Tử Hoàng kiềm chế sự giận dữ, rồi cũng không lập tức giận dữ.
- Ha ha! Vậy sao? Nếu Huyền Long Đại Vương bệ hạ của Cửu U Vực đi vào đại điện này thì ngươi có nhường ngai vàng mình cho hắn hay không?
Trương Hằng nói một cách nhẹ nhàng.
Huyền Long Đại Vương!
Bốn chữ này giống như đại sơn bốn phương “Ầm ầm” rơi xuống trên người Tử Hoàng khiến hắn nao nao, trong lúc nhất thời hắn không có lời nào phản kích.
Bất kể Tử Hoàng Phủ kiêu ngạo như thế nào, chung quy cũng là một thế lực thuộc Yêu Tộc “Cửu U hải vực”.
Trước mặt Thánh địa Yêu Tộc Cửu U Vực, Tử Hoàng Phủ căn bản không đáng nhắc tới. Hai nơi này giống như kiểu quan hệ giữa kinh thành và quận huyện nhỏ.
Huyền Long Đại Vương là người thống trị cả Cửu U hải vực, được công nhận là đệ nhất Yêu Tộc, hiệu lệnh hàng tỉ lũ yêu của Chu Vương Triều, không ai có thể chống lại.
Có thể nói, Huyền Long Đại Vương là người lãnh đạo trực tiếp của Tử Hoàng.
Sở dĩ Trương Hằng đề cập đến Huyền Long Đại Vương là do hắn muốn trấn áp vẻ kiêu ngạo của Tử Hoàng một chút: “Đừng nghĩ Tử Hoàng ngươi là thiên hạ vô địch, ngươi không thể định đoạt vùng hải vực này.”
Quả nhiên đúng như dự liệu của Trương Hằng, vừa nghe đến tên Huyền Long Đại Vương, trong nháy mắt khí tức trên người Tử Hoàng tiêu biến hơn phân nửa.
Hiệu quả này thậm chí còn lớn hơn suy nghĩ của Trương Hằng.
“Thật không nghĩ tới, uy danh của Huyền Long Đại Vương hữu dụng như vậy, chỉ cần nói ra danh hiệu đã khiến cho Tử Hoảng sợ mất mật.” Trương Hằng có chút bất ngờ về sức ảnh hưởng của Huyền Long Đại Vương trong lòng đám yêu tộc lại lớn như vậy. Hắn thầm nghĩ: “Nếu mình cho Tử Hoàng biết, Âm Dương Tán Tiên trong Hải ngoại tam tiên có liên hệ với mình thì không biết Tủ Hoàng có phản ứng thế nào.”
Tuy nhiên, Tử Hoàng chỉ giật mình một thoáng thôi, rồi phản ứng lại, trên người hắn đột nhiên dâng lên một luồng sát khí như thực chất.
- Một tên tu sĩ nhân loại nho nhỏ mà dám làm nhục Thánh Hoàng Huyền Long bệ hạ của yêu tộc ta, xem ta xử trí ngươi thế nào?
Dứt lời, hắn đột nhiên phất tay, uy lực tinh thần cuồn cuộn hóa thành một tấm lưới lớn đầy trời, dễ dàng bao bọc Trương Hằng Trong đó,
Trương Hằng không thể động đậy, thân thể cùng linh hồn cũng bị kiềm chế, khiến hắn mất đi sức phản kháng.
Tử Hoàng duỗi tay ra. thu Trương Hằng đến trước mặt, sau đó vung tay lên, một cây thiết liên màu vàng bay ra.
Hắn vừa động ý niệm, “Vù” một tiếng, thiết liên màu vàng này bắn ra hào quang, đột nhiên hóa thành một đạo hư ảnh. trói chặt Trương Hằng lại.
- Người đâu! Giam hắn vào La Sát Mật Ngục của Tử Hoàng Điện, không có sự đồng ý của bản phủ, không cho pháp bất cứ người nào đến gần.
Tử Hoàng cao giọng quát lạnh.
Rất nhanh, có hai gã yêu tu Hợp Thể Kỳ từ bên ngoài đi tới, đưa Trương Hằng ra ngoài đại điện này, rồi đi về phía La Sát Mật Ngục ở tầng dưới cùng nhất của Tử Hoàng Điện.
Trương Hằng bị khống chế, Chỉ cảm thấy thân thể bị thiết liên quỷ dị màu vàng trói chặc. Mình thậm chí mất đi liên hệ với bản tôn, Chỉ có thể cảm giác được nhau, nhưng không cách nào trao đổi.
- Phụ thân đại nhân! Ngài đây là muốn...
Sau khi Trương Hằng bị giam giữ. Tử Lượng từ bên ngoài chạy vào, nhìn Tử Hoàng với vẻ khó hiểu.
Thần sắc Tử Hoàng lạnh lùng, hờ hững nói:
- Con tự nhiên không tiếc giá nào thi triển Tử Sát Thần Hồn đại pháp, nhưng lại thất bại bởi tên tu sĩ nhân loại nhỏ bé không đáng kể này, khiến cho vi phụ quá thất vọng rồi!
- Phụ thân đại nhân! Cũng do con vô dụng.
Tử Lượng cúi thấp đầu với vẻ mặt hổ thẹn.
- Con còn không quay về tĩnh dường mấy năm. chẳng lẽ con muốn tu vi lui lại sao?
Tử Hoàng quát lớn.
- Dạ! Phụ thân đại nhân! Nhưng tam đệ bị người này khống chế, chỉ một ý niệm thì có thể quyết định sinh tử của hắn...
Tử Lượng nói với vẻ có chút lo lắng.
- Hừ! Vi phụ có nghĩ đến chuyện này, con còn chưa rời đi.
Tử Hoàng lạnh lùng nói.
Cứ như vậy, Tử Lượng rời khỏi đại điện này với vẻ ảm đạm và áy náy.
- Gọi Thiết Sa Vương vào đây.
Giọng nói lạnh như băng của Tử Hoảng rơi ra ngoài Tử Hoàng Điện.
- Truyền gọi Thiết Sa Vương.
Lập tức có người truyền ý chỉ của Phủ chủ.
Chỉ chốc lát, Thiết Sa Vương run lẩy bẩy đi vào đại điện. Khuôn mặt hắn đầy vẻ sợ hãi hoảng sợ, không dám đứng cùng Tử Hoàng.
- Ngươi thuật lại từ đầu đến cuối chuyến hành trình này, lúc trước thần thức truyền âm của Lượng nhi có chút hỗn loạn.
Tử Hoàng hờ hững nói.
Thiết Sa Vương không dám chậm trễ, kể lại mọi chuyện phát sinh sau khi rời khỏi Tử Hoàng Điện, từ đầu đến cuối thật tỉ mỉ tường tận với vẻ sợ hãi, một chữ cùng không thiếu chuyện liên quan đến Trương Hằng.
Tử Hoàng nghe cận thận, khi Thiết Sa Vương nói hết. mới hừ lạnh một tiếng:
- Chuyến này ngươi làm không tốt, làm sao ta tha thứ cho ngươi?
- Phủ chủ đại nhân tha mạng!
“Bùm” một tiếng, Thiết Sa Vương quỳ dưới đất, đập đầu không ngừng, run giọng nói.
- Không thể tha thứ!
Một luồng uy áp tinh thần cuồn cuộn mênh mông từ trên người hắn phủ xuống, như một cây búa lớn đánh lên thân thể Thiết Sa Vương.
“Phốc!”
Thiết Sa Vương phun máu tươi tung tóe, tiếp theo đó thất khiếu chảy máu, rồi thân thể mới ngã xuống, không còn khí tức sinh mệnh.
Nếu như quan sát tỉ mi sẽ phát hiện, linh hồn của Thiết Sa Vương chết trước thân thể một bước.
Tử Hoàng chỉ phất tay một cái liền kết thúc tính mạng của một gã yêu thú Hợp Thể Kỳ. Thần sắc Tử Hoàng không chút gợn sóng, cũng không liếc mắt nhìn thi thể một lần nào.
- Người đâu! Bí mật xử trí thi thể của hắn. linh bảo trên thân thì thu về kho báu.
Tử Hoàng lại phân phó.
Rất nhanh, mấy tên tâm phúc từ bên ngoài tiến vào, đưa thi thể Thiết Sa Vương đi. Trong đại điện không còn một chút mùi máu tươi nào, vẫn trang nghiêm, áp lực, lạnh giá.
Tử Hoàng đột nhiên dời ánh mắt lên trên mặt Tử Hãn đang ở bên ngoài Tử Hoàng Điện.
- Hàn nhi! Con vào đi!
Sắc mặt Tử Hoàng hơi hơi dịu lại.
Tử Hãn hơi thoáng sửng sốt, không nhận mệnh lệnh của Trương Hằng, không dám phản kháng mệnh lệnh của Tử Hoàng, rồi cũng vào Tử Hoàng Điện.
Sau khi đi đến vị trí của Tử Hoàng trong đại điện, hắn nói với vẻ rất nhu thuận:
- Phụ thân đại nhân!
- Phụ thân?
Trên mặt Tử Hoàng mang theo một chút vẻ cười bí hiểm, hỏi:
- Hiện tại con bị tu sĩ nhân loại kia khống chế, là con nghe ta hay nghe người kia.
- Điều này...
Tử Hãn giật mình không biết mình nên làm như thế nào mới tốt.
Tử Hoàng lập tức hiểu ra. sắc mặt rất ngưng trọng, quan sát hắn một hồi.
Vào một lúc nào đó, hắn đột nhiên duỗi tay ra. hút Tử Hãn vào tay mình.
Vừa vươn tay, liền điểm trên huyệt Thái Dương của hắn, vầng sáng màu tím tràn ra, rồi tiến vào đầu hắn.
Mà bản thân Tử Hoàng lại nhắm đôi mắt lại, thần thức tiến vào trong thần thức hải của Tử Hãn, dùng bí thuật dò xét linh hồn hắn.
Ở trước mặt Tử Hoàng, tự nhiên Tử Hãn không hề có sức phản kháng, để mặc hắn dò xét.
Sau một lát, Tử Hoàng rốt cục mở mắt, buông Tử Hãn ra. trong mắt hắn đột nhiên nhảy lên tử diễm khiến tim người ta đập nhanh.
Trải qua một hồi tra xét. hắn phát hiện linh hồn của Tử Hãn đã thuộc về Trương Hằng. Khuôn mặt Tử Hoàng lạnh xuống, đi tới đi lui hơn nửa ngày trong đại điện, dường như hắn có chuyện gì khó thể giải quyết.
Tử Hãn thấp thỏm lo âu nhìn vị đã từng là phụ thân này nhưng hiện giờ, linh hồn của hắn đã không còn thuộc về mình.
- Con về trước tĩnh dường một thời gian, không được rời khỏi Tử Hoàng Điện.
Tử Hoàng nói với vẻ lạnh nhạt.
- Dạ! Phụ hoàng...
Tử Hãn trả lời rất nhu thuận, sau đó nhanh chân rời khỏi đại điện sáng rực này.
Tử Hoàng nhìn theo hắn dần dần khuất bóng. trên mặt lại lộ ra một chút bi thương và không đành lòng, thấp giọng nói với vẻ kiên quyết:
- Con trai! Phụ thân nhất định sẽ báo thù cho con, cũng cố gắng giải cứu linh hồn con...
Vào lúc này, uy nghiêm trên người Tử Hoàng mất hết. biến thành một vị phụ thân đơn thuần, một lão già vào tuổi xế chiều.
Tiếp theo đó, hắn ngồi lại chiếc ngai màu tím vàng, trầm ngâm một lát. lại nói vào trong nước biển gần đó:
- Các ngươi phụ trách giám sát mọi hành động của tam công tử, đừng để hắn rời khỏi Tử Hoàng Điện.
- Dạ!
Một âm thanh trầm thấp vang lên từng ngóc ngách trong đại điện, hắc mang chợt lóe, một bóng người nhàn nhạt biến mất trước mặt hắn.
- Phân thân tu sĩ nhân loại kia đã bị ta giam cầm. tạm thời mất đi năng lực liên hệ với bản tôn. Trước khi phân thân kia chưa chết, bản tôn kia cũng nghĩ đến chuyện ném chuột vỡ đồ nên không dám xuống tay với Hàn nhi, mà ta có thể thừa cơ hội này đi giết bản tôn nhân loại kia. chỉ cần bản tôn vừa chết thì mọi chuyện đều có thể giải quyết dễ dàng.
Tử diễm trong mắt Tử Hoàng không ngừng nhảy lên. ở một khắc nào đó lại hóa thành một khoảng không U ám trống vắng, thâm thúy như đáy vực hư vô.
- Trương Hằng! Bản tôn của ngươi ở ngay Ma Xà Phủ. Thông qua Tử Sát khí, bản phủ có thể đại khái xác định vị trí của ngươi. Trong vòng nửa tháng, Tử Hoàng ta nhất định lấy tính mệnh của ngươi.
Tử Hoàng nói như đỉnh đóng cột, trên mặt lộ ra vẻ sát phạt càng dày đặc hơn.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói của tên tâm phúc:
- Phủ chủ đại nhân... Đai sự không tốt, có tu sĩ nhân loại đánh tới Tử Hoàng Phủ. thế không thể chống lại!
- Cái gì?
Tử Hoàng nao nao, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to nói:
- Chẳng lẽ bản tôn Trương Hằng kia lại giết tới Tử Hoàng Phủ ta? Thật là không biết tự lượng sức mình!
-o0o-
msKun4491
Tiên Luyện Chi Lộ
Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 5: Chu Vương Triều
------oo0oo-----
@by txiuqw4