sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 606: Đại Na Di Thần Công (hạ)

Đường Phong dở khóc dở cười, nhanh chóng thì thầm vài câu niệm chú, những quyển bí tịch trong không gian mị ảnh lại hiện ra.

Đường Điểm Điểm lúc này mới lau nước mắt, tội nghiệp nhìn Đường Phong:

- Những thứ này vừa đi đâu?

Đường Phong nghiêm trang nói:

- Bí mật này ta chỉ nói cho Lục tỷ biết thôi, tỷ tuyệt đối không được tiết lộ.

Thấy Đường Điểm Điểm ra sức gật đầu, Đường Phong mới thuận miệng nói bừa:

- Tiểu đệ tu luyện công pháp có tên gọi là Đại na di thần công, tu luyện đến tầng cao thâm có thể niệm chú giấu đi những đồ vật cách xa nghìn dặm. Đợi khi cần dùng đến thì lấy ra. Vừa rồi ta thi triển thần công, chuyển mấy thứ đó về Đường gia rồi.

Đường Điểm Điểm tin là thật, liền trực tiếp coi Đường Phong là Thiên Nhân, mồm há hốc rất lớn, tròng mắt chĩa thẳng theo dõi hắn. Đường Phong huơ huơ tay trước mặt nàng, cuối cùng cũng kéo lại được sự chú ý của nàng, dáng vẻ nàng cảm khái nói:

- Thật là thần kỳ!

Đường Phong chỉ một ngón tay ra bên ngoài:

- Tiếp tục đi tìm, tìm được rồi thì cầm tới tìm ta, ta cho chúng về Đường gia.

- Được!

Đường Điểm Điểm hứng phấn giống như nữ mã phỉ, lại xoay người xông ra ngoài.

Tiểu nha đầu! Đường Phong nhìn theo lưng nàng mà lắc đầu.

Hai người bận rộn trong thạch thất của Chung gia, có Đại na di thần công của Đường Phong tương trợ, Đường Điểm Điểm lần cướp đoạt này càng lợi hại, đáng tiền hay không đáng tiền, hữu dụng hay vô dụng, chỉ cần là tìm được toàn bộ mang về tống hết cho Đường Phong. Đường Phong nhận hết lấy, nhét hết vào trong không gian mị ảnh.

Bảo bối trong mật thất Chung gia không ít, các loại linh đan diệu dược quý báu, các dược liệu đã hoàn thiện được hái xuống, còn có vũ khí thiên binh cũng tìm được vài thanh.

Tuy nhiên hầu hết các thạch thất đều trống không, khiến Đường Phong có chút thất vọng

Tất cả những đồ vật đó, để Đường Phong quan tâm nhất chính là một dược đỉnh, cao nửa người, đứng ba chân, dược đỉnh màu sắc hương thơm cổ xưa.

Bách Hoa Dược Vương đỉnh! Đây là một trong những bảo bối của Chung gia, dùng nó để luyện thuốc có thể nâng cao tỷ lệ thành công cực lớn. Dược đỉnh cũng chia đẳng cấp, tuy rằng Đường Phong không hiểu chế thuốc, nhưng phương diện này cũng khá hiểu biết, ví dụ như nói dược đỉnh bên trong Thiên Tú đều là mặt hàng bình thường nhất, thời gian chế thuốc thành hay bại toàn bộ phải dựa vào bản lĩnh và sự khống chế mồi lửa của luyện dược sư.

Luyện dược sư của các đại tông môn, nguyện vọng suốt đời chính là muốn có được một dược đỉnh tốt nhất để tăng tỷ lệ thành công chế thuốc và sản xuất thuốc của mình. Nhưng tìm được dược đỉnh Thiên binh tốt rất khó, căn bản tìm kiếm không được.

Dược đỉnh này là dược đỉnh tốt nhất trong linh mạch chi địa, đặt ở giữa thế tục tuyệt đối là xuất sắc nhất. Trong Linh Mạch có nhiều luyện dược sư của các gia tộc tại thời điểm luyện chế một số ít đan dược trân quý sẽ đến Chung Linh Cốc, tìm Chung gia mượn dùng dược đỉnh này, đồng thời theo đó, sau khi luyện chế thành công sẽ phải cấp cho Chung gia một ít để tạ ơn.

Những năm gần đây, Chung gia dựa vào dược đỉnh này đã kiếm được không ít thứ tốt.

Mà hiện tại, chiếc Bách Hoa Dược Vương đỉnh này cũng đã bị Đường Phong thu thập cho vào túi. Mang về Thiên Tú tặng quà cho Mạc sư tỷ, nàng nhất định sẽ rất vui mừng.

Nghĩ đến Mạc sư ty điềm tĩnh ôn hòa dịu dàng, trong lòng Đường Phong lại thấy ấm áp.

- Thập Thất đệ, Thập Thất đệ...

Đường Điểm Điểm lại giống như người điên chạy tới, khoe vật quý:

- Nhìn xem ta tìm được gì này!

Đường Phong quay đầu lại nhìn, thấy trên tay Lục tỷ cầm vài khối linh thạch.

- Hài lòng muốn chết!

Đường Điểm Điểm cười tươi như hoa loa kèn:

- Chung gia vẫn còn hơn bốn mươi khối linh thạch, lần này chúng ta thật sự phát tài rồi.

Mỗi một lần đại tỉ thí gia tộc, Chung gia đạt được thứ bậc cũng không thấp, cùng với thế, linh thạch nhận được cũng không ít. Chung gia có thể còn hơn bốn mươi khối linh thạch, chứng tỏ bọn họ tính toán sử dụng rất tỉ mỉ.

Cũng không biết khi người Chung gia phát hiện những linh thạch mà mình tằn tiện dùng tiết kiệm trong một đêm biến thành tài vật của người khác thì sẽ có cảm tưởng thế nào.

Đoán chừng Chung Bố Sở sẽ tức giận đến hộc máu? Sớm biết thì thà rằng dùng lãng phí cũng không muốn đặt ở chỗ này để người Đường gia tới chiếm lời.

Theo Đường Điểm Điểm đi vào trong thạch thất mà Chung Gia cất giữ linh thạch, Đường Phong cất hơn bốn mươi khối linh thạch vào trong không gian mị ảnh.

Lục tỷ hưng phấn nói:

- Ta đi tìm nữa xem có gì đáng giá không.

Nàng làm kẻ cướp đến nghiện rồi. Thường ngày bị Đường Chiến Thiên ràng buộc trong Đường Gia Bảo, từ nhỏ đến lớn đều rất nhu thuận, không rành thế sự, lần này theo Đường Phong đi đến Chung Linh cốc, trong một đêm trải qua các loại đại chiến, hiện tại lại đạt được nhiều lợi ích, chỉ cảm thấy rất kích thích rất vui, không lục soát hết thạch thất của Chung gia nàng đâu dễ bỏ qua?

Đường Phong cũng không quản nàng, chỉ là ước đoán tài nguyên của Chung gia đã bị lục soát gần hết rồi, cho dù còn cũng còn rất ít.

Nên đi ra thôi, qua hơn một canh giờ nữa là trời sáng, đến lúc đó muốn rời khỏi Chung Linh cốc cũng hết sức trắc trở. Đoán chừng những người Đường gia chỉ chốc lát nữa là sẽ rút lui khỏi đây, mình hoàn toàn có thể dẫn Đường Điểm Điểm đi theo sau đội nhân mã ra khỏi Chung Linh Cốc.

"Đinh đinh đang đang", liên tiếp những âm thanh truyền đến. Đường Phong hơi khựng lại, chân chạy nhanh ra ngoài, nhìn theo nơi âm thanh phát ra, thấy Đường Điểm Điểm đang đứng ở trước tấm cửa đá của một sơn động dưới cùng nhất, cầm Hoan Ca Kiếm gõ không ngớt.

- Sao vậy?

Đường Phong hỏi.

- Cửa đá này đánh không mở.

Đường Điểm Điểm cong miệng nói.

- Lui ra phía sau!

Đường Phong giật mình chấn động, vội vã xông lên phía trước kéo Đường Điểm Điểm lui ra sau, cảnh giác chăm chú nhìn vào cửa đá.

- Làm sao vậy?

Đường Điểm Điểm sợ hãi, khẩn trương hỏi.

Nàng không biết xảy ra chuyện gì, Đường Phong lại biết. Những thạch thất của Chung gia này nếu đã đóng cửa, thì chỉ có bên trong mới mở ra được. Những thạch thất khác đều mở, mà thạch thất này lại đóng, chứng tỏ bên trong có người.

Ở đây vậy mà lại còn có người khác? Đường Phong vừa cảnh giác nhìn chăm chú vào động tĩnh của cửa đá vừa rất nhanh tìm ký tức từ Thiên Giai Chung gia, nhưng căn bản không tìm được bất kỳ tin tức hữu dụng gì. Bởi vì ngay cả bọn họ cũng không biết trong gian thạch thất này có người tồn tại hay không.

Đợi một lát, phiến đá căn bản không có bất cứ động tĩnh gì, Đường Phong nhướng mày, không khỏi nghi ngờ, hay là mình quá mẫn cảm? Có thể bên trong không có ai? Thạch thất này lẽ nào bị người ta trong lúc vô ý đóng vào từ bên ngoài sao?

Muốn thăm dò tìm kiếm bên trong lại bị cửa đá ngăn trở, tinh thần lực cảm ứng căn bản không thể kéo dài đến bên trong, nghiêng tai lắng một lát, cũng không có bất kỳ động tĩnh nào ở trong đó truyền ra.

Đường Phong thử nhặt một viên đá bên cạnh thạch thất dùng ám hiệu Chung gia gõ tiết tấu vài cái, yên lặng đợi một lát vẫn không có một chút động tĩnh truyền ra.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx