Tám vạn điểm cống hiến xem ra số điểm này đã có thể có được trận đồ.
Đây quả là một con số trên trời, nghĩ lại Diệp Bạch cũng hơi líu lưỡi, đương nhiên Diệp Bạch cũng không hối hận.
Hắn cúi đầu nhìn minh tạp thì thấy trên đó còn một vạn một nghìn mười điểm cống hiến hắn liền trả lại cho Cốc Tâm Lan, về phần La Tiền và Phó Băng Vũ, Diệp Bạch tự nhiên có cách giải quyết.
Sau khi trả cho Cốc Tâm Lan một vạn điểm xong Diệp Bạch chỉ còn lại hơn một nghìn, chỉ là hắn cũng không để ý, hắn có thực lực chút điểm cống hiến này dĩ nhiên sẽ có cơ hội lấy lại.
Mà kỳ đấu giá đại hội này Diệp Bạch cảm thấy mình đã chân chính có được thứ mà mình muốn, một lọ Tẩy cốt đan đỉnh cấp, một Thiên Lam Tuyết thảo, một trận đồ thần kỳ… mỗi thứ bình thường có tiền cũng không mua được, vì thế tốn hao bao nhiêu điểm cống hiến cũng đáng.
Lần này Diệp Bạch thắng lợi trở về, trên cơ bản không sai khi nói Diệp Bạch chính là người chiến thắng lớn nhất trên đấu giá đại hội lần này.
Mà lúc này kỳ đấu giá đại hội cuối năm của Tử Cảnh Cốc cũng đã kết thúc viên mãn.
Tuy vật phẩm cuối cùng chỉ là một thứ có giá trị không lớn chỉ đạt tới chín vạn điểm cống hiến.
Tuy nhiên kỳ đấu giá đại hội này có thể nói là thành công viên mãn, tất cả mọi người đều hài lòng.
Bọn người Diệp Bạch đi ra khỏi trường đấu giá thì sắc trời cũng đã tối.
Diệp Bạch hướng về phía La Tiền và Phó Băng Vũ nói:
- Điểm cống hiến này cho ta một ngày, ngay mai ta sẽ trả cho các ngươi.
La Tiền Phó Băng Vũ vội xua tay nói:
- Chúng ta không vội, ngươi cứ từ từ mà trả lại.
Diệp Bạch lắc đầu nói:
- Không cần, ngày mai ta sẽ tới, các ngươi ngày mai chờ ta thì tốt rồi.
La Tiền và Phó Băng Vũ thấy hắn kiên định như vậy thì không nói gì nữa.
Sau đó mọi người liền cáo tứ.
Ban đêm.
Ánh sáng đèn dầu nhỏ như hạt đậu, quang mang mờ nhạt, chiếu xạ thân ảnh của Diệp Bạch ra bốn phía.
Ở trong tiểu mộc của Diệp Bạch.
Diệp Bạch khoanh chân ngồi xuống đất trước mặt là mấy thứ lấy được từ đấu giá đại hội.
Vừa rồi ở bên ngoài hắn không kiểm tra mấy thứ này, hiện tại sau khi La Tiền và Diệp Khổ rời đi Diệp Bạch mới có cơ hội.
Vật phẩm thứ nhất chính là một bình nhỏ một lam một hồng chính là Tẩy Cốt đan và Hoán Huyết đan, Diệp Bạch mở nắp bình ra đổ ra một viên.
Viên đan dược này có hình vuông nhỏ bằng ngón tay cái mà trong suốt tựa hồ như có một hương khí xông vào mũi.
Mà Đỉnh cấp Tẩy Cốt đan thì có màu ngân lam, trong suốt như ngọc điêu khắc thành, mỗi viên đều sáng long lanh, phát ra một mùi hương thơm lừng.
Diệp Bạch thỏa mãn một lần nữa đem bình ngọc nhét trở lại, hiện tại hắn vẫn không cần phải dùng, mà viên Tẩy Cốt đan đỉnh cấp này dược lực quá mạnh mẽ, Diệp Bạch đoán chừng với thực lực huyền sư đỉnh cấp của hắn, trong vòng một tháng cũng chỉ có thể dùng một viên, nhiều hơn nữa thì không chịu được.
Bởi dược lực mạnh mẽ, một khi dùng xong sẽ cần một lượng lớn thời gian để tiêu hóa và hấp thu, tiêu hao hết mới chân chính có tác dụng với thân thể của mình.
Bằng không nếu như liên tục dùng chỉ sợ sẽ vô ích, ngược lại có hại với thân thể.
Cho nên viên thứ nhất muốn hấp thu trọn vẹn cũng cần phải một tháng thời gian.
Sau khi hấp thu viên thứ nhất mới có thể hấp thu viên thứ hai, lần này toàn bộ sử dụng cũng cần ít nhất tám tháng, đây là thời gian ngắn nhất.
Diệp Bạch hiện tại còn có chuyện giải quyết trong thời gian ngắn tạm thời không có gì tiến hành sẽ bế quan.
Thứ hai chính là Tứ giai trung cấp Thiên Lam Tuyết Thảo, ở kỳ đấu giá Diệp Bạch đã sớm xem qua xác định nó không hề tệ. Hắn đem thứ này để vào trong hộp ngọc, cất cùng chỗ với Tử Khí Nhân Hình Hoa ở trong Tam Mãng Tuyết giới.
Chỉ cần dược hiệu không mất đi và Diệp Bạch tìm thấy vị thuốc chủ yếu thứ ba Phục Hoàng Tuyền Chi.
Còn lại một số dược liệu phù trợ thì đơn giản hơn, chỉ cần một mớ tinh thạch là có thể mua ở các đại thương điếm, đối với Diệp Bạch đó không phải là vấn đề.
Cảnh giới huyền tông…
Cho dù hiện tại Diệp Bạch đã tấn cấp huyền sư nhưng đó vẫn là một cảnh giới xa xôi mộng tưởng đó.
Trong lúc này Tử Khí Nhân Hình Hoa và Thiên Lam Tuyết Thảo hai vật linh dược này chỉ có thể ở trong Tam Mãng tuyết giới mà chờ đợi thôi.
Tuy nhiên Diệp Bạch không lo lắng mà kiên nhẫn chờ đợi.
Thứ ba chính là trận đồ kỳ dị kia.
Diệp Bạch lấy nó từ trong tay áo, lúc nãy hắn vẫn chưa nhìn kỹ hiện tại hắn muốn xem một chút.
Đây là một trận đồ da đê, rậm rạp chằng chịt, cũ kỹ tuy nhiên bị khuyết nhiều nhất cũng chỉ có một phần ba.
Diệp Bạch động tâm, bàn tay hắn khẽ vẫy một trận đồ cổ hiện ra trên tay của hắn, chính là Ngũ Hợp kỳ trận.
Hai trận đồ này khác nhau, nhưng Diệp Bạch cũng không thể phá giải.
Diệp Bạch nhìn trận đồ cổ này hiển nhiên Ngũ Hợp Kỳ trận đồ này rất quý giá.
Tuy hiện tại ngũ hợp kỳ trận đồ này không đạt tới uy lực của nguyên bản.
Diệp Bạch không có cách nào nhưng hắn có biện pháp.
Hắn gọi Kiếm lão ở trong Kiếm thạch ra.
Kiếm lão sau khi nhìn nửa ngày thì lộ vẻ kinh hãi nhìn Diệp Bạch mà cười nói:
- Đây là trận đồ của một vạn năm trước đó, so với Tiểu Ngũ Hành kiếm trận thì còn cao thâm hơn nhiều, ít nhất cũng là cổ trận ngũ giai, hơn nữa trong kiếm thạch chúng ta cũng không có trận đồ này.
Nói đến đây lão ngừng một chút rồi nói:
- Đáng tiếc là tổn hại quá nghiêm trọng chỉ còn một hai phần, mặc dù nó dùng được nhưng không cách nào học tập, hay là đi vào trong kiếm thạch đổi lấy điểm cống hiến đi.
Diệp Bạch nghe vậy thì gật nhẹ đầu, hắn cũng biết cái trận đồ này tổn hại quá nghiêm trọng không thể học được, nhưng mà nghe thấy kiếm thạch có thể đổi lấy điểm cống hiến thì liền hưng phấn.
Thứ mà có thể đổi lấy điểm cống hiến trong kiếm thạch cho thấy nó trân quý đến mức nào.
Nghĩ tới đây Diệp Bạch liền cầm lấy Ngũ Hợp kỳ trận đồ đi vào trong kiếm thạch.
Kiếm lão dẫn Diệp Bạch tới một nơi kỳ lạ, ở đây có một màn hình màu trắng, Kiếm lão bảo Diệp Bạch mở trận đồ ném vào trong đó.
Xoạt, hai đạo lưu quang hiện ra, hai trận đồ biến mất không còn thấy gì nữa.
Lúc Diệp Bạch kỳ quái thì có một thanh âm vang lên bên tai của hắn:
- Trận đồ này bị tổn thất hai phần nghiêm trọng, hiện tại đang tiến hành bổ sung tự động, xin đợi một chút.
Sau một lát, trận đồ cổ đã biến khỏi tầm mắt của Diệp Bạch không còn thấy gì nữa.
Sau đó một thanh âm vang lên:
- Túc chủ cống hiến trận đồ cổ này vì nguyên nhân tổn thất nghiêm trọng nên giá trị trận đồ chỉ còn một phần mười, được ban thưởng một nghìn điểm cống hiến.
Thứ hai, Tiên Thiên Ngũ Hành trận đồ ban thưởng cho túc chủ năm nghìn điểm cống hiến, hi vọng lần sau túc chủ tiếp tục cống hiến thêm nữa.
@by txiuqw4