- Nếu Tần Hoàng không chịu giao dịch... Sẽ có một ngày, Dương mỗ sẽ máu nhuộm hoàng thành!
Lúc hai người đứng dậy rời đi, thanh âm bễ nghễ bá đạo lại truyền đến.
Hoàng thúc nghe vậy, lửa giận dâng trào.
- Nếu Tần Hoàng không chịu giao dịch... Sẽ có một ngày, Dương mỗ sẽ máu nhuộm hoàng thành!
Thanh âm bá đạo bễ nghễ từ trong miệng Dương Phàm ngồi trên vị trí cao phát ra, mà bản thân hắn biểu tình gợn sóng không sợ, giống như chỉ là nói ra một chuyện nhỏ bé không đáng kể.
Nào có ly ấy!
Hoàng thúc tức giận dàng trào, ngay cả Thừa tướng Hàn Kỳ vẫn trò chuyện vui vẻ cũng khẽ nhăn mặt nhíu mày. có chút khó hiểu. Đây Không phải Dương Phàm trong tướng tượng của hắn.
- Máu nhuộm hoàng thành?
Hoàng thúc giận quá ngược lại cười lớn:
- Tẳn mỗ thật muốn nhìn, ngươi có thực lực gi lại dám có lời cuồng vọng nhưvậy.
- Tam Hiển Vương có thể thử xem. Dương mỗ từ khi công lực tăng nhiều tới nay. cho tới giờ chua từng giao thủ với cường giả như ngươi.
Dương Phàm hời hợt bâng quơ nói. lại liếc mắt nhìn Hàn Kỳ một cái:
-Tốt nhất Hàn tiên sinh cùng lên, Dương mỗ đã làu không hoạt động gân cốt.
- Đối phó một thẳng hề nhảy nhỏt như ngươi, một mình bổn vương là đủ.
Không để ý ánh mắt khuyẽn can của Hàn Kỳ. trên người hoàng thúc dâng lên một cồ tinh thản uy lực mênh mông cuồn cuộn, thông hiêu vạn dặm hư không.
Đồng thời, lực lượng huyết mạch chi hoàng tộc Tiên Tẩn mới có khiến bên ngoài thân hoàng thúc phóng ra một cồ long khí đặc thù, pháp lực cùng tinh thản uy lực được tăng mạnh.
Ngô... Hống--
Một tiếng rồng ngâm kinh thiên bao phủ toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong khiến tâm hồn vô số tu sĩ chấn động nan rẩy.
Ngự Long Lý dưới chân hoàng thúc hóa thành một con rồng dài màu nâu vàng khí thế rộng rãi, cùng với kim vân cuồn cuộn lấy tư thế quản lâm thiên hạ xoay quanh trời cao Lăng Đính Tiên Phong.
- Chí Bảo Long Khí...
Vô số cường già của Tiên Đạo Tông cực kỳ sợ hãi, Ngay cà Đại trường lão Bạch Vũ lão tiên đêu bị kinh động, sắc mặt ngưng trọng nhìn lên trời cao.
- Hoàng thúc...
Công chúa Tẳn Hân gắp muốn khóạ vội vàng hô lẻn.
Một trong những nguyẻn nhân nàng cố ý muốn tới Tiên Đạo Tông chính là sợ hoàng thúc cùng Dương Phàm nảy sinh mâu thuẫn. Một nguyên nhân khác, chính là gặp mặt nguời trong lòng.
Lúc trước ở Đại Tần. mấy chục năm ở chung hòa thuận, cảm tình của nàng đối với Dương Phàm đã vượt qua tinh cám huynh muội. Việc này nàng vẫn chôn ở trong lòng, nhưng không thể giấu được Thùa tướng Hàn Kỳ túc trí đa mưu.
- Ngươi trước tiên đừng vội. Chúng ta cùng Dương Phàm đàm phán thất bại. chỉ có thể thông qua cơ hội này thử thực lực hắn một chút. Hơn nữa, ta có thẻ đúng lúc ra tay ngăn cảa
Thần sắc Hàn Kỳ trấn định, quạt lông trong tay khẽ phất, mặt mang ý cười truyển âm với Tẩn Hân.
Thấy vẻ mặt tính trước kỹ càng của Hàn Kỳ. trong lòng Tẳn Hán an tâm một chút. Đối với thù đoạn thực lực của đệ nhất mưu sĩ dưới trướng hoàng huynh, nàng có tin tường không hiểu.
Nên biết, lúc Hàn Kỳ còn trẻ từng cùng Tần Tuấn xếp vào “Kinh đô tam tú”, luận thiên phú cùng một cấp bậc.
Cách cách... Xuy... Roẹt-
Trong hư không hiện lên một đạo lôi điện xanh tím, Dương Phàm dùng tốc độ khủng bố không thể đo lường, xuất hiện ở trước mặt Tam Hiền Vương khống chế rồng dài khí thế kinh thiên.
- Ngươi không sử dụng Chí Bảo Long Khí?
Tam Hiển Vương lạnh lùng nhìn hắn.
- Không cần.
Hai tay Dương Phàm khoanh trước ngực, sau lưng ba đạo hư ảnh phóng ra một cỗ khí tức hủy diệt khiến tim đập nhanh.
- Đó là...
Hàn Kỳ nhìn chằm chằm ba hư ánh sau lưng Dương Phàm, trong lòng không hiểu nhảy dựng.
- Đẻ bồn vương kiến thức một chút, rốt cục ngươi dựa vào bản lĩnh gì mà cuồng ngạo như thế.
Tay áo Tam Hiền Vương vung lên. một mảnh cương phong màu xanh vài trăm trượng dung hợp lực Phản Thần to lớn vạn dặm hư không ẩm ầm quét đến.
Trong phút chốc, thiên địa phong vân rung chuyển, mây đen chẩm chậm tản ra che giấu ánh sáng mặt trời
Dương Phàm thần sắc hờ hững bình tĩnh, hai tay chắp sau lưng, toàn thản lưu chuyển ánh sáng xanh bóng trong suốt, thản hình có vẻ mơ hò không chừng.
Hô... ̉m
Cương phong màu xanh cuồn cuộn mãnh liệt trong vặn vẹo quy dị như lũ bất ngờ bao phru Dương Phàm.
Giờ khắc này. thân hình Dương Phàm đẩy nhỏ bé. giống như con kiến.
Đám người Đặng Thi Dao, Dương Tuệ Tâm. Tẩn Hân ở dưới xem chiến, trái tim đều như nhảy lên tới cô họng.
Đối mặt hoàng tộc Tiên Tẩn. lực lượng Thần Hư đinh, tu sĩ trên toàn Lăng Đính Tiên Phong có đến vạn người đều có vẻ hô hấp khó khăn.
Bị bao phủ trong cương phong màu xanh đủ dập nát núi sông, khóe miệng Dương Phàm mỉm cười.
Một đạo ánh sáng xanh bóng trong suốt chói mắt từ trên người Dương Phàm phóng lên cao, phập lực cường đại cùng huyền ảo của Hoán Thiên Nha hình thành một cỗ lực tràng cường đại.
Giờ khắc này. hắn đứng ngạo nghễ như Ma Thần, trầm ổn như núi.
Trong thản hình nhỏ bé như thế bộc phát ra thần thông kinh thiên động địa.
Mọi người đang xem cuộc chiến tại tràng, đều thất thần ngây ra như phồng.
Con ngươi Tam Hiền Vương co rụt lại. Dương Phàm này không ngờ cường hãn nhưthế.
Khi thiên địa khôi phục lại bình thường.
- Tam Hiền Vương, năm đó ở trước mặt ngươi. Dương mỗ không có sức phản kháng. Mà nay xem vị trí hai ta. có đôi một chút hay không?
Dương Phàm hai tay sau lưng, ánh mắt mang theo một loại bễ nghễ nhìn từ trên xuống.
- Ha ha ha... Bồn vương thừa nhận, thực lực của ngươi so với lúc trước cường đại gấp mười, gấp trăm lẩn.
Tam Hiển Vương cao giọng cười to. giọng nói đột nhiên chuyển:
- Nếu chi vẻn vẹn là báo mệnh trước mặt bôn vương, so với Tuấn nhi kia của ta kém mười vạn tám ngàn dặm.
- Phải không?
Dương Phàm lơ đễnh nói:
- Tản Hoàng đối với Dương mỗ mà nói. chăng qua là một địch nhân cường đại, lại không phải là đối thủ chán chính.
- Tốt. tốt, tốt. Ngươi đủ cuồng ngạo.
Tam Hiền Vương cực kỳ giận dữ. Ngự Long Lý dưới chân bộc phát ra một cỗ long khí rang Chuyên trời đất. câu thông thiên địa.
Đột nhiên, tinh thần uy năng như biển mà hắn hội tụ từ một vạn dặm đột nhiên mớ rộng... Một vạn hai ngàn dặm... Một vạn ba ngân dặm... Một vạn năm ngàn dặm.
Rồng dài màu nâu cùng với kim vân cuồn cuộn dưới chán hắn đột nhiên bành trướng gấp
đôi.
Hô... Vút
Tam Hiển Vương chợt lóe. trong thiên địa vang lên từng tràng rồng ngâm và thét dài. còn hắn lại biến mất không còn hình dạng.
“Vút... xoẹt” một tiếng, một vùng quang khí hình rồng màu nâu trói buộc Dương Phàm vào trong.
Thản hình Dương Phàm đột nhiên trầm xuống, dường như chìm vào trong cơn lốc vũng lầy, bất kể tốc độ hay tính linh hoạt đều bị giảm một nửa.
Trong tẩm nhìn một mảnh sương mù đày đặc màu nâu. cám quan bị hạn chế rất lớn.
Đây chi sợ cũng là thần thòng của Chí Bảo Long Khi Ngự Long Lý. Nó chẳng những tốc độ kinh người, thích hợp mọi địa hình, càng có thể khiến địch nhân chìm trong trong hoàn cảnh xấu về địa lý.
- Ha ha. Ngươi không cần tốn nhiều công sức như vậy. Dương mỗ sẽ không tránh né công kích của ngươi. Cho dù mặc ngươi công kích, cũng không thương tổn ta một cây tóc
gáy-
Dương Phàm bật cười.
̀m... Rầm--
Một cái long trải màu nâu thật lớn từ sương mù dày đặc màu nâu chụp tới.
Long tráo màu nâu kia rộng chừng trăm trượng, là bí kỹ cường đại Ngự Long Lý dung hợp pháp lực vô cùng và tinh, thần uy năng thi triển ra.
Uy lực một tráo kia phảng phất có thể phá tan thiên địa. kình phong cường đại gào thét khiên khu vực phụ cận bốc lên một mảng bụi bặm.
- Một kích như thế, cho dù là Vương hầu bị đánh trúng, không chết cũng mất nửa cái mạng. Xem ra thực lực Tam Hiển Vương so với Trấn Đông Hầu chi hơn chứ khôngkém. chỉ là Ngày thường nhàn vân dã hạc không quản chuyện.
Trong mắt vạn nămbình tình của Hàn Kỳ xẹt qua một đạo tinh quang.
Ba
Long trảo khổng lồ kia hung hăng chụp trúng Dương Phàm chua từng có ý trốn.
̀m... Đinh
Một tráo đánh trúng Dương Phàm, tóe ra một vùng đốm lửa đẹp mắt.
Thản hình Dương Phàm bị đẩy lui mấy trướng, có vẻ phiêu dật mơ hồ. lại như ảo ảnh chất chồng cùng một chỗ. đứng yên ổn trên hư không.
- Lực đạo một kích này không tồi.
Dương Phàm cười thản nhiên, hào quang xanh bóng trong suốt bên ngoài thân bị xé rách, lộ ra thản thẻ màu đất nhưtinh Thạch ở bên trong.
Hoàn hào không tổn hao gì.
Ti—
Toàn tràng một mảnh tĩnh mịch, mọi người hít sâu một ngụm khí lạnh.
Tam Hiển Vương càng lộ vẻ hoảng sợ. trong lòng nhấc lên sóng gió ngập trời, sắc mặt cứng đờ:
- Châng lễ... Hắn bước vào Thông Thiên tam giai...
- Dương Phàm này rốt cục có kỳ ngộ gì. thực lực tăng lên tới mức độ khủng bố như thế. Khó trách hắn cuồng ngạo như thế. căn bản không đem chúng ta để vào mắt.
Trên mặt Hàn Kỳ lộ ra một tia khiếp sợ.
- Dương đại ca lúc nào trờ nên lợi hại như vậy.
Tẩn Hân âm thẳm vui mừng, nhưng Ngay sau đó lại có chút lo lắng an nguy của hoàng thúc.
- Đây là thực lực của hắn?
Bạch Vũ lão tiên âm thảm xem cuộc chiến lộ ra vẻ kinh ngạc, thật sự khó có thể tin.
Chợt lão thì thào lẩm bẩm:
- Nếu không phải tẩu hóa nhập ma cường độ thấp, hiện tại ta đã có thể nhường vị trí Đại trướng lão cho Tuệ Tâm, đi Ngoại hải vực.
- Ha ha ha... Tam Hiền Vương, thực lực của ngươi chi vènvẹnnhưthếsao?
Dương Phàm cười cuồng ngạo một tiếng, ánh mắt đột nhiên sắcbénnhưđao:
- Hiện tại nén đến ta ra tay rồi.
Đám người Tam Hiển Vương. Hàn Kỳ, Tẩn Hân bồng thấy trong lòng phát lạnh.
Chỉ thấy sau lưng Dương Phàm ngưng kết ra một đôi Phong Lôi Quang Sí dài mười trượng.
Cách cách-
Lôi quang chợt lóe. bóng người biến mất.
Khoảnh khắc sau đó. một cồ khí tức Hủy diệt khiến toàn trường áp lực truyền đến.
Một đạo tử lôi từ trên trời giáng xuống, dùng tốc độ tia chóp không theo kịp xuất hiện ở sau lưng Tam Hiển Vương.
Oành... Roẹt roẹt... m-
Dương Phàm một tay cũng không động. Tam Hiển Vương bị một mảnh phong lôi lay động đánh bay. sau lưng xuất hiện một vết máu sâu đến tận cốt tủy tạng phủ.
Hô... ̉m
Thân thể Tam Hiền Vương như diều đứt dây bay nghiêng ra ngoài, trong miệng hộc máu.
Nguyẻn lai, phát động công kích là Phong Lời Quang Sí sau lưng Dương Phàm.
Đẩu tiên là lấy tốc độ cùng thán pháp quỷ thần khó lường xuất hiện sau lưng Tam Hiền Vương, sau đó trực tiếp dùng Phong Lôi Quang Sí dài mười trượng công kích, bộc phát ra lực lượng kinh người.
Nếu không phải Tam Hiền Vương có Chí Bảo Long Khí cùng huyết mạch Tiên Tẩn cường đại, vừa rồi Phong Lời Quang Sí khí thế sét đánh không kịp bung tai có khả năng cắt thân thể hắn thành hai đoạn.
- Dừng tay...
Một bóng người văn sĩ nho nhă cực Kỳ cấp tốc chẩn ở trước mặt Tam Hiền Vương.
Chỉ thấy trong tay hắn khẽ vạch nhẹ trong hư không, một mặt kính như mặt nước xuất hiện ở trước mặt.
̀m
Một nắm tay bao phủ trong lôi văn đánh lên mặt kính, phàng phất như chìm vào trong nước, lực đạo bị vô hạn giám xóc. hấp thu.
-ồ?
Dương Phàm hơi giật mình. Thừa tướng Hàn Kỳ này không hổ là nhân vật phong vân cùng thời với Tần Hoàng, thực lực sâu không lường được. Tối thiểu về mặt phòng ngự có được tài nghệ đạt tới đinh điêm.
- Dương đạo hữu có thể dừng tay hay không? Lần này sở dĩ Công chúa Tần Hân đi theo tới đây. kỳ thật là lo lắng ngươi bị thương tổn. Hiện tại xem ra. lo lắng của nàng hoàn toàn dư thừa.
Thản hình Hàn Kỳ nhoáng lên một cái, miễn cưỡng ổn định, trong mắt một mảnh bình tĩnh, nhìn chăm chú Dương Phàm, một lời nói trúng nơi yếu hại của Dương Phàm.
- Làm nóng người lẩn này, kết thúc.
Phong Lời Quang Sí sau lưng Dương Phàm nhoáng lên một cái. theo tại chỗ biến mất. đứng thẳng trên không Lăng Đính Tiên Phong, ngạo thịbễ nghễ hết thảy.
Giờ khắc này. trên Lăng Đính Tiên Phong vô số tu sĩ hoan hô. nhiệt huyết sôi trào, trong mắt tràn đầy sùng bái cùng ngưỡng mộ.
-Đi!
Hàn Kỳ che trớ Tam Hiển Vương, lôi kéo Công chúa Tẩn Hân. không nói hai lời lập tức rời đi.
Xe ngựa hoàng gia một hơi bay ra mấy vạn dặm.
- Hàn tiên sinh, ngươi gặp được Dương Phàm, hiện tại có ý kiến gì không?
Tam Hiền Vương khoanh chân chữa thương, hơi trào phúng nói.
- Rất mạnh, rất mạnh...
Sắc mặt Hàn Kỳ ngưng trọng, giọng điệu đột nhiên chuyển:
- Chỉ là... Nhân vật được Thiên Thu lão sư tôn sùng, coi là cấp bậc Tòng sư. Sau khi chân chính gặp mặt. lại có chút thất vọng.
- Thiên Thu Vô Ngân?
Dương Phàm ở xa ngoài mấy vạn dặm, nghe đến bọn họ nói chuyện với nhau.
Bồng nhiên, trong đầu Dương Phàm hiện lên một tình cảnh, tâm thần chấn động, ba cái Hoán Thiên Nha trong đầu cũng theo đó chìm vào yên lặng.
@by txiuqw4