sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Là những khi... - Thơ Nguyễn Phong Việt

Là những khi mệt mỏi mà không dám cúi xuống vì sợ đánh rơi một giọt nước mắtlà những khi cô đơn mà không dám nói ra một lời vì sợ trái tim mình tan nátlà những khi bình yên mà không biết làm cách nào giữ trên môi một tiếng cười thanh thoátlà những khi ngơ ngác không biết mình là ai...chúng ta đến trong cuộc đời và điều đầu tiên xin từ chối là những đắng caybản năng đâu dạy cho con người biết yêu thương những mất mátnên đi qua một bình minh thì cảm ơn một bình minh vừa tắtđi qua một ngày mưa thì cảm ơn một ngày mưa nhiều mây xámsống như mong muốn sống thật lòng!Cứ đưa bàn tay ra mà không cần biết ai đó nắm được khôngsẽ thấy mình sao tự nhiên gần gũi quámặc những người thân quen cố giấu vào trong sự xa lạhay người xa lạ cố giấu vào trong những nghi ngờ vội vãcó khác gì nhau...Nhưng những vết thương thật sự chỉ đến từ phía saulúc nhìn thấy người ta cần trong đời bằng một cái nhìn lénlúc gương mặt ta tin sẽ mang đến trong đời ta hạnh phúc đã nhìn về một hướng kháclúc tình yêu của một con người ta yêu giờ được một người không phải ta giữ chặtthì biết phải làm sao?Để rồi có những khi đớn đau mà không dám làm phiền đến lòng bao dung một chút nàorồi có những khi lặng im xem như lòng mình đã chếtrồi có những khi ngồi mãi bên hiên nhà như một người lữ kháchrồi có những khi cứ mong cuộc đời chỉ toàn là đêm trắngđể dần sẽ quen...Chúng ta đã bước đi trong cuộc đời và tiếp nhận những đổi thaysao vẫn muốn tin tình yêu là bất biếnmỗi phút giây đi qua có biết bao nhiêu lần là những cuộc đưa tiễnvậy mà cả quãng đời đi qua ta đứng hoài trong phần đời hối tiếckhông nỡ rời xa...Chỉ là bão dông đó là thứ chúng ta phải trải quakhóc một lần rồi thêm một lần nữamất một lần rồi thêm một lần mất hơn như thếkhông sớm thì muộn thôi...Có khi hãy để cho cuộc đời vay trước chúng ta những niềm vui!(1h45p 1/7/2009)


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx