sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 288: Rắn! (hạ)

Hà Hương Ngưng nhẹ gật đầu:

- Tên độc nhãn quái nhân kia sao lại tốt bụng như vậy, quả thực là kỳ quái?

- Binh đến tướng ngăn, nước lên đập chặn.

Cừu Thiên Biến cười khẽ.

- Bọn hắn bất quá cũng chỉ muốn huấn luyện chứ không phải là muốn mạng của chúng ta. Cho nên cổ quái khẳng định là có, nhưng chắc sẽ không nguy hiểm gì đến tính mạng.

- Không được, ta muốn đả tọa khôi phục, có gì bất thường, các ngươi bảo ta một tiếng.

Thiết Đồ sau khi nói xong, liền trực tiếp nhắm mắt.

Một ngày mỏi mệt khiến cho mọi người đều không thể chờ đợi lập tức bắt đầu khôi phục. Sau khi ngồi xuống lập tức vận chuyển công pháp của bản thân, linh khí lưu động bên trong hố sâu lập tức trở nên rối loạn. Nhiều người như thế tu luyện cùng một chỗ, linh khí mỗi người hấp thu được đều rất có hạn. Dù vậy mọi người đều chẳng khác gì đỉa đói cướp đoạt linh khí tứ phía xung quanh bản thân, chẳng khác gì một đám ăn mày bị bỏ đói lâu ngày đang tranh đoạt thức ăn.

Một lúc lâu sau, đại bộ phận mọi người đều đã buông lỏng cảnh giác, đắm chìm vào trong việc vận chuyển công pháp. Đái chấp sự không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh độc nhãn lão quái, nhìn một đám người đông đúc đang ngồi dưới đáy hố sâu nói:

- Đến lúc rồi?

Độc nhãn quái nhân gật gật đầu nói.

- Đến lúc rồi, phiền Đái chấp sự xuất thủ.

Đái chấp sự khẽ cười một tiếng nói:

- Đùa giỡn đám tiểu bối này cũng thực thú vị.

Nói xong, Đái chấp sự khóe miệng khẽ giật giật, phát ra một chuỗi tiếng vang vô cùng nhỏ bé.

Sau khi tiếng vang này truyền đi, dưới đáy hố sâu vốn đang yên tĩnh, đột nhiên giống như mặt hồ phẳng lặng bị một khối đá lớn ném xuống nổi lên tầng tầng gợn sóng. Trong nháy mắt, vô số âm thanh phì phì phì truyền ra từ bốn phương tám hướng. Đường Phong một mực cẩn thận cảnh giác bốn phía, thời điểm những thanh âm này truyền đến, hắn lập tức nghe được, thần sắc ngưng trọng vội vàng nói với bốn người bên cạnh:

- Có rắn!

Cừu Thiên Biến cùng hai nữ hài lập tức mở mắt kinh hãi nói:

- Ở đâu?

- Bốn phía!

Đường Phong cúi xuống thò tay gõ gõ hòn đá bên cạnh, chỉ truyền đến một hồi tiếng vang trống rỗng, giơ mắt nhìn lên, từ những cái động nhỏ xung quanh thành hố đang không ngừng tuôn ra đủ mọi loại rắn độc, có vàng, xanh, đỏ, đen, trắng.... đang quây lại xung quanh thân thể mọi người.

Chắc bởi vì đã hãm nhập vào bên trong việc tu luyện, Thiết Đồ căn bản là không phát giác ra, vẫn ngồi xếp bằng y nguyên tại chỗ. Đám rắn độc này cùng với thứ hắn nhìn thấy bên trong phòng Đái chấp sự chính là cùng một loại, rõ ràng chính là vật kịch độc. Nếu bị chúng cắn một phát vậy thì quả thực là toi rồi.

- A! Đừng gọi hắn!

Đường Phong tranh thủ thời gian mở miệng nói, Thiết Đồ bất động cũng là một chuyện tốt, nếu như vừa rồi kinh động đến hai con rắn độc kia, hắn cũng sẽ bị chúng cắn một phát. Đúng lúc Đường Phong muốn phóng ám khí giết chết hai con rắn độc, thanh âm đáng ghét của độc nhãn quái nhân lại truyền tới:

- Đừng sợ, đừng sợ! Mấy con rắn độc này đã bị nhổ hết nanh độc, cho nên chúng không thể phóng độc. Hơn nữa chúng chỉ công kích mục tiêu di động, nếu như các ngươi bất động chúng sẽ không công kích các ngươi.

Tiếng nói còn chưa dứt, chợt có một người kêu lên vô cùng thảm thiết, người này đứng cách mấy người Đường Phong không xa, đoán chừng chắc là do quá sợ hãi, chợt đứng lên, chạy về phía trước, đám rắn độc kia vốn còn đang chậm rãi di chuyển, nhìn thấy mục tiêu di động, chợt lấy một loại tốc độ quỷ dị chen chúc trườn về phía hắn, trong nháy mắt đã đem cả người hắn quấn chặt.

Vô số những con rắn độc đủ màu xanh, đỏ, tím, vàng, đen, trắng... quấn chặt trên thân một người, đem hắn phủ kín không còn một chút kẽ hở nào, tràng diện như thế này sao lại khiến cho người ta không kinh hãi. Nhất là đám nữ hài

, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nữ hài tử trời sinh vốn đã yếu bóng vía, đặc biệt vô cùng chán ghét đám động vật nhơ nhớp này. Đừng nói đến nữ hài tử, cho dù là Đường Phong thấy nhiều rắn độc như vậy cũng xuất hiện cảm giác sợ hãi. Cũng may là mấy con rắn này đều đã bị nhổ nanh độc. Nhìn thấy một màn này, độc nhãn quái nhân giang tay ra nói:

-Xin lỗi đã thông báo chậm.

Đã có vết xe đổ, những người còn lại, vốn còn đang muốn chạy trống lập tức an ổn trở lại, ngồi nguyên bất động. Dù cho nội tâm có sợ hãi cũng phải ngồi bất động, bởi vì nếu ngồi bất động cho dù có rắn độc trườn qua người, chúng cũng sẽ không công kích bản thân mình

Nhưng sự việc ngoài dự đoán của mọi người lại xảy ra thêm một lần nữa.

Kẻ xấu số bị vô số những con rắn quấn trên thân kia, sau khi té trên mặt đất, chỉ kịp dãy dụa vài cái, kêu thảm vài tiếng, thanh âm đột nhiên ngưng bặt, cả người co rút sau đó lập tức bất động. Sau một khắc, trên măt của hắn lập tức chuyển thành mầu xanh lá.

- Có độc!

Vài tiếng kêu sợ hãi truyền ra, người kia từ lúc bị mấy con rắn công kích cho đến lúc tử vong, bất quá mới chỉ qua mấy hơi, có thể thấy được độc tính kịch liệt đến mức nào. Độc nhãn quái nhân vẻ mặt không liên can đến mình, gãi gãi cằm mở miệng nói:

- A, trong đám rắn này này có mấy con không bị nhổ nanh độc, cụ thể là con nào ta cũng không biết. Cho nên các ngươi ngàn vạn lần đừng có cử động, nói không chừng đám rắn độc trên người các ngươi lại có mấy con không bị nhổ nanh độc đấy. Mặt khác đợt huấn luyện đêm nay không cho phép công kích những con rắn độc này, cũng không cho phép xuất hiện bất kỳ động tác dư thừa nào, mấy con rắn này đều là bửu bối của Đái chấp sự, nếu bửu bối của hắn bị tổn hại gì, cho dù ta không giết các ngươi, Đái chấp sự cũng sẽ không tha cho các ngươi. Cho nên các ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ mà tu luyện cho tốt đi.

Nghe được mấy lời này, mọi người đều hận đến nghiến răng nghiến lợi. Những con rắn này đến cùng là có bao nhiêu con chưa bị nhổ nanh độc căn bản là không ai biết được, nhưng mỗi con đều có vẻ ngoài dữ tợn, vô cùng khủng bố, mỗi một con đều chẳng khác gì là có độc, điều này khiến cho mọi người có cảm giác choáng váng không khác gì bị say sóng, nếu xui xẻo, bị một con có độc cắn cho một phát. Vậy thì quả thực là toi đời rồi.

Trốn! Trốn ở đâu? Khắp nơi đều là rắn độc đang bò lổm ngổm, những con rắn độc này trườn trên mặt đất, lực ma sát tạo ra thanh âm khiến cho mọi người sởn hết cả gai ốc, cho dù là kẻ không sợ rắn nếu rơi vào hoàn cảnh này, cũng phải tái mặt.

Giết, cũng không thể giết! Độc nhãn quái nhân đã từng nhắc nhở qua, những con rắn này đều là bửu bối của Đái chấp sự, ai dám giết? Giết một con thôi khẳng định là sau đó sẽ không toàn mạng rồi. Chỉ có một con đường, đó chính là ngồi bất động nguyên tại chỗ!

Độc nhãn quái nhân đã nói rất rõ ràng, đám rắn độc này đã được huấn luyện, chỉ công kích mục tiêu di động, nếu bất động cho dù bị chúng quấn trên người chúng cũng sẽ không công kích.

Nhưng mà chung quanh toàn là rắn độc, cho dù ngồi nguyên trên mặt đất, mọi người đều cảm thấy tim đập chân run.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx