sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Hồi 81: Trên Đường Tìm Bạn Tri Âm

Lục soát trong cánh rừng già một lúc thật lâu không thấy bóng dáng Cẩm Tiên nơi đâu cả, Vương Hán Sơn quay qua Thượng Quan Linh Phụng:

- Linh muội, chúng ta mau ra quan lộ, có thể Cẩm Tiên đã thoát ra đấy lâu rồi.

Lặng lẽ phi hành theo sau Vương Hán Sơn, từ nãy Thượng Quan Linh Phụng chẳng có một lời, bởi nàng quá xấu hổ với chàng chuyện nàng đã thất thân với gã Tống Phi Bằng - một tên công tử bại hoại.

Nàng căm thù gã đến tột cùng, chỉ vì gã mà giờ này giữa nàng và Vương Hán Sơn đã có một cái hố ngăn cách.

Tới quan lộ đôi trai gái tuyệt sắc song song phi hành bên cạnh nhau, mắt quan sát hai bên rừng và phía trước tìm bóng Cẩm Tiên.

Đi được khoảng hai mươi dặm, bấy giờ Vương Hán Sơn mới lên tiếng:

- Linh muội! Hãy nói cho huynh nghe vì sao muội lại lạnh lùng với huynh như thế?

Câu hỏi của Vương Hán Sơn như một mũi kiếm bén nhọn đâm vào trái tim Thượng Quan Linh Phụng. Nàng mím chặt vành môi không đáp được lời.

Giọng Vương Hán Sơn càng thiết tha hơn:

- Linh muội hãy nói đi, dù cảnh ngộ nào huynh cũng vẫn yêu muội. Huynh yêu muội trọn cả cuộc đời này.

Thượng Quan Linh Phụng suýt bật khóc, cố nuốt trôi dòng thương lệ đang trào lên cổ, nhưng vẫn không có lời.

Phi hành sát lại bên mình Thượng Quan Linh Phụng, giọng nói của Vương Hán Sơn càng thiết tha hơn:

- Nói đi Linh muội, tại sao muội cứ mãi lãnh đạm với huynh... Huynh vô cùng đau khổ.

Thấy Vương Hán Sơn tha thiết khẩn cầu trong lòng bất nhẫn, bấy giờ Thượng Quan Linh Phụng mới day qua, mặt kề mặt cùng chàng trong khi nàng vẫn trổ khinh công đi vun vút.

Bỗng nàng bật thốt:

- Vương ca...

Vương Hán Sơn run giọng:

- Linh muội...

- Chuyện này Vương ca hãy tạm gác có được không? Muội khổ tâm đã nhiều rồi.

Nghe người yêu kêu khổ, Vương Hán Sơn tan nát cả cõi lòng. Chàng xúc động:

- Linh muội! Huynh xin ghi nhận lời muội nhưng cho đến bao giờ muội mới nói huynh nghe?

- Bao giờ giết xong lão đại ác ma Vạn Độc Thần Ma muội sẽ nói cho huynh hay.

Nàng than thầm: "Vương ca ơi! Ca ca muốn biết làm chi. Ngày đó chính là ngày đôi ta vĩnh viễn xa nhau. Trả xong mối gia thù muội sẽ tìm một hang cốc sống một mình cho trọn kiếp này. Tấm thân muội đã thối tha, nhơ nhớp đâu còn mặt mũi nào dám ngó mặt ca ca nữa".

Thượng Quan Linh Phụng ứa lệ, quay mặt đi nơi khác cố giấu nỗi thương tâm mỗi lúc một trào dâng...

Véo... véo...

Hai làn sáng màu đỏ tợ lửa từ trong cánh rừng nhằm tử huyệt Thượng Quan Linh Phụng và Vương Hán Sơn điểm tới nhanh như lằn chớp.

Thượng Quan Linh Phụng thét:

- Xích Chỉ Đoạn Hồn! Vương ca tránh cho mau...

Mồm thét bàn tay Thượng Quan Linh Phụng vừa chụp lấy cánh tay Vương Hán Sơn kéo giật lại về phía sau.

Xoẹt... xoẹt...

Hai vật đỏ trượt đi bay sang cây đại thụ, xuyên thấu vào đó tạo thành hai lỗ đen sì.

Đôi trai gái thoát hiểm trong đường tơ, kẽ tóc.

Vương Hán Sơn quát:

- Lũ chuột nào đây, xuất hiện mau.

Rào... rào... rào...

Chỉ một cái chớp qua, ba chiếc bóng đỏ như lửa đã hiện ra đứng cản ngang trên quan lộ.

Đó là ba lão quái nhân vận cà sa đỏ, thân hình hộ pháp, chiếc đầu bóng lộn trên cổ đều đeo xâu chuỗi sọ người, mặt mũi cực kỳ hung ác ai ngó thấy cũng phải lạc phách tan hồn.

Khẽ nhíu đôi lông mày thu nguyệt, Thượng Quan Linh Phụng dằn mạnh giọng:

- Các vị là cao nhân phương nào, tại sao chặn đường bọn ta ám toán?

Lão trọc đứng giữa cất tiếng như chuông rền:

- Bản sư pháp danh Sa Khả Lạp Ma còn đây là nhị vị hiền đệ Đa Kha Lạp Ma và Phi Ma Lạp Ma.

- Hừ! Các vị chặn đường bọn ta là có ý định gì?

Không đáp ngay câu hỏi của Thượng Quan Linh Phụng, Sa Khả Lạp Ma hỏi:

- Có phải cô nương là Thượng Quan Linh Phụng, còn gã tiểu tử tên Vương Hán Sơn không?

- Phải thì sao?

- Hừm! Bọn bản sư vâng lệnh Pháp vương chờ hai ngươi nơi đây đã lâu rồi.

Hiểu ngay ý đồ của đối phương nhưng Thượng Quan Linh Phụng vẫn lạnh lùng:

- Các ngươi chờ bọn ta để làm gì?

Trỏ tay vào mình Thượng Quan Linh Phụng, lão trọc đáp:

- Thu hồi món vật đang ở trong mình cô nương.

- Món vật gì?

- Thiên Chiêu Sưu Lục!

Thượng Quan Linh Phụng nghĩ thầm: "À, thì ra bọn trọc này cũng chỉ vì tham vọng Thiên Chiêu Sưu Lục, chẳng quản đường xa từ Tây Tạng tới đây".

Nàng ỡm ờ:

- Thiên Chiêu Sưu Lục đang ở bên lưng ta các ngươi cứ tới mà lấy.

Cặp mắt Sa Khả Lạp Ma trợn lên như ai chiếc lục lạc. Lão gầm to:

- Thế cô nương chờ bản sư động thủ sao? Ta chỉ sợ trông thấy cảnh vùi hoa nát ngọc đấy thôi.

Lão phất ngọn chưởng lên:

- Nhị vị sư đệ mau thu nạp gã tiểu tử kia, ả này đã có lão huynh lo liệu.

Hai lão trọc Đa Kha Lạp Ma và Phi Ma Lạp Ma hô to, phóng tới bao vây Vương Hán Sơn.

Tức thì kình phong ào ào nổi dậy, chưởng ảnh chớp lóe bắn xẹt lên không gian, chưởng kình trùng trùng cao như núi, chưởng lực chạm nhau phát nổ long trời, mặt đất chuyển rung, cây cối hai bên đường đổ xuống ầm ầm nằm la liệt, cành lá, cát bụi tung bay mù mịt khắp cả một góc trời.

Thượng Quan Linh Phụng đấu với Sa Khả Lạp Ma, lão trọc cầm đầu trong bọn, còn Vương Hán Sơn một mình hỗn chiến với hai lão tăng kia.

Quả nhiên bọn Lạt Ma này võ công cao thâm vô lượng, liên tiếp đưa ra những đường chiêu quỷ dị, thần bí chưa từng thấy bao giờ.

Đã mấy lần Thượng Quan Linh Phụng định sử dụng chiêu Tàn Hồn Hỏa Khí vừa luyện được trong bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục triệt hạ Sa Khả Lạp Ma, nhưng nàng hãy còn chần chừ để tìm thêm các ngón võ công quái dị của lão để sau này dễ dàng ứng phó với cao thủ võ công thượng thừa ở vùng quan ngoại.

Vừa đấu nhau với Sa Khả Lạp Ma, Thượng Quan Linh Phụng vừa đảo mắt nhìn trừng trừng sang trận chiến bên kia.

Nàng nhận ra hai lão ác tăng áp đảo Vương Hán Sơn vào bước đường cùng, chàng chỉ còn trong thế thủ không còn trả lại được đòn nào.

Công lực chiêu pháp của hai lão này ngang ngửa cùng bọn Tứ đại ác ma trong Vạn Độc Quỷ môn nên nàng thầm lo sợ cho chàng.

Bình!

Trúng nhằm một chưởng nặng ngàn cân của Phi Ma Lạp Ma, Vương Hán Sơn kêu hự một tiếng, mồm phún máu tươi, lảo đảo lùi vè phía sau nửa trượng.

Bình!

Vương Hán Sơn rú lên thảm khốc, thân hình chàng bay bổng lên cao, rớt trở xuống im lìm.

Chàng vừa trúng thêm chưởng thứ hai của Phi Ma Lạp Ma.

Đa Kha Lạp Ma cười khà:

- Ha ha... Thằng quỷ nhỏ hết số rồi.

Lão cất ngọn chưởng lên. Đột ngột cất tiếng có tiếng thét:

- Lão trọc muốn chết!

Một luồng hỏa diệm đá nát vàng tan xô tới chụp lấy hai lão ác tăng.

Cả hai lão trọc khiếp đảm quát to:

- Tàn Hồn Hỏa Khí!

Hai lão lẹ như quỷ mị xẹt ra ngoài ba trượng tránh vùng hỏa diệm khiếp hồn đó.

Xẹt!

Thượng Quan Linh Phụng lao tới cắp lấy Vương Hán Sơn bay đi như làn khói...

Sa Khả Lạp Ma gầm lên:

- Đuổi theo bắt cho mau, phải chiếm cho bằng được bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục.

Vèo... vèo... vèo...

Ba lão ác tăng khẩn cấp trổ thuật khinh công tuyệt học đuổi theo chiếc bóng Thượng Quan Linh Phụng đã hút mờ trong buổi hoàng hôn...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx