Uylực của loạt thiên lôi thứ mười sáu không ngờ đạt tới cành giới nhưthế.
Trong lúc kiếp lôi đánh xuống, thiên địa một giới biến sắc!
Áp lực Dương Phàm phải chịu bỗng nhiên gia tăng gấp mười, nếu Không phải tinh thần ýchí hắn xong lên trời cao tinh hà, nếu không phải thực lực hắn được gia tăng khôngbiết bao nhiêu lần dưới mười lăm loạt thiên kiếp lúc trước tẩy rửa... Giờ phút này chi sợ ngay cả lực lượng đứng thẳng cũng không có.
Xuy... Hưu...
Linh hồn của Dương Phàm đối mặt với núi lớn ức vạn cân. lại bộc phát ra ý chí kiên định bẩt khuất không chịu thua, Luân Hồi Quả sáng lên chín đạo quang đoàn, trong nháy mắt thiêu đốt. nhưng lại chủ động xông lên nghênh đón.
Phanh... Ẳm!
Toàn bộ Vân Tiên Đảo lắc lư, bổn phía hòn đảo sinh ra từng cái khe không gian, đem khu vực phụ cận xé ra một mảnh lại một mảnh.
Phịch!
Thán thể Dương Phàm nửa quy trên đất, Luân Hồi Quá chi vẻn vẹn kiên trì được thời gian một hô hấp chợt nghe “Băng” một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.
Mắt thấy lôi quang nổi lên ánh vàng nhạt sắp sửa trúng người.
Nếu bị đánh trúng chính diện, cho dù Dương Phàm bất tử bất diệt cũng sẽ tan thành mây khói trong nháy mắt.
Ngô... Ông!
Bên ngoài thân Dương Phàm hiện lên một kiện Tử Long Chiến Giáp, toàn lực thúc giục bắn ra Tử sắc Long Văn vài thước, trong tiếng rít gào vang trời va chạm cùng một chỗ với loạt thiên kiếp thứ mười sáu.
Roẹt roẹt... Xuy xuy
Dương Phàm nhân cơ hội thu Luân Hồi Bàn vào trong cơ thể. che phủ ở mặt ngoài Luân Hồi Quả, toàn lực vận chuyên. Loạt thiên lôi thứ mười sáu có ánh vàng này lực lượng cực kỳ bá đạo. hoàn hảo bị Luân Hồi Quả cùng Luân Hồi Bàn hai tầng dẫn đường, suy yếu đến mức tận cùng, từ trong cơ thê Dương Phàm chậm rãi phóng thích, tẩy rửa toàn thân cốt cách máu thịt linh hồn, cuối cùng lại rót vào trong thiên địa. tiêu tan cùng thiên lôi nhuốm vàng.
Rắc!
Nhưng duy trì thời gian hai ba nhịp thớ khiến Tử Long Chiến Giáp bên ngoài thản Dương Phàm đầu tiên là ảm đạm tới mức tận cùng, rồi sau đó bị nổ tan nát trong nháy mắt.
Phốc!
Dương Phàm phun ra một búng máu, mặt xám như tro tàn, đột nhiên bị vùng lôi quang nhuốm ánh vàng kia bao phủ. lâm vào tử vong tuyệt cảnh.
Uy lực đợt kiếp lôi thứ mười sáu không ngờ mạnh mẽ như vậy, khiến sinh linh một giới biến sắc.
Toàn bộ Vân Tiên Đảo im lìm không tiếng động, linh hồn mọi người tại tràng bị áp lực không thể thớ nổi. Ngay cả phát ra âm thanh đều có vé khó khăn.
Sắc mặt Hà Lạc cùng Tư Đồ trường lão ngưng trọng không thôi, trầm mặc không nói.
Ngay cả sứ già thượng giới Hầu Đông cảnh giới Chân Tiên ngũ trọng, trong mắt đều lộ ra vài tia hoảng sợ cùng nghi hoặc, tâm thân kinh sợ run rây.
Giờ phút này. thiên lôi nhuốm ánh vàng kia đủ khiến cho tiên nhân thượng giới cám thấy sợ hãi, có thể thấy được uy lực của nó.
Mắt thấy Dương Phàm ngã xuống đất hộc máu. linh bảo phòng ngự Tử Long Chiến Giáp mạnh nhất lấy được từ Thiên Lan Điện chi duy trì thời gian hai ba nhịp thớ liền bị nổ tan.
Linh bảo này tan nát liên lụy đến thần hồn Dương Phàm, lại thêm phòng ngự linh bào dưới thiên lôi bùng nổ. hai tâng thương tổn khiên hắn bất ngờ không kịp phòng bị.
Hắn đột nhiên đổi mặt nguy cơ đáng sợ, cũng may lúc Tử Long Chiến Giáp bùng nổ cũng đem đạo thiên lôi nhuốm vàng xé thành mành nhỏ, phản tán uy lực.
Tuy nhiên bản thân Dương Phàm lập tức bị một vùng lôi quang màu vàng bao phủ.
Hai mắt hắn trong sáng như trước, tinh thần ý chí tới chết không chịu khuất phục xông thẳng chín tầng trời.
Vào lúc nguy cơ vạn phần, trong lòng hắn bình tĩnh, Luân Hồi Quả với Luân Hồi Bàn thủ hộ ở mặt ngoài đông loạt bộc phát ra hào quang rực rỡ, bên ngoài thân bao phủ một tâng quang văn rực rỡ, từ xa nhìn lại giống như một lốc xoáy luân bàn lưu chuyển ngoài thán thể.
Roẹt roẹt!
Lôi quang nhuốm màu vàng lại là không gì không phá, chỉ có một phần mười bị quang văn rực rỡ tạo thành luân bàn lốc xoáy ngoài thân hút đi.
Sau đó tiến vào trong cơ thể. một phần năm bị Luân Hồi Bàn dẫn đi.
Mà bảy thành uy lực cuối cùng vẫn có thể tạo thành đả kích từ vong hủy diệt đối với Luân Hồi Quá của Dương Phàm.
Lôi quang ánh vàng này cho dù Chân Tiên bình thường gặp phải cũng chỉ có kết cục tan thành mây khói.
Giờ khắc này. trước nguy cơ chưa từng có. thời gian giống như chậm lại ngàn vạn lần trong đầu Dương Phàm.
- Nếu tế ra Tụ Lôi Đinh, miễn cưỡng có thể hóa giải nguy nan này. nhưng là loạt thiên kiếp thứ mười sáu. hiển nhiên không phải là cuối cùng.
Dương Phàm hít sâu một hơi. Luân Hồi Quá trong cơ thể tỏa ánh đỏ. tán mát ra từng làn hương thơm mát càng thêm thuân túy mờ mịt.
T ảm thần hắn không khỏi bị Luân Hồi Quả hấp dẫn, tiến vào thế gi ới bên trong.
Giờ phút này trong Luân Hồi Quả. một vùng đại địa màu đất. dày dặn kiên cố, bổn phương dòng nước màu lam kéo dài đến cuối không gian.
Phía trên vùng thổ địa, một luân bàn dạng lốc xoáy hư vô trong khi vận chuyển huyền diệu tự thành Tiểu Luân Hồi, lại thông tới Đại Luân Hồi vô hạn kia.
Quá trinh vẫn Hoa Kỳ trải qua sinh mệnh rực rỡ cường thịnh, rồi sau đó tiến vào lão niên tuôi xế chiêu, cuối cùng lại lần nữa được tân sinh, hiện lên trong óc Dương Phàm.
Tiếp đó, quá trình Ngày đó liên thủ Tinh Tôn đánh chết Vu Tôn, dưới cơ duyên xảo hợp thi triển ra Luân Hồi Môn lại rõ ràng hiện ra một cách không giài thích được.
Ngò... ỏng!
Trong không gian Luân Hồi Quả, thiên địa một vùng dài sáng đó ôn hòa, chậm rãi lan tràn, nó kéo dài bao nhiêu, vùng không gian này liền có thể mớ rộng ra bấv nhiêu.
Dương Phàm cám giác thần hồn của mình đột nhiên tăng vọt không biết bao nhiêu, đồng thời trong không gian Luân Hỏi Quả vang lên tiếng nô vang trời như khai sơn liệt địa.
Trong lòng hắn ngạc nhiên vui mừng, không ngờ lại có thể ngộ đạo trong loại cơ duyên này.
̀m...
Một bảo tháp màu đen thui dạng xoắn ốc hiện lên phía ngoài thân Dương Phàm, ngăn cản một bộ phận lỏi quang ánh vàng.
Trên thực tế, năng lực hóa giài của Trấn Thiên Tháp đổi với thiên lôi nhuốm màu vàng cũng không mạnh hơn Tử Long Chiến Giáp bao nhiêu. Dù sao thân thòng của nó là Chuyên về trấn áp.
Mà Dương Phàm là cố ý mượn cơ hội này, dùng thiên lôi nhuốm vàng để rèn luyện Trấn Thiên Tháp.
Roẹt roẹt!
Ngay tại lúc này. chuyện kỳ diệu đã xảy ra.
Chỉ thấy thán thể Dương Phàm trong khoảnh khắc lão hóa. trên mặt hiện nếp nhăn, thán thể già nua càng nhanh.
- Sao lại thế này!???
Đám người Hồ Phi, Hầu Đông, Cửu Thiên Long Hoàng không ai không cả kinh thất sắc.
Chẳng lẽ dưới thiên kiếp. Dương Phàm đã trút bỏ tất cả nguyên khí cùng sinh mệnh?
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, trong vòng mười hoi thờ, thán thể lão hóa thành tuổi già xế chiểu của Dương Phàm trong dải màu xám lại biến hóa thành một đứa trẻ.
Nhưng là Dương Phàm nắm giữ Luân Hồi của chính mình, tự nhiên bó qua những thứ này.
Chỉ thấy đứa bé trong dài màu xám mông lung lại trướngthành thành một thanh niên.
Một quá trình này lại giằng co thời gian mười nhịp thớ.
Mặc dù Dương Phàm đã trải qua một lẩn thương sinh, Luân Hồi. tân sinh nhưng là Bản thân hắn cùng không diệt vong, ngược lại sinh cơ sức sống càng thêm mành liệt.
Toàn bộ quá trình tổng cộng kéo dài thời gian hai mươi nhịp thớ!
Trong lúc này. Trấn Thiên Tháp, Luân Hồi Bàn, Luân Hồi Quả. thần hồn. pháp lực đều được trải qua thiên lôi nhuốm vàng tẩy rửa.
Rồi sau đó. uy lực của thiên lôi nhuốm vàng tiêu hao bảy tám phần, còn thừa lại Dương Phàm chậm rãi vận chuyển hấp thu.
Thần thông như thế. rung động toàn trường, mọi người kinh dị không thôi.
- Xem ra hắn đã bước một chán vào Đại Luân Hồi... Dùng cái giá một lần diễn biến luân hôi đem uy lực của thiên lôi cùng thương tổn phần tán, chia đêu. rồi mượn dùng cồ lực lượng này thông suốt Đại Luân Hồi.
Nhãn Sâm tiên thụ trên Vân Tiên Đảo ngạc nhiên thán phục không thôi, đại thụ che trời khẽ nang động:
- Không nghĩ tới hắn thật sự làm được rồi!
Nguyên lai Dương Phàm đúng là thông qua phương thức một lần sinh mệnh Luân Hồi để gánh chịu hấp thu thương tổn.
Dù sao một đời sinh mệnh Luân Hồi là cực kỳ dài dòng, cả quá trình sinh mệnh có thể gánh chịu thương tổn là không thể đo lường.
Mặc dù Dương Phàm chi vẹn vẹn thăm dò sơ sơ ảo nghĩa Luân Hồi Môn. nhưng lại thành công hóa giải nguy cơ loạt thiên kiếp thứ mười sáu.
Rồi sau đó vài hô hấp. Dương Phàm lại được tân sinh, toàn thân cốt cách ẩn chứa sinh cơ không lô cùng lực lượng, tinh, khí thân tăng lẻn độ cao hoàn toàn mới. tinh thản ý chí quanh quần thiên địa càng thêm không thể phá vỡ, nhuệ khí tận trời.
- So với trước khi độ kiếp, thực lực Dương Phàm khôngbiết tăng lên bao nhiêu lần?
Hầu Đông cám thấy nan sợ. Giờ phút này khí thế Dương Phàm phát ra thậm chí khiến hắn cảm thấy đáng sợ.
Hắn có thể khẳng định, giờ phút này Dương Phàm vượt qua mười sáu loạt thiên kiếp, thực lực không hê kém hắn Chân Tiên ngũ trọng, thậm chí về phương diện nào đó đã vượt qua rồi!
Ằm ầm!
Đoàn kiếp vân nhỏ cuối cùng trên đinh đầu, trong ánh vàng lóe lên phát ra một mảnh lôi quang khiến thiên địa nin rẩy.
Roẹt roẹt... Đùng!
Thể tích đoàn lôi quang nhuốm vàng này lớn hơn lúc trước vài lẩn. uy lực lại càng tăng thêm mấy lẩn.
Dương Phàm bị áp lực thiếu chút nữa ngạt thớ mà chết, cỗ lực lượng này cho dù là một phần mười cũng có thể đễ dàng miều sát hắn.
Toàn bộ Vân Tiên Đào lay động dữ dội. không gian bốn phía hoàn toàn không ổn định, cái khe không gian rậm rạp sinh ra.
Ba tiên thụ trên đảo đều chìm trong sợ Mi không hiểu.
- Nếu Dương Phàm không thể hóa giải uy lục loạt thiên kiếp thứ mười bảy này. như vậy toàn bộ Vân Tiên Đảo chi sợ sẽ...
Tư Đồ trưởng lão thấp giọng lẩm bẩm.
Dương Phàm không chút do dự, nháy mắt tể ra Tụ Lôi Đinh.
Hô... ̀m!
Tụ Lôi Đinh trong khoảnh khắc hóa thành một tòa lôi sơn thật lớn. chắn phía trên đầu.
Trong cơ thể Dương Phàm, Luân Hồi Quả Luân Hồi Bàn bộc phát ra hào quang rực rỡ kinh thiên, rót vào trong Tụ Lôi Đinh.
Ong ong... Ẳm ẩm...
Toàn bộ phía trên đảo bị lôi quang nhuổm vàng bao phủ, hào quang chiểu rọi. Tụ Lôi Đinh “Ông ông” nang động, dùng khá năng lớn nhất hẩp thu suy vếu lực lượng thiên lôi.
Dương Phàm phát hiện Tụ Lôi Đinh trợ giúp minh ngăn được ba phần uy lực, nhưng là chi sợ duy trì không được bao lâu.
Còn thừa bảy phần uy lực tiêu diệt hắn mười lần cùng dư sức.
Dương Phàm thúc giục Trấn Thiên Tháp, trở thành tầng phòng ngự thứ hai, Luân Hồi B àn ở trong cơ thể hình thành tầng phòng ngự thứ ba.
Luân Hồi Quả thì là một tầng phòng ngự vững chắc cuối cùng, dựng dục thần hồn của Dương Phàm cùng với một thân tinh huyết sinh mệnh then chốt, một khi bị Hủy diệt liên vạn kiếp bất phục.
Uỳnh... Roẹt...
Gần như trong chóp mắt. từng tia lôi quang nhuốm vàng xuyên qua Tụ Lôi Đinh đánh lên trên người Dương Phàm.
Roẹt Roẹt —
Bên ngoài thán Dương Phàm trong nháy mắt cháy đen, lục lưu nhiều màu sắc lưu chuyển điên cuồng chữa trị thương thế nhưng vẫnnhư muối bỏ biển.
Nếu không phải thể chất, sinh mệnh Dương Phàm mạnh mẽ như vậy chi sợ trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
Lần nguy cơ này so với lần trước lại càng cường đại gấp trăm lần, gần như không thể ngăn cản.
Trên mặt Dương Phàm rất nhanh hiện ra nếp nhăn, đẩu bạc héo rà.
Hắn lại vận dụng ý cảnh Luân Hồi Môn. dùng quá trinh, sinh mệnh Luân Hồi để gánh chịu thương tổn.
Hơn nữa hắn dứt khoát ăn vào một viên Độ Kiềp Đan đã sớm luyện chế.
Nhưng ngay cả là ăn Độ Kiếp Đan, đối với uy lực loạt thiên lôi thứ mười bảy này cùng chỉ có thể suy vếu một phần.
Nhưng Dương Phàm sẽ không bó qua bất kỳ một cơ hội độ kiếp cẩu sinh nào.
Mọi người tại đây nhìn bên ngoài thán Dương Phàm khi thì cháy đen. lúc thì tân sinh.
Từ đứa bé lớn thành thiếu nhi, thanh niên, trung niên, lão nhân... Chứng kiên sinh mệnh sinh ra chết đi. không ngừng Luân Hồi kéo dài.
- Lực lượng thiên lôi này cho dù là Chân Tiên thượng vị đích thản tới, cũng hơn phân nửa là kết cục ngã xuống.
Sắc mặt Hầu Đông tái nhợt, một thân khí tức tiên nhân ở dưới loạt thiên lôi thứ mười bảy kia bị áp chế không thể động đậy.
Mọi người tại đây ngừng thở. chứng kiến Dương Phàm gắt gao chống đỡ.
Một nhịp... Hai nhịp... Ba nhịp thờ...
Thời gian mỗi hô hắp đều là dài lâu như vậy.
Khi duy trì được thời gian mười hô hấp, ở mặt ngoài Tụ Lôi Đinh được xung là trân bảo độ kièp xuất hiện từng vết rạn nhỏ, cùng với lay động mành liệt.
Luân Hồi Quả của Dương Phàm không ngừng vận chuyển lực lượng, dẫn đi rồi quay trở lại cùng thiên lôi tiêu hao.
Hắn thắng ở lực lượng sinh sôi không ngừng, dùng mãi không hết.
Trong lúc này, hắn lại ăn vào đại lượng Thiên Nhất Hồn Thủy, vài quả tiên quà.
̀m... Rắc!
Tới lúc gẩn được hai mươi hô hấp. Tụ Lôi Đinh nổ thành mảnh nhỏ.
Nguy cơ tử vong từ trên xuống dưới khiến linh hồn Dương Phàm hít thớ không thông.
Hắn quát lớn một tiếng, Luân Hồi Quá vận chuyển tới cực hạn bắn ra một vùng ánh sáng đò ôn hòa. rót vào trong cánh tay.
Rồi sau đó. một thanh tiên kiếm màu vàng xích viêm lượn lờ từ trong tay Dương Phàm đảm ra, một mảnh hông quang ánh vàng xông lên chín tâng trời, đem Vân Tiên Đào bốn phía cấm chế thật mạnh xuyên ra một lồ thủng.
Phổc... Àm!
Bầu trời nhất giới lay động dữ dội, lồ thủng đen thui bị chọc ra rung động khắp nhân giới.
Chợt đỉnh đầu Dương Phàm lộ ra một con Tam Túc Kim ò huyễn lệ va chạm cùng lôi quang nhuốm vàng.
Thản hình Dương Phàm nhoáng lẻn một cái, sắc mặt tái nhợt. Luân Hồi Quá trong cơ thể lại có trạng thái héo rũ vài phần.
Hắn một hơi ăn vào chục quả tiên quả, từ trong Tiên Hồng Không Gian thu lấy đại lượng thiên tài địa bào bị Luân Hôi Quá hấp thu đi.
Từng tia lôi quang nhuốm vàng hạ xuống, thán thể của Dương Phàm bị xẹt qua từng đạo vết cháy bỏng rồi sau đó lôi quang nhuốm vàng mang theo lục ý từ trong Luân Hôi Quả vận chuyển ra, phản hóa lưu chuyển toàn thân.
Dương Phàm cảm giác thân thể của mình trong từng lần tử vong tân sinh, năng lực kháng lôi được gia tăng thật lớn.
Duy trì giây lát, Xích Dương Kim ò Kiếm phía trên ảm đạm, vô lực rơi xuống, tuy nhiên đợt lôi kiếp thứ mười bảy chỉ còn lại một phần mười, bị Dương Phàm chậm rãi dẫn đi, tẩy rửa Trấn Thiên Tháp. Luân Hôi Bàn, sau đó thông qua Luân Hôi Quá tẩy rửa thán hôn cùng máu thịt cổt cách toàn thân.
Roẹt roẹt...
Đợt thiên lôi thứ mười bày không thể ngăn cản rốt cục dừng lại, bên ngoài thản Dương Phàm vẫn lóe ra tia điện sáng tối không ngừng như trước.
- Đợt thứmười bảy... Hẳn là còn lại đợt thứ mười tám cuối cùng rồi.
Dương Phàm nhìn lẻn đỉnh đầu.
Quá nhiên lực lượng cuối cùng trên kiếp vân ngưng tụ thành một đoàn lôi hòa màu đò tía như âm ồn. chậm rãi giáng xuống.
Tồng cộng mười tám loạt.
Dương Phàm hiểu ra, nguyên lai thiên kiếp của mình là tương đương với ba lần số loạt thiên kiềp của tu sĩ độ kiếp bình thường, chồng cùng một chỗ.
Một đợt cuối cùng... Tâm ma kiếp.
Dương Phàm khoanh chán ngồi, trong mắt một mảnh thanh minh, để mặc lôi hóa màu đỏ tía kia bao phủ toàn thân mình.
@by txiuqw4