sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 808: Vị Tiền Bối Này! (hạ)

Tra đi tra đi, tra đến chết cũng không thể biết thiếu gia đến từ đâu đâu!

Đợi đến lúc lực lượng hồn phách của mình và Trang Tú Tú khôi phục, Đường Phong dẫn theo đám người bọn họ, đi bái phỏng Tiểu Trọng Môn tiếp.

Lão già sắc mặt hồng nhuận phơn phớt dẫn người chặn đường, dùng cái giá chết và tổn thương trăm người, cuối cùng mới khiến cho đám người Đường Phong thối lui.

Lần chiến đấu thứ hai, Đường Phong cùng Trang Tú Tú phát huy ra thực lực cao hơn một tầng, nhưng đám người kia vẫn không dám đến tìm Linh Khiếp Nhan phiền toái, phu thê Sở Hoài Thiên vẫn dây dưa không ngớt với lão già kia, những đệ tử bị giết của Tiểu Trọng Môn, tất cả đều là thủ bút của Đường Phong và Trang Tú Tú.

Thời điểm này tiến bộ hơn lần trước rất nhiều, nhất là Đường Phong, đánh suốt một canh giờ, lực lượng hồn phách mới suy yếu.

Sau khi trở lại khách điếm nghỉ ngơi, đợi sau khi khôi phục sẽ đi tìm Tiểu Trọng Môn tiếp, một tông môn mấy ngàn người cứ như thế trở thành nơi rèn luyện hồn phách của Đường Phong.

Nhưng hết lần này tới lần khác đối phương không thể làm gì được hắn.

Tiểu Trọng Môn gặp chuyện như thế không ít người vỗ tay khen hay, phương viên vài vạn dặm xung quanh đều là địa bàn của tông môn này, tuy không đến mức làm ác táng tận thiên lương, nhưng đệ tử của họ thường xuyên ỷ thế hiếp người, làm cho những người tu luyện kia đều nghẹn một bụng với người của Tiểu Trọng Môn, hiện tại thấy có người ra tay giáo huấn người của Tiểu Trọng Môn liền vui mừng khôn xiết.

Cuối cùng lão già sắc mặt hồng nhuận kia cũng biết được vì sao mà đám người Đường Phong lại đuổi tận giết tuyệt với người của Tiểu Trọng Môn như vậy, nguyên nhân mấu chốt là vì một câu của hài đồng chín tuổi.

Nhưng chuyện cho tới bây giờ, dù hắn có cúi đầu nhận lỗi cũng không có khả năng hòa giải, người chết không thể sống lại, hài tử của phu thê Sở Hoài Thiên đã chết, bọn họ chỉ muốn Tiểu Trọng Môn nợ máu phải trả bằng máu.

Sau ba lần bái phỏng, trên dưới Tiểu Trọng Môn thần hồn nát thần tính, mỗi người đều cảm thấy bất an, sợ bọn người Đường Phong lại xuất hiện. Nhưng môn chủ chỉ nói một câu, liền làm cho đệ tử Tiểu Trọng Môn an tâm.

Hai vị thái thượng trưởng lão đã xuất quan, hai người này đều là Linh giai cao thủ sống hơn trăm tuổi, có bọn họ ra mặt, đám tiểu tặc kia vẫn còn dám đến Tiểu Trọng Môn lần nữa sẽ chết tại chỗ.

Nửa tháng sau, thời điểm Đường Phong dẫn người đi tới Tiểu Trọng Môn lần thứ tư, phát hiện lúc này có cảm giác bất đồng.

Những lần trước hắn tới đây, Tiểu Trọng Môn có cảnh người ngã ngựa đổ, mỗi người chạy về báo nguy, giống như có mãnh thú và nước lũ đến. Nhưng lúc này, đám đệ tử Tiểu Trọng Môn khí định thần nhàn, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn bọn người Đường Phong, trên mặt không có hảo ý và rất căm thù, giống như bọn người Đường Phong đã bước vào bẫy rập.

- Có cổ quái!

Đường Phong phát giác có điểm không thích hợp, không khỏi nheo mắt lại.

- Có thêm hai tên Linh giai cao thủ!

Linh Khiếp Nhan chẳng thèm ngó tới nói, từ trong Tiểu Trọng Môn bước ra, nàng đã phát giác có hai cổ Linh giai khí tức.

- Thì ra là thế!

Đường Phong gật đầu.

- Hai người kia có thực lực thế nào.

- Không chịu nổi một kích!

Linh Khiếp Nhan bĩu môi nói.

Hai phu thê Sở Hoài Thiên ngạc nhiên nhìn Linh Khiếp Nhan, tuy bọn họ biết rõ nữ tử tóc bạc này thực lực rất cao, nhưng không nghĩ được nàng lại đánh về hai tên Linh giai cao thủ kia như vậy! Thực lực của nàng đã đạt tới trình độ nào?

- Nên chấm dứt!

Đường Phong mở miệng nói, hắn đã sớm nghe được trong miệng Sở Hoài Thiên nói, trong Tiểu Trọng Môn có che dấu hai tên thái thượng trưởng lão, hiện tại đã xuất hiện, cũng nên chấm dứt khoảng thời gian giày vò này rồi.

Lão già sắc mặt hông nhuận kia vẫn như cũ đứng ở phía trước, trên mặt ẩn chứa vẻ đắc ý và lạnh lùng đánh giá đám người Đường Phong, trên miệng nói:

- Bọn tiểu tặc, đám giết người của tông môn ta, cho rằng trong thiên hạ không có người có thể đối phó các ngươi sao? Hôm nay lão phu sẽ cho các ngươi có đi mà không về! Cung nghênh hai vị thái thượng trưởng lão!

Vừa dứt lời, sau lưng của hắn tự động nhượng xuất ra một lối đi, hai lão già tóc bạc chậm rãi bước ra, mặt trầm ổn, mỗi một bước, khí thế trên người liền nồng đậm một phần, hai cổ khí thế này khống chế rất tốt, không uy hiếp đệ tử Tiểu Trọng Môn, mà uy hiếp về phía đám người Đường Phong.

Lòng bàn tay phu thê Sở Hoài Thiên đổ mồ hôi lạnh, bọn chưa chuẩn bị tâm lý đối chiến với Linh giai cao thủ.

Thân hình Linh Khiếp Nhan lóe lên, ngăn trước mặt bọn người Đường Phong, mắt phượng nhìn về phía trước, khuôn mặt lãnh diễm không biểu tình. Cổ khí thế Linh giai trùng kích tới, chưa tới trước mặt của nàng liền tan rã.

Hai tên thái thượng trưỡng lão đứng trước mặt lão già sắc mặt hồng nhuận, cùng đánh giá Linh Khiếp Nhan, cũng không nói chuyện, chỉ phóng thích uy áp.

Thời điểm bọn người Đường Phong tới Tiểu Trọng Môn giương oai thì bọn họ đã nhận được tin tức, nhưng lúc đó đang khẩn yếu quan đầu, không thể xuất quan, nếu không nhất định kiếm củi ba năm thiêu một giờ, rơi vào đường cùng, hai người chỉ có thể phân phó lão già sắc mặt hồng nhuận tận tực ngăn trở, mãi cho đến ngày hôm qua mới xuất quan.

Bọn họ bế quan đã hơn một năm, thực lực tăng tiến không ít, biết được đến đám người tới Tiểu Trọng Môn nháo sự có Linh giai cao thủ, hơn nữa tuổi còn rất trẻ, cho nên muốn ra oai phủ đầu, làm cho nàng biết nếu động thủ trên đầu thái tuế sẽ có hậu quả gì.

Tuổi trẻ, nói cách khác thời gian tu luyện không dài, dù tu luyện đến cảnh giới Linh giai, cũng dễ đối phó.

Nhưng hai người này lập tức biết mình đã sai rồi. Nữ tử tóc bạc này nhìn không lớn tuổi lắm, nhưng lại rắn chắc như một khối thiết bản.

Mặc cho hai người bọn họ thúc dục khí thế như thế nào, đối phương vẫn không chút sứt mẻ, mà khí thế của hai người, giống như đá chìm đáy biển, một chút tác dụng cũng không có.

Không có khả năng! Nữ tử còn trẻ như thế, chỉ hơn hai mươi tuổi, dù tư chất xuất chúng, công lực cũng không tinh thuần đến mức này.

Không tin, hai người càng phát ra khí thế hung mãnh hơn, lần này đến cả đệ tử Tiểu Trọng Môn cũng không chịu nổi, nhao nhao lui về phía sau, sợ bị ảnh hướng đến.

Trong tầm mắt, không khí bị vặn vẹo mà mắt thường có thể thấy được, từng đợt uy áp trùng kích về phía Linh Khiếp Nhan. Mà nhìn qua thân thể nhỏ bé yếu ớt của Linh Khiếp Nhan, giống như bàn thạch kiên định, tầng tầng lớp lớp chấn động tiến tới khoảng cách ba trượng trước mặt nàng liền biến mất, không ảnh hưởng đến nàng mảy may.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx