sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1014: Một Đường Hướng Bắc (hạ)

Trải qua gần hai tháng chinh chiến, các vũ khí trên tay dược thi đều được thay đổi liên tục, một nhóm rồi lại một nhóm khác, giết người quá nhiều cho nên dù là dược thi thì trên người cũng ngưng kết mùi vị tử vong nồng nặc.

Tại chỗ giao tiếp của Linh Mạch Chi Địa cùng thế giới bên ngoài chính là Vạn Ma Quật! Từ hồi Đường Phong còn tiến nhập vào trong Vạn Ma Quật tu luyện thì nơi đây là một địa phương tu luyện cực tốt, chẳng qua khi phong ấn của thiên địa bị phá thì Vạn Ma Quật thành cầu nối giữa hai thế giới.

Nhưng mà lúc này Vạn Ma Quật đã bị san bằng thành đất phẳng, hai thế giới cuối cùng cũng giao hòa với nhau tuy hai mà một.

Trước đây Trang gia có thực lực không tồi nhưng khi các thế lực bên ngoài tới thì lại quá yếu, tuy rằng các đại gia tộc biết không thể chiến thắng được những thế lực bên ngoài tới nhưng vẫn như cũ không hề đầu hàng, dưới sự lãnh đạo của Trang gia thì tất cả những người còn sống sót đều chạy trốn tới Bố gia trang, cuối cùng nơi đây là điểm vững vàng nhất tại chỗ loạn lạc này.

Chí ít từ khi Đường Phong đánh một đường tới đây còn chưa nghe nói Bố gia trang bị thế lực bên ngoài nắm trong tay.

Lúc này, nguyên bản trang viên của Trang gia đã bị vô số người chiếm lấy, những người này số lượng hằng hà, cao thủ Linh Giai cũng liên miên bất tận, những người này đều trốn hắc y nhân mà tới đây.

Bọn họ vốn định trở lại tông môn của chính mình nhưng mà khi tới đây thì phát hiện có rất nhiều người tụ tập liền ở lại luôn, cùng chung sức lập đại kế chống lại hắc y nhân! Vì vậy đám người ở đây giống như quả cầu tuyết đang lăn, càng ngày càng lớn.

Đề nghị kết minh trước đây bị chê cười nhưng mà giờ khắc này hắc y nhân ở khắp nơi đuổi giết thì chỗ này nghiễm nhiên thành cứ điểm cuối cùng của liên minh.

Nếu như thế này còn không thể chống lại được sự tập kích của đám hắc y nhân kia thì các thế lực bên ngoài đừng có mơ tưởng tới khống chế Linh Mạch Chi Địa nữa, điều này đối với bọn họ mà nói không thể nghi ngờ là một loại sỉ nhục rất lớn!

Người từ bên ngoài tới có sự kiêu ngạo của bên ngoài, Linh Mạch Chi Địa làm sao có thể kiêu ngạo như vậy?

Lúc này ở trong đại sảnh của Trang gia, hơn mười thế lực hội tụ tại, tràng diện ầm ỹ không gì sánh được, ồn áo nhao nhao giống như cái chợ bán thức ăn, có những người đều là thực lực Linh Giai nhưng căn bản không phát ra chút phong phạm của cao thủ nào, ai nấy đều đỏ mặt tía tai tranh luận cùng người khác không ngớt, nước bọt bay tung tóe, chỉ thiếu mỗi rút binh khí ra khai chiến mà thôi. Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ còn đang cãi nhau để xem ai nên làm đầu lĩnh của cái liên minh này.

Hơn mười thế lực kết minh lại, dù sao cũng phải có một người ra lệnh mới được, nhưng mà ở chỗ này chọn người lại không có biện pháp để mọi người đồng nhất ý kiến. Ai cũng đều nói gia tộc của mình cường đại, không ai muốn nghe theo hiệu lệnh của người khác, mọi người ở đây tranh cãi đã qua vài ngày rồi mà vẫn chưa hề có một cái kết quả nào.

Cho đến lúc này, Tư Đồ thế gia mà bọn họ hoài niệm vẫn chưa có ai tới.

Nếu như còn có người của Tư Đồ thế gia ỏ đây, lấy uy vọng cùng nội tình của Tư Đồ thế gia tuyệt đối có tư cách làm đầu lĩnh. Nhưng mà ở trong bốn thế lực lớn thì chỉ có Tư Đồ thế gia mới đi tới Linh Mạch Chi Địa, ba thế gia khác căn bản không có động tĩnh gi cả.

Nghĩ cũng lạ, Linh Mạch Chi Địa chính là một khối thịt béo đối với mọi người, có thật là ba thế lực kia không hề có ai có ý định nhòm ngó địa phương này sao….

Trong lúc còn đang tranh cãi ầm ỹ, một lão giả râu tóc bạc trắng nói:

- Nửa tháng trước lão phu thấy được Liễu Như Yên cô nương của Trảm Hồn Tông, không biết nàng còn có ở đây không, nếu như nàng còn thì có thể mời nàng tới nơi này..

Lão già vừa nói xong, nhất thời tất cả mọi người đều an tĩnh lại, có người nghi vấn hỏi:

- Trảm Hồn tông cũng có người tới sao? Tại sao chưa ai từng ai nghe tới?

- Lại nói tiếp, ta cũng chư từng thấy qua Liễu cô nương, có lẽ là nàng một mình đi tới đây, cũng không hề có các tùy tùng khác.

Trảm Hồn tông, đó là một trong bốn thế lực lớn, so với Tư Đồ thế gia còn mạnh hơn nhiều, Liễu Như Yên của Trảm Hồn Tông lại là cao thủ Linh Giai thượng phẩm. Nếu như nàng ở chỗ này mà nói thì tất cả những việc cãi vã nãy giờ của những người này cũng sẽ hạ xuống, chỉ đáng tiếc là người của bốn thế lực lớn khác cũng không phải là dễ tiếp xúc, không ai cũng không có biện pháp tìm kiếm.

Trong lúc tất cả còn đang trầm mặc, ở bên ngoài đột nhiên có một người lảo đảo xông vào, thấp giọng nói mấy câu làm làm lão giả kia nhất thay đổi sắc mặt.

Mọi người còn chưa kịp hỏi đã xảy ra chuyện gì, thì lại càng có nhiều người xông vào hơn nói nhỏ vào tai trưởng lão chấp sự của môn phái mình, một lát sau sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.

Trong lúc những người này còn đang cãi nhau không ngớt về việc tìm ra đầu lĩnh mới thì đám hắc y nhân thần bí đã đánh tới đây.

Hắc y nhân cường đại không phải hoải nghi, đó là tồn tại mà ngay cả Tư Đồ thế gia cũng không thể chống đối. Cho nên nghe được tin tức này có không ít các gia tộc sinh ra ý thối lui trong lòng.

Sau khi trải qua một hồi hoảng hốt lo sợ thì có một người đứng dậy lộ vẻ lúng túng nói:

- Tông chủ tệ tông có lệnh, bảo Trương mỗ mang theo các đệ tử trở lại tông, có chuyện quan trọng cần phải thương lượng, Trương mỗ cáo từ trước.

Lời vừa dứt, người này vụt chạy ra ngoài như bị lửa đốt đằng sau.

- A nha, lão gia tử trong nhà muốn ta trở về thành thân ngay lập tức, không thể lỡ được, hẹn gặp lại các vị sau!

- Cái gì? Đám súc sinh Huyền Âm Môn cũng dám đánh lén lúc lão phu không ở trong tông môn? Ai cho bọn chúng đảm lược tày trời như thế? Lão phu phải trở về dạy dỗ chúng nó một phen!

- Thật ngại quá, vết thương cũ lại bị tái phát, Thái mỗ xin phép về trong tông môn chữa trị.

Trong nhất thời tràng diện lại náo nhiệt lên lần thứ hai, phảng phất như đủ các mọi chuyện phiền toái đều đột nhiên phủ lên thân nhân của các thế lực, đủ loại chứng cớ được đưa ra ngoài, ai không có cũng nặn ra được một cái để đi ra, một người rồi lại một người ly khai sảnh đường liên tục.

Mặc dù không ít người có ánh mắt khinh bỉ với những người lâm trận bỏ chạy, nhưng mà khi đến bờ vực sinh tử rồi thì còn ai quan tâm tới những ánh mắt này nữa? Đám hắc y nhân đã giết tới đây rồi, nếu như còn không đi ngay lập tức thì chỉ sợ vĩnh viễn cũng không còn cơ hội nữa.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx