sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 599: Sắc Đẹp Không Làm Lung Lay Ta Được Đâu! (thượng)

Sau khi màn đêm buông xuống, một đội nhân mã từ trong Đường gia xuất hiện. Đường Phong thu thập thỏa đáng trong phòng, đang chuẩn bị theo đuôi, thì trong sân vang lên tiếng bước chân.

Sao đúng lúc này lại có người đến chứ? Đường Phong nhướng mày, nhìn ra ngoài, lại thấy Đường Điểm Điểm đang hướng về phía này đi tới.

- Lục tỷ có việc gì vậy?

Đường Phong ra ngoài tiếp đón mở miệng hỏi.

- Cũng không có gì ta chỉ tùy tiện đi loanh quanh một chút, không ngờ lại đi tới đây.

Đường Điểm Điểm nhìn xuống mũi chân mình.

Có gì đó rất lạ ở đây? Đường Phong nghi hoặc nhìn nàng cả nửa ngày cũng không rõ.

- A, ngươi cứ tự tiện vậy, tiểu đệ có việc phải đi tìm Tam ca thương lượng.

Vừa nói, Đường Phong đi ra ngoài, vừa đi ngang qua bên người Đường Điểm Điểm lại bị nàng kéo lại.

- Sao vậy?

Đường Phong nghi hoặc nhìn nàng.

Đường Điểm Điểm chăm chú nhìn vào mắt Đường Phong một lát mở miệng nói:

- Được rồi, là Ngũ thẩm bảo ta tới canh chừng ngươi, không cho ngươi chạy lung tung.

- Không phải chứ?

Đường Phong dở khóc dở cười. Trách không được lão nương ban ngày lại cười như vậy hóa ra là có ý này, nguyên lai đã sớm đoán được ý nghĩ trong lòng mình.

Đúng là không ai hiểu con bằng mẹ a!

Đường Phong cảm giác tâm tự của mình khi đứng trước mặt mẹ đều bị nhìn thấu.

- Ta biết ngươi rất muốn đi Chung Linh Cốc!

Đường Điểm Điểm đắc ý nói

- Ngũ thẩm nói ngươi tối nay dám rời khỏi Thính Tuyền Cư giết không tha! Nếu ngươi dám đánh trả, Ngũ thẩm trở về sẽ đánh mông ngươi nở hoa.

- Ặc không nghiêm trọng như vậy chứ?

Đường Phong một đầu đầy mồ hôi.

- Ta là theo mệnh lệnh của Ngũ thẩm, lại là Đường tỷ của ngươi, ngươi dám không vâng lời?

Đường Điểm Điểm ngẩng đầu lộ ra cổ trắng nõn, có chút dạy dỗ Đường Phong nói.

- Tiểu đệ không dám.

Đường Phong bất đắc dĩ nói.

- Rất tốt, tỷ tỷ ta thấy rất khát, Thập Thất đệ ngươi đi pha nước trà mang đến đây.

Đường Điểm Điểm tự quyết định, đi vào phòng, bày ra dáng ngồi như tiểu thư đài các nói.

Được, một vị bà cô đến đây rồi. Đường Phong bận trước bận sau pha trà tới sau đó lại giúp nàng thận châm trà, Đường Điểm Điểm nhấp miệng một miếng nói:

- Thập thất đệ ngươi nịnh ta cũng vô dụng, Ngũ thẩm đã nói, tối nay canh chừng ngươi cho tốt, tiền công là một khối linh thạch

- Đây đúng là giao dịch dơ bẩn hèn hạ!

Đường Phong phỉ nhổ nói.

- Tùy ngươi nói thế nào cũng được, dù sao tối nay cũng không thể đi.

Đường Điểm Điểm che miệng cười, lập tức vẻ mặt cảnh giác nhìn Đường Phong.

- Thập thất đệ có phải ngươi tính làm ta ngất xỉu sau đó chạy trốn.

- Tiểu đệ tuyệt không có ý nghĩ này.

Đường Phong ủ rũ, kỳ thật Đường Phong cũng không phải rất muốn đi, nhưng bị Đường Điểm Điểm làm như thế này, Đường Phong cảm giác hay là mình tranh thủ chạy tới Chung Linh Cốc có khi lại thanh tịnh hơn ở đây, bằng không phải ở với bà cô này cả đêm, không biết bị nàng giày vò tới bộ dạng gì nữa.

Bên bàn, hai mắt đối với hai mắt nhỏ, nhìn nhau một hồi, Đường Phong da mặt dày, làm nho Đường Điểm Điểm mặt đỏ bừng nhăn nhó nói:

- Thập thất đệ ngươi làm gì cứ nhìn chằm chằm vào ta vậy.

- Lục tỷ, ta muốn cùng ngươi đàm đạo một chút việc làm ăn.

- Ngươi dù nói gì đều vô ích ta sẽ vờ như không nghe thấy.

Đường Điểm Điểm tranh thủ thời gian bưng kín tai lại, Ngũ thẩm đã nói với nàng, không thể để cho Thập thất đệ hoa ngôn xảo ngữ lừa, ngàn vạn lần không thể để hắn mê hoặc.

Đường Phong thò tay đem một thứ gì đó vỗ lên bàn một cái, phát ra một tiếng vang.

Đường Điểm Điểm ngay lập tức liền bị thứ đồ vật giống như ôn ngọc, trắng noãng không tỳ vết này hấp dẫn, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Đường Phong thất thanh nói:

- Linh Thạch?

- Ngươi chỉ cần xem như tối nay ta đều ở Thính Tuyền Cư không đi đâu, khối linh thạch này liền thuộc về ngươi rồi.

Đường Phong nhìn qua Đường Điểm Điểm đang thèm thuồng nói.

Đường Điểm Điểm đang thò tay muốn bắt lấy linh thạch, lại bị Đường Phong nắm chặt:

- Ngươi còn chưa có đáp ứng mà.

Đường Điểm Điểm ủy khuất nhìn Đường Phong, nghiến chặt hàm răng, lông mi dài nháy nháy.

Đường Phong nghiêm mặt nói:

- Sắc đẹp không làm lung lay ta được đâu.

Sắc mặt Đường Điểm Điểm đỏ lên, chần chờ cả buổi, sau đó giống như suy nghĩ cẩn thận nói:

- Ngũ thẩm cũng cho ta một khối, ta không thèm của ngươi.

Nói xong liền đứng lên, duỗi ra một ngón tay chỉ vào Đường Phong nói:

- Tối nay ngươi là người của ta! Đừng hòng muốn đi đâu!

Lời vừa ra khỏi miệng đã cảm thấy có chút không đúng, Đường Điểm Điểm tranh thủ ngồi xuống, hai tay bụm gò má ngượng ngùng không thôi.

- BA~!

Đường Phong lại vỗ một thứ gì đấy lên mặt bàn, ân cần thiện chí nói:

- Thêm cái này nữa! So với thứ hư vô mờ mịt mà Ngũ thẩm ngươi hứa hẹn thì đồ vật bày ra ở trước mắt càng chân thật hơn rất nhiều.

Đường Điểm Điểm lén lút nhìn xuyên qua khe hở của lòng bàn tay, thấy vật trên mặt bàn tròng mắt không khỏi trừng lớn, rung giọng nói:

- Hoan Ca Kiếm!

Giọng nói của Đường Phong vang lên ở một bên đầy dụ hoặc

- Ngẫm lại xem, ngươi không cần làm gì cả, chỉ để ta rời khỏi đây thôi ngươi liền có thể đạt được một khối linh thạch và thanh Hoan Ca này. Đợi ngày mai khi Ngũ thẩm của ngươi trở về, ngươi nói với nàng ta không có đi đâu cả thì lại được thêm một khối linh thạch nữa, tiểu cô nương... Phi phi, Lục tỷ, mua bán có lợi như vậy, lấy sự thông minh của ngươi thì hẳn nên biết phải lựa chọn như thế nào chứ?

Đường Điểm Điểm nuốt nuốt nước miếng. Một hồi nhìn Hoan Ca Kiếm và linh thạch trên mặt bàn, một hồi lại nhìn Đường Phong, sắc mặt khó xử vạn phần, nội tâm lại càng mâu thuẫn, thật phiền muộn không thôi.

- Ta có thể cầm hai thứ kia sau đó cùng trò chuyện với ngươi một đêm được không?

Đường Điểm Điểm sợ hãi hỏi thăm.

- Lục tỷ, ngươi tham lam lắm.

Đường Phong hừ nhẹ một tiếng

- Thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy?

Sắc mặt Đường Điểm Điểm lại lần nữa trở nên do dự, sau đó bỗng nghiêm nghị, phảng phất như vừa làm ra một quyết định trọng đại vậy, mở miệng nói:

- Tốt, hôm nay Lục tỷ liền làm cuộc giao dịch này với ngươi. Bất quá Thập Thất đệ, đợi khi bọn Ngũ thẩm trở về ngươi cũng không thể nào bán ta đi đấy.

- Đương nhiên.

Đường Phong mạnh mẽ gật đầu.

- Ta còn muốn đi theo ngươi nữa, nếu ngươi không đáp ứng chuyện này thì mặc dù không được Hoan Ca Kiếm tối nay cũng phải phá hư chuyện tốt của ngươi.

Lúc Đường Điểm Điểm nói lời này liền mạnh mẽ nuốt nước miếng một cái.

- Người đi theo làm gì?

Đường Phong im lặng.

- Bảo hộ ngươi a!

Đường Điểm Điểm đương nhiên đáp

- Ngũ thẩm đã giao ngươi cho ta, ta đương nhiên phải phụ trách an toàn của ngươi rồi. Đừng có dùng loại ánh mắt hoài nghi này nhìn ta. Lần trước quả thật ngươi đánh thắng ta nhưng chẳng qua chỉ vì kinh nghiệm chiến đấu của ta không phong phú thôi, loại chuyện đánh nhau này cứ đánh là được, ta so với lần trước không phải chỉ lợi hại hơn một hay nửa phần đâu.

- Không được, ngươi không thể đi.

- Vậy ngươi cũng đừng hòng đi, cùng lắm thì người ta không cần thanh Hoan Ca Kiếm này nữa.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx