sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 612: Ai Làm, Đứng Ra (thượng)!

Đưa mắt nhìn toàn bộ, ít nhất có hơn một trăm năm mươi người bình an trở về. Hơn một trăm năm mươi người này chậm rãi đi tới, mang theo sát khí máu tanh ngút trời, thế nhưng trên mặt người nào cũng đều tràn ngập sự vui mừng của đại cừu đã báo.

Các đệ tử Đường gia chờ tại cửa chính nhanh chóng tiến lên đón lấy mấy người anh em ruột thịt bị thương rất nặng nhanh chóng đưa vào bên trong nhà cứu chữa. Những đôi mắt còn lại trông mong nhìn hai vị gia chủ, chờ đợi một đáp án đối với việc đêm qua tập kích bất ngờ. Mặc dù từ những dáng vẻ vui mừng của đệ tử Đường gia đã đoán biết ra một chút manh mối, nhưng dù sao cũng không thể chứng thực được.

Đường Ngạo nhìn lướt qua mọi người, dùng giọng nói thong thả trầm thấp, ngắn gọn nói:

- Thắng!

Thực sự thắng. Có thể ở trong Chung Linh cốc giết xong lại quay ra, hai trăm người mang đi trở về hơn một trăm năm mươi người, bất luận tình hình phía bên Chung gia thế nào, Đường gia cũng thắng! Huống chi, tổn thất bên Chung gia thảm trọng, con số đệ tử tử thương nhiều hơn so với Đương gia. Tuy rằng Đường Ngạo không biết cấm địa Chung gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì nhưng cũng biết tuyệt đối không phải là chuyện tốt. Nhất là Chung Sơn cuối cùng bạo phát khí thế Linh Giai, khiến Đường Ngạo càng lưu tâm.

Mọi người Đường gia sau giây lát trầm mặc thì bùng lên tiếng hoan hô vang vọng đất trời, đinh tai nhức óc.

- Tất cả đi nghỉ ngơi đi. Ai có thương chữa thương, không bị thương thì khôi phục, trong thời gian này phải canh phòng nghiêm ngặt Chung gia đến trả thù!

Đường Ngạo phất phất tay nói, dứt lời đi vào nhà lớn Đường gia, để mặc đệ tử Đường gia vui sướng cùng nhau.

Hơn một trăm năm mươi người trở về nghiễm nhiên trở thành công thần của Đường Gia. Một số đệ tử Đường gia này không thể đi vào mặc sức để một hai huynh đệ tỷ muội thân quen tóm lấy không ngừng hỏi về trận chiến đấu đêm qua. Nghe bọn họ thuật lại tình hình mình tự tay đâm cừu địch thì càng cảm thấy hả lòng hả dạ.

Tuy nhiên, những người trở về này đều không ngoại lệ cùng cảm thấy nghi hoặc đối với hai sự kiện. Một là lúc trời sắp sáng sau Chung Linh cốc một cao thủ Linh Giai bạo phát khí thế, cấm địa Chung gia sụp đổ, hai là sau nhà Chung gia bị đốt cháy.

Hai sự việc này quá mức kỳ lạ không ai hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Dù sao nơi đó là hậu phương lớn của Chung gia, Đường gia chỉ có đi hai trăm người, hắn là không ai có thể đánh giết tới đó.

Tuy nhiên bọn họ cũng biết, lúc này đây nhiều người trở về như vậy cũng là nhờ phúc của hai sự kiện đó. Lúc giây phút rút lui sau cùng, nếu không có hai sự kiện đó lôi kéo sự chú ý của hầu hết các đệ tử Chung gia, bọn họ không thể dễ dàng chạy thoát ra khỏi Chung Linh cốc, số người tử thương tuyệt đối chỉ tăng chứ không giảm.

Nhưng, rốt cuộc là ai có bản lĩnh lớn như vậy? Tất cả mọi người đều không hiểu.

Đường Phong đang ở trong Thính Tuyền Cư tắm rửa, thay đổi y phục sạch sẽ, đợi một lát sau, Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô cũng đều đã trở về. Tuyết Nữ cố ý qua quan sát Đường Phong một chút, phát hiện hắn không có gì khả nghi, lúc này mới yên lòng.

Sự náo nhiệt của Đường gia kéo dài vài ngày, đã trong nhiều ngày rồi, hầu như mọi người đều bàn luận đại chiến đêm hôm đó tại Chung Linh Cốc, tự mình trải qua thì thao thao bất tuyệt, hoặc giải thích đúng sự thật, hoặc trắng trợn nói khoác, những người nghe khác được như bị say rượu.

Đường Gia Bảo mấy ngày nay cũng phòng thủ nghiêm mật, chỉ sợ người Chung gia trong cơn tức giận quay về dấy binh đến xâm phạm. Nhưng, Chung gia lần này bị lỗ vốn lớn như vậy nhưng không hề có động tĩnh gì, dường như là chấp nhận. Ngược lại khiến cho Đường Ngạo, Đường Duệ có chút lo lắng.

Tuy nhiên mấy ngày sau, một thám tử hồi báo, khiến Đường Ngạo Đường Duệ hoàn toàn buông bỏ sự lo lắng.

Chung gia không phải là không muốn trả thù, mà là hữu tâm vô lực!

Trận chiến đêm đó, tổn thất của Chung gia vượt xa ngoài dự đoán của Đường Ngạo Đường Duệ. Căn cứ theo tin tức của tên thám tử này đi tìm hiểu, đêm đó tại Chung gia không chỉ chết hơn bảy mươi Thiên Giai, trong đó bao gồm mười cao thủ Thiên Giai thượng phẩm, thậm chí ngay cả cao thủ Linh Giai Chung Sơn cũng chết oan chết uổng!

Không biết đệ tử nào của Đường gia đã một đao chém bay đầu hắn ta.

Chung Sơn đã chết, trong Linh Mạch chi địa trăm năm nay lần đầu tiên có một cao thủ Linh Giai bỏ mạng, chuyện lớn như vậy, người Chung gia dù muốn giấu diếm cũng không được.

Không chỉ Chung Sơn đã chết, ngay cả mấy đệ tử Chung gia ba tháng sau sẽ tham gia cuộc đại tỉ thí của gia tộc cũng chết gần hết. Vốn năm người được chọn giờ chỉ còn lại yêu nữ Chung Lộ kia còn đang sống tạm nhân thế, cấm địa Chung gia đã sụp đổ, hoàn toàn biến thành một đống phế tích.

Gia chủ Chung gia Chung Bố Sở khí huyết công tâm, tức giận thổ huyết tại chỗ trọng thương, chán nản không phấn chấn. Nghe đồn cũng chẳng mấy chốc mà rời bỏ nhân thế, hiện giờ đang ở trong Chung Linh cốc dưỡng thương.

Gia chủ tức giận đến nội thương, một cao thủ Linh Giai bị chết, cấm địa bị hủy, đệ tử Chung gia hiện tại nhân tâm hoảng hốt, đâu có tâm tình mà đi báo thù Đường gia?

- Tin tức này là thật?

Ngay khi biết được tin tức này hai người Đường Ngạo và Đường Duệ xưa nay thần sắc không dao động thì lập tức thay đổi, cả người hai vị lão nhân kích động run lên.

Tuy rằng đã dự đoán Chung Sơn đại khái chẳng có kết cục tốt gì rồi, nhưng khi bọn họ biết được Chung Sơn thật sự bị người ta một đao chặt bỏ đầu chết đến mức không thể chết hơn được nữa, sao có thể không kích động chứ?

Hai mươi năm trước, đệ tử Đường gia chết trong tay Chung Sơn còn ít sao?

- Đúng vậy gia chủ!

Tên thám tử Đường gia khẳng định đáp.

Đường Ngạo Đường Duệ nhìn nhau, không kìm được phá lên cười to, tiếng cười cuồn cuộn vọng khắp toàn bộ nhà lớn Đường gia, khiến mọi người chẳng biết tại sao.

Tuy nhiên Đường Ngạo Đường Duệ cũng biết, Chung Bố Sở bị tức thổ huyết đến trọng thương là thật, còn không lâu nữa rời bỏ nhân gian thì chưa rõ lắm. Cao thủ Linh Giai thường có tâm tính kiên định, ngay cả trong lúc nhất thời cũng khó mà chấp nhận được sự tổn thất nặng đến như vậy, nhưng cũng sẽ không đến mức đi đời nhà ma ngay đâu. Chắc là đệ tử Chung gia nghe nhầm truyền bá lung tung ra ngoài.

- Điều tra tất cả mọi người xem là ai làm?

Đường Ngao thu lại nụ cười, ngừng sự kích động trong nội tâm mở miệng hỏi.

- Đệ tử không tra được ra, hình như người Chung gia cũng hoàn toàn không biết gì cả.

- Tiếp tục điều tra, điều tra ra, lão phu muốn hắn đẹp mặt! Đám tiểu súc sinh này dám ẩn náu ư, phạm chuyện lớn như vậy mà cũng không biết thông báo, còn thể thống gì nữa!

Đường Ngạo tươi cười đầy mặt nói.

- Vâng!

- Chờ chút!

Đường Ngạo lại gọi lại thám tử đang chuẩn bị lui đi, trầm ngâm giây lát, nói:

- Không cần ngươi đi, lão phu đích thân tra tìm!

Nói xong, cùng Đường Duệ bước nhanh ra khỏi phòng, nhanh chóng muốn đi tìm hiểu rốt cuộc là công lao của đệ tử Đường gia nào.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx