sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 790: Tức Chết Lão Phu Rồi ( Thựợng )

Run rẩy một lúc lâu, Chung Lộ mới hạ quyết tâm, hai tay mạnh mẽ dùng lực, dao găm lóe ra ánh sáng lạnh lẽo đâm thẳng vào trái tim. Động tác của nàng rất quyết đoán, không làm bộ chút nào.

Lần này đương nhiên sẽ không thử đâm nữa, vào thời điểm dao găm còn cách cổ nàng một tấc, một cơn gió to đột nhiên kéo tới, đánh bay dao găm ra ngoài, không chỉ như thế, toàn thân Chung Lộ dưới cổ lực đạo mạnh mẽ này đã bị đẩy ngồi xuống đất.

Sắc mặt Đường Phong âm trầm đi tới trước mặt Chung Lộ, ngồi xổm xuống nhìn nàng.

Chung Lộ thở hổn hển, trừng mắt nhìn Đường Phong.

Đường Phong tức chết rồi, vừa rồi Chung Lộ nói thành khẩn như vậy, nguyên lai chỉ là muốn làm cho mình an tâm, nói tóm lại, nàng vẫn muốn chết!

- Ngươi lại thèm chết như vậy sao?

Đường Phong lạnh lùng hỏi:

- Muốn chết thì tới tìm ta, thiếu gia chỉ cần một chưởng liền tiễn ngươi về Tây Thiên!

Chung Lộ cũng cười nhạt liên tục:

- Thế nhân chán ghét ta, ngươi cũng ghét bỏ ta, nữ nhân mà không ai muốn, vậy thì còn sống làm cái gì? Ngươi đánh đi, một chưởng đập chết ta càng tốt!

- Ngươi cho là ta không dám?

- Ngươi dám thì đánh đi!

- Ta đánh thật đó!

Đường Phong vô cùng căm tức giơ lên một bàn tay.

- Đánh đi!

Chung Lộ căm hận nhìn hắn, còn duỗi cần cổ thon dài trắng nõn ra, ý vị mười phần khiêu khích.

Nhìn ánh mắt kia, cuối cùng Đường Phong cũng không thể ra tay được, một lát sau liền bỏ xuống.

- Nếu ngươi muốn ta, ta sẽ đi theo ngươi, làm nô tỳ cho ngươi ta cũng cam tâm tình nguyện!

Vành mắt Chung Lộ đỏ bừng nói.

- Không được!

Đường Phong cự tuyệt thẳng thắn lưu loát, nếu thực sự dẫn nữ nhân Chung Lộ này về nhà, chắc chắn sẽ náo nhiệt ngất trời.

- Nói đi nói lại vẫn là ngươi chê ta không tốt.

Chung Lộ hung hăng xoa xoa khóe mắt:

- Đã như vậy ngươi còn trở lại làm gì?

- Mẹ nó, thiếu gia có ý tốt tới cứu ngươi, ngươi còn nháo sự cái gì nữa?

Đường Phong giận không kìm nén được.

- Hoặc là dẫn theo ta, hoặc là để ta chết! Là chính ngươi tự nhiên xen vào chuyện của ta, giờ còn oán trách ai nữa?

Chung Lộ đắc ý nói.

Đường Phong hít một hơi thật sâu, tự nhủ chính mình không nên chấp nhặt cùng nàng. Việc ngày hôm nay đúng là mình không nên xía vào, nếu không phải mình nghe thấy tiếng kêu của Chung Lộ, cũng không đến mức gặp phải phiền toái như hiện tại. Nhưng việc đã đến nước này, có trốn tránh cũng không được.

Cố gắng ổn định lại tâm thần, đột nhiên Đường Phong ôm ngang eo nàng, đứng thẳng dậy.

Chung lộ cũng không phản kháng, chỉ là nghi hoặc nhìn hắn hỏi:

- Muốn làm cái gì?

- Mang ngươi đi chỗ tốt hơn!

Đường Phong cũng không giải thích nhiều, vận cương khí triển khai thân pháp, nhanh chóng phóng lên vách đá. Tại dưới Vân Hải Chi Nhai, cương khí không bị phong ấn, lấy thực lực hiện tại của Đường Phong muốn leo lên quá là dễ dàng. Tuy rằng càng lên cao gió càng mạnh, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến tốc độ của Đường Phong.

Không đến một nén nhang, Đường Phong liền mang theo Chung Lộ tới cửa sơn động dẫn vào Linh Mạch mới buông tiểu quỷ này ra. Chung Lộ cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhìn sơn động thật lớn thiếu chút nữa hoa mắt chóng mặt.

- Đây là địa phương nào vậy? Ngươi dẫn ta đến đây làm gì?

Đường Phong không thèm để ý đến nàng, một mình lầm lũi bước về phía trước, Chung Lộ một bên hô hoán một bên nhanh chóng chạy theo đuổi kịp Đường Phong.

Đi tới chỗ sâu nhất trong động, khi Chung Lộ nhìn thấy bạch hổ đang nằm im trên mặt đất, không khỏi lại càng hoảng sợ. Nhanh chóng chạy lui lại phía sau Đường Phong.

Đường Phong quay đầu trào phúng nói:

- Ngươi ngay cả chết còn không sợ, còn sợ nó làm chi?

- Ai...ai sợ?

Hai má Chung Lộ phụng phịu, lập tức đứng thẳng dậy, nhưng thân thể đang run rẩy đã bán đứng sợ hãi trong lòng nàng.

- Rống....

Đột nhiên Bạch Hổ rống giận một tiếng, sơn động lại trở nên run rẩy, cát đá rơi đầy đất.

Chung Lộ sợ hãi ôm chặt cánh tay Đường Phong, cả âm thanh đều mang theo tiếng khóc nức nở nói:

- Đừng bỏ ta lại, sao thứ này lớn như vậy?

Trong lúc đang nói chuyện, Đường Phong đã dẫn nàng đến trước phần mộ của Thượng tiền bối, xách cổ nàng như xách một con gà con từ phía sau, chỉ vào mộ Thượng tiền bối nói:

- Quỳ xuống!

- Làm gì?

Chung Lộ nghi ngờ nhìn Đường Phong.

- Bái sư!

Sắc mặt Đường Phong nghiêm túc.

- Bái sư cái gì?

- Người ở trong mộ là Thượng tiền bối.

Đường Phong mở miệng nói. Thượng tiền bối là ai, tự nhiên Chung Lộ cũng biết, lại nói ngày trước đánh nhau ở Đường gia bảo, nàng cũng ở đó, tự nhiên là thấy Thượng tiền bối mạnh mẽ. Chỉ bất quá trong lúc Chung gia bị tàn sát, nàng thấy tình thế không ổn, đã sớm chạy trốn, cho nên mới tránh được một kiếp kia. Nói tóm lại, nàng cũng không quan tâm đối với những thành viên Chung gia tử vong.

Để Chung Lộ bái Thượng tiền bối làm sư phụ, kế thừa thân phận người thủ linh, đây cũng là ý nghĩ đột nhiên của Đường Phong, bất quá ý nghĩ này xác thực có thể thực hiện.

Trước đây Thượng tiền bối nói ra rồi, người thủ linh phải chịu được sự khô khan tịch mịch trăm năm, tâm tính là quan trọng nhất, thực lực chỉ là thứ nhì.

Thái độ làm người của Chung Lộ ra sao, Đường Phong cũng lý giải đôi chút, hơn nữa thực lực của nàng cũng không tồi, so với việc chậm chạp tìm kiếm truyền nhân của người thủ linh, không thể nghi ngờ nàng là người thích hợp nhất.

Hiện tại Chung Lộ không có nhà để về, nếu nàng kế thừa thân phận người thủ linh, đây chính là nhà của nàng. Nếu như nàng đáp ứng, cũng có thể dễ dàng bỏ qua ý niệm muốn chết trong đầu.

Chung Lộ vừa nghe thấy đây là mộ Thượng tiền bối, liền không chút do dự, lập tức quỳ xuống, cung kính dập đầu ba cái. Vô luận là ai đều vô cùng kính phục đối với Thượng tiền bối, Chung Lộ cũng không ngoại lệ.

Đang chuẩn bị đứng dậy, Đường Phong lại ngăn cản nàng, nói cho nàng nghe hết thân phận, chức trách người thủ linh và những điều trước đây Thượng tiền bối đã nói qua, toàn bộ kể lại cho Chung Lộ.

Những điều bí mật này không ai biết, Chung Lộ nghe được liền say mê không thôi.

Nói xong, Đường Phong trịnh trọng hỏi thăm:

- Chung Lộ, hiện tại ngươi kế thừa y bát Thượng tiền bối, trở thành người thủ linh của Linh Mạch Chi Địa, ngươi có bằng lòng không?

Chung Lộ nghe xong liền lắc lắc đầu.

Đường Phong lảo đảo một bước, tí nữa thì tức phọt máu, phí công tốn sức nói nhiều như vậy.

- Vì sao lại không muốn?

Đường Phong hỏi.

- Không muốn chính là không muốn!

Chung Lộ trả lời đơn giản.

- Trở thành người thừa kế có thể tu luyện một quyển công pháp tuyệt thế, càng có thể trở thành chủ nhân của linh mạch!

Đường Phong lấy lợi ích để mê hoặc.

- Chuyện tốt như vậy sao ngươi lại không làm?

Chung Lộ giảo hoạt nhìn Đường Phong.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx