sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 577: Ngươi Giúp Ta Rịt Thuốc. (hạ)

Không hổ là nữ nhân, lời nói độc ác chính là bản năng, âm dương quái khí mắng Đường Phong như xối máu chó vào đầu, Đường Phong làm người ngay thẳng, không thẹn với lương tâm, Linh Khiếp Nhan nghe được những lời này nổi trận lôi đình, đang không ngừng vùng vẩy trong cương tâm giơ giơ nắm tay nhỏ kêu gào Đường Phong quần ẩu nàng một trận.

Hai nữ nhân, một trong một ngoài, bảy mồm tám miệng náo nhiệt như có mấy trăm con vịt đang liều mạng kêu lên! Đường Phong giận dữ! Bước chân đi về phía trước dừng lại, quăng Chung Lộ xuống đám bùn nhão dưới đất.

- Ngươi muốn làm gì?

Bờ mông Chung Lộ nở hoa, toàn thân tràn đầy bùn đất, giả vờ mạnh mẽ hỏi.

- Hừ hừ hừ!

Đường Phong âm hiểm cười vài tiếng, lập tức cúi người kéo quần áo trên người này xuống một cái, Chung Lộ lúc này như một tiểu cô nương chưa hiểu chuyện kêu lên. Đường Phong không tự chủ che lỗ tai lại... Đem miếng vải nhét vào trong miệng này, sau đó ôm này trên vai đi tiếp.

- Ô ô...... Ô...... Ô ô ô......

Hoàn toàn không biết nữ nhân này đang nói cái gì, chỉ biết nhất định là nàng đang chửi mình, Đường Phong mắt điếc tai ngơ, thế giới thanh tịnh hơn nhiều. Không mất bao lâu đã đến chỗ phế tích, tìm được một gian phòng còn hoàn hảo, Đường Phong đi vào, không chút thương tiếc vứt Chung Lộ sang một bên, thò tay tháo miếng vải trong miệng nàng, không đợi nàng miệng nói chuyện, Đường Phong đã nói:

- Ngươi dám nói thêm một câu, ta sẽ cởi sạch ngươi, phong bế kinh mạch của ngươi rồi cho ngươi ăn một lọ Liệt Nữ Ngâm, đưa ngươi đến nơi đông người rồi ném ở đó, ngươi dám thử không!

Ánh mắt Chung Lộ toát ra thần sắc sợ hãi, há miệng muốn nói, nhưng không dám mở miệng nói chuyện.

- Nghe hiểu thì gật đầu.

Chung lộ dùng sức gật đầu, ánh mắt nhìn Đường Phong như nhìn ác ma. Đúng là nàng phóng đãng, ăn nằm với nhiều nam nhân, ai cũng có thể làm chồng, chỉ cần nàng ăn xuân dược rồi ném ở nơi đông người, khi đó nàng sẽ bị nhiều người chà đạp, chỉ nghĩ đến thôi đã làm cho nàng sợ hãi.

Mười năm trước từng bị một lần, Chung Lộ không bao giờ muốn có lần thứ hai! Đường Phong cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm đúng là một nữ nhân cam chịu, thiếu gia ta không trị được sao? Từ trong Mị Ảnh không gian lấy một ít thuốc chữa thương và giải độc ra, ném vào ngực Chung Lộ, tiện tay giải phong bế huyệt vị cho nàng. Vừa mới khôi phục công lực, Chung Lộ đã công kích Đường Phong, có thể vì vận công, nên vết thương ở ngực đau đớn một hồi, toàn thân hữu khí vô lực.

- Tốt nhất nên nghe lời, thiếu gia nổi giận người chịu khổ chỉ là ngươi thôi!

Đường Phong một bên đe dọa một bên nắm chặt nắm đấm giơ lên, nói:

- Thấy không, nắm đấm lớn như vậy, một quyền cũng có thể đánh bại ngươi!

Chung Lộ há hốc mồm.

- Thuốc chữa thương cùng thuốc giải độc, thoa ngoài da và uống, không cần ta dạy ngươi chứ? Tình hình của ngươi, ở chỗ này nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi, yên tâm, ta biết ngươi cừu gia rất nhiều, ta sẽ ở cùng ngươi vài ngày, chờ ngươi bình phục ta sẽ rời đi.

Thái độ Đường Phong rất ác liệt, nhưng lọt vào tai Chung Lộ, trong lòng cảm thấy ôn hòa, trong mắt lóe lên một tia cảm động. Nguyên lai... Hắn mang mình tới nơi này, cũng không phải muốn thân thể của mình. Mà là sợ mình bị trọng thương, sẽ bị người khác khi dễ. Đây là nam nhân tâm tư kín đáo, không giống vẻ thô lỗ bề ngoài mà hắn biểu hiện. Chung Lộ há hốc mồm, ánh mắt khẩn trương nhìn Đường Phong.

- Muốn nói cái gì thì nói đi, chỉ cho phép nói một câu.

Đường Phong thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.

- Ta... Ta không còn khí lực, ngươi có thể giúp ta rịt thuốc không?

Chung Lộ thở ra mở miệng nói, những lời này không phải muốn câu dẫn Đường Phong, đúng là nàng không còn chút khí lực nào, bị một kiếm của Đường Phong đâm trọng thương, hơn nữa lại trúng độc, lại thêm lo lắng hãi hùng nên làm gì còn khí lực. Đường Phong liếc nàng một cái thật sâu, lại cúi đầu nhìn vị trí bị thương...

Một khe rãnh thật sâu da thịt trắng nõn hiện lên trong tầm mắt, nhìn vào hung khí này làm cho người ta đầu váng mắt hoa, làm cho người ta nhịn không được suy nghĩ vẩn vơ, lúc nãy Chung Lộ lại dầm mưa, lúc này bộ quần áo mỏng như cánh ve dán sát vào người của nàng, đem cả dáng ngươi hoàn mỹ mỹ lệ triệt để bạo lộ trước mặt Đường Phong.

Đau mắt đau mắt a, sắc mặt Đường Phong đỏ lên, ánh mắt nhìn chỗ khác nói:

- Tự nghĩ biện pháp.

Chung Lộ thất vọng một hồi. Bên ngoài trời còn đang mưa, Đường Phong khoanh chân ngồi ngay cửa vào, nhắm mắt tập trung tư tưởng suy nghĩ, cẩn thận rà soát trí nhớ của Chung Minh, một bên cảnh giác quan sát động tĩnh của Chung Lộ, hắn không hoàn toàn yên tâm với nữ nhân này, nói không chừng sẽ bị đánh lén, cho nên không thể chủ quan.

Sau lưng vang lên tiếng sột sột soạt soạt, hẳn là Chung Lộ đang cởi quần áo, sau đó là tiếng thở dốc hồng hộc, chắc hẳn là nàng đang rịt thuốc cho mình. Mưa to cả ngày, đến ban đêm mưa mới tạnh, Đường Phong đi ra ngoài tìm củi để nhóm lửa, hắn đem về phòng một tấm rèm, đem mình và Chung Lộ ngăn cách, hắn châm lửa, làm chút gì đó cho nàng ăn. Dầu gì Chung Lộ cũng là Thiên giai thượng phẩm, tố chất thân thể không thể chê được, tuy thụ kiếm thương, lại bị trúng độc, nhưng qua ba ngày, thương thế đã tốt hơn không ít.

Nhưng làm cho Chung Lộ uất ức nhất, miệng kiếm thương để lại miệng vết thương, không biết sau này có thể tiêu trừ hay không, nếu không thể tiêu trừ... Nghĩ tới cái này, Chung Lộ hận Đường Phong đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng tên nam nhân tuổi không lớn này lại quá sức bá đạo, làm cho Chung Lộ cảm thấy có chút sợ hắn.

Ba ngày qua đi, Đường Phong không nói với Chung Lộ câu nào, ngược lại Chung Lộ nhiều lần muốn tâm sự với Đường Phong, nhưng khi muốn nói lại bị Đường Phong trừng mắt một cái, sợ tới mức nuốt trở về.

Quá đáng giận! Trong nội tâm Chung lộ hận Đường Phong muốn chết.

Hắn là dao thớt, ta là thịt cá, núi xanh còn đó sợ gì không có củi đốt, trong nội tâm Chung Lộ âm thầm nảy sinh ác độc, ngày sau nhất định sẽ cho hắn đẹp mặt.

Dù có thể hoàn toàn hồi phục, thực lực đạt tới đỉnh phong, nhưng Chung Lộ biết mình hoàn toàn không phải đối thủ của nam nhân này, mấy ngày trước chiến đấu, Chung Lộ đã nhìn ra được, hắn chưa dùng toàn lực, hiện giờ là Thiên giai hạ phẩm, đã có thể thoải mái đánh bại Thiên giai thượng phẩm, điều này làm cho Chung Lộ cảm thấy có chút không tin được. Ba ngày sau đó, Chung Lộ đã hồi phục gần như hoàn toàn, đã có thực lực tự bảo về mình, Đường Phong muốn ly khai.

Không cùng nàng nói thêm cái gì, Chung Lộ cũng hiểu ý Đường Phong muốn gì.

- Ngươi tên là gì?

Chung Lộ nhìn Đường Phong hỏi.

- Về sau ngươi sẽ biết.

Cừu oán giữa Đường gia cùng Chung gia đã kết, mình và Chung Lộ nhất định sẽ gặp lại nhau. Chung Lộ oán hận liếc hắn, thò tay đem trường tiên ba trượng đánh về phía Đường Phong, bị Đường Phong hóa giải dễ dàng, ngay sau đó, nữ nhân này quay đầu chạy trốn, chạy được xa xa, có âm thanh truyền tới:

- Xú nam nhân, tỷ tỷ nhất định sẽ nghĩ biện pháp hàng phục ngươi, khiên cho ngươi phục thị dưới váy của ta!

- Cứ nằm mơ đi!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx