- Một mình ta cũng có thể giết chết ngươi!
Minh Diệu cũng không tiếp tục nói nhảm, đặt Mị xuống đất liền trực tiếp xông tới.
Huy kiếm, Minh Diệu lại chỉ đánh vào không khí. Hắn cũng không dừng lại tại chỗ, trực tiếp dùng Hư Bộ đi vòng quanh. Cũng một bước khoảng cách này làm Minh Diệu lại tránh được sát thần thương đâm lên từ dưới nền đất.
- Ngươi cho rằng ở dưới mặt đất chơi đánh lén thì ta không làm gì được ngươi sao?
Toàn thân Minh Diệu như cuồn cuộn mấp máy, phía trước linh lực bị chuyển hóa thành vật chất lan khắp xương lại bắt đầu giống như hồng thủy vỡ đê, ầm ầm chảy xiết. Minh Diệu hét lớn một tiếng, mười ngón tay mạnh mẽ đập mạnh xuống sàn nhà.
Lấy Minh Diệu làm trung tâm, từng cây nham thạch bén nhọn chui phá sàn nhà do hợp kim chế thành, ở chung quanh hình thành một đường kính chừng mười thước. Minh Diệu cũng không có ý đặc biệt dùng linh lực tập trung vị trí của Eva, đối diện với địch nhân luôn chạy tán loạn không bắt giữ kịp bước chân nàng ta, phạm vi công kích tuy rằng tiêu hao rất lớn nhưng thường thường cũng dễ dàng tạo được hiệu quả nhất.
Bị nham thạch bức bách, hai cánh Eva mở ra bay lên không trung. Nhìn xuống bên dưới, vô số nham thạch nổi lên chẳng khác gì núi châm nhọn, nhưng nam nhân lẽ ra phải đứng ngay trung ương hiện tại đã biến mất không còn nhìn thấy.
Sau đầu truyền tới tiếng xé gió, Eva cũng không quay đầu lại giơ thương đón đỡ. Nhưng nàng ta lại không hề nghĩ đến Minh Diệu đã nhảy lên trước cả nàng, đợi khi nàng vừa xuất hiện thì hắn liền hạ xuống, lực lượng huy kiếm cộng thêm lực hút của trái đất đem Eva đã phán đoán sai lầm trực tiếp đánh rơi xuống đất.
Eva bị rơi xuống núi châm kia, bụi mù văng tung tóe. Nham thạch tạo thành châm nhọn sắc bén cũng không tạo được vết thương lên thân thể Eva nhưng lại làm nàng ta có vẻ có chút chật vật.
- Ta tức giận!
Eva phủi đi bụi đất dính trên người, biến mất ở địa phương đang đứng. Một giây sau nàng ta lại hiện ra trong ảnh tử dưới mặt đất, đứng bên cạnh Mị đang nằm trên sàn nhà không biết sinh tử.
- Không xong!
Minh Diệu vừa rơi xuống đất, liền thấy Eva di chuyển tới bên người Mị. Hiện tại Mị té ngã trên sàn nhà, tựa hồ đã mất đi tri giác, căn bản không hề có chút năng lực phản kháng. Nhưng vị trí lại cách hắn rất xa, muốn tiến tới cứu viện cũng đã không còn kịp.
- Dám chọc giận ta cần phải trả giá đắt!
Eva đã giơ cao sát thần thương:
- Giết bạn của ngươi trước, xem như lợi tức tốt lắm!
Minh Diệu cách Mị khoảng năm thước khoảng cách, nhưng năm thước ngắn ngủi hiện tại biến thành chướng ngại không thể vượt qua. Hắn chỉ có thể liều mạng lao tới, nhưng vô luận hắn cố gắng như thế nào thì thanh trường thương lóe ra hào quang màu đen cũng sẽ đâm vào trong thân thể Mị trước khi hắn kịp đuổi tới.
- Ha ha ha ha ha, đây là kết quả chọc giận ta...Ân?
Xúc cảm truyền tới trên tay làm Eva nhất thời thất thần. Đây không phải cảm giác đâm vào trong thân thể mà là xuyên qua hư không đâm trúng sàn nhà cứng rắn. Nàng cúi đầu nhìn xuống, sát thần thương đúng là xuyên thấu qua thân thể của Mị, nhưng cỗ thân thể đang nằm trên mặt đất không biết sinh tử đang hóa thành từng mảnh bọt khí màu lam biến mất trong không khí.
- Minh Diệu, chính là hiện tại!
Mị đột nhiên từ dưới ảnh tử trong sàn nhà chui ra, ảnh tử màu đen vẫn chưa hóa thành thật thể, vẫn duy trì nguyên hình thái. Hiện tại nàng muốn trói buộc địch nhân cũng không phải nhân tạo thiên sứ, mà là Eva đã cường đại đến mức không tưởng tượng nổi. Hai chân của nàng đạp mạnh trên mặt đất cũng không nhúc nhích, dưới chân là ảnh tử của Eva bị ngọn đèn chiếu rọi hiện ra tới.
Eva bừng tỉnh từ trong hoang mang, lại phát hiện thân thể mình không cách nào nhúc nhích, điều này làm Eva cảm thấy vô cùng sợ hãi. Tuy rằng đang sử dụng thân thể của một con Ảnh Mị, nhưng vẫn còn chưa dung hợp được trí nhớ, Eva căn bản không biết được vì sao thân thể mình đột nhiên mất đi năng lực hoạt động. Kết hợp với những hình ảnh trước đó, Eva đột nhiên chán nản phát hiện mình lại một lần nữa lọt vào trong cạm bẫy.
- Đem kẻ hỗn đản này đuổi ra thân thể mẹ của tôi!
Mị nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cho dù bị hủy diệt, thân thể mẹ tôi cũng không thể bị hỗn đản này lợi dụng!
Minh Diệu không nói gì, cả người hắn nghiêng tới trước, trường kiếm xuôi theo sau người.
Chân hắn giẫm mạnh trên sàn nhà, giống như mũi tên rời dây cung áp thẳng tới chỗ Eva đang tạm thời bất động.
Hết thảy đều đã nằm trong kế hoạch của Minh Diệu, phương pháp hợp thể nhìn qua như không thấm thía vào đâu, Mị bị thương như hôn mê bất tỉnh nhưng thật ra chỉ là Thủy Kính thuật biến ảo thành Mị cùng tính toán sai lầm không thể cứu viện cho nàng, tất cả những chuyện này đều đã được kế hoạch trước. Ngay khi biết được Mị có thể thông qua ảnh tử khống chế được địch nhân hoạt động, Minh Diệu lập tức nghĩ ra kế hoạch này.
Toàn bộ hết thảy đều là lót sẵn đường, thợ săn giỏi không chỉ có ý nghĩ còn phải có kiên nhẫn mới là trọng yếu. Để cho con mồi tự mình sinh ra ảo giác, tự đem bản thân mình coi là thợ săn, thẳng đến một khắc rơi vào cạm bẫy mới hoàn toàn tỉnh ngộ nhưng cũng đã muộn màng.
Trước mắt toàn bộ hình ảnh đã cởi sạch sắc thái nguyên bản của nó, từng đạo ánh sáng không ngừng lưu động trên không trung. Hai mắt Minh Diệu gắt gao tiếp cận quang đoàn hình người ngay trước mặt. Quang đoàn phát ra quang mang chói mắt, chẳng khác gì ánh mặt trời ban trưa, đâm vào mắt Minh Diệu đau nhói. Nhưng dù vậy vẫn không thể ngăn cản Minh Diệu, hai mắt của hắn không hề nháy, nỗ lực tìm kiếm điểm sáng đang không ngừng lưu động bên trong thân thể Eva thật khó phát giác.
Đó là hạch, hạch năng chỉ có ma pháp sư vĩ đại trong truyền thuyết mới có được. Chỉ cần đánh vỡ vật kia, như vậy Eva sẽ không thể tiếp tục chiếm cứ thân thể mẫu thân của Mị. Chỉ cần có thể đem cô ta bức đi ra ngoài, như vậy thiên lôi sẽ lập tức giáng xuống thực hiện sự trừng phạt theo pháp tắc không gian, đem những thứ vốn không thuộc về thế giới này hủy diệt biến mất.
- Chính là chỗ này!
Rốt cục Minh Diệu đã bắt giữ được điểm sáng kia, hắn không chút do dự, đem thanh kiếm nhắm ngay điểm sáng đâm đi vào. Điểm sáng nho nhỏ kia tiếp xúc với thanh kiếm của Minh Diệu chợt run rẩy lên, tiếp theo giống như một quả bom nổ tung oa.
Một đạo lôi điện thô to xuyên qua tầng mây dày đặc chuẩn xác đánh ngay trung ương Địa Bảo. Mặt đất cũng bắt đầu lay động kịch liệt, tựa hồ bởi vì thiên uy hạo hãn không cách nào ngăn cản mà cảm thấy run rẩy.
- Ân? Đã xong sao?
Ở phương xa Lưu Thiên Minh cũng cảm nhận được cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa không cách nào kháng cự kia. Hắn buông tờ báo trong tay xuống lẩm bẩm nói. Tựa hồ là vì đáp lại nghi vấn của hắn, cỗ lực lượng đáng sợ kia lại một lần nữa truyền tới.
- Còn chưa a...
Lưu Thiên Minh nâng lên gọng kính, chân mày cau chặt lại:
- Tựa hồ vẫn còn chưa chấm dứt...
Xen lẫn theo lực lượng cường đại không thể kháng cự đánh xuống nóc Địa Bảo, trực tiếp xuyên vào tận bên trong. Ngay trong nháy mắt Minh Diệu đánh nát hạch năng trong cơ thể Eva, hắn liền cùng Mị cấp tốc rút lui. Bức Eva ra khỏi thân thể mẫu thân của Mị sẽ làm thiên lôi lập tức giáng xuống họ cũng đã biết trước, uy lực đủ hủy thiên diệt địa của thiên lôi họ cũng đã sớm biết được, chỉ là tất cả mọi người đều đã đánh giá thấp uy lực của thiên lôi.
@by txiuqw4