sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 794: Tông Sư Chi Chiến. (hạ)

Tinh không vô hạn, hai pho tượng đá nhân vật thần thoại thượng cổ thật lớn rốt cục sinh ra va chạm phát ra tiếng nô kinh thiên, như có lực hút dính vào một chỗ.

Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngán sừng sững trên đinh tượng đá, tay áo tung bay.

Bời vì hai pho tượng đá dính vào cùng một chỗ. giờ phút này hai người ở trên một khối đất bằng, nhiều nhất ở vị trí tiép giáp hai pho tượng có một khe hớ rộng chừng hai trượng.

Dưới tinh không, mọi người trên Bác Dịch Thai đều ngừng hô hấp.

Giao phong chân chính mới chính thức bắt đầu sao?

Đám người Tần Hoàng, Hàn Kỳ lo lắng cho Thiên Thu Vô Ngân, giờ phút này đã hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ ngông cuồng độc chiếm bào tàng Tiên Tần.

Mà đám người Hồ Phi, Yêu Hoàng cũng lo lắng an nguy của DuơngPhàm.

Gió lốc hủy diệt vừa rồi do giao phong sinh ra đủ để hai người chìm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Bọn họ rốt cục theo đuổi cái gì, không cầu thắng bại, không vì bảo tàng.

Trong cặp mắt sáng trong suốt của Thanh Vũ lộ ra kính sợ cùng tò mò sâu sắc.

- Thứ càng khó được so với thắng bại và bào tàng.

Vô Song trong khi hung phấn, trong mắt lại lộ vè hướng tới cùng tiếc nuối.

Hắn càng thêm hy vọng một người đứng trên tượng đá thượng cổ là chính mình.

- Trận chiến hôm nay là kỵ ngộ lớn lao của hai tạ vừa rồi chúng ta mượn quá nhiều lực lượng trong tượng đá thượng cô, Không phải luận bàn chân chính thuộc về chúng ta. Kế tiếp, chúng ta buông tay đánh một trận, có thể thể ngộ bao nhiêu thì xem tạo hóa của bán thân.

Trên khuôn mặt đạm mạc của Thiên Thu Vô Ngân hiện lên vè tươi cười.

- Buông tay đánh một trận, Thiên Thu tông sư cũng không nên giữ lại bất kỳ thủ đoạn nào. Chỉ có như vậy, mới có thể càng thêm kích phát tinh, thân ý cảnh trong tượng đá thượng cổ.

Dương Phàm tươi cười ấm áp.

Trái qua một phen chiến đấu vừa rồi, hắn mơ hồ chạm đến trình tự càng cao. Ngay cả cơ sờ còn chưa ổn định, về cảnh giới cũng dẩn dẩn tiến tới viên mãn.

Điều này đại biểu Dương Phàm cách đại viên mãn cùng vẫn Hoa Kỳ lại càng gần một bước.

Nghe được hai người đối thoại, mọi người phía dưới đua mặt nhìn nhau.

Ngay sau đó. trên người hai người phóng ra khí thế của riêng mỗi người, trên không hai tòa tượng đá tiếng sấm rền liên miên không ngớt, tinh thần ý chí kéo dài từ thượng cổ hội tụ trên đinh đầu hai người.

Thán hình Dương Phàm xanh bóng như mộng ào đứng sừng sững ở tượng đá bên phải, quanh thần vờn quanh từng tia lỏi quang huyễn lệ. trên đầu là một vùng dải sáng đỏ thẫm, dưới chân lại nhộn hạo một mảnh hào quang màu đất lớng lánh.

- Không hổ là tông sư có thể sánh ngang với lão sư, không ngờ đồng thời nắm giữ tinh túy bôn loại lực lượng Phong, Lôi. Hòa, Thó.

Quạt lông trong tay Hàn Kỳ mớ ra, nhìn chằm chằm vào nam nhân phát ra mị lực độc đáo. phàng phất như dung nhập thiên địa tự nhiên.

Tần Hoàng cũng than thớ:

- Lúc trước chúng ta đều xem nhẹ hắn, chi mỗi lão sư có thể chân chính đánh giá lực lượng của hắn.

- Lực lượng Dương Phàm này nắm giữ cùng với thiên địa tự nhiên thậm chí là Thái cổ tinh không cùng một nhịp thớ. hơn nữa cũng không chỉ bốn loại này.

Quy Vương Tông chủ Thu Yến Đông trầm mặc đã lâu chậm rãi mớ miệng.

- Không chỉ bồn loại này?

Tần Hoàng cùng Hàn Kỳ ngần ra.

Bọn họ hiển nhiên không phát hiện ra Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể Dương Phàm chính là cội nguôn của lực lượng thiên nhiên.

- Hơn nữa, những lực lượng này tuân theo sinh mệnh tự nhiên, không phải Kim Mộc Thủy Hóa Thổ cùng Phong Lôi bình thường. Tỷ như hòa diễm hắn nắm giữ chính là Viêm lực Thái cổ tinh thần. Lực lượng thổ hệ hắn nắm giữ nguyên khắp đại địa. lúc trước có thể ngưng kết ra giáp trụ giống như tinh thể chính là lực lượng tinh túy đại địa rộng lớn...

Thu Yến Đông dường như càng hiểu biết về Dương Phàm so với bọn họ.

Nhớ ngày đó, những năm tháng Dương Phàm ở Dịch Quy Lâm tinh lọc khai thông tử địa. ý thức của Thu Yến Đông chua hoàn toàn thức tinh, thời khắc giám thị Dương Phàm.

Cho nên. hắn càng hiểu biết về lực lượng Dương Phàm nắm giữ.

Đột nhiên, hai người đang giằng co bỗng động.

Bá... Xoẹt!

Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân đồng thời biến mất tại chỗ. bay lên phía trên cái khe nơi tiếp giáp hai pho tượng đá.

Giờ khắc này. thời không nơi hai người dường như bị chậm lại, khiến tất cà mọi người có thể thấy rõ động tác của bọn họ.

Ba!!!

Lòng bàn tay của Dương Phàm bắn ra một vùng lôi văn màu tím, bên trong ẩn chứa màu đò tươi, cũng không lập tức bùng nổ.

Tay áo bào của Thiên Thu Vô Ngân khẽ cuốn, một cỗ ma quang tối đen như mực kinh sợ quỷ thán tại chỗ hình thành một bức màn vặn vẹo không ngừng.

Khi lực lượng của Dương Phàm đánh lên bức màn tối như mực vặn vẹo không ngừng này, đột nhiên như đá chìm đáy biển.

Phanh... ̀m

Một vùng ánh lửa màu đỏ cùng với lôi quang cuồng bạo từ trong bức màn kia bùng nổ.

Thiên Thu Vô Ngân khẽ quát một tiếng, một bàn tay giản dị tự nhiên dùng phương thức quy thần khó lượng đột nhiên xuất hiện tại sau lưng Dương Phàm. Một cỗ khí tức trầm trọng như núi ép tới.

Dương Phàm chấn động, thân hình ở tại chỗ xuất hiện quang ánh trùng điệp.

Ẳm

Một chướng của Thiên Thu Vô Ngân đánh lên hư không gây ra một vòng không gian sóng gợn rất nhỏ. tàn ảnh của Dương Phàm tan biến.

Một bàn tay không ngờ có thể bùng nổ uy lực như vậy. hơn nữa huyển ảo ẩn chứa trong công kích đem ánh hướng của khoáng cách không gian hạ tới thấp nhất.

ở trong mắt người thường, một chưởng kia dường như trống rỗng xuất hiện ở sau lưng Dương Phàm.

Một chưởng phá không, Dương Phàm biến mất khỏi tẩm mắt mọi người.

Một nắm tay lửa đó trong suốt không ngờ xuất hiện dưới chân Thiên Thu Vô Ngân.

Mọi người chấn động, không nghĩ tới thế gian còn có Độn Thuật huyền diệu như thế.

Dương Phàm phàng phất như trống rồng dung nhập đại địa, một quyền kia lại không hể có dấu hiệu.

Nếu đổi là bất kỳ người nào ở dưới, chi sợ đều có khả năng trúng chiêu.

Nhưng mà Thiên Thu Vô Ngân trong khoảnh khắc chóp lóe làm ra phán ứng, duới chân đột nhiên ngưng tụ ra một tâng băng màu lam như nước, một cồ hàn khí hít thớ không thòng tản ra.

Crắc!

Một chướng của Dương Phàm đánh tan tầng băng kia, cùng một chân của Thiên Thu Vô Ngân đảnh vào một chỗ.

Thình thịch!

Thán hình Thiên Thu Vô Ngân như đạn pháo bắn ra vùng tinh không đến vài trăm dặm, hắn sử dụng tâng băng màu lam nước phòng thủ đê tranh thủ thời gian cũng mượn lực rời đi hóa giải nguy cơ lẩn này.

Dương Phàm thùa thắng xông lên. một đạo tân quang xanh bóng bắn về phía tinh không tối đen.

Thiên Thu Vô Ngán đột nhiên khoanh chân trong tinh không, trên người nớ rộ kim quang Phật Môn ngàn trượng, toàn thán như kim cương, hiện đây vô sô kim văn.

̉m

Một cỗ kim quang to lớn như biển hội tụ trong tinh không vô hạn, Dương Phàm đột nhiên cảm thấy ngọn núi ức vạn cân từ trên hạ xuống, tốc độ giảm thật lớn.

Đối mặt phật quang chính đại vô tận kia, Dương Phàm có một loại cảm giác con kiến nhỏ bé nhìn lên hào quang Phật tô.

Trong mắt hắn rung động, hét lớn một tiếng:

- Xuống dưới!

Lập tức hu không nơi Thiên Thu Vô Ngân chấn động thật mạnh, một cỗ trọng lực cực mạnh buông xuống khiến hắn trực tiếp rơi xuống.

Thiên Thu Vô Ngân dứt khoát mượn lực rơi xuống, thân hình đảo ngược, một cánh tay như kim cương mang theo kim quang đầy trời nhăm phía Dương Phàm.

Dương Phàm bién sắc song chướng mớ ra, toàn thán ngưng tụ ra tinh thể màu đất, song chưởng cùng đòn Thái Sơn áp đinh kia giao kích cùng một chỗ.

̀m... ̉m

Hư không chấn động, thân hình Dương Phàm đột nhiên hạ xuống, hai chân đạp mạnh trên tượng đá thượng cô.

Lặp tức. tượng đá thượng cổ nặng ức vạn cân mơ hồ hạ xuống, dẫn tới tinh không nổ vang chấn động.

Thiên Thu Vô Ngán treo ngược tại hư không, song chướng cùng Dương Phàm đứng sững trên đại địa ấn vào cùng một chỗ.

Dương Phàm chịu lực ép cường đại. thân thể tiệp tục chìm xuống.

Hắn hít sâu một hơi. Hồn Căn dung hợp đại địa, một cỗ lực lượng như nước lũ bùng nổ từ dưới chân vọt tới. đánh vãng Thiên Thu Vô Ngân.

Hai người ngươi tới ta đi. từng động tác nhìn như vô cùng đơn giản nhưng lại ẩn chứa vô hạn huyền ảo.

Hon nữa ở trong mắt mọi người, động tác của Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân nhìn thong thà cùng giản dị vô cùng.

Trên Bác Dịch Thai, đại bộ phận Hóa Thần đại tu sĩ không thể lĩnh ngộ huyển ảo trong

đó.

Trong đó một người nói thẳm:

- Thoạt nhìn đơn giàn như thấ lực lượng ẩn chứa cũng không mạnh hơn chúng ta bao nhiêu.

Một vị Vương hầu bên cạnh nghe vậy, cười lạnh nói:

- Không đạt tới cành giới Thần Hư, làm sao có thể lĩnh ngộ huyền ào trong đó?

Tần Vong gật đầu thở dài:

- Mỗi một chướng một quyên đối với chúng ta mà nói đêu là đoạt thiên địa tạo hóa. Nếu chúng ta đối mặt với bất kỳ một chiêu nào, đều có thể lâm vào cánh vạn kiếp bất phục.

- Bọn họ rốt cục chiếm được cơ duyên gì ở trong tượng đá thượng cổ?

Ánh mắt Trấn Đông Hầu lóe lên không ngừng.

Tuy nhiên, cho dù cho hắn một vạn lá gan trong đầu cũng không dám có bất Kỳ V niệm nhỏm ngó gì đối với hai vị Tông sư.

Ngay cả nhị hoàng quan sát trận chiến này sắc mặt đều có chút tái nhợt, không biết có phải nguyên nhân vì bị thương hay không.

Nhân vật tu vi trình tự càng cao, càng cảm nhận được chỗ huyền diệu trong công kích của hai người.

- Nếu để ta đối mặt với một người trong đó, cho dù dùng hết tất cà Pháp báo. Cửu Long Tỷ cũng sẽ bị một đòi bàn tay trần của bọn họ dễ dàng áp chế mà rơi vào hạ phong.

Trong mắt Tần Hoàng lộ vẻ kinh hãi, đồng thời trong lòng cũng hâm mộ hai nguời này.

Vào thỏi điểm Thiên Thu Vô Ngân tấn chức Thần Hư đại viên mãn, Tần Hoàng đã giao thủ cùng hắn. Dưới tình huống hai bên không vận dụng bất kỳ Pháp bào gì, còn có thể không phán thắng bại. Nếu như ba hóa thản của Thiên Thu Vô Ngân liên thủ, Tần Hoàng sẽ lập tức rơi vào hạ phong.

Nhưng mà giờ phút này. không biết Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân có Kỳ ngộ gì, bước vào một độ cao huyển ảo khó lượng.

- Xem ra dưới tình huống không phát động thức thứ tư, ta căn bản không phải đối thủ của bọn họ. Ngay cả thức thứba “Phá Hư Đoạn Kiếm” cũng có khá năng bị bọn họ đón được.

Vô Song nhìn chằm chằm hai người chiến đấu, vô hình trung hắn cũng chìm vào một loại cảnh giới vi diệu, chậm rãi nhắm mắt lại.

Lúc bắt đầu, chiến đấu giữa hai vị Tông sư nhìn như thong thả vô cùng, ngay cả cường giả Hóa Thần bình thường đều có thể nhìn rõ động tác.

Mà sau đó. động tác hai người càng ngày càng nhanh, trong hư không đẩy hư ảnh.

Ằm ̉m ̉m Ằm —

Trên hai pho tượng đá thượng cổ thi thoáng truyền đến tiếng nổ động trời.

Thời không nơi hai người lại phảng phất nhu nhanh thêm gắp trăm, ngàn lần. ngay cả cường giả Thân Hư đêu không thấy rõ bóng dáng bọn họ.

Với cảnh giới của nhị hoàng mới miễn cưỡng thấy mơ hồ động tác của hai người.

BáBá Bá

Đen một lúc. Thiên Thu VôNgân đột nhiên chia làmba.

Ba Thiên Thu Vô Ngân giống nhau như đúc vây quanh Dương Phàm ở trong.

Ánh mắt Tần Hoàng sáng lên. Hắn hiểu được một khi ba Hóa Thần của lão sư đều xuất hiện, lực lượng sinh ra sẽ tăng lên gấp bao nhiêu lân.

- Tam Linh Hóa Nhất?

Dương Phàm tức thì cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có, cười nhẹ nói:

- Thiên Thu Vô Ngân, ngươi muốn vận dụng một chiêu kia sao?

Mọi người tại tràng nghe được, không khỏi nhiệt huyết sôi trào. Hai vị Tông sư rốt cục dùng bản lĩnh chân chính, sử dụng bí kỹ áp đáy hòm sao?

Cùng lúc đó, tại không gian rộng lớn khôngbiết xa xôi bao nhiêu, Tiên Linh khí đã tuyệt tích nhân giới lại tràn ngập mọi ngóc ngách nơi này.

Trên hai ngọn núi lớn cao đến ức vạn trượng, đều có hai bóng người cao lớn sừng sững.

Một người trung niên nam tử đầu đội vương miện, thân mặc kim bào, áo choàng màu lục giống như hư ào đứng sừng sững trên ngọn núi bên trái.

Một ngtri khác là nam tử cường tráng như trâu, hai đẩu bổn mắt sáu tay. trên đầu có hai sừng giống như cự thần sừng sững thiên địa.

- Vân Tiêu Tiên Đế, lần này chúng ta đại chiến ba vạn năm vẫn không phản được thắng bại. Ngược lại tinh thần ý chí của chúng ta từng lưu lại nhân giới bị xúc động, lại không biết là hai người may mắn nào?

Yẻu tộc hai đẩu bổn mắt sáu tay kia lạnh nhạt nói.

- Tinh thần ý chí của chúng ta lưu lại không gian cấp thấp đó. nhìn xem chẳng phải sẽ biết?

Trung niên mặc áo choàng lục vung một tay. trong hư không hiện ra một mặt kính.

Trên mặt kính, hai nam nhân của nhân giới đang triển khai một trận đại chiến có một không hai, nhưng tướng mạo hình dáng hai người nhìn không rõ ràng.

Lúc mới Bắt đầu, trung niên kim bào cùng yêu tộc sáu tay kia khóe miệng còn mang vẻ hờ hững, nhưng theo sau sắc mặt hai người dân trở nên ngưng trọng.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx