Chương 4: Nửa vui nửa buồn (1)
Cả phòng họp có chút bất ngờ, không kịp chuẩn bị gì.Mạch Khê nhìn qua thấy sắc mặt Lôi Dận hơi khó coi, trong lòng nổi lên sự nghi hoặc mơ hồ. Không đợi những lãnh đạo cao cấp của công ty mở miệng, giọng nói lạnh lùng của Lôi Dận đã vang lên. Hắn đi đến vị trí ghế chủ tịch, thậm chí còn chưa ngồi xuống, ngón tay thon dài không kiên nhẫn mà gõ lên mặt bàn..."Nếu nội dung hội nghị của các người hôm nay là thảo luận về vấn đề của giải thưởng âm nhạc, vậy thì tôi thật sự muốn nghe. Giải thưởng lớn nhất cho ca sĩ mới phải lấy được, người nhận thưởng cũng không được phép thay đổi!"Jon nghe thấy vậy thì cả kinh, rồi lại thành xấu hổ, "Lôi tiên sinh, lời đồn hiện tại rất bất lợi cho Mạch Khê....""Các người phải làm gì?" Lôi Dận lạnh lùng nhìn về phía Jon, đôi mắt sắc bén ghê người hệt như thanh kiếm, "Các người phải giải quyết sự việc. Tôi không cần biết mọi người xử lý thế nào, tóm lại, tôi muốn được thấy kết quả!" Nói xong, không ai có cơ hội giải thích, hắn đã xoay người rời khỏi phòng họp.Thời gian trước sau không quá năm phút mà trong phòng vẫn còn vương hơi lạnh như băng, lại đủ khiến những người có mặt trong phòng họp ngơ ngẩn.Mạch Khê cụp mắt, cô không biết nên xử lý loại tình huống này như thế nào...
_____________
_________________
Chương 4 : Nửa vui nửa buồn (2)
Chương 4 : Nửa vui nửa buồn (3)
@by txiuqw4