Tuệ Tâm.
Khi đó hắn từ Nội Hải trở về Ngư Dương Quốc, biết được muội muội mất tích, bị một lão đạo thần bí dẫn đi. đồng thòi theo tin nhắn là đi Đại Tần bái cao nhân làm thầy, xin mình không cần phái nhớ mong.
- Dựa theo Dương đạo hữu nói, Tuệ Tâm muội tử hẳn là hai trăm năm truớc bị đưa tới Đại Tần. Mà môn phái có thực lực như thế, đi khu vực bên ngoài tìm kiếm kỳ tài cũng không nhiều lắm. Còn nữa, đệ từ có thể để cường già Đại Tần không tiếc đi ra ngoài dẫn về, chắc chắn thiên phú hiếm thấy. coi như là Thiên Linh Căn binh thường cũng không cẩn phí nhiều sức như vậy. Theo tính toán đó. cuối cùng chúng ta ở Thiên Võ Cháu Tiên Đạo Tông, tìm được tung tích Tuệ Tâm muội từ.
Tẩn Vong cười dài nói.
- Thiên Võ Châu... Tiên Đạo Tông?
Trong mắt Dương Phàm lóe lên thần quang, hai tay khẽ nan lên.
Tới Đại Tần nhiều năm nhưvậy, hắn cũng biết Tiên Đạo Tông chính là đệ nhất tông tiên môn chánh đạo Đại Tần. thế lực mạnh mẽ, thậm chí khiến Đại Tần Vương Triều cũng kiêng Kỳba phẩn.
Tu tiên giới Đại Tần hôm nay, nổi danh nhất là năm cồ thế lực, phần biệt là: Hoàng tộc Đại Tần. Yêu HoàngĐiện, Tiên Đạo Tông, Thiên Ma Môn, Quy Vương Tông.
Hoàng tộc Đại Tần, thống lĩnh thế lực vương triều.
Yêu Hoàng Điện, hiệu lệnh vạn yêu Thánh địa Yêu Hoàng Cảnh.
Còn Tiên Đạo Tông. Thiên Ma Môn, Quy Vương Tông, đại biểu thế lực tu tiên Đại Tần.
Ba đại thế lực tu tiên ở sau, mặc đù không thể so sánh với hai người trước, nhưng cũng là thế lực siêu cấp không thể coi thường.
- Cho dù CÓ nhiều điều kiện hạn chế như vậy, Điện hạ chỉ trong mấy năm ngắn ngủi tìm được tung tích muội muội Tuệ Tâm, vẫn làm người ta khó tin được.
Dương Phàm vẫn kinh ngạc bất ngờ.
Nếu như Đại Tần chi là một nơi bé nhỏ như Ngư Dương Quốc, mấy năm tìm được một người, cũng không có gì kỳ quái.
- Bời vì Thiên Võ Châu là một nơi rất đặc thù, thế lực vương hầu châu đó tương đổi vếu kém, bất lực nắm giữ một châu. Chân chính có quyền nói chuyện, sáu phần đều ở Tiên Đạo Tông...
Tần Vong thản nhiên cười:
- Trọng tâm thế lực cùa ta cũng ở Thiên Võ Châu, có thể tìm được tung tích Tuệ Tâm muội tử. cũng là may mắn mà thôi.
- Thì ra là thế.
Trong lòng Dương Phàm vẫn có chút nghi hoặc, nhưng không suy nghĩ nhiều.
Sau khi biết được tung tích muội muội Tuệ Tâm cùng Thiên Nhất Hồn Thủy. Dương Phàm tự nhiên sẽ không ở đây lâu.
Hắn dự định đi Thiên Võ Châu trước, tìm được muội muội Tuệ Tâm, lại đi tới Yêu Hoàng Cảnh, tim kiếm Thiên Nhẩt Hồn Thủv. có thể còn gặp được Hỗ Phi cũng không chừng.
Truớc khi chia tay, Dương Phàm cũng không chào hỏi với Tiểu Hân.
Mấy năm qua. Tiểu Hán ở trên thôn tran ở khe sâubí mật này. mờ một nhà V quán.
- Dương đại ca. huynhxuất quan rồi, Không bằnggiúp muội cùng xem bệnh đi.
Tiêu Hán thấy Dương Phàm tới, mỉm cười mừng rỡ, ngọt ngào hôn nhiên.
Dương Phàm biết, hành V tế thế là giấc mơ từbé của Tiểu Hân.
- Được.
Dương Phàm gật đầu, hắn cũng không ngại thòi gian một hai Ngày.
Lại nói hắn cũng rất lâu không làm V quán, xem bệnh cho người, lúc này cũng có chút ngứa nghề.
Tới y quán này xem bệnh, đa sổ là người tu tiên gần đây. nói cho đúng hơn, đểu là thủ hạ Tần Vong, tàn dư thế lực đàng Thái từ triều trước.
Dương Phàm ở lại đây mấy ngày, tham thảo V thuật cùng Tiểu Hân, cứu trị bệnh nhân, cũng rất thoải mái vui vẻ.
Một ngày. Dương Phàm đua ra ý phải đi với Tiểu Hân.
- Đại ca ở Đại Tần còn gánh trọng trách, không thể cùng muội tế thế cứu người. Tiểu Hân, muội cũng phái bảo trọng.
Dương Phàm quả thật cáo từ.
Lúc này. hắn không muốn mang theo Tiểu Hân đi cùng, dù sao nàng quan hệ cùng Tẩn Vong cũng tốt.
Tiểu Hân hiểu rõ ý của hắn, hai mắt ướt át, lưu luyến không rời, tinh cảm trong ánh mắt rất là phúc tạp. từ biệt với Dương Phàm.
Đối với Dương Phàm, trong mắt Tiểu Hân ban đẩu là như huynh trướng quan tâm chăm sóc. đến sau dần dần có chút mê man, vĩnh viễn khó quên được bóng người cao ngất ngạo thị quẩn hùng giữa hư ánh lửa cháy ngập trời
Dương Phàm cáo biệt Tẩn Vong, Tiểu Hân, một minh một người xuất phát đi Thiên Võ Châu.
Nhưng mà khi hắn bay ra mấy chục dặm, đột nhiên cảm ứng được phương xa có long khí vùng lên trời cao.
Lực sổ mệnh huyềnbí hùng hồn, thông suốt thiên địa.
Long khí trên người Dương Phàm lập tức sinh ra cảm ứng, vô cùng rõ ràng.
Sau đó. hắn liền cảm ứng được khí tức Thanh Long Kiếm.
"Không hay. lẽ nào bên kia xảy ra chuyện?"
Thanh Điểu Phi Phong sau lưng Dương Phàm run lên, gấp rút bay về phía xa xa.
Phi hành một lúc lâu, rốt cuộc hắn chạy tới chỗ khe sâu trước đó, nhìn một màn ảm đạm.
Hoàng thái tôn Tẩn Vong tay cầm Thanh Long Kiếm, sắc mặt trắng bệch, hai tay run nan, khóe miệng tràn máu, hiên nhiên bị thương không nhẹ.
"Là ai, lại có thể đả thương Tần Vong có Thanh Long Kiếm?"
Dương Phàm hoảng sợ, nhìn lên trời cao.
Chi thấy một con rồng sổ mệnh lớn màu nâu. chờ một trung niên áo bào vàng khí thế như thiên thân.
Dưới chân trung niên áo bào vàng đạp một đôi giày màu nâu. phía duới long khí mây vàng rít gào nhưrồng. xa xa nhìn như tiên nhân thượng giới chân đạp thần long bay tới.
"Cừu Ngũ Chí Bảo Long Khí... Ngự Long Lý!"
Dương Phàm nhìn chằm chằm đôi giày rồng kia. không khòi thất kinh..
"Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí... Ngự Long Lý!"
Dương Phàm nhìn chằm chằm giày rồng dưới chân trung niên áo bào vàng kia. hoảng sợ không thôi.
Khi hắn chạy tới khe sâu bí mật này, nơi đây núi non đứt gãy sụp đổ, mặt đất đầy hổ to hổ nhỏ, khắp nơi hoang tàn. Ngay cả thôn trấn trong khe sâu cũng bị chôn vùi. tu sĩ đảng Thái tử cũng đã chạy tứ tán.
Tẩn Vong tay cầm Thanh Long Kiếm, miễn cưỡng dùng kiếm chống xuống mặt đất. sắc mặt trắng bệch, vết máu khóe miệng còn chưa khô.
- Ngươi... sao lại tới đây?
Tần Vong thấy Dương Phàm trở về gấp gáp. ánh mắt hoảng hốt, tiếp đó cười khổ.
Hắn một minh một người tử thủ ở đây, là vì cho các tu sĩ khác bỏ chạy, nhưng không ngờ Dương Phàm bị khí tức Chí Bảo Long Khí thu hút trở về.
- Dương đại ca, huynh nhanh đi đi!
ở trên đám mây vàng hình rồng chỗ Ngự Long Lý, Tiểu Hân sắc mặt tái nhợt, đứng ở phía sau trung niên áo bào vàng, pháp lực bị cấm chế.
- Đây là chuyện gì?
Dương Phàm không khỏi hít vào một hoi lạnh.
Mình vừa mới đi một lát, nơi này liền xảy ra kịch biến như vậy, Tần Vong bị thương, Tiểu Hân bị bắt.
- Ngươi là người phương nào?
Ánh mắt Dương Phàm nhìn về phía nam tử trung niên mang Ngự Long Lý xa xa, người này thân mặc áo bào vàng, có thêu hoa văn 1'ồng, có một loại uy nghiêm của người bể trên, không mất vẻ cao quy ưu nhã.
@by txiuqw4