sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 751: Hai Vị Đệ Muội (thượng)

Bảy tám ngày sau, dưới sự dẫn dắt của Đường Phong, mọi người liền đi tới sơn động kia, dễ dàng đi qua Bát Môn Mê Cung Đạo, đi tới trước cửa vào Linh Mạch Chi Địa.

- Vào thôi, đi qua đây là đến Linh Mạch Chi Địa.

Đường Phong nói với mọi người, Tiếu thúc liền làm đầu tàu guơng mẫu, bước chân đi trước dò đường, những người khác theo sát phía sau.

Đường Phong đi sau cùng che chở Chu Tiểu Điệp, hoa mắt một chút, liền lại đi tới trong Linh Mạch Chi Địa. Không đợi Đường Phong kịp thở một hơi, một màn trước mắt không khỏi làm hắn sửng sốt.

Trước cửa vào, dĩ nhiên còn có một nhóm người, nhóm người này khoảng chừng có bảy tám người, mỗi người đều là cảnh giới Thiên Giai. Giờ phút này, tám người có chút kinh hoảng kèm theo mê man nhìn đám người Thang Phi Tiếu, Tiếu thúc hắc hắc cười nói:

- Vừa bước vào bước chân đầu tiên liền có người tiếp đón chúng ta?

Ở giữa tám người đi ra một người, đang chuẩn bị ôm quyền nói, đột nhiên thấy Đường Phong đi vào cuối cùng, mi mắt không khỏi co rụt lại, lời vừa định nói liền nuốt xuống, thần sắc trên mặt cảnh giác vạn phần.

Đường Phong liếc mắt nhìn bọn họ, không khỏi cười một tiếng:

- Thực sự là oan gia ngõ hẹp.

- Phong thiếu, ngươi biết những người này?

Thang Phi Tiếu quay đầu hỏi.

- Ừ, là cừu địch của Đường gia bảo ta, người của Chung gia.

Đường Phong gật đầu.

- Hiểu rồi.

Tiếu thúc âm thầm đánh giá tám người đối diện, ánh mắt sắc bén mang theo sát ý rõ ràng, bảy tám người của Chung gia bị ánh mắt này đảo qua, liền cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra, giống như mình là con dê chuẩn bị lên lò nướng.

- Chạy!

Đầu lĩnh tám người thấy thời cơ không ổn, quát nhanh một tiếng, liền xoay người chạy về phía xa, nhưng thân thể của hắn vừa mới di động, liền bị một đại thủ băng lam che trời, từ trên không đập xuống, bàn tay to này phảng phất như có hấp lực vô cùng, giam cầm thực lực Thiên Giai của hắn, để hắn căn bản không thể động đậy.

Hầu như tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, mắt mở trừng nhìn bàn tay to lớn màu lam chụp vào đầu, giống như thái sơn áp đỉnh, băng lam đại thủ mang theo một cỗ uy lực hủy thiên diệt địa, bao trùm ở đám người Chung gia.

Khách khách khách.

Thanh âm vỡ vụn trầm muộn của đầu khớp xương truyền đến, đợi đến lúc băng lam đại thủ phách đến mặt đất, toàn bộ mặt đất đều rung lên một chút, bảy tám người của Chung gia toàn thân xương cốt vỡ vụn, thần hồn tan biến, mềm nhũn ngã xuống trên mặt đất, thất khiếu chảy máu, chết vô cùng thê thảm.

Tiếu thúc nhướng mày thở dài nói:

- Hài, còn không khống chế tốt được lực đạo của Linh Giai.

- Tiếu thúc ngươi cũng hạ thủ quá độc ác đi?

Đường Phong nhìn chằm chằm cái chết của bảy tám người, không khỏi oán thầm một câu, bảy tám người này căn bản đã nát bấy, không thấy hình người, nguyên bản mình còn muốn cô đọng một chút âm hồn, nhưng bây giờ không thể được rồi.

- Ai biết bọn họ yếu như vậy?

Thang Phi Tiếu cũng rất buồn bực.

- Được rồi, được rồi, nhanh lên đi thôi!

Đường Phong nói, liền dẫn mọi người đi về phương hướng Đường gia bảo.

Bảy tám người chết đều là người của Chung gia, dù sao đi nữa cũng là cừu địch, Đường Phong không quan tâm, chỉ là những cao thủ Thiên Giai của Chung gia vì sao tụ tập ở lối vào Linh Mạch Chi Địa, lại để cho hắn có chút lưu ý. Bọn họ đang định rời khỏi Linh Mạch Chi Địa hay là đứng ở đây đợi người nào? Hiện tại mọi người đã chết, âm hồn cũng không thể cô đọng, đáp án này Đường Phong cũng không thể phỏng đoán.

Lối vào cách Đường gia bảo có chút xa, lấy tốc độ hiện tại của mọi người, cũng phải hơn một ngày một đêm nữa mới có khả năng chạy tới.

Sau một ngày đêm, Đường gia bảo gần ngay trước mắt, bất quá bầu không khí lại để cho Đường Phong cảm thấy kỳ quái. Ngày xưa xung quanh Đường gia bảo còn thấy người đi lại, có người buôn bán nhỏ, cũng có đệ tử Đường gia bảo ra ngoài trở về, nói chung trước cửa Đường gia bảo vẫn đều là dòng người tấp nập.

Thế nhưng hiện tại đứng xa nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ cửa Đường gia bảo đóng chặt, trước cửa lạnh ngắt, lộ ra một cỗ vị đạo túc sát.

- Phong thiếu, tình huống có chút không thích hợp.

Tiếu thúc cũng cảm giác được sự dị thường của Đường gia bảo, không khỏi mở miệng nhắc nhở một câu.

Đường Phong trở nên khẩn trương, tốt xấu hiện tại Đường gia bảo coi như là một trong những đại gia tộc của Linh Mạch Chi Địa, lần trước đạt danh hiệu đệ nhất trong gia tộc đại bỉ được thưởng mấy trăm khối linh thạch, có bốn vị Linh Giai và hai thanh thần binh tọa trấn, có thể nói toàn bộ Linh Mạch Chi Địa ngoại trừ Bố gia và Trang gia, không ai dám hạ thủ với Đường gia bảo.

Nhưng Bố gia và Chung gia sẽ không ở phía sau hạ thủ với Đường gia bảo, huống chi bọn chúng và Đường gia bảo cũng không oán không thù.

Lẽ nào...Trong lòng Đường Phong rùng mình, vội vàng chạy vào Đường gia bảo.

Đi tới trước cổng chính, thả ra cảm nhận, Đường Phong rõ ràng cảm giác được bên trong Đường gia bảo có một người đang nhìn chằm chằm đám người nhà mình, hô hấp và khí tức trên người bọn họ cho thấy, bọn họ đang ở trong trạng thái vạn phần cẩn thận và cảnh giác.

Đóng chặt đại môn để bố trí người mai phục bên trong bảo, có thể ngăn cản cao thủ bình thường, thế nhưng muốn ngăn cản Đường Phong dẫn theo một đám cao thủ Linh Giai chẳng khác gì người điên nằm mơ. Bất quá, Đường Phong không muốn tạo nên xung đột cùng đệ tử Đường gia, cho dù nói thế nào hắn cũng là người của Đường gia, nếu nổi lên xung đột chẳng may ngộ thương, vậy sẽ rất khó xử, cho nên cao giọng hô to một câu:

- Bên trong là vị huynh đệ nào? Ta là Đường Phong.

Người bên trong nghe thấy tiếng hô của Đường Phong, liền có một người đáp lại một câu:

- Thập thất đệ?

Đường Phong nghe thanh âm này giống như của Đường Tử Thư, không khỏi hỏi một tiếng:

- Tam ca?

Vừa dứt lời bên trong liền truyền đến tiếng tay áo phần phật, không bao lâu, thân ảnh Đường Tử Thư liền xuất hiện trên tường thành, đến lúc thấy được thân ảnh Đường Phong, Đường Tử Thư mới thở ra một hơi. Nói:

- Thì ra thực sự là thập thất đệ.

Đưa tay xuống ra hiệu cho người ở bên dưới:

- Mở rông cửa ra, là thập thất đệ của ta đã trở về.

- Không cần phiền toái như vậy.

Đường Phong phất phất tay, quay đầu gật gật với mọi người. Đám người Tiếu thúc chỉ nhẹ nhàng nhảy một cái, liền trực tiếp đi vào trong Đường gia bảo.

Đường Tử Thư cũng nhảy từ trên tường thành xuống, vẻ mặt vui sướng và hưng phấn, đi lên vỗ vỗ bả vai của Đường Phong:

- Từ biệt nhiều ngày, thực lực thập thất đệ lại có tăng tiến, tam ca thật là xấu hổ.

- Tam ca, huynh quá khiêm tốn rồi, hơn nửa năm không thấy, thực lực của huynh cũng tăng mạnh?

Đường Phong đấm nhẹ Đường Tử Thư một cái.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx