Kỳ Uyên Hầu mắt lạnh nhìn Dương Phàm, dưới hắn khống chế. vực sâu đầm lầy đen kịt vặn vẹo quy dị. lực trói buộc lại tăng lên, muốn trói chết ở trong đó.
Dương Phàm âm thầm cười lạnh. Nếu như không cường hóa thân thể, bằng trinh độ hắn hiện giờ. cũng không dám tùy tiện dùng một chiêu kia.
- Ha ha! Ta sẽ không cho ngươi cơ hội.
Lục Vân Hâu cười ưu nhã, uy năng tinh thân hùng hồn trong hư không vạn dặm, lực hư không hội tụ hinh thành một bàn tay mây sáng không lô trăm trượng, nắm chặt lại âm một tiếng đảnh lên thân thể Dương Phàm, hoàn toàn đảnh hắn vào Tu Di Hắc Uyên Trạch.
Thoáng cái, Dương Phàm roi vào một mảnh bóng đen tuyệt đối. mất đi liên hệ với bên ngoài, Ngay cả nắm giữ thiên địa cũng trớ nên vếu ớt.
Đồng thời, ở trong vực sâu đầm lầy vô tận này, vọt tới chất dịch màu đen đáng sợ. dim hắn xuống.
Nếu không có Hoàng Long Quan hộ thân. Dương Phàm cảm thấy mình không cách nào kiên trì lâu ở nơi này được. Mặc dù hắn có được thân thê bất diệt, bởi vì ở trong khu vực chết này, không có linh khí bổ sung, hoàn toàn độc lập với bên ngoài.
Lúc nay, trong lòng Dương Phàm bình tĩnh, toàn thân đò lửa trong suốt, đã không phải thân máu thịt nữa.
Sau đó, hắn nhắm mắt lại. Hoán Thiên Nha thai nghén trong thần thức, bỗng nhiên hiện lên từ huyệt Bách Hội trên đinh đẩu.
Mầm ánh sáng đò lửa trong suốt, hiện lộ ra ngoài, tòa sáng thần lực vô hạn, thông thấu bầu trời, thậm chí cảm ngộ thiên cơ.
Dương Phàm yên lặng thi triển bí quyết. xung quanh Hoán Thiên Nha truớc tiên thiêu đốt ngọn lừa ánh kim, tiếp đó hoàn toàn thu liễm, ảm đạm không ánh sáng.
Ngay sau đó, Hoán Thiên Nha vặn vẹo, phình to. biến hinh.
Thình thịch!
Thình thịch thình thịch...
Nhịp đập quy dị, lại truyền ra tới bên ngoài.
Vào lúc này. Hoán Thiên Nha thông thấu bầu trời, hiện ra hàng tỷ điểm sáng, nhuộm bầu trời đêm biến thành ban Ngày.
Chi thấy trên những ngôi sao Thái cổ, hàng tỷ ánh sáng sao trời chợt lóe sáng, khoảng khắc sau liền ảm đạm.
Một cỗ thần lực kinh, thiên địa. tràn ngập phạm vi trăm dặm, hình thành một vòng xoáy ánh sáng rực lửa cắn nuốt thiên địa. nháy mắt lan tràn ra rộng ra.
Một trăm dặm... Một ngàn dặm... Bangàn dặm... Năm ngàn dặm... Tám ngàn dặm.
Ánh sáng rực rỡ mặt đất. đêm tối nháy mắt chuyển thành ban Ngày.
Gần như đồng thòi, Hoán Thiên Nha ở thần thức hải Dương Phàm vặn vẹo quy dị, trong nháy mắt phóng ra thần quang vô hạn.
Chi thấy trên Tu Di Hắc Uyên Trạch, tồn tại một chiếc mẩm non ánh sáng trong suốt, hấp thu hàng tỷ ánh sáng sao trời Thái cổ phóng ra... Ban Ngày lại một lần nữa chuyển thành đêm đen.
Đồng thời, trong nháy mắt Hoán Thiên Nha phinh to gấp ngàn vạn lần, nhập vào hư không thiên địa. hấp thu hàng tỷ tia sáng đến từ ngôi sao Thái cổ.
Vào lúc này, ngôi sao Thái cổ ảm đạm, trăng sao khắp bầu trời biến sắc.
Trong thế giới đen kịt. Hoán Thiên Nha phóng ra hào quang thần lực vô hạn. Từ trên cao bao quát toàn Thiên Võ Châu, thấyđược màn đêm vô tận lóe sáng một đoàn ánh lừa tận trời.
- Chẳng lẽ là hóa thân Thần Hư?
Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyên Hầu thất kinh, dưới thần lực Hoán Thiên Nha đáng sợ, tâm thân hai người run lên.
̀m!
Một nam từ đò bừng sáng ngòi, hai mắt như Kim ô lưu ly, cầm trong tay đoạn kiếm Vô Song, mang theo hư ảnh rực lửa lao ra từ Tu Di Hắc Uyên Trạch.
- Đây là chiêu thức gì, có thể nháy mắt hấp thu lục hàng tỷ ngôi sao Thái cổ, mạnh mẽ hơn nhiều lẩn hóa thân Thần Hư.
Tiếng nói Vô Song vang lên trong đẩu Dương Phàm.
Dương Phàm lúc này vẫn là Dương Phàm, không có gì biến hóa. Nhưng Vô Song rõ ràng cảm ứng được lực lượng cực kỳ đáng sợ.
- Đây là khi ta suy diễn công pháp, sáng tạo bí thuật vào lúc Hoán Nha hậu kỳ mói có thể thi triển ra được... Thái Hư Huyễn Thần!
Dương Phàm hít sâu một hơi. tiếp tục nói:
- Vốn lúc Hoán Nha hậu kỳ, một chiêu này có thể hình thành ba Thái Hư Huyễn Thần, là vì chống lại Thiên Thu Vô Ngân trạng thái Tam Linh Hợp Nhất, mà hiện giờ...
- Chỉ có một cái Thái Hư Huyễn Thần, có thể đổi phó được hai đại Vương hầu hay không?
Vô Song cũng không khỏi có chút chờ mong.
- Ha ha! Dư sức, ba Thái Hư Huyễn Thần chi dùng đổi phó ba bậc Thông Thiên...
Dương Phàm vừa dứt lời, dị biến liền phát sinh.
̉m
Hoán Thiên Nha dung nhập hư không thiên địa. đột nhiên chấn động, hàng tỷ ánh sáng biến ảo thành Thiên thần dung nhập tám ngàn dặm hư không.
Thiên thần hai mắt như Kim ô, cả người rực lửa. khuôn mặt không khác gi Dương Phàm, chính là Hoán Thiên Nha cùng một bộ phận nguyên thân Dương Phàm biến thành. Hấp thu hàng tỷ lực lượng ngôi sao Thái cổ, hinh thành hình thái thần hồn.
Lúc này, Thái Hư Huyễn Thần bao phủ tám ngàn dặm, gần như nứt vỡ thiên địa.
Võ Hầu Cổ Bảo dung nạp mấy chục vạn tu sĩ. trước mặt Hóa Thần lại giống như một món đô choi, dường như chi một bàn tay có thể nắm gọn.
Giờ phút này. tất cả tồn tại thế gian đều trở nên nhỏ bé.
Trong hư không đêm đen, chi còn lại một huyễn thần đứng giữa thiên địa.
Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyên Hầu mặt như tro tàn, nan sợ khó thờ.
Ông—
Thái Hư Huyễn Thần vô cùng to lớn chen lấn thiên địa, bỗng nhiên thu nhỏ thành ngàn truợng, sau đó vung hay tay lên. Bàn tay che trời phủ đất. ập xuống nhưbóng ma.
Trong tầm mắt mọi người, chi thấy hai cái bóng lao tới.
"Không xong!"
Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyên Hầu vừa hiện ý niệm, hai phần thân Thần Hư cao trăm trượng ngưng tụ giữa không trang, lại nghe một tiếng răng rắc, lập tức vỡ nát.
Bùm bùm
Bàn tay khổng lồ rực lửa như hư vô. đánh bay hai đại Vương hầu.
Chạy mau!
Hai người bị đánh bay mấy chục dặm, giữa không trung hộc máu, lập tức bò chạy về phía
xa.
Vù vù
Bóng ma thoáng qua, thân thể Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyên Hầu cứng đờ, chi thấy trong hư không vươn lên hai bàn tay khổng lồ, vừa vặn chặn bọn họ lại.
Trên Võ Hầu cổ Bảo, mấy chục vạn tu sĩ đều ngây ngốc: Trong màn đêm vô tận, Thái Hư Huyễn Thần cao tới ngàn trượng, hai bàn tay rực lửa nắm một người như con kiến. Nhìn thật kỹ. đó chính là Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyên Hầu đang liều mạng vùng vẫy...
Trước Võ Hầu cồ Bảo.
Mấy chục vạn tu sĩ đều ngừng thờ. nhìn một màn chấn động lòng người trong màn trời đêm.
Hoán Thiên Nha mở rộng ngàn vạn lần, dung hợp tám ngàn dặm hư không, trong nháy mắt rút lấy lực lượng hàng tỷ ngôi sao Thái cổ. hinh thành Thái Hu Huyễn Thần mà Dương Phàm chỉ có thăng cấp Hoán Nha hậu kỳ mới thi triên được.
Đây vốn là thần thông vô thượng Dương Phàm dùng tranh đấu so tài với tông sư Thiên Thu Vô Ngân, nhung duới tình huống như vậy. sớm hiện trước mắt.
Lục Vân Hầu cùng Kỳ Uyẻn Hầu không biết vinh hạnh hay là không may. linh hồn run rẫy, sợ đến mức mặt như tro tàn, nào còn dũng khí chiến đấu?
Thái Hư Huyễn Thần như muốn xé rách bầu trời, hóa thành ngàn trượng, chi một lẩn công kích liền đánh bay hai người, phần thân Thần Hư ngưng tụ vạn dặm hư không cũng nát bấy.
Lẩn công kích thứ hai, hai tay Thái Hư Huyễn Thần như xé rách không gian, dễ dàng bắt lấy hai người.
Hai đại Vương hầu, mói đổi mặt hai lẩn đã bị bắt sống.
Lúc này, mấy chục vạn tu sĩ không ai dám thờ mạnh một cái, ngây như tượng đá nhìn màn đém vô tận.
- Mau thả ta ra...
Kỵ Uyên Hầu ngưng tụ lực Thần Hư, kiệt lực giãy dụa trên tay Thái Hư Huyễn Thần, tràn đây kinh hoàng, sắc mặt tro tản.
Lục Vân Hầu hơi bình tĩnh một chút, sắc mặt tái nhợt, đồng thời vận chuyển lực Thần Hư bảo vệ thân thể trước rồi nói.
Trong lòng hắn thất kinh:
"Đây là hạng thần thông gì, luận uy lực mạnh hơn mấy lần phần thân Thần Hư. Trừ khi có được Chí bảo Long Khí, bằng không dưới ba bậc Thông Thiên, căn bản không thể chống lại!"
Hai người phần ra bộ phận tâm thần, điều tra tình huống phía dưới.
Chi thấy thân thể Dương Phàm rực lửa sáng chói, trôi nổi giữa không trung, hai mắt nhắm chặt, hai tay nâng giữa không trung, giống như đang nắm lấy gì đó.
Thái Hư Huyễn Thần đội bầu trời cao, động tác tứ chi giống hệt như Dương Phàm.
Không những động tác giống V như đúc. Ngay cả đường nét ngoại hình cũng giống V như nhau.
"Đây rốt cuộc là thần thông gì, quả thật không dám tường tượng!"
Trên Võ Hầu cô B ảo. chúng tu sĩ nhịp tim tăng vọt, hít thờ gấp gáp. vẻ mặt kinh hoàng.
Traớc mặt Thái Hư Huyễn Thần, Ngay cả mấy chục vạn tu sĩbọn họ, cũng giống nhưcon kiến.
"Nam tử này rổt cuộc có lai lịch gì, hắn chẳng những cứu Vô Song, Ngay cả hai đại Vương hầu cũng bị hắn bắt giữ."
Hoàng Võ Dương nhìn chăm chăm thân ảnh hùng vĩ giữa không trung, sinh ra ngưỡng mộ cùng kính sợ vô hạn.
Đoạn kiếm Vô Song xoay quanh người Dương Phàm, ngang hàng với Chí Bảo Long Khí Hoàng Long Quan.
Dưới tinh huống như vậy, ba thứ hoàn toàn phù hợp Dương Phàm duới mô thức Thiên Nhân.
Mô thức Thiên Nhân, nâng cao lực lượng hùng hồn vô tận cho Dương Phàm, bằng không hắn căn bản không thể khống chế Thái Hư Huyễn Thần.
- Giết bọn chúng.
Tiếng nói Vô Song thông qua đoạn kiếm, truyền vào đầu Dương Phàm.
Dương Phàm gật đầu, hít sâu một hơi. hai tay nắm chặt. Liền thấy Thái Hư Huyễn Thần ở giữa màn đêm bỗng nhiên dùng sức, muốn bóp chết hai đại Vương hầu.
- Dừng tay!
Kỳ Uyên Hầu kinh hãi biến sắc. sắc mặt bị ép đò lên.
"Tiếp tục thếnày, chúng ta sẽ phải ngã xuống."
Lục Vân Hầu vội vàng truyền âm thần thức sang Kỳ Uyên Hầu.
Hai người liếc nhau, truyền âm thần niệm, lập tức nghĩ ra đổi sách.
̀m ẩm
Gẩn như đồng thời, lực hư không vạn dặm hội tụ, hai phần thân Thần Hư to lớn trăm trượng bảo vào thân thể, dùng để giữ mạng.
Chi chi chi
Kỳ Uyên Hầu cùng Lục Vân Hầu Vương hầu dùng hết tinh khí thần, tụ hội ra phần thân Thần Hư ánh sáng chói mắt. bắt đầu chống lại lực lượng Thái Hư Huyễn Thần.
Hai bên bắt đẩu so lực, có vẻ không phần cao thấp.
Mấy chục vạn tu sĩ trên Võ Hầu cổ Bảo, mỗi người trái tim treo lên cao, mỗi một tu sĩ nhiệt Huyết sôi trào: đây chính là chiến đấu cấp Vương hầu.
- Ngươi dường như có chút không còn sức tiếp tục...
Tiếng nói Vô Song vang lên trong đầu Dương Phàm.
- Đúng vậy.
Dương Phàm khẽ thờ dài:
- Cảnh giới của ta lúc này tuy răng gân nhu cảnh giới Thán Hư, cuối cùng không phải Hoán Nha hậu kỳ chân chính...
Nên biết rẳng, trong suy diễn của Dương Phàm, đến Hoán Nha hậu kỳ có thể khống chế ba Thái Hư Huyễn Thần, đây là bài tẩy hắn dùng đấu với Thiên Thu Vô Ngân.
Thế nhưng, hắn đánh giá thấp nghiêm trọng thực lực Hoán Nha hậu kỳ, coi như là cảnh giới Thần Hư cũng không cách nào so sánh.
@by txiuqw4