- Ha ha ha!
Dương An mệt mỏi ngồi bệt xuống đất, nhưng vẫn không kìm được vui vẻ mà cười to ha hả.
Vừa rồi thật sự rất mạo hiểm, cơ hồ là tìm đường sống trong chỗ chết, nếu tiếp tục trì hoãn một hai giây, tất sẽ bị đám quái vật điên cuồng kia xử lý. Mà may mắn nhất là cánh cửa lại tự động đóng kín không cho quái vật bên ngoài chui vào.
Cực độ khẩn trương mang đến mệt mỏi cho thể xác và tinh thần không thua gì một hồi đại chiến.
"Tích ~ tích ~ "
Lý Nhĩ Tư chi nhãn linh hoạt xuyên qua cửa sổ bay vào, Dương An ngay lập tức khẩn trương thương tiếc cầm lên tay, kiểm tra trước sau xem có bị hư tổn gì không. Lý Nhĩ Tư chi nhãn ngày càng thể hiện tác dụng trọng yếu, Dương An có thể thành công mở cửa khóa đi vào phòng, cũng toàn bộ nhờ “con mắt nhỏ” này.
Dương An lúc này cũng không nhịn được thành tâm ca ngợi thần cấp thuật sĩ luyện kim cơ giới Lý Nhĩ Tư vĩ đại, có thể chế tạo bảo bối bậc này.
Cẩn thận kiểm tra vài lần, xác nhận “con mắt nhỏ” không bị xây xước gì, Dương An mới đem nó như trân bảo mà cẩn thận cất kỹ, rồi mới đứng dậy quan sát căn phòng nhỏ.
Phía trên Phong Hồn Mệnh Hạp như cũ hiện lên một hư ảnh Địa Tinh. Nhìn thấy Dương An xâm nhập vào, hư ảnh này kích động vạn phần, có thể là biết mình sẽ được cứu vớt, hoa chân múa tay vui sướng, có điều Địa Tinh này không thể nói chuyện, Dương An cũng không nghe được tiếng nó phát ra.
Dương An đương nhiên sẽ không phớt lờ, cứ như vậy tiến lên mở Phong Hồn Mệnh Hạp trên bàn đá.
Nhìn khắp bốn phía, không có phát hiện dấu vết cơ quan cạm bẫy nào, nhưng Dương An vẫn không chủ quan, bắn tên thử mấy chỗ khả nghi, kết quả cũng là không hề có động tĩnh gì.
- Chẳng lẽ phòng này thật sự không có cơ quan cạm bẫy.
Dương An thoáng có điểm nghi hoặc, nhưng sự thật xảy ra trước mặt, không để cho hắn hoài nghi.
Không phát hiện cơ quan cạm bẫy, Dương An cẩn thận từng bước một chậm rãi tới gần bàn đá, sẵn sàng chuẩn bị ứng phó bất kỳ tình huống đột biến nào.
Chỉ cách có vài bước, Dương An đã tới sát bàn đá, vẫn không có cơ quan gì.
Hắn lại lấy ra chìa khóa ma pháp vạn năng Cáp Khắc Long từ hành trang ra, chuẩn bị mở khóa Phong Hồn Mệnh Hạp.
Hư ảnh Địa Tinh nhìn hành động của Dương An, lại càng cuồng hoan, chứng thật là được cứu vớt, hướng về Dương An gật gật đầu, sau đó hư ảnh trở về trong hộp.
Dương An đem chìa khóa ma pháp vạn năng tra vào ổ khóa trên Phong Hồn Mệnh Hạp, phù văn phía chuôi chiếc chìa khóa lục giác bắt đầu chuyển động, hình dáng nó lại lại tiếp tục biến ảo, hệ thống lại vang lên 10 giây đếm ngược mở khóa.
10 giây qua rất nhanh, bởi lần này không có cảm giác thúc ép đằng sau gáy.
"Răng rắc" một tiếng, khóa được mở ra.
Ở một khắc này, vô số phù văn huyền ảo khắc đầy phía trên Phong Hồn Mệnh Hạp lấy tốc độ như thủy triều lui mà biến mất.
Trong nháy mắt, phù văn màu bạc mất hết, Phong Hồn Mệnh Hạp biến thành một cái hộp màu đen trông rất bình thường.
Sợ lại có quái vật giống Ma Linh Hộ Bảo, ngay lập tức Dương An lui ra vài bước
"Lạch cạch ~" một tiếng, cái nắp Phong Hồn Mệnh Hạp tự động mở ra, một luồng ánh sáng màu trắng từ trong chiếc hộp chậm rãi dâng lên.
Luồng ánh sáng trắng hoàn thoát thoát ra, từ từ biến ảo thành bộ dáng một tộc nhân Địa Tinh, giống y hư ảnh lúc trước, dáng vẻ trong suốt tựa như NPC loại linh hồn.
- A! Bốn nghìn năm, bị cấm cố bốn nghìn năm, linh hồn của ta rốt cục có thể trở về thiên đường.
Hư ảnh kia chính là linh hồn tổ tiên Địa Tinh, linh hồn bị cấm cố bốn nghìn năm, giờ khắc này lại giống như được sinh ra lần nữa, nếu linh hồn cũng có nước mắt, hẳn nó đã rơi lệ đầy mặt.
- Xin chào tiền bối, ta nhận lời ủy thác từ hậu nhân của ngài tới đây, xin hỏi ngài còn cần ta hỗ trợ gì không?
Dương An cung kính nói.
Kích động như được tái sinh khiến tổ tiên Địa Tinh cũng thiếu chút quên nhân loại mạo hiểm giả đã cứu hắn, nhưng mà, kế tiếp tổ tiên Địa Tinh lại không cảm tạ, mà là...
- Mau! Mau đưa Lý Nhĩ Tư chi nhãn lấy ra!
Linh hồn tổ tiên Địa Tinh lại thay đổi một bộ khuôn mặt, trở nên cực độ cuồng nhiệt cùng khát vọng.
- Hả!
Sắc mặt Dương An lập tức trầm xuống.
Tuy rằng đây là mục tiêu nhiệm vụ, nhưng muốn cướp bảo bối của hắn cũng tuyệt đối không được.
Chứng kiến biến hóa của Dương An, tổ tiên Địa Tinh cũng hiểu được mình thất lễ, ngay lập tức cười nói:
- Mạo hiểm giả dũng cảm, lão phu vừa rồi thất lễ, chỉ là chứng kiến tác phẩm đắc ý của thần cấp thuật sĩ luyện kim cơ giới Lý Nhĩ Tư vĩ đại, lão phu thật sự là không kìm được hưng phấn.
- Khẩn cầu ngươi nói cho ta biết, ngươi làm thế nào lấy được Lý Nhĩ Tư chi nhãn này?
Tổ tiên Địa Tinh lại hỏi.
- Hử, tổ tiên Địa Tinh rốt cuộc là muốn làm gì, không phải muốn cướp bảo bối của mình đấy chứ?
Dương An thầm nghĩ.
Tuy nhiên thấy biểu cảm tiều tụy của tổ tiên Địa Tinh kia, hơn nữa vật phẩm đã khóa, cũng không sợ bị cướp đoạt, Dương An lựa chọn trả lời thành thật, nói:
- Là ta mở ra bảo tàng Lý Nhĩ Tư lấy được, ở đại sảnh trong thông đạo bên kia.
- Quả nhiên là như vậy, ta đã nói bảo tàng Lý Nhĩ Tư khẳng định ở chỗ này, đáng tiếc a, đáng tiếc!
Tổ tiên Địa Tinh lắc lắc đầu, bộ dạng có chút thương cảm, lại nói:
- Thực không dám giấu diếm, năm đó ta chính là vì tìm kiếm bảo tàng Lý Nhĩ Tư mà tìm được cái sơn động này, nhưng chẳng những không tìm được bảo tàng, còn bị vương giả nơi này giết chết, rồi đem linh hồn của ta giam cầm, muốn ta giúp nó cải tạo thành thân thể cơ giới, đạt được sinh mệnh vĩnh hằng. Có điều lấy kỹ thuật cùng tri thức của ta thì quá khó để làm được điều đó, cũng chỉ có thiên tài giống như Lý Nhĩ Tư mới có thể sáng tạo việc đem thân thể kết hợp cùng máy móc.
- Theo Địa Tinh tộc từ xưa ghi lại, tri thức cùng kỹ thuật của Lý Nhĩ Tư tuy rằng truyền thừa từ nhất mạch Địa Tinh, nhưng Lý Nhĩ Tư này căn bản là một thiên tài, sáng tạo những thứ ngay cả nhất mạch Địa Tinh chúng ta cũng không thể theo kịp.
Tổ tiên Địa Tinh vẻ mặt sùng bái nói.
- Nguyên lai đây là một Địa Tinh vì bảo tàng mà chết, Lý Nhĩ Tư cũng không hổ là thần cấp thuật sĩ luyện kim cơ giới, ngay cả nhất mạch Địa Tinh là thủy tổ của nghề luyện kim cơ giới cũng theo không kịp.
Dương Am thầm cảm khái.
Dương An cảm thấy tổ tiên Địa Tinh này đủ đáng thương, liền thả ra Lý Nhĩ Tư chi nhãn điều khiển bay tới, cũng coi như hoàn thành tâm nguyện cho nó, để nó an tâm chết đi.
Chứng kiến Lý Nhĩ Tư chi nhãn bay tới, tổ tiên Địa Tinh lại tiếp tục trở nên cuồng nhiệt, chỉ tiếc, linh hồn không chạm được vật thể, chỉ có thể nhìn mà không thể sờ.
Nhưng nó nhiệt tình không giảm, không ngừng vây quanh Lý Nhĩ Tư chi nhãn nhìn ngang nhìn dọc, một hồi lâu mới có chút thoả mãn dừng lại.
Dương An cũng thu hồi Lý Nhĩ Tư chi nhãn.
- Thật không hổ là nhân vật mà nhất mạch Địa Tinh chúng ta đều cực kỳ kính ngưỡng, có thể nghiên cứu ra kỹ thuật khiến cho kim loại ẩn hình, chỉ bằng điểm này, nhất mạch chúng ta mất vạn năm cũng không làm được. Nhân loại quả nhiên là chủng tộc có khả năng tạo nên kỳ tích.
Tổ tiên Địa Tinh cảm khái nói.
Dương An nửa hiểu nửa không, chỉ biết là người tên Lý Nhĩ Tư này so với tưởng tượng của hắn còn thần kỳ cường đại hơn nhiều, bất quá đó là nhân vật trong truyền thuyết, cũng chẳng quan hệ gì với mình, nên không phí công đi tìm hiểu.
@by txiuqw4