sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Thiếu niên ca - chương 00

01. Trời đất năm thế giới

Thà tin trên đầu có thần minh, dưới chân có ma quỷ, chớ ngợ rằng không. Bánh xe luân hồi chín vạn vòng quay, mỗi một vòng quay ấy từ lúc sinh ra cho đến khi hủy diệt, tải cả một giới sinh linh. Nếu như quả thật trong cõi trời đất này có thứ gì xứng với hai chữ vĩnh cửu, thì có lẽ chỉ có bánh xe luân hồi ấy mà thôi. Bảy tầng ma quỷ, mỗi một tầng là chốn chuộc tội của thế gian. Trong tâm tưởng của người đời vốn chuộng cách phân định rạch ròi: người tốt sau khi chết đi sẽ được hưởng phúc nơi cực lạc, kẻ ác thì phải đắm chìm trong chốn địa ngục tăm tối để chuộc lại những tội lỗi của mình. Thế nhưng thật ra trong vòng quay bất biến của bánh xe luân hồi chẳng có gì gọi là tốt hay xấu. Thần linh hay ma quỷ, bất quá cũng chỉ là tên gọi một thứ siêu hình đã thoát khỏi nhân loại mà thôi, lại càng không phải nơi chốn để con người hưởng phúc hay chuộc tội. Trên đến chín tầng trời, dưới tới bảy tầng ma, chẳng có gì thoát ra khỏi đạo ấy được. Sách Tả Thần, đã chép như vậy. Quyển sách chứa đựng nguồn gốc cả thế giới, nằm im lìm trên tầng cao nhất của đài Khổng Tước. Người ta vĩnh viễn không biết được sách Tả Thần từ đâu tới, cũng chẳng biết do ai tạo ra, chỉ biết rằng từ thuở hồng hoang cho đến khi vương triều sụp đổ, tất thảy những sự kiện ấy đều được nó ghi chép lại. Cũng chỉ biết rằng mỗi lần sách Tả Thần mở ra một trang mới, ắt hẳn sẽ có chuyện kinh thiên động địa nào đó xảy ra, xoay chuyển cả năm thế sáu cõi. Rất ít người biết được rằng vị thần minh tối cao vốn đang ngự trị trên tầng trời thứ bảy kia, cứ năm trăm năm lại tiến vào đài Khổng Tước một lần. Cuốn sách ấy, bất kể việc đang mang trong mình quyền lực lớn nhất trời đất, cứ hàng ngày bình thản ngắm nhìn những vạt nắng vàng ruộm tràn qua ô cửa tháp. Bao nhiêu năm trước. Và bao nhiêu năm sau.

Y là kẻ duy nhất trên Thang Lâm có thể giẫm trên lục đạo luân hồi, bước ngang năm thế sáu cõi. Thanh kiếm trong lòng y, có sức mạnh trấn áp được cả thần ma. Thế nhưng chẳng ai có thể tỏ tường được bản tâm của y. Tâm tình của y là nghi hoặc hay dửng dưng, máu trong người y là nóng hay lạnh, lòng y là đen hay trắng. Thời gian tựa nước, cứ từng chút từng chút bào mòn đi tất cả. Đã có lúc người ta nghĩ tấm lòng hành hiệp năm xưa của y, rốt cuộc qua bao nhiêu gió gió mưa mưa như vậy, cũng đã hao mòn đi mất rồi. Thế nhưng chỉ có những kẻ tri kỷ với y mới biết, con người ấy kiên định cứng cỏi đến nhường nào, cố chấp bất biến đến như thế nào. Giống như ánh kiếm quang đã từng rực rỡ của thời thanh xuân, cứ dần dần thu liễm lại, ẩn mình hoàn toàn vào thế nhân, cho đến khi bộc phát, đủ sức chẻ đôi cả sơn hà. Con người ấy sinh ra trong buổi ly loạn, trưởng thành giữa ngày giao thời. Giữa đen và trắng, giữa trời và đất, giữa thần và người. Con người ấy, tên là Dư Lệ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx