Chương 530: Cường địch tới cửa (4)
Cảm giác ấm áp trên tay khiến Mộ Như Nguyệt hơi chấn động, vừa quay đầu sang liền đối diện với đôi mắt cười của thiếu niên, trong lòng chợt ngũ vị tạp trần, nở nụ cười khổ.
"Nhưng hiện tại ta chỉ là đỉnh thiên phú, ngay cả cảnh giới huyền nguyên cũng chưa đạt tới..."
Thiếu niên cười khẽ, ánh mắt nhu hòa: "Lúc ngươi xuyên tới đây chưa đầy 15 tuổi, hiện tại 20, nói cách khác, ngươi dùng năm năm ngắn ngủi đã đạt đến đỉnh thiên phú, trong vòng năm năm đã có được thành tựu như vậy, trên đời này trừ ngươi ra còn có ai? Phụ thân đã gặp được vài lần kỳ ngộ, đầu tiên là ngẫu nhiên khôi phục ký ức kiếp trước, lại hấp thu lực lượng kiếp trước lưu lại nên mới có thể tiến bộ vượt bậc, lập tức đạt tới chân nguyên, còn ngươi cái gì cũng không có mà đi được đến ngày hôm nay đã rất khó có được rồi, cho nên cái ngươi thiếu không phải là thiên phú hay sự nỗ lực, mà là thời gian..."
Lời Tử Thiên Cảnh nói quả thật không sai.
Cái nàng thiếu không phải là thiên phú và sự nỗ lực mà là thời gian quá ngắn, nếu như có thể bắt đầu tu luyện từ năm 10 tuổi, có lẽ bây giờ sẽ khác...
Nhìn Dạ Vô Trần chiến đấu với 10 vị nữ tử, tim Mộ Như Nguyệt trầm xuống, đồng thời, khát vọng thực lực cũng ngày càng mãnh liệt hơn...
Gió nhẹ phất qua, thanh kiếm trong tay nam nhân nhiễm máu tươi, một thân trường bào tím tung bay trong gió, dù lúc này dung nhan hắn dính đầy màu tươi nhưng vẫn không mất đi khí thế cường đại, cao quý.
Trong lòng nữ tử thầm sốt ruột, không ngờ đến bây giờ còn chưa bắt được hắn, nếu có thể giết thì dễ rồi, nhưng thiếu chủ muốn bắt người sống!
Đột nhiên, một tia sáng tím đánh tới, nữ tử bị ép lui về phía sau vài bước, dung nhan như u lan hiện lên một tia âm ngoan.
"Xem ra chỉ có thể dùng phương pháp kia..."
Nữ tử hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên quyết: "Dạ Vô Trần, thiếu chủ của chúng ta muốn gặp ngươi, vậy ta nhất định sẽ bắt ngươi mang về!"
Oanh!
Đột nhiên, toàn thân nữ tử bộc phát khí thế cường đại, ánh mắt cực kì sắc bén, khóe môi nở nụ cười nhạo báng, lạnh lùng nói: "Đây là bí pháp của môn phái chúng ta, ta vốn dĩ không định vận dụng, bởi vì sau khi dùng xong sẽ để lại di chứng, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ, cũng không còn biện pháp khác..."
Giờ phút này, khí thế nữ tử mạnh lên rất nhiều, tựa như vượt qua cấp bậc chân nguyên đạt đến một tầm cao hơn...
Bất quá kiếm của nàng không nhắm về phía Dạ Vô Trần mà là Mộ Như Nguyệt...
Dù môn phái có quy định không thể tùy tiện giết người dưới cảnh giới huyền nguyên, nhưng nàng cũng không tính giết Mộ Như Nguyệt mà chỉ muốn giáo huấn nữ nhân câu dẫn nam nhân của người khác một chút thôi!
Nếu không nhìn thấy Dạ Vô Trần bảo hộ nữ nhân kia, có lẽ nàng cũng không tức giận đến thế...
Bởi vì nữ tử này mà thiếu chủ mỗi ngày đều ưu sầu bi thương, tất cả đều vì nam nhân này!Sao nàng có thể chịu được hắn bảo hộ nữ nhân khác trước mặt mình?
Đừng quên, thiếu chủ mới là vị hôn thê của hắn, như vậy đối với thiếu chủ là không công bằng! Cho nên nữ nhân kia phải trả giá đắt!
"Nguyệt Nhi!"
Mọi người đồng loạt biến sắc, hoảng sợ hô to.
Tử Thiên Cảnh nâng tay bảo hộ Mộ Như Nguyệt trong ngực, đôi mắt lười biếng ngày thường giờ đã tràn ngập hàn ý, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh băng.
Đúng lúc này, một tiếng rên khẽ vang lên, con ngươi Mộ Như Nguyệt co rụt lại, nhìn thân ảnh màu tím chắn trước mặt mình...
@by txiuqw4