sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 12: Cuộc Hẹn Của 3 Người

Khách Sạn Khải Uy, phòng tổng thống, Hàn Minh Vũ ngồi trước cửa sổ cầm ly rượu trong tay nghĩ đến chuyện hôm qua Tuyết Nhi nói khoé miệng anh nhẹ nhàng nhếch lên.

Thì ra người đàn ông kia là vị hôn phu của Lương Tâm Kỳ, thế nhưng chuyện này với anh mà nói cũng không phải quan trọng, dù cho cô kết hôn rồi anh sẽ theo đuổi tới cùng, quan trọng là người đàn ông kia không thương Tâm Kỳ, mà còn rất ghét cô nếu vậy thì cơ hội sẽ tốt hơn với anh, để cho cô thích anh.

Mặc dù bây giờ người cô yêu là người đàn ông kia nhưng thời gian có thể thay đổi tất cả, anh tin một ngày nào đó cô sẽ là của anh, nghĩ vậy, Hàn Minh Vũ uống một ngụm rượu cầmlấy điện thoại, gọi điện chuyển được bên trong truyền đến âm thanh lười biến:" Biểu ca, làm sao vậy? Sớm gọi điện cho em có gì khôg?"

" Tuyết Nhi, hôm nay gọi Tâm Kỳ ra đi, anh mời hai người đi chơi". Hàn Minh Vũ ôn nhu nói.

Bên kia nghe nói vậy, đột nhiên có tinh thần,nhanh chóng nói:" Thật sao? Anh thật mời chúng em đi chơi? Tốt, để em gọi điện cho Tâm Kỳ".

Nói xong, điện thoại truyền đến tiếng tút tút, Hàn Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.

Một lúc sau, Tuyết Nhi gọi điện tới nói chiều nay Tâm Kỳ có thời gian rãnh, lúc 1g chiều gặp nhau ở đường XX.

——————— ————————

Phòng làm việc Tổng Tài An Thị

"Tổng Tài, này là văn kiện hôm nay cần anh ký". Trương Vĩ đưa văn kiện cho An Vĩ Thần đang ngồi trên ghế đen.

Tiếp nhận văn kiện, anh kí tên mình sau đó một tay chống đở đầu một tay gõ gõ trên bàn, mi cũng nhíu lại, anh không nghĩ ra, chưa bao giờ anh tham***, vậy mà đêm qua anh mê mang chìm đắm trên thân thể của cô gái kia, chẳng lẽ là do lâu rồi anh không có phụ nữ sao?

Nghĩ vậy, anh nhìn TRương Vĩ đứng trước mặt, phân phó nói: " chiều nay tìm tới đây cho tôi một người phụ nữ".

Hả, Trương Vĩ ngây ra một lúc, thế nào sáng sớm, ông chủ kêu đi tìm phụ nữ a? Nhưng sắc mặt kia tốt, không muốn tìm bất mãn, đột nhiên nghĩ tới, sáng sớm nay thời gian ông chủ đến công ty, mặt lạnh như băng, ai nhìn thấy cũng phải nhường đường.

Chẳng lẽ do cấm dục quá lâu, không có phát tiết nên mặt lạnh vậy? Bất quá muốn tìm nữ nhân chắc trước là muốn tìm bất mãn

Nghĩ vậy, Trương Vĩ tà mị cười, cung kính nói " Vâng " một tiếng rồi xoay người ra ngoài

———————— ———————— ———————— ———————

Buổi trưa lúc Tâm Kỳ tỉnh lại cảm giác đầu không còn đau nữa, mặc dù thân thể đau nhức nhưng cô không còn cách nào đành đứng dậy vì trưa nay Tuyết Nhi gọi điện nói là biểu ca mời 2 người đi chơi, cô vốn định không đi thế nhưng ai cái nha đầu Tuyết Nhi kia làm sao để cô làm vậy? Cô không còn cách nào đành đáp ứng.

Tâm Kỳ đứng lên, tắm rửa một chút, tìm váy xanh nhạt mặc vào, cô trang điểm rồi đeo chút trang sức xuống lầu ăn cơm trưa

Sau khi ăn xong cô nói một tiếng với mẹ Lí ra ngoài đi chơi

Trước cửa một chiếc xe Cadillac dừng đó,Tâm Kỳ vừa ra tới không khỏi dừng bước, lúc này người bên trong thấy cô đi ra, mở cửa xe, nói với cô: " Tâm Kỳ, là anh". Hàn Minh Vũ đút tay trong túi quần nói.

Tâm Kỳ nhìn anh, cười cười:" Sao anh lại đến đây? Em còn tưởng là ai chứ, Tuyết Nhi.." Nhìn bên trong xe một chút, không thấy Tuyết Nhi đâu cô nhíu mày nhìn Hàn Minh Vũ.

"Anh sợ em không có xe, cô ấy đang chờ chúng ta đi thôi, mau một chút không thôi nha đầu kia lại lải nhải". Hàn Minh Vũ một bên giải thích một bên mở cửa xe giúp cô.

Lương Tâm Kỳ nghe anh nói vậy cũng không hỏi thêm gì, nhìn anh giúp cô mở cửa xe cô mỉm cười vào trong, Hàn Minh Vũ giúp cô đóng cửa xong cũng nhanh chóng vào ghế ngồi, sau đó đạp chân ga chạy xe đi.

Dọc trên đường, Hàn Minh Vũ vừa lái xe vừa nhìn Tâm Kỳ, nghĩ đến lúc cô đi ra thân mặc váy xanh nhạt, mái tóc vung lên, như là thiên sứ ở trần gian, một khắc đó tim của anh không nhịn được nhảy loạn lên, điều này làm anh càng thêm kiên định phải để cho cô thích anh.

Tâm Kỳ cũng quan sát Hàn Minh Vũ, một thân tây trang màu trắng, nhìn ưu nhã như hoàng tử, đàn ông như vậy chắc phải có rất nhiều người thích đi?

Nghĩ vậy, cô từng nghĩ tới chính mình nếu khhông gặp An Vĩ Thần thì chắc tương lai cũng sẽ có một hoàng tử yêu cô thật lòng, thế nhưng ai biết người cô gặp và yêu là một người ác ma, đêm qua đối xử với cô như vậy, sáng nay còn nói những lời tuyệt tình kinh khủng, những việc đó trên đời này chắc chỉ có An Vĩ Thần làm được

Càng nghĩ cô càng thương tâm, trái tim cũng như bị xé ra,nắm chặt áo ngay ngực, mặt cũng trở nên trắng bệch, tiếp tục vậy người ta nghĩ cô bị bệnh tim

Hàn Minh Vũ phát hiện ra Tâm Kỳ không thích hợp, vội vàng đem xe dừng lại, anh lo lắng hỏi: " Tâm Kỳ, em làm sao vậy? Khó chịu ở đâu? Muốn hay không anh chở em đến bệnh viện" …

"Không cần đi bệnh viện, em không sao" Tâm Kỳ lắc lắc đầu, hít sâu một hơi, mỉm cười nói

"Thật không có gì sao, vừa rồi sắc mặt em rất khó coi, muốn hay không đi bệnh viện kiểm tra". Hàn Minh Vũ vẫn có chút lo lắng, bộ dạng lúc nãy của cô doạ anh nhảy dựng, tâm cũng trở nên đau.

"Không cần, thực sự không cần, em chỉ bị sốc hông, hiện tại ổn rồi". Lương Tâm Kỳ cuống quít xua tay, rất sợ anh sẽ chở cô đi bệnh viện.

Hàn Minh Vũ vẫn có chút không yên nhìn cô, Tâm Kỳ nhìn ánh mắt kia, thúc giục nói:" Mau lái xe, không thôi nha đầu Tuyết Nhi lại càm ràm".

Đợi một hồi còn phát hiện người nào đó không có ý định lái xe, Tâm Kỳ nóng nảy, vỗ vỗ nói: " Em thật không sao, đợt lát nữa nếu không khoẻ em liền nói với hai người". Cô thật hết cách rồi, đều nói vậy cho anh tin.

Hàn Minh Vũ nhìn cô một lúc, phát hiện cô thật không có gì, người cũng có tinh thần, sắc mặt không còn trắng nữa mới an tâm lái xe rời đi. nhanthuyvy-share.blogspot.com

Khoảng mấy phút sau, bọn họ đến quán cafe đã hẹn, trước quán cafe Tuyết Nhi thỉnh thoảng nhìn đồng hồ thế nào còn chưa tới, trải qua thời gian hẹn rồi, cafe trên bàn đã lạnh, cô chờ tâm tình có chút nóng nảy.

Khoảng chừng vài phút sau Lương Tâm Kỳ và Hàn Minh Vũ đến quán cafe, hai người liếc nhìn Tuyết Nhi đang ngồi ngay cửa sổ rồi cười cười bước tới.

Lúc này, Tuyết Nhi thấy bọn họ đến tâm tình mới tốt lên, bất quá chờ 2 người ngồi xuống lại oán giận nói: "Hai người thế nào trễ vậy mới đến, tôi đã chờ đến phát bực".

"Trên đường kẹt xe nên đến trễ". Hàn Minh Vũ đối với Tuyết Nhi cười cười sau đó nói: " dự đính chiều nay đi đâu chơi?"

"Đi xem phim đi, hôm qua em nghe bạn nói có một bộ phim rất hay tên là Thất Tình 33 ngày, chúng ta đi xem đi". Tuyết Nhi ra đề nghị, cô chỉ cần nghe đến đi chơi là sẽ cao hứng quên hết tất cả, một lòng một dạ nghĩ đến chuyện đi chơi cứ như một đứa trẻ.

Mà ngồi bên trong, Lương Tâm Kỳ trầm mặc uống cafe, với cô mà nói đi nơi nào cũng được đều không sao.

Hàn Minh Vũ nghe Tuyết Nhi nói dđi xem phim, anh gật đầu rồi liếc nhìn Tâm Kỳ, phát hiện cô không nói gì, anh săn sóc hỏi: " Tâm Kỳ, em muốn đi đâu chơi?"

Tâm Kỳ không ngờ anh đột nhiên hỏi cô, cô nhìn Tuyết Nhi đang cao hứng bên cạnh, nhợt nhạt nói: " Tuyết Nhi đi đâu chơi thì em đi đó, em tuỳ tiện".

"Tốt, vậy trước chúng ta đi xem phim sao đó thương lượng tiếp, bây giờ chúng ta đi thôi". Nói xong, Hàn Minh Vũ ngoắc người tính tiền.

Mua xong vé, vài người đi rạp chiếu phim mua vé, mua chút thức ăn rồi xem phim.

Phòng làm việc tổng tài tại An Thị

An Vĩ Thần ngồi ưu nhã trên sofa, một phụ nữ đang thoả thích lấy lòng anh, thế nhưng suy nghĩ cả nửa ngày mặc cho cô ta có làm thế nào anh cũng không có chút phản ứng, trong lòng có chút khó chịu, nghe mùi nước hoa của người phụ nữ này anh đột nhiên cảm thấy nó quá nồng, điều này khiến anh nhớ tới mùi nước hoa nhàn nhạt trên người Tâm Kỳ.

Mỗi lần anh và cô bên cạnh, mùi trên người cô rất nhẹ nhàng khoan khoái, cũng không biết là nước hoa gì thế nhưng dường như anh mê luyến mùi hương đó, còn những mùi khác nghe vào làm cho anh thêm ghê tởm.

Nghĩ vậy, An Vĩ Thần liền đẩy phụ nữ trên người đứng dậy đi vào toilet, cô gái bị đẫy ngã trên mặt đất, ngây ngẩn cả người, vừa rồi cô đã đốt lửa toàn thân đột nhiên bị đẩy ra làm cho cô ta liền trống rỗng, cô nhìn đến thân thể vừa to vừa lớn thoáng nóng lên

Lúc này An Vĩ Thần rửa xong vết son môi của cô ta rồi bước ra, bỗng nhiên bị người ôm từ đằng sau, anh phản xạ có điều kiện nắm tay sau lưng đẩy người té lăn trên đất.

"A ——" Cô ta hét to một tiếng.

An Vĩ Thần phát hiện ra là cô gái kia, xoay người ngước mắt lạnh lùng mở miệng: " Cô thế nào còn chưa cút" nói xong anh nhấn điện thoại nội tiếng phân phó nói:" Trương Vĩ, vào đây kéo người phụ nữ này ra ngoài cho tôi", xong anh liền cúp máy cầm chi phiếu trên bàn ném xuống, liền rơi trên ghế rộng làm việc.

Người phụ nữ trên đất còn đang mơ hồ, thấy tiền rơi trước mắt, nhặt lên nhìn những con số không khỏi trừng to mắt, chờ cô ta còn đang kinh ngạc, Trương Vĩ cho người đến trực tiếp kéo cô ta ra ngoài, cô ta bước đi rồi, Trương Vĩ liếc nhìn An Vĩ Thần, thấy anh không có biểu tình gì liền xoay người ra ngoài.

An Vĩ Thần đợi bọn họ đi rồi đứng dậy rót cho mình ly rượu sau đó liều mạng mà uống, một ly, hai ly, ba ly …… thẳng cho đến khi bình rượu chỉ còn đáy không anh mới bỏ ly xuống, thế nhưng anh lại không có cảm giác men say, trong đầu chỉ luôn tưởng nhớ đến hình dạng yêu mị của Tâm Kỳ khi cô nằm dưới thân anh, mà anh nghĩ vì sao vừa rồi người phụ nữ kia khiêu khích mà hạ thân anh không có phản ứng? Bây giờ chỉ cần nghĩ đến Lương Tâm Kỳ là toàn thân giống như ăn phải thuốc tình, rất khó chịu, anh từ bao giờ mà khát vọng một thân thể của người con gái? Nghĩ nghĩ, An Vĩ Thần không khỏi cười khổ.

————————

Cửa rạp chiếu phim, ba người xem phim xong, Tuyết Nhi lầm bầm muốn đi mua quần áo, hai người không còn cách nào chỉ là cùng Tiểu Thư đi vui đùa, hơn một giời sau, chỉ thấy ba người từ khu vực mua sắm ra, trên tay đầy túi đồ, thảm nhất là Hàn Minh Vũ, toàn thân đều là túi, treo trên người anh.

Tuyết Nhi và Tâm Kỳ quay đầu liếc anh từ phía sau rồi hai cô bụm miệng cười cười.

Lúc này, Tâm Kỳ phát hiện ra trời cũng không còn sớm, cô cũng đã mệt, cô liếc nhìn Tuyết Nhi người không có biết mệt mỏi là gì nói: "Tuyết Nhi, mình mệt quá, mình muốn về sớm nghỉ ngơi một chút, buổi tối sẽ không cùng 2 người đi chơi, mình về trước".

"Cái này, vậy được rồi, cậu về nghỉ ngơi trước đi". Tuyết Nhi nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Tâm Kỳ, hôm nay lúc sáng cô phát hiện vẻ mặt của Tâm Kỳ không tốt, để cho cô về nghỉ ngơi sớm một chút cũng tốt.

Phía sau Hàn Minh Vũ nghe hai người nói chuyện, mang theo túi đến trước mặt Tâm Kỳ cười nói:"Tâm Kỳ, anh chở em về, anh mang em ra ngoài thì cũng phải có nhiệm vụ mang em trở lại, cứ quyệt định vậy, em trước ở đây đợi anh lái xe ra".Không đợi Tâm Kỳ trả lời anh liền xoay người rời đi.

Nhìn Hàn Minh Vũ đi xa, Tâm Kỳ định nói không cần nhưng cô chỉ có thể nuốt vào bụng.

Tuyết Nhi một bên nhìn hành động của 2 người, cô gian xảo nở nụ cười, hôm qua biểu ca hỏi rất nhiều chuyện về Tâm Kỳ, cô hỏi anh có phải hay không thích Tâm Kỳ, thật không ngờ anh trả lời một câu, anh đối với nha đầu kia vừa gặp đã yêu, lúc đó nghe khẳng định có lẽ là thật lòng.

Chưa từng anh quan tâm một ai như vậy, cũng không biết nha đầu Tâm Kỳ nghĩ sao xem ra cô phải cố gắng giúp biểu ca theo đuổi tình yêu, nghĩ vậy, Tuyết Nhi dò xét hỏi:" Kia, thấy biểu ca nhà của mình thế nào?" Ý là cậu có cảm giác với biểu ca của mình hay không a.

Tâm Kỳ không ngờ Tuyết Nhi đột nhiên hỏi vậy, cô suy nghĩ một lúc: " Tốt a", con người vừa đẹp trai, vừa lịch sự, người vậy đâu có nhiều.

"Đúng nha, là rất tốt, đàn ông như vậy bây giờ không nhiều lắm, lớn lên vừa đẹp trai vừa có tiền, quan trọng là đối với người mình yêu rất tốt, nam nhân vậy phải nhanh nắm lấy không sẽ chạy sẽ rất khí tìm". Tuyết Nhi ám chỉ nói, mong muốn Tâm Kỳ có thể hiểu.

Nhưng là có một số người tình cảm ngu ngốc, trong lòng đã có hình bóng ai đó, đối với tình cảm của người khác cơ hồ là không biết.

Tâm Kỳ không hiểu Tuyết Nhi nói với cô làm gì, cô không thích biểu ca của Tuyết Nhi nói với cô hình như là sai đối tượng rồi.

Lúc này, Hàn Minh Vũ đem xe lái tới cắt đứt nghi hoặc trong lòng Tâm Kỳ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx