Thiếu nữ này có một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo giống như búp bê, nhưng bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh nơi Quỷ Cốc, ngược lại có chút tát nhợt.
Thiếu nữ buộc tóc hai bên, trên đầu cài vòng trang sức có tua đỏ nho nhỏ, mày liễu mắt to, mũi ngọc miệng nhỏ nhắn, vóc người xinh xắn lanh lợi, mạc bộ trang phục mộc mạc bó sát người, ẩn lộ đùi đẹp thon dài đầy đặn, chân đi giày cỏ tinh xảo, hai bên hông phân biệt có đeo một thanh loan đao và một bộ câu hoàn, tựa như tiểu chiến sĩ bước ra từ trong bức tranh, tạo cảm giác đầu tiên cho cái nhìn chính là rất bừng bừng sức sống.
Nhưng trên thực tế, tọa kỵ của thiếu nữ là một đầu sư thú cổ hoang cực kỳ hung hãn, thân hình to lớn hơn sư tử bình thường tới mấy lần, con người đứng trước mặt nó cũng chỉ bằng một chân.
Càng kinh khủng hơn nữa chính là, phía sau mông của đầu đại sư thú này còn có hơn mười con linh cầm hoang thú thượng đẳng, thậm chí còn có những con thỏ nhỏ và sóc nhỏ khả ái tới cực điểm, tất cả đều sắp thành hàng lối chính tề, tình cảnh như thế này, có thể nói cấu thành một binh đoàn mãnh thú rồi, nếu như người bình thường nhìn nhất, nhất định kinh hồn táng đảm.
Thiếu nữ này rõ ràng là vì Vân Thiên Hà giết chết đầu huyễn thụ linh xà kia mà dẫn binh tới hỏi tội.
Vân Thiên Hà vừa thấy thiếu nữ ôm nửa đoạn thân rắn đã đông lạnh thành khối băng liền biết được thiếu nữ hung hăng tới đây với mục đích gì.
Mà thiếu nữ nhìn thấy một người xa lạ mặt không chút biểu tình đáng giá chính mình, không khỏi bất mãn mân mê cái miệng nhỏ nhắn, mắt hạnh trợn trừng liếc nhìn hắn.
- Tiểu tử, nhìn cái gì? Ngươi mới tới đây đúng không?
Vân Thiên Hà quan sát nàng vài lần, cũng không lên tiếng trả lời, không muốn cùng với thiếu nữ này nói cái gì đó, xoay người liền cho nàng một lần lạnh nhạt.
- Tiểu tử, ngươi đứng lại đó cho ta, hiểu quỷ củ hay không, ta đang hỏi ngươi, ngươi...
Nhưng người này thủy chung không thèm quay mặt lại, lúc này thiếu nữ tức giận tới mức sắc mặt đã có chút tím tái, lập tức vỗ vỗ đầu sư thú, đầu sư thú liền rất nhu thuận ngồi xổm, để thiếu nữ từ trên lưng nó nhảy phắt xuống mặt đất.
Thiễu nữ nổi giận đùng đùng mạnh mẽ đi về phía động phủ.
Vân Thiên Hà vào trong động phủ, chỉ thấy Đường Linh Toa đang lau mồ hôi trên thái dương cho Bạch Nương Tử, hắn quan sát Mộng Ly và Tầm Nguyệt nằm trên đống cỏ khô, thấy y phục của nhị nữ đều đã cởi ra đặt một bên, nhưng nhị nữ lại bị một loại lá cây màu trắng nào đó bao phủ toàn thân, giống như hai xác ướp vậy.
Càng thần kỳ hơn chính là, Vân Thiên Hà phát hiện, những lá cây màu trắng có một loại dịch thể trong suốt bám trên mặt, thậm chí còn hơi nhúc nhích, chậm rãi từ trong lá cây thẩm thấu vào thân thể.
Lúc này, Bạch Nương Tử cầm hai cầm hai chiếc kim châm có chút cong cong, tựa như lưỡi câu cá, chậm rãi đâm vào bộ vị phía sau đầu Tầm Nguyệt và Mộng Ly, xuyên qua lá cây, sau đó là bộ vị xung quanh lông mày, Vân Thiên Hà cảm giác được, Bạch Nương Tử đang vận chuyển một cỗ năng lượng kỳ dị thâm nhập vào trong tế châm, có vẻ mười phần cẩn thận.
- Tiểu tử kia, ngươi lăn ra đây cho ta!
Đúng lúc này, thiếu nữ đột nhiên rống to lớn, thanh âm vang vọng trong động phủ, cánh tay Bạch Nương Tử hơi hơi run lên, thiếu chút nữa xuất hiện sai lầm trong quá trình thi thuật, lập tức thần sắc âm trầm xuống, nhưng không phân thần để ý tới, vẫn như cũ tiếp tục quan sát.
Đường Linh Toa trừng mắt liếc nhìn Vân Thiên Hà, nhíu mày, thấp giọng nói:
- Thiên Hà, đánh đuổi người nọ đi, đừng cho người đó tới quấy rối chúng ta!
Lúc này sắc mặt Vân Thiên Hà cũng có chút âm trầm, hắn nhìn ra được Bạch Nương Tử đang thi thuật tới chỗ quan trọng, thiếu chút nữa thất thủ, tuy rằng hắn không biết hậu quả như thế nào, thế nhưng quá trình thi thuật như vậy nếu như có người tới quấy rối, hắn tuyệt đối không thể tha thứ, thiếu nữ kia nhất định phải hung hăng giáo huấn một chút.
Lập tức quay người lại, bước ra khỏi cửa!
Thiếu nữ đang nổi giận đùng đùng muốn xông vào trong động phủ, thấy Vân Thiên Hà đi ra, suýt nữa đánh lên, nhưng Vân Thiên Hà ra khỏi động phủ, không lời phân thần, rút Vân Tru ra, không một chút lưu tình mạnh mẽ chém thẳng về phía thiếu nữ.
Vân Thiên Hà không dám tạo ra động tĩnh quá lớn quấy rầy quá trình thi thuật của Bạch Nương Tử, một kiếm này chỉ là một chiêu rất bình thường, khi chém xuống, thiếu nữ cũng tương đối linh mẫn, nghiêng người vừa chuyển, tiện tay rút ra loan đao bên hông, chặn ngang một kiếm này.
- Ngô...
Tuy rằng chỉ là một đòn chém rất bình thường, thế nhưng lực đạo và kiếm thế vô cùng sắc bén, để thiếu nữ đỡ một kiếm này, toàn bộ thân thể hầu như ngửa người ngã xuống.
Thiếu nữ cho tới bây giờ còn chưa bị người nào bức tới mức này, vô cùng giận dữ, nàng bị một kiếm này chấn động, cổ tay tê dại, kêu lên một tiếng đau đớn, đôi thỏ nhỏ trước ngựa phập phồng, thân thể trơn trượt xoay người, lăng không một chút, tiện thể hướng Vân Thiên Hà chém mạnh.
Thời điểm Vân Thiên Hà cầm kiếm ngăn lại, thiếu nữ dùng loan đao lấy công làm thủ, thuận lợi đứng vững vàng thân thể, đôi mắt hạnh trừng mắt liếc nhìn Vân Thiên Hà, đang muốn mở miệng, nhưng Vân Thiên Hà đã không cho nàng cơ hội nói chuyện, một kiếm nhanh như thiểm điện đâm tới, chỉ thẳng yếu hại.
Lúc này thiếu nữ vừa thẹn vừa giận, cái tên kia dám đâm thẳng vào bộ ngực nàng, không thể tha thứ, lập tức sắc mặt trầm xuống, loan đao huy vũ, tỏa ra đừng đạo phong mang vô cùng sắc bén, sau khi đỡ một kiếp, lần thứ hai lấy công làm thủ.
Vân Thiên Hà dựa theo thế đao công của nàng, lúc này thân thể hơi lánh sang một phương hướng, tại lúc thiếu nữ tổ chức thế tiến công, thân thể cấp tốc lui về phía sau, lập tức quay người chạy ra xa.
- Tên ghê tởm, cư nhiên dám chạy!
Thiếu nữ thấy Vân Thiên Hà chạy ra ngoài, lập tức thân thể giống như chuồn chuồn đạp nước, nương theo đà điểm nhẹ trên mặt đất, hối hả đuổi theo.
Vân Thiên Hà chạy đằng trước, mãi cho tới địa phương thiếu nữ để huyễn thụ linh xà tấn công hắn, khoảng cách từ nơi này tới chỗ Bạch Nương Tử coi như tương đối xa, lúc này mới không tiếp tục chạy, mà cầm kiếm đứng yên.
Thiếu nữ đuổi theo, thấy Vân Thiên Hà cầm kiếm đứng yên, lập tức không phân trần, giơ loan đao lên xông tới, một chiêu một thế đều mười phần hung hãn linh xảo.
Luận tinh diệu loan đao, thiếu nữ xác thực đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh rồi, thanh loan đao vô cùng khéo léo, được nàng vũ động vô cùng tinh diệu, hơn nữa thuận đao thế tấn công, Vân Thiên Hà thử Phá Thiên Kiếm Pháp, chủ yếu lấy công làm thủ, tại thời điểm này, tựa hồ đã gặp phải đối thủ tương đối chú trọng tới chiêu thức kỹ xảo.
Vì vậy, một bộ Phá Thiên Kiếm Pháp được Vân Thiên Hà đánh ra giống như xuất phát từ bản năng, trong lúc đối chiếu với thiếu nữ, kiếm chỉ thẳng yếu hại, sắc bén lại cực nhanh, giống như thiểm điện, đều là đấu pháp lấy công làm thủ.
Thiếu nữ vốn muốn Vân Thiên Hà nhụt chí, thế nhưng đánh hồi lâu cũng hiểu được kiếm thế của đối phương đều là lấy công làm thủ, cùng với phong cách đao pháp của nàng có thể nói tương đồng, lúc này nhãn thần không khỏi sáng lên, liền thuận theo đấu pháp tấn công, hai người tranh đấu với nhau, người đi ta lại đã được mấy trăm hiệu, nhất thời không phân ra được thắng bại.
Vân Thiên Hà đánh xong hoàn chỉnh một bộ Phá Thiên Kiếm Pháp, phát hiện thiếu nữ xác thực mười phần thông minh, tại lúc hắn thăm dò đường đối chiêu thức thì đối phương cũng đang thăm dò đường lối công kích của chính mình, hai người trong trạng thái giằng co, cũng là vì nguyên nhân này.
Thấy như vậy, Vân Thiên Hà đột nhiên thay đổi lộ số chiêu thức, biến đâm thành chém, sắc bén và bá đạo, thiếu nữ thấy đối phương biến đổi đường lối chiêu thức, cũng không bối rối, loan đao vòng vo chuyển động, cư nhiên thẳng tắp sắc bén đâm về phía Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà không thể làm gì khác hơn là hoành kiếm ngăn lại, trực tiếp phá đi thế tiến công của đối phương, hai người lui lại sau mấy bước.
Thiếu nữ có hứng khởi, lúc này vọt lên.
Mà lúc này Vân Thiên Hà đã đút Vân Tru vào vỏ, rút cây côn quái dị vẫn đeo bên hông, biến kiếm thế thành côn, mang theo côn thế cường ngạnh bá đạo, vừa xuất chiêu đã hiện rõ sự uy mãnh định sơn xà, đánh về phía thiếu nữ.
Phá Thiên Côn Pháp uy mãnh bá đạo, khí thế trầm trọng như núi, thiếu nữ dùng đao pháp hiện tại đã không thể thích ứng được Vân Thiên Hà đột nhiên biến đổi võ công chuyển thành công pháp, tại lúc một côn đập xuống, thiếu nữ liên tục bại lui, thân thể liên tiếp đụng ngã vài cây đại thụ phía sau, thật vất vả mới khống chế được thủ thế của chính mình.
Sau đó, Vân Thiên Hà một lần nữa dùng côn thế uy mãnh bá đạo đánh tới, khí thế quét ngang nghìn quân.
Thiếu nữ thấy vậy, cũng không hoảng loạn, lúc này rốt cuộc nhanh chóng lấy câu hoàn bên hông, loan đao nhanh chóng thu lại, cấp tốc tra vào vỏ, câu hoàn liến thành đoản côn, lấy một loại phương thức lực lượng miên nhu, tan rã đại bộ phận lực lượng của Vân Thiên Hà, sau đó hóa giải hoàn toàn thế tiến công uy mãnh bá đạo của Vân Thiên Hà.
Mà đoản côn bị lực lương miên nhu quấy nhiễu, một cỗ lực lượng mềm mại từ câu hoàn truyền đến, để thế công uy mãnh bá đạo nhanh chóng suy yếu.
Lúc này Vân Thiên Hà đẩy mạnh côn về phía trước, thiếu nữ vờn quanh đẩy đi cỗ lực lượng này, Vân Thiên Hà lập tức chuyển côn thành chưởng, một bàn tay nhiễu loạn trong không gian, thông qua đoản công hư hoảng một kích, nhanh chóng đánh ra Phá Thiên Quyền Pháp.
Thiếu nữ một lần nữa thấy Vân Thiên Hà chuyển đổi thành chưởng, lúc này rốt cuộc cũng luống cuống, cũng không đơn thuần dùng hoàn câu nghênh địch, lúc này thân thể chợt phóng ra một cỗ khí thế và ý cảnh cường đại giống như cuồng phong bão táp, trong cỗ ý cảnh này, trong sát na thực giống như có hàng nghìn vạn loan đao và câu hoàn, toàn bộ trong nháy mắt tụ họp lại cùng nhau, biến thành sơn hà trầm trọng, nhưng linh xảo như cơn gió, cũng mang theo một rằng buộc xoay tròn, hướng về phía Vân Thiên Hà ập tới.
Ý cảnh loan đao quỷ dị, trong đó dĩ nhiên còn mang theo một cỗ miên nhiễu ràng buộc, vị thiếu nữ này đã đạt tới cảnh giới Võ Thánh, hơn nữa là một Võ Thánh dùng loan đao.
Thực cường đại!
Thấy đối phương đã phóng xuất ra ý cảnh Võ Thánh tới đối địch, lúc này Vân Thiên Hà cũng không tiếp tục khách khí, khí thế toàn thân bùng phát, Vân Tru một lần nữa thoát khỏi vỏ.
Mà trong sát na Vân Tru ra khỏi vỏ, một cỗ lực lượng khôn lam chi diễm đóng băng theo Vân Tru vẽ thành một đường cong đẹp mắt, lan tràn xung quanh sơn cốc, làm cho toàn bộ không gian như biến thành luyện ngục hàn băng, dày đặc không gì sánh được.
- A, là khôn lam chi diễm, ra chịu thua rồi, không chơi nữa!
Thiếu nữ thấy Vân Thiên Hà tỏa ra ý cảnh lực lượng khôn lam chi diễm, sắc mặt nhất thời biến đổi sợ hãi.
Mà trong cỗ ý cảnh lực lượng này còn bao hàm một loại ý cảnh lực lượng mười phần cổ quái, nàng không đoán ra được rốt cuộc là cái gì, nhưng ý cảnh lực lượng cổ quái này, hơn nữa cộng thêm sự kinh khủng của khôn lam chi diễm, để trong lòng nàng có chút sợ hãi, vì vậy liền thu hồi ý cảnh lực lượng Loan Đao Võ Thánh, thẳng thắn chịu thua.
Vân Thiên Hà thấy thiếu nữ thu hồi ý cảnh lực lượng của mình, có thể thu phóng như thường, nói rõ thành tựu Võ Thánh đã được một đoạn thời gian rồi, chỉ là thiếu nữ vừa thấy khôn lam chi diễm liền chịu thua, ngược lại làm hắn hơi sửng sốt.
Bộp bộp bộp...
Đúng lúc này, thanh âm tiếng vỗ tay vang lên, ngay sau đó là thanh âm già nua âm u từ trong chỗ sâu sơn cốc truyền đến:
- Không nghĩ tới khôn lam chi diễm của lão gia hỏa Nhan Ma Ước sau một nghìn năm cư nhiên tìm được một người thừa kế so với hắn càng thêm mạnh mẽ!
@by txiuqw4