sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 965: Hắc Phượng Bị Thương. (hạ)

Hỏa Phượng ngạc nhiên nói:

- Ồ, tiểu tử, sao ngươi lại nhìn ta như vậy?

- Phu nhân, ngươi muốn gì?

Đường Phong nghiến răng nghiến lợi, hỏi.

- Tu luyện chán quá, tìm người giúp ta luyện chiêu, hiện tại chỉ có ngươi là nhàn rỗi, bổn phu nhân đến tìm ngươi.

Hỏa Phượng nhìn Đường Phong, lại nhìn đồ vật trong tay của hắn, lập tức phát giác, xem ra mình không cẩn thận phá công việc của hắn, nhìn thần sắc của hắn, chắc là đã không thành công rồi.

Tuy trong lòng áy náy, nhưng Hỏa Phượng không biết xấu hổ, giả vờ như không biết.

Đường Phong gật đầu, từ từ đứng dậy:

- So chiêu đúng không, được, ta với phu nhân so chiêu.

Những lời này đằng đằng sát khí, Hỏa Phượng càng chột dạ.

Bên ngoài Dược Thần Tông, Đường Phong và Hỏa Phượng đại chiến một phen, bị hung hăng chà đạp. Tuy hiện giờ Đường Phong tấn chức Linh giai hạ phẩm, nhưng hắn không sử dụng Thần binh Ngự Thần, hắn dùng thực lực của riêng mình, cho nên không đánh lại Hỏa Phượng.

Đường Phong bị dọn dẹp, Hỏa Phượng cũng không được tốt lắm.

Căm tức Hỏa Phượng phá hủy tâm huyết của mình, Đường Phong ra tay không chút cố kỵ, tập kích ngực, ra tay âm hiểm, bản thân chịu đòn, đánh tới cuối cùng, mặt phu nhân hồng lên.

Cổ ác khí trong lòng tan biến, Đường Phong trở về trong sân viện của mình, dọn dẹp tài liệu một chút, chạy vào trong phòng, cảm thấy có chút lo lắng, viết chữ dán lên cửa, trên đó viết rằng: bế quan, không có việc gì đừng làm phiền!

Lúc này có người nào tới quấy rầy hắn được sao?

Vận công khôi phục cương khí, lúc này mới bắt tay vào chế tác Khổng Tước Linh.

Có kinh nghiệm sắp thành công lần đầu tiên, hiện tại Đường Phong chế tác càng thuận buồm xuôi gió, trước sau chỉ hai canh giờ, đã sắp khắc trận pháp thành công.

Hô hấp tim đập vô cùng bình tĩnh, Đường Phong cảm thấy sắp hoàn thành trận pháp trong Khổng Tước Linh.

Chín thành, chín thành năm, chín thành chín...

Chỉ còn kém một đạo cuối cùng.

Đột nhiên có một tiếng Phượng gáy thê lương từ bên ngoài truyền tới, tâm can Đường Phong nhảy lên, động tác cứng ngắc, kinh ngạc nhìn Khổng Tước Linh sắp hoàn thành trong tay, suýt nữa hắn thổ huyết.

Tại sao lại như vậy? Mỗi lần đến thời khắc cuối cùng, luôn bị quấy rầy.

Lại một tiếng Phượng gáy truyền tới, hơn nữa còn rất thê lương.

Đường Phong xoay mình đứng lên, vội vàng chạy ra ngoài. Tiếng Phượng gáy này là của Hắc Phượng, trước sau đã gáy hai lần gấp rút như thế, chắc chắn là bị thương.

Bây giờ thực lực của Hắc Phượng không thấp, hơn nữa hình thể cũng không nhỏ, không thích hợp giữ bên cạnh, cho nên Đường Phong không quản nó, cho nó bay tới bay lui bên ngoài, tâm thần của mình và nó tương thông, thời điểm cần sẽ triệu hoán nó đến là được.

Nhưng không nghĩ tới Hắc Phượng lại bị thương.

Vốn Đường Phong cho rằng Hắc Phượng gặp phải linh thú cường đại, tranh đấu bị thiệt, bởi vì linh thú trong Bạch Đế Bí Cảnh không ít, linh thú Thất giai Bát giai không chỗ nào không có.

Nhưng làm cho Đường Phong muốn mắng chửi, thời điểm khi xông ra khỏi Dược Thần Tông phát hiện có chút không đúng.

Chẳng những tiếng Phượng gáy hấp dẫn Đường Phong, mà tất cả đệ tử Bạch Đế thành đều chạy ra, Đường Phong đi tới, nhìn thấy đám đệ tử Bạch Đế thành đang đứng trước Dược Thần Tông, chỉ trỏ về hướng đông bắc.

Đó là hướng của Hắc Phượng, nhưng ở sau lưng Hắc Phượng, có một đám người theo sát, Đường Phong liếc mắt nhìn qua, phát hiện những người này cũng phải hơn bốn năm mươi người, hơn nữa những người này đang đuổi theo Hắc Phượng không bỏ, các loại kiếm khí đao mang chưởng phong bóng roi đều nện lên Hắc Phượng.

Nếu không phải Hắc Phượng nhạy bén, biết trốn tránh những công kích này, bằng không đã bị đánh hạ.

Thần sắc Đường Phong ngưng trọng, những người đuổi theo sau lưng Hắc Phượng hiển nhiên không phải là linh thú hóa hình. Trong Bạch Đế Bí Cảnh không có nhiều như vậy, hơn nữa bọn chúng không có khả năng kết bè kết đội cùng hành động.

Vậy những người này xuất hiện từ đâu? Nơi này là Bạch Đế Bí Cảnh a, không phải Linh Mạch Chi Địa bình thường, trừ Bạch Đế Ấn có thể mở ra, không còn cách nào mở nó ra nữa cả.

Lúc đang nghi hoặc, Hắc Phượng đã vọt tới trước mặt Đường Phong, hai cánh mở ra đáp xuống, trốn sau lưng Đường Phong, trong miệng kêu to không thôi, giống như đang tố cáo mình bị ủy khuất thế nào, bảo Đường Phong làm chủ cho nó.

Đường Phong híp mắt, đằng đằng sát khí ngăn ở trước Dược Thần Tông.

Hắc Phượng bị thương, tuyệt đối là do những người này công kích, gián tiếp quấy rầy mình chế tác Khổng Tước Linh, Đường Phong không nhịn được nữa.

Những người đang đuổi theo Hắc Phượng cũng phát hiện tình huống ở Dược Thần Tông, dừng lên trên không trung, nghi hoặc nhìn qua.

Đường Phong nhận thấy những người này không phải là cùng một phe, mà phân thành hai nhóm, riêng phần mình chiếm ở một bên, có chút hương vị giằng co.

- Ai dám khi dễ sủng vật của bổn thiếu gia, nhanh chóng lăn xuống đây nhận cái chết!

Đường Phong căm tức, không muốn khách khí với những người này.

Lời kia vừa thốt ra, hai đội ngũ đều giật mình, hiển nhiên không nghĩ tới thượng cổ linh thú lại có chủ nhân. Đột nhiên một cô gái ở bên trái, hai mắt nhìn Đường Phong mở miệng nói:

- Đường công tử?

- Ân?

Đường Phong nhìn về nơi phát ra âm thanh, lập tức há hốc mồm.

Nữ nhân này không phải người khác, chính là hộ pháp Thiên Thánh Cung Tô Luyến Thủy! Mà ở bên cạnh nàng, tất cả đều là những gương mặt quen thuộc, những người này chính là đệ tử Thiên Thánh Cung.

- Ta nói là ai, nguyên lai là tên nghiệt súc này! Lão phu tìm kiếm ngươi bao lâu nay, không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở nơi này.

Một âm thanh từ bên phải truyền ra, ngữ khí bất thiện.

Đường Phong quay đầu nhìn lại, càng kinh ngạc.

Bên này cũng là người quen, Lý Thiên Cừu của Huyết Vụ Thành, còn có Hứa Cửu Châu.

Đuổi theo đánh Hắc Phượng, lại là người của Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành! Trong nháy mắt Đường Phong cảm thấy chuyện này có điểm không thích hợp.

Nơi này là Bạch Đế Bí Cảnh, nếu chỉ có một hai người không cẩn thận xông vào, còn có thể giải thích là trùng hợp, nhưng bốn năm mươi người cùng tiến vào thì nên gọi là gì?

Chẳng lẽ cửa vào đã không cần Bạch Đế Ấn để mở, cho nên ai cũng có thể xâm nhập vào trong Bạch Đế Bí Cảnh?

Đường Phong không hiển nguyên nhân trong đó, nhưng nhất định Tô Luyến Thủy biết rõ, chỉ cần hỏi nàng là sẽ rõ thôi.

Đáng tiếc Lý Thiên Cừu không có ý định cho Đường Phong cơ hội mở miệng hỏi, lần trước hắn ở Đào Nguyên ăn thiệt thòi lớn, thủ hạ đệ tử tử vong vô số, cho dù Đường Phong có hóa thành tro hắn cũng nhận ra.

Hiện tại cừu nhân gặp mặt, liền đỏ mắt, trong lòng chỉ nghĩ phải giết chết Đường Phong rửa sạch hổ thẹn trước kia.

- Tô cô nương, ân oán của ta và ngươi tính toán sau, đợi lão phu lấy mạng tiểu tử này trước. Lần trước ở Đào Nguyên, hắn đã cho ta và ngươi một phần đại lễ, cũng được coi là cừu nhân của ngươi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx