sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 245: Nguyệt Thanh Cung (2)

Đỗ Văn Hạo đáp lại mấy câu khiêm tốn cho phải phép, còn trong bụng thì thầm nghĩ: "Ai bảo hôn thê chưa cưới của ngươi là Công Chúa, còn nhạc phụ của ngươi là Hoàng Thượng chứ. Ta biết ta không làm gì được người ta, nên ta lẩn tránh người ta, nhưng không ngờ là có lẩn tránh thế nào cũng không được, người ta cứ sai người đến tìm ta, ta còn cách nào khác nữa đâu."

Vương Ngộ vỗ vỗ vào vai của Đỗ Văn Hạo nói: "Đỗ đại nhân quả là một người trượng nghĩa. Vương mỗ rất khâm phục đại nhân, muốn được cùng đại nhân kết giao huynh đệ, không biết Đỗ đại nhân có nể mặt mà đồng ý không?"

Đỗ Văn Hạo vội vã chắp tay đáp: "Đa tạ Vương Tướng Quân đã xem trọng hạ quan, hạ quan nào dám có ý từ chối!"

Vương Ngộ ha ha cười lớn: "Vậy là được rồi, từ nay về sau chúng ta là huynh đệ." Hai người đều báo tên tuổi, Vương Ngộ tuổi lớn hơn một chút, nên làm đại ca. Tước vị và chức vị của Vương Ngộ là cha truyền con nối, nên tuổi còn trẻ mà đã là tướng quân. Hai người xong đâu đó liền chắp tay bái lạy nhau thi lễ kết giao huynh đệ.

Đám Thái Y của Thái Y Viện thấy Đỗ Văn Hạo kết giao huynh đệ với Hữu Tướng quân thì vô cùng ngưỡng mộ, dĩ nhiên cũng không tránh được sự ghen tị nữa. Viện Phán Phó Hạc suốt từ nãy đến giờ đều đứng đợi ngoài hành lang, chờ Hoàng Thượng trách phạt, trong bụng ân hận vô cùng vì không sớm nghe lời khuyên của Đỗ Văn Hạo, nếu biết sớm có kết quả như ngày hôm nay, thì đã làm theo lời khuyên của Đỗ Văn Hạo rồi.

Công Chúa sau khi uống thuốc bổ huyết mà Đỗ Văn Hạo kê cho, quả nhiên sắc mặt, thần thái tốt hơn lúc trước rất nhiều, có thể đi lại từ từ trong sự dìu đỡ của cung nữ rồi, nên việc bái thiên địa cũng không thành vấn đề nữa.

Chuyện Công Chúa ngã bệnh trong ngày thành hôn tuy làm cho mọi người lo lắng nhưng cũng không còn nguy hiểm đến tính mạng của Công Chúa nữa, nên Tống Thần Tông vui mừng vô cùng, phân phó mọi người tiếp tục tiến hành tổ chức hôn lễ. Không những vậy, Hoàng Thượng còn trọng thưởng hai thầy trò Đỗ Văn Hạo và Tiền Bất Thu không ít vàng bạc châu báu, đồng thời còn niệm tình Phó Hạc biện chứng sai lầm bệnh cho Công Chúa không phải là cố ý, nên cũng xử lý nhẹ, chỉ đánh cho hai mươi roi là thôi.

Đến chiều, lễ bái thiên địa được tiến hành hết sức thuận lợi, sau đó Công Chúa được đưa vào phòng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Đỗ Văn Hạo và Tiền Bất Thu cũng được mời tham gia lễ thành hôn này, và được ngồi chính giữa làm chủ bữa tiệc. Vương Ngộ mời Đỗ Văn Hạo uống rất nhiệt tình sảng khoái, nên hắn cũng nhiệt tình hầu rượu, cho đến khi say khướt, không biết trời đất là gì nữa.

Trong cung gần đây xuất hiện một việc quái lạ, thời tiết đã vào hạ rồi, mà trong một đêm gió hàn mùa xuân thổi về, làm cho những cành mai đã rụng trong cung Nguyệt Thanh bỗng chốc lại khai hoa kết nụ, lấm tấm, lung linh như những giọt máu đào tươi rơi trên cành cây vậy. Và đương nhiên là có rất nhiều người đổ xô đến đây để xem điều kỳ lạ đó.

Thái Hoàng Thái Hậu biết chuyện cũng vội mời người đi xem bói, biết đây là điềm tốt lành, nhưng cũng không ai biết là nó là điều lành gì. Nhưng suy cho cùng điềm lành thì vẫn tốt hơn điềm xấu, thế là cung Nguyệt Thanh mấy ngày hôm nay đã bắt đầu trở nên vui vẻ nhôn nhịp, đến cả Hoàng Thượng lâu lắm rồi không đi qua cung Nguyệt Thanh cũng đến đây để vui chơi, ngắm cảnh.

Chủ nhân của cung Nguyệt Thanh là một Tiệp Trữ họ Lâm, có biệt hiệu là băng mỹ nhân, nói đến băng mỹ nhân thì người ta thường hay nghĩ ngay về một người con gái mang vẻ đẹp phong sương, lạnh lẽo, nhưng lại thanh tao, thoát tục, băng tuyết thông minh. Nhưng băng mỹ nhân của cung Nguyệt Thanh này lại không như vậy.

Biệt hiệu băng mỹ nhân của Lâm Tiệp Trữ có ý nói là nàng lạnh như nước băng trên đỉnh núi tuyết vậy, giống như một tảng băng nghìn năm không tan, đối với ai cũng lạnh như băng vậy, kể cả Hoàng Thượng cũng không ngoại lệ, hiếm khi trông thấy nàng cười, giống như là nàng sinh ra đã không biết cười vậy.

Lâm Tiệp Trữ từ nhỏ đã yếu người lắm bệnh, uống thuốc từ nhỏ cho đến lớn, là con của Tư Nông Khanh Chu, mười một tuổi vào cung làm thị nữ cho Thái Hoàng Thái Hậu, làm những việc đại loại như cắt cỏ tưới hoa, về sau Thái Hoàng Thái Hậu thấy Lâm Tiệp Trữ thông minh, lại ham đọc sách, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, là một mình tìm một nơi yên tĩnh đem sách ra xem, trông nàng cũng rất nho nhã, thanh tú, lại đa sầu đa cảm, cũng rất thương người, nhìn hoa thì thương cảm, nhìn nước thì lệ rơi. Thái Hoàng Thái Hậu thương nàng nên đưa nàng ra thư phòng, đọc sách cùng Hoàng Thượng, coi như một thư đồng học cùng Hoàng Thượng. Nàng lại chăm chỉ học hành, trí óc nhạy bén, nên thường hay được tiên sinh khen ngợi.

Khi Lâm Tiệp Trữ mười sáu tuổi, Hoàng Thượng tình cờ nhìn thấy và yêu thích nàng, sau đó sủng ái phong nàng làm Vĩnh Gia Quận Quân.

Lâm Tiệp Trữ trước khi vào cung có tên là Diên, nhưng Thái Hoàng Thái Hoàng Thái Hậu thấy tên đó đồng âm với từ Oan, nghe không được tốt lành cho lắm, nên đổi cho nàng một cái tên khác, gọi là Duyệt, hy vọng nàng sau này có tấm lòng rộng rãi làm vui lòng mình cũng như làm vui lòng người khác. Nhưng ai ngờ, nàng Lâm Duyệt này gặp ai cũng không làm cho người ta vui vẻ được cả, ngay cả Hoàng Thượng cũng vậy.

Vật càng ít thì càng hiếm, mà Hoàng Thượng lại cứ thích vẻ đẹp lạnh như băng của nàng, nên vô cùng sủng ái nàng, còn làm cho nàng một cái cung đặt tên là Nguyệt Thanh, phong cho nàng lên chức Tiệp Trữ.

Lâm Tiệp Trữ sinh cho Hoàng Thượng hai người con trai và một người con gái, nhưng tiếc thay, con gái của nàng lại chết yểu.

Cho dù rất được Hoàng Thượng sủng ái, nhưng Lâm Tiệp Trữ bản tính lãnh đạm, lạnh lùng ít nói, Hoàng Thượng sủng ái nàng, nàng cũng không coi đó là cái gì ghê gớm, cũng không giống các quý phi khác tìm đủ mọi cách để lấy lòng Hoàng Thượng. Lâm Tiệp Trữ mỗi năm một tuổi, Hoàng Thượng cũng có những niềm đam mê mới, dần dà rồi Hoàng Thượng ăn mãi một thứ cũng cảm thấy chán. Sau đó có Trần Mỹ Nhân, thì quên bẵng luôn Lâm Tiệp Trữ, cơ hồ còn quên luôn là trong cung còn có một cái cung gọi là cung Nguyệt Thanh.

Nhưng Lâm Duyệt cũng chẳng thèm quan tâm, vẫn sống theo nhịp sống cũ của mình, thanh tịnh mà lại yên tĩnh, nhưng nàng lại được Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng Thái Hậu và Hoàng Hậu vô cùng yêu quý. Thái Hoàng Thái Hậu yêu quý nàng vì dìu dắt nàng từ bé, Hoàng Thái Hậu yêu quý nàng vì thương cảm nàng, còn Hoàng Hậu yêu quý nàng vì trước giờ nàng không bao giờ tranh giành Hoàng Thượng. Do vậy, nàng ở trong cung Nguyệt Thanh cũng chẳng có ai dám bắt nạt nàng cả, chỉ là nơi đây thiếu vắng hơi của nam nhân mà thôi.

Lâm Duyệt ngoài Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng Thái Hậu và Hoàng Hậu ra nàng còn rất thân với Đức Phi nương nương. Lâm Duyệt là người rất khó nói chuyện, thậm chí có phần coi thường người khác, nhưng lại rất hợp với người xuất thân bình dân như Đức Phi nương nương.

Lâm Duyệt thì cầm, kỳ, thi, họa, thơ, phú cái gì cũng biết, thậm chí đến những người văn nho, chữ nghĩa trong triều cũng biết Hoàng Thượng có một Tiệp Trữ nương nương thông minh, tài giỏi bên người. Lâm Duyệt ngày thường vô cùng lạnh lùng, cao ngạo, nhưng không hiểu vì sao nàng lại vô cùng hợp với Đức Phi nương nương, thậm chí đôi khi hai người còn thân nhau như chị em ruột vậy.

Đức Phi nương nương mấy ngày trước, lại được Hoàng Thượng sủng ái trở lại, nên Hoàng Thượng hay tặng Đức Phi nương nương mấy món quà nhỏ. Ngày hôm nay, Hoàng Thượng lại tặng cho Đức Phi nương nương một loại quả khô, đều là thứ ăn vặt mà con gái ai cũng thích ăn, Đức Phi nương nương biết Lâm Tiệp Trữ thích vừa ngồi đọc sách vừa ăn vặt, nên cho người đem một ít qua tặng nàng.

Lâm Tiệp Trữ rất lấy làm mừng, cũng thấy mình không có việc gì, bèn đi đến cung Thánh Thụy tìm Đức Phi nương nương nói chuyện.

Trong cung Thánh Thụy, Đức Phi nương nương đang thêu yếm hoa cho mấy đứa con của mình, nghe thái giám bẩm báo có Lâm muội muội đến chơi, vội buông xuống bảo người mời nàng vào.

Lâm Tiệp Trữ bận một bộ quần áo màu vàng nhạt, trong tay cầm một cái bọc đi vào trong, Đức Phi nương nương vội đứng dậy ra tận nơi tiếp đón, hai người sau khi hỏi han vài câu xong rồi ngồi xuống ghế. Đức Phi nương nương bảo thị nữ lấy thêm một ít đồ điểm tâm và những thứ hoa quả mà Lâm Tiệp Trữ thích ăn đem lên, rồi sau đó hai người cùng ngồi lên chiếc sạp mềm nói chuyện.

Lâm Tiệp Trữ cầm một chiếc bánh lên cắn một miếng, nhấp một ngụm trà nói: "Tỷ tỷ, lúc nãy muội xem sách mệt rồi, thì cũng vừa vặn tỷ cho người đem đồ ăn đến, thế nên mới đến đây để tạ ơn tỷ tỷ."

"Chị em mình còn cám ơn cái gì nữa chứ. Đúng rồi, nghe nói hoa mai lại nở trong cung Nguyệt Thanh của muội đúng không? Chuyện đó có thật không vậy?" Đức Phi nương nương vẻ mặt hiếu kỷ nhìn Lâm Tiệp Trữ.

"Đúng vậy, hôm qua Hoàng Thượng, Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng Thái Hậu, Hoàng Hậu đều đến cung Nguyệt Thanh ngắm hoa, Hoàng Thượng xem xong còn vẽ một bức tranh nữa, hôm nay đã cho người treo lên rồi."

"Như vậy thì tốt, muội này, tỷ nói thật lòng nhé! Hiếm lắm mới có dịp Hoàng Thượng đến cung Nguyệt Thanh thăm muội, muội đừng có nét mặt lạnh lùng như vậy nữa."

Lâm Tiệp Trữ thản nhiên nói: "Hoàng Thượng đến là để ngắm hoa đó chứ!"

"Thì cũng vì muội mà đến đó thôi."

Lâm Tiệp Trữ nhẹ nhàng chuyển đề tài câu chuyện sang một hướng khác: "Tỷ tỷ tặng muội mấy thứ quả khô ăn rất ngon, muội mấy ngày hôm nay thấy trời sắp vào hè rồi, cũng thêu mấy chiếc yếm nhỏ. Mấy đứa trẻ mặc ít, lại ham ngủ, nên dễ nhiễm lạnh, thêu sẵn như vậy để đề phòng cần dùng tới." Nói xong đưa cái bọc trong tay tặng cho Đức Phi nương nương.

Đức Phi nương nương nhận lấy cái bọc, mở ra thì thấy trong đó là hai cái yếm nhỏ được thêu rất tinh xảo và cầu kỳ, chỉ cần nhìn một cái cũng đủ biết người làm ra nó đã kỳ công đến mức nào rồi. Con gái nhỏ tuổi của Đức Phi nương nương Từ Quốc Công Chúa mới hai, ba tuổi nên mặc vào sẽ rất hợp: "Cảm ơn muội! Muột thật có lòng quá!"

Lâm Tiệp Trữ đảo mắt nhìn Đức Phi nương nương dò xét, nói: "Thần sắc của tỷ càng ngày càng tốt, không biết tỷ uống thuốc linh đơn diệu dược gì mà hay vậy? Nói cho muội biết được không?"

"Tốt cái gì mà tốt! Người ta cũng sắp già đến nơi rồi đây này!" Tuy ngoài miệng Đức Phi nương nương chỉ nói như vậy, nhưng thực chất trong lòng lại rất đắc ý, đứng dậy lấy trong tủ ra một cái cẩm hộp, rồi quay lại đưa cho Lâm Tiệp Trữ nói: "Cái vật trong chiếc hộp này bảo dưỡng sắc đẹp rất tốt, tỷ tặng cho muội đó."


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx