Chu Khê Hà không hề sợ hãi, đồng dạng cũng đập bàn nói:
- Lương tâm lão tử để cho cẩu ăn hết thì thế nào? Ngươi cắn ta sao? Lão gia hỏa cũng không còn sống mấy năm nữa, bây giờ cũng cần cái mặt già này làm gì nữa!
Đường Phong thiếu chút nữa bị hắn làm cho tức chết!
Tục ngữ nói, người có mặt cây có da, lão gia hỏa này không cần đến cả mặt mũi, thật đúng có khí phách!
- Đi, mẹ kiếp, nếu thiếu gia không đến Chu gia các ngươi thì nơi này đã biến thành âm tào địa phủ rồi!
Đường Phong thật sự bị chọc tức, không ngờ bọn họ lại có thể đối đãi với ân nhân cứu mạng như vậy.
- Đợi đã!
Chu Khê Hà chết không biết xấu hổ kéo cánh tay Đường Phong lại, cứng rắn túm chặt không phóng.
- Buông tay!
Đường Phong giãy hai cái vẫn không thể thoát khỏi, lão đầu tử này dù lớn tuổi, thể cốt vẫn rất cứng rắn. Đường Phong lại sợ hắn gặp chuyện không may, căn bản không dám dùng lực.
- Không buông!
Chu Khê Hà lúc này làm gì còn phong phạm của một người đứng đầu gia tộc? Hoàn toàn giống như một thê tử bị phu quân vứt bỏ, ôm chặt cánh tay phu quân không buông, chỉ còn thiếu kêu trời trách đất mà thôi.
- Nếu lão gia hỏa ngươi không buông tay, ta sẽ dùng một quyền đánh vỡ đầu ngươi!
Đường Phong vô cùng tức giận.
- Cho ngươi đánh!
Chu Khê Hà đưa đầu ra, giống như con rùa đen, ương ngạnh tới cực điểm.
Nhìn lão gia tử Chu gia chìa đầu về phía mình, Đường Phong ngược lại bật cười, cũng bất chấp cái gì là kính già yêu trẻ, ngón tay thiếu chút nữa đâm chọt sống mũi đối phương, hưng phấn không tưởng nổi nói:
- Sống lâu như vậy, hôm nay thiếu gia xem như có thêm kiến thức!
Chu Khê Hà cười lạnh nói:
- Lớn tuổi cũng là một loại vốn liếng, ta thật sự không tin thiếu gia Đường gia ngươi dám ra tay đối phó với một lão đầu tử sắp gần đất xa trời, nếu chuyện này truyền ra ngoài ta xem sau này ngươi làm thế nào có chỗ đứng để sinh sống.
Đường Phong hít một hơi thật sâu, bình ổn khí huyết quay cuồng trong ***g ngực. Lời này của lão gia tử hiển nhiên là đã biết thân phận của mình. Đại khái là Chu Chính nói cho hắn biết.
- Chu lão gia tử, rốt cuộc ngươi có ý đồ gì, nói rõ ra trước khi ta bỏ đi.
Đường Phong nhìn qua đối phương đang chổng mông cố sức lôi kéo mình, cũng cảm giác có chút bất lịch sự, nói cho cùng đối phương xác thực đã lớn tuổi. Nơi này lại là Chu gia, nếu là để người Chu gia nhìn thấy, không chừng sẽ phát sinh chuyện hiểu lầm.
- Tiểu ca không đi thật chứ?
Chu Khê Hà hỏi lại, thấy Đường Phong nhẹ gật đầu, lúc này mới chậm rãi buông lỏng tay ra, nhưng người vẫn đứng chắn ở lối ra vào phòng, vô cùng cảnh giác liếc nhìn Đường Phong.
Đường Phong bị chọc tức, quay người ngồi xuống trước bàn, nâng chén trà trước mặt lên uống một hơi cạn sạch. Chu Khê Hà cũng quay lại chỗ ngồi của mình, mỉm cười nhìn Đường Phong, lại đưa tay vuốt chòm râu bạc trắng của mình, tán thưởng nói:
- Anh hùng xuất thiếu niên, anh hùng xuất thiếu niên, rất giỏi!
Đường Phong giương mắt nhìn hắn, bất lực nói:
- Lão gia tử có chuyện nói gì cứ nói thẳng, đừng quanh co lòng vòng nữa.
- Được.
Chu Khê Hà nghiêm mặt, mở miệng nói:
- Tiểu ca đã nói như vậy, lão đầu tử cứ gây sự với ngươi cũng không đúng. Cuộc đời tu luyện của ta luôn hành hiệp trượng nghĩa. Ta nghĩ nếu đêm đó Đường tiểu ca đã xuất thủ tương trợ thì theo lý cũng không phải loại người lạnh lùng thấy chết không cứu. Tình huống hiện tại của Chu gia này, lão già mắt kém như ta cũng có thể nhìn rõ. Đường tiểu ca có lẽ cũng thấy rõ. Với thực lực của Chu gia, căn bản không cách nào chống lại Đỗ gia, nếu Đỗ gia biết được Đỗ Phong bị đả thương ở đây, hoặc biết được công pháp Đỗ gia đang trong tay Chu gia ta thì tương lai đợi Chu gia chính là tai ương diệt môn!
- Mà bây giờ người có thể cứu vớt Chu gia ta trong nước lửa cũng chỉ có một mình Đường tiểu ca ngươi. Chưa nói đến cá nhân tiểu ca có thực lực xuất chúng, chỉ nói đến Đường Gia Bảo sau lưng tiểu ca cũng không phải đối tượng Đỗ gia có thể dễ dàng trêu chọc.
- Đường Gia Bảo đối với Đỗ gia mà nói giống như Đỗ gia đối với Chu gia ta. Lão tử mặt dày, kính xin tiểu ca đã giúp người thì giúp cho đến cùng, thay Chu gia ta triệt để hóa giải nguy nan này.
Lão gia tử nói năng rất khẩn thiết, cũng không còn dáng vẻ mặt dày mày dạn như lúc trước.
Đường Phong nghe xong thở dài một tiếng nói:
- Lão gia tử muốn ta làm sao bây giờ? Ân oán của hai đại gia tộc không phải có một người ra tay là có thể dễ dàng hóa giải. Lẽ nào ngươi còn muốn ta giết đến Đỗ gia, diệt môn bọn chúng?
- Không không không.
Chu Khê Hà vội vàng khoát tay.
- Đỗ Phong mặc dù có tội, nhưng cũng không đại diện cho lập trường của Đỗ gia, Chu gia ta làm sao có thể làm như vậy? Tiểu ca có nghĩ tới không, Đỗ Phong chỉ là một Thiên Giai trung phẩm đã dám đến Chu gia làm càn, muốn tàn sát hơn mấy chục người trên dưới của Chu gia ta, hắn dựa vào cái gì mà càn rỡ như vậy? Không phải hắn dựa vào thực lực Thiên Giai trung phẩm, mà là Chu gia ta thế lực đơn độc, nếu Chu gia ta có đại thụ che chở, Đỗ Phong hắn còn dám làm càn như vậy hay không?
Đường Phong liếc xéo hắn nói:
- Lão gia tử muốn cho Chu gia trở thành gia tộc phụ thuộc vào Đường gia? Mượn tên tuổi Đường Gia Bảo để uy hiếp Đỗ gia?
Chu Khê Hà lắc đầu nói:
- Chưa nói đến Đường Gia Bảo có thể để ý đến Chu gia ta hay không, cho dù Đường Gia Bảo có để ý, Chu gia ta cũng sẽ không trở thành gia tộc phụ thuộc vào người khác! Mặc dù hiện tại là ngày tháng khó khăn của Chu gia, nhưng vẫn tự do tự tại, một khi trở thành gia tộc phụ thuộc vào người khác, vậy thì sẽ bị trói buộc nhiều hơn.
- Vậy lão gia tử có ý tứ gì?
Đường Phong bị hắn làm cho hồ đồ, một hồi muốn tìm đại thụ che chở, một hồi lại không đồng ý phụ thuộc vào Đường Gia Bảo, hiển nhiên có chút hiềm nghi tự mình đánh miệng mình.
Chu Khê Hà cười tủm tỉm liếc nhìn Đường Phong, ánh mắt đầy ý vị sâu xa, mở miệng nói:
- Đại thụ có thể che chở không chỉ có Đường Gia Bảo, tiểu ca ngươi không phải cũng là một cây đại thụ sao?
- Ta?
Đường Phong chỉ vào mình, kinh ngạc không thôi.
- Tiểu ca chớ khiêm tốn. Ta đã nghe nói không ít chuyện của ngươi từ chỗ Chu Chính, ngươi có vốn liếng này, huống chi ngươi là đệ tử của Đường Gia Bảo, cho dù Đỗ gia không nể mặt ngươi, cũng phải e ngại Đường Gia Bảo sau lưng ngươi.
Thì ra đây chính là chủ ý của lão gia hỏa, không muốn Chu gia bị Đường gia trói buộc, cho nên không muốn trở thành gia tộc phụ thuộc vào Đường gia, nhưng cuối cùng vẫn muốn mượn tên tuổi của Đường gia, Đường Phong chẳng qua chỉ có tác dụng trung gian mà thôi.
@by txiuqw4