Trời tối dần, Thanh bào quái khách bắt đầu trở về, nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Diệp Bạch lão cũng không hỏi gì. Ngày hôm sau trước lúc rời đi, lão đột nhiên quay đầu liếc nhìn Diệp Bạch một cái rồi đột nhiến ném ra một vật không nói lời nào rồi đi mất.
Diệp Bạch đi tới nhặt lên thì thấy đó là một quyển sách màu vàng nhạt ở phía trên bề mặt ghi ba chữ “Đạp Thủy quyết” ba chữ nho nhỏ u u lục lục.
Thứ mà lão ném cho Diệp Bạch dĩ nhiên là một quyển thân pháp Hoàng giai đê cấp, Đạp Thủy quyết. Diệp Bạch nhìn bí kíp trong tay rồi nhìn về phía mà thanh bào quái khách rời đi, trong lòng cảm thấy hơi ấm áp.
Quái nhân này tuy tính tình cổ quái không tốt nhưng đối với mình thì thật sự không tệ, lần trước lão muốn cho mình biết hết tự tình về bộ kiếm quyết Lục giai đê cấp, sau này lại muốn mình bái lão ta làm sư phụ rồi đem bí kíp lục giai cao cấp Trường Sinh quyết truyền thụ cho mình nhưng bị mình cự tuyệt. Hiện tại tuy lão không nói một lời nào nhưng hiển nhiên biết mình tu luyện môn bộ pháp gì, cho nên hiện tại mới đem bộ Hoàng giai đê cấp Đạp Thủy quyết tặng cho mình.
Tuy bộ pháp Đạp Thủy quyết này chỉ là bí kíp Hoàng giai đê cấp, còn thấp hơn so với Bàng Du quyết một bậc nhưng đây chính là khiếm khuyết duy nhất hiện tại của Diệp Bạch. Công pháp đạp thủy này hiện tại rất ít người có, khi lên tới cảnh giới Huyền Sư thì không cần pháp quyết này nữa mà có thể vận khí khinh thân, trượt ở trên mặt nước. Cho nên, loại công pháp này không có tác dụng lớn, cấp thấp luyện cũng vô dụng bởi vì khi lên cấp cao không cần nữa nên không có nhiều người thích thú sưu tầm. Bàng Du quyết này thì tuy tinh diệu nhưng về vấn đề đạp thủy thì lại không có nói tới, mình cố gắng tìm tòi mà cũng không thành công, có Đạp Thủy quyết này thì mọi thứ không còn giống như trước nữa.
Đã có Đạp Thủy quyết thì Diệp Bạch cũng không do dự nữa mà lập tức học tập. Đạp Thủy Quyết bày cách khiến cho thân hình nhẹ như là chim yến, thậm chí đem mình nhẹ giống như một sợi lông, một cây cỏ lâu, một chiếc lá vậy, có thể tùy ý đạp nước mà đi. Ở trên tờ giấy lúc này ghi chằng chịt hơn mười loại phương pháp thổ nạp trong đó có Đạp Thủy bộ pháp, dù sao cái này không riêng gì dạy người ta đạp thủy mà còn là một môn Huyền kỹ thân pháp, chỉ khác là nó chú ý vào chữ “khinh”là chính, so với Kiếm bộ cùng với Bàng Du quyết thì hơi không giống nhau.
Đã có phương pháp hấp khí thổ nạp thì có thể khiến cho người ta thân nhẹ như yến như lông mao, như chiếc lá. Diệp Bạch lúc này tu luyện đã trải qua ba ngày rồi dần dần hắn càng cảm thấy thân thể của mình nhẹ đi tựa hồ như không còn sức nặng nào nữa, mỗi trận gió thổi qua đều có thể đưa hắn bay đi. Sau đó,Diệp Bạch tiếp tục đạt tới cảnh giới tầng thứ hai, thân thể của hắn lúc này lại càng kiên cố hơn, thân hình thận trọng không hề dao động. Sau đó Diệp Bạch đạt tới tầng thứ ba, nặng nhẹ tùy ý biến ảo, có thể nói là Đạp Thủy quyết đã tu luyện đến mức đại thành. Ở trên mặt nước, Diệp Bạch bước đi một cách tự nhiên, phảng phất như là hải âu vậy. Phải biết rằng, đạp thủy mà đi thì chỉ có người ở cảnh giới Huyền Sư mới có thể làm được mà hiện tại Diệp Bạch chỉ vì một môn Huyền kỹ mà làm được điều kỳ diệu này.
Sau đó Diệp Bạch tiếp tục tu luyện Bàng Du quyết, Đạp Thủy quyết tuy rằng kỳ diệu nhưng luận về công dụng thì vẫn thấp hơn Bàng Du quyết huyền quyết hoàng giai trung cấp này. Chỉ là Diệp Bạch cũng không bỏ qua cho sự diệu dụng của Đạp Thủy quyết này, hắn lập tức dung nhập vào Bàng Du quyết, sử dụng tốc độ nhanh hơn, thân pháp nhẹ nhàng hơn mà lướt.
Bàng Du quyết tổng cộng có tất cả hai mươi bốn bộ pháp mười lăm thân pháp, dần dần tất cả đều được Diệp Bạch học hết. Hơn nữa vì đặc tính của Đạp Thủy quyết cho nên Bàng Du quyết bây giờ đã kỳ thật không còn là Bàng Du quyết nữa bởi vì mỗi khi thanh bào lão giả quay lại mặc dù chẳng thèm ngó tới dáng vẻ của Diệp Bạch nhưng lại nói cho hắn biết một số đặc tính cải biến của Bàng Du quyết. Chỉ sợ hiện tại Bàng Du quyết đã có thể xem như một bộ huyền kỹ thân pháp hoàng giai cao cấp.
Diệp Bạch cảm ơn lão, tuy nhiên lão chỉ xua xua tay nói:
- Chỉ là một thứ rác rưởi mà cũng khiến ngươi cao hứng như vậy, cho dù ngươi có luyện được Hoàng giai cao cấp Bàng Du quyết thì cũng không đáng nhắc tới.
Hiển nhiên lão không để loại Bàng Du quyết này vào trong mắt.
Diệp Bạch không hề có chút nào tức giận, thân pháp của thanh y lão bào này thật là quỉ dị kinh người, thật là khó tả dĩ nhiên không để một cái Hoàng giai cao cấp Huyền kỹ thân pháp này vào mắt. Chỉ là đối với Diệp Bạch mà nói thì hiện tại đã là một tiến bộ rất lớn.
Sáng ngày hôm sau thanh bào quái khách lại rời khỏi cửa. Diệp Bạch luyện Bàng Du quyết ở trên mặt nước mà nghĩ thầm đặc tính của Đạp Thủy quyết mình đã dung nhập vào trong Bàng Du quyết khiến cho nó từ một bộ Huyền quyết đê giai vượt lên tới trung giai. Giống như là La Long Hạc dùng Xà bộ dung nhập vào Trong Bách Hoa Xà Thác bộ khiến cho Bách Hoa Xà thác bộ càng trở nên huyền bí, xà bộ cũng quỷ dị biến hóa, uy lực đại tăng. Kiếm bộ của mình tuy phẩm giai thấp nhưng cũng có đặc tính mạnh mẽ, sức bật, sức chiến đấu, sức công kích đều vượt xa so với Bàng Du quyết. Hiện tại Bàng Du quyết chỉ trợ giúp cho việc chạy nhanh, chạy trốn, lúc chiến đấu không giúp cho mình nhiều việc.
Như vậy lúc chiến đấu bây giờ mình chỉ có thể sử dụng Kiếm bộ, uy lực thế nào cũng không nâng cao lên được. Không bằng bây giờ mình đã học được một công pháp Huyền giai cao cấp, dùng Kiếm bộ dung nhập vào trong đó khiến cho thời điểm chiến đấu mình cũng sử dụng Bàng Du quyết, uy lực đại tăng.
Nghĩ tới đây Diệp Bạch lại bắt đầu thí nghiệm một lần. Trước tiên hắn dùng Kiếm Bộ và Bàng Du quyết thật nhẹ nhàng linh hoạt. Ban đầu hắn sử dụng Kiếm bộ ở trên mặt nước, tuy nhiên mỗi lần hắn bước thì đều khiến cho nướcbay tán loạn, cả mặt hồ vốn tĩnh lặng phát ra những thanh âm ầm ĩ, sau đó, Diệp Bạch không có chỗ mượn lực, cả người rớt xuống nước khiến hắn ướt sũng.
Có mấy lần thanh bào quái khách trở về nhìn thấy dáng vẻ của hắn như vậy thì chỉ cười cười không nói gì. Lão chỉ ngồi một bên mặc kệ Diệp Bạch luyện qua luyện lại.
Nhìn thấy không được, Diệp Bạch bắt đầu đau khổ tự hỏi, tại sao không được? Về sau cuối cùng hắn cũng đưa ra kết luận của mình, mạnh nước yên tĩnh chính là coi trọng sự mượn lực mà Kiếm bộ của mình ở trên mặt nước bộc phát thì mặt nước bị lực lượng của mình đánh tan, đến lúc đó còn chỗ đâu mà mượn lực? Hai thứ đặc tính hòa toàn khác nhau, nếu như mình muốn dung hợp bọn chúng vào cùng một chỗ thì muốn thành công chỉ sợ uy lực sẽ giảm, cái được không bằng cái mất.
Đã như vậy thì không cần phải cố gắng dung hợp. Bàng Du quyết lúc đó cũng không phải là Bàng Du quyết mà Kiếm Bộ lúc đó cũng không còn là Kiếm Bộ, không thể sửa đổi bọn chúng, vậy phải làm sao bây giờ?
Diệp Bạch đau khổ tự hỏi, cuối cùng Diệp Bạch nghĩ ra một biện pháp chính là không thay đổi phương pháp tu luyện của Bàng Du quyết và Kiếm bộ, Bàng Du quyết và Kiếm bộ không dung hợp với nhau nữa mà là kết hợp với nhau, tựa như hai sợi dây thừng không cùng chất liệu đan vào nhau vậy. Diệp Bạch trước kia cố gắng đem hai sợ dây thừng dung hợp cùng một chỗ với nhau cuối cùng chẳng được gì mà còn làm mất đi dáng vẻ ban đầu của sợi dây thừng, bây giờ đem một đoạn dây thừng nối tiếp với đoạn dây thừng kia, đem Bàng Du quyết cắt đứt ra gai nhập vào một đoạn của Kiếm Bộ, như vậy lúc cùng người khác chiến đấu thân hình của Diệp Bạch có thể vừa di động lại có thể chuyển động cước bộ. Tâm pháp theo Bàng Duy quyết, bộ pháp thì theo Kiếm Bộ phát ra lực công kích, sau đó Kiếm Bộ lại chuyển thành Bàng Du quyết, né tránh biến hóa. Như vậy phạm vi chiến đấu của Diệp Bạch có thể mở rộng tới chu vi hơn mười trượng, thậm chí là cả trăm trượng, lớn hơn rất nhiều, uy lực cũng tăng hơn rất nhiều, xuất kỳ bất ý làm cho người ta khó có thể phòng bị.
Nan đề duy nhất chính là sự gián đoạn và chuyển đổi của hai tâm pháp, cần phải tùy tâm sử dụng, chuyển cả hai thành một Huyền Kỹ tâm pháp nếu không thì nó sẽ không hoàn mỹ liên tiếp với nhau. Nếu không vậy trong khoảng thời gian gián đoạn sẽ xuất hiện sơ hở, trong chiến đấu chỉ cần có một sơ hở nhỏ thì có thể liên quan đến cả tính mạng Diệp Bạch.Cho nên hắn nhất định phải làm sao cho bộ pháp được Hoàn Mỹ liên tiếp, hai thứ tùy tâm mà động, vận chuyển tự nhiên mới có thể phát huy tác dụng khi chiến đấu.
Đã nghĩ ra biện pháp cho nên Diệp Bạch bắt đầu thử ngay lập tức. Đầu tiên hắn sử dụng Bàng Du quyết sau đó trong khoảnh khắc sử tiếp Kiếm Book, sau đó sử dụng chiêu thức công kích. Tuy nhiên khi Bàng Du quyết vừa ngừng lại và Diệp Bạch sử dụng Kiếm bộ thì nhất thời trong người hắn xảy ra xung đột, khí trong người hắn không tán được, nhất thời hai luồng Huyền Khí đánh nhau, khiến cho kinh mạch của Diệp Bạch tựa hồ như muốn xé rách ra.
Diệp Bạch tu tức nửa ngày mới bình thường lại, chuyển biến vừa rồi hắn biết rằng muốn đem tâm pháp tùy ý cắt ra mà không làm tổn thương thân thể thì chỉ có bậc đại tông sư mới làm được. Hai bộ công pháp đang vận hành đột nhiên bị cắt đi thì sẽ bị tổn thương kinh mạch, mỗi một môn tâm pháp vận hành đều có điểm bắt đầu và chấm dứt, nếu mạo muội thay đổi thì có khả năng sẽ tẩu hỏa nhập ma, trở thành phế nhân, biến thành người ngây ngốc, tử vong.
Tuy nhiên Diệp Bạch vẫn không bỏ cuộc, chỉ cần có mục tiêu thì nhất định có thể thành công. Tính tình hắn quật cường tới cực điểm, thứ hắn muốn làm thì bất cứ khó khăn gì cũng không thể ngăn cản.
Vì vậy hắn lại bắt đầu một thí nghiệm nữa,. Trong quá trình mà hai tâm pháp thay đổi vô cùng gian nan, rất nhiều đỉnh cấp cường giả ở trên đại lục cũng không dám làm chuyện này. Tuy nhiên Diệp Bạch là người không biết sợ là gì, cuối cùng hắn nghĩ ra một biện pháp chính là trong lúc hai tâm pháp thay đổi thì sẽ dùng một bộ tâm pháp hòa hoãn để vững vàng, giống như hai ống nước, mình chặt đứt một ống thì nước thể nào cũng chảy ra ngoài. Vậy nên hắn chế ra một ống tròn ở giữa làm đoạn nối, tuy nhiên bộ tâm pháp này đi đâu tìm đâu, làm thế nào mà có thể tìm ra ống nối để nối hai ống nước lại đây? Hơn nữa quá trình này cần phải có một tâm pháp tự nhiên đồng dạng, phải vô cùng phù hợp bằng không với lúc trước cũng chẳng có gì khác nhau.
Cuối cùng luyện thế nào cũng không thành công, hắn đành tìm tới Kiếm lão, Kiếm lão kiến thức rộng rãi có lẽ sẽ có biện pháp.
@by txiuqw4