sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1021: Còn Có Một Người (thượng)

- Mời đồng tử tiếp ta thêm một chiêu nữa!

Đường Phong hiểu rất rõ Thọ Đồng Tử sẽ đuổi tận giết tuyệt chính mình, cho dù hắn đã nỏ mạnh hết đã cũng tuyệt đối không được ngồi chờ chết.

Thọ Đồng Tử lạnh lùng nói:

- Chiêu thức tương tự vô dụng đối với ta!

Lời nói còn chưa hết hắn lại hồ nghi nói tiếp:

- Lẽ nào ngươi còn chiêu thức mạnh hơn so với một kiếm vừa rồi?

- Đồng tử nói không sai, hãy thử xem chiêu này thế nào?

Đường Phong tung ra ba thanh phi đao, cương khí tuôn ra khống chế ba thanh phi đao này lẳng lặng phiêu phù trước mặt Đường Phong.

Đường Phong chuẩn bị liều mạng! Ngự Thần nhất kích cho tới giờ cũng chỉ có thể bắn ra một thanh phi đao, nhưng mà đối mặt với Thọ Đồng Tử hắn cũng không dám chắc chỉ một lần có thể giết chết được đối phương, mà ba thanh phi đao này, là cố gắng cuối cùng của Đường Phong.

Trước động tác của Đường Phong, Thọ Đồng Tử cũng không hề ngăn cản, thậm chí ý đồ công kích cũng không hề có, chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn Đường Phong với vẻ mặt hăng hái, chờ đợi Đường Phong ra chiêu.

Nói hắn kiêu căng cũng tốt, nói hắn cuồng vọng cũng được, nói chung hắn có thực lực này.

Đường Phong hít sâu vào một hơi, cố gắn để thân thể mình bình tĩnh lại, nhưng mà thần binh Ngự Thần ở trong đan điền lại xao động không ngớt. Tâm thần nhập vào trong đan điền, chậm rãi tương giao với Ngự Thần đang xao động ở trong, chậm rãi dung hợp với nhau.

Một thanh âm thanh thúy dễ nghe không có chút tạp âm truyền ra từ bên trong cơ thể Đường Phong, cùng với thanh âm này xuất hiện thì Thọ Đồng Tử cũng cau mày, con ngươi hắn mạnh mẽ phóng xuất ra một đoàn quang mang hưng phấn.

Đường Phong trong mắt hắn đã thay đổi triệt để, phảng phất như không còn là con người nữa, mà chính là một cây cung, một thanh trường cung đang được kéo căng ra. Gân làm dây, cột sống cong lại làm thân cung, trong thân thể có một cỗ uy thế hủy diệt thiên địa, đủ cho bất kỳ kẻ nào cũng không dám khinh thường.

Thọ Đồng Tử hừ nhẹ một tiếng, khí tức cuồng bạo chết chóc bắt đầu lan tràn ra, một tầng quang mang huyết hồng chợt lóe quanh người. Từ khi đánh với Đường Phong đến giờ, thủy chung hắn chỉ lấy cường công là chính, cho dù đối mặt với Vô Cấp Kinh Mang Kiếm cũng không hề phòng ngự qua, nhưng lúc này hắn lại vận khởi cương khí hộ thân của mình.

Một tầng cương khí hộ thân này quỷ dị phách lệ vô cùng, một màu đỏ tươi đẹp đẽ bao phủ toàn thân Thọ Đồng Tử khiến cho hắn giống một huyết nhân.

Tiếng động do dây cung kéo căng vẫn không hề đình chỉ, trong sát na âm thanh nhức tai khiến tâm thần con người bị nhiễu loạn được phát ra, cùng lúc đó Thọ Đồng Tử cũng vận khởi cương khí hộ thân, ba thanh phi đao trước người Đường Phong chợt bắn nhanh ra ngoài.

Ba thanh phi đao này bày thành một thế trận hình tam giác phong kín đường lui của Thọ Đồng Tử, trong chớp mắt liền bắn tới trước mặt hắn.

Hai chân Thọ Đồng Tử giậm xuống đất. Thân thể nhỏ bé giống như bàn thạch đứng yên tại chỗ, hai quyền hung mãnh chém ra, mang theo khí thế khai thiên tích địa đánh tới ba thanh phi đao.

Quyền đầu của hắn không hề nhanh nhưng quyền thế lại nặng không gì sánh được, sau khi vừa huy động thì không gian xung quanh như bị phá tan, nắm đấm của hắn đấm thẳng vào một thanh phi đao, Thọ Đồng Tử không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, cương khí hộ thân màu đỏ tươi đột nhiên dãn ra rung động kịch liệt.

Một kích Ngự Thần, cho dù là nhân vật như Thọ Đồng Tử cũng có chút ăn không tiêu, nhưng mà hắn lại đỡ được thanh phi đao đầu tiên, quyền phong hung mãnh chấn chuôi phi đao sánh ngang với thiên binh này thành bột mịn.

Ngã ngửa người về phía sau, Thọ Đồng Tử lui lại về một bước, giảm đi lực đạo còn thừa mà thân thể phải nhận, mặt khác lại tung ra một quyền nữa, đập mạnh lên thanh phi đao tiếp theo đang bắn tới trước ngực hắn.

Thanh phi đao thứ hai cũng bị quả đấm đánh thành bột mịn, Thọ Đồng Tử lại lui về phía sau một bước, chẳng qua sau hai lần công kích của Ngự Thần thì cương khí hộ thân trên người Thọ Đồng Tử đã cực kỳ hỗn loạn, mắt thấy sẽ bị vỡ tan bất kỳ lúc nào.

Hắn còn muốn phá tan thanh phi đao thứ ba, nhưng mà cho dù lấy tốc độ của hắn cũng có chút không kịp, ba thanh phi đao đồng thời bắn ra, hắn giỏi hơn người khác ở chỗ trong nháy mắt phá được hai thanh, đây là điều mà người thường không thể làm được.

Bất đắc dĩ Thọ Đồng Tử chỉ còn cách nghiêng người, thanh phi đao thứ ba bắn lệch qua gương mặt hắn đúng một ly ra ngoài.

Cùng lúc thoát được ba thanh phi đao, hai tay của Thọ Đồng Tử nắm lại, ánh mắt hắn nhìn về phía Đường Phong đang ở xa kia không nhịn được run run một chút.

Uy của thần binh không phải là sức người có thể chống lại được, Thọ Đồng Tử dùng nắm đấm chống đỡ được hai kích của Ngự Thần nhìn qua cường hãn vô cùng nhưng thực chất hắn cũng phải thừa nhận áp lực cực lớn.

Cho dù là thế Đường Phong cũng phải bội phục người này. Trong đám Linh Giai thượng phẩm có lẽ cũng chỉ có Thọ Đồng Tử này mới tài năng đến trình độ như thế, những người khác ngay cả Tần Thả Ca hay Huyết Thiên Hà nhiều lắm cũng chỉ có thể chống đỡ chính diện một lần Ngự Thần kích mà thôi.

- Ngươi không còn cơ hội nữa!

Thọ Đồng Tử đạm nhiên nhìn Đường Phong, giống như là nhìn một người đã chết không có một chút cảm xúc nào.

- Đồng tử nói lời này không cảm thấy quá sớm sao?

Nét mặt Đường Phong mang theo một tia mỉm cười quỷ dị, khí chất lúc này của hắn làm người khác nghĩ không ra.

Thọ Đồng Tử hồ nghi đánh giá Đường Phong một hồi, sau một lúc vẫn không giải thích được thì sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, vội vội vàng vàng xoay người lại. Nắm tay hắn chưa kịp có động tác thì một đạo kình khí đã bắn tới người hắn từ phía sau, nguyên bản cương khí hộ thân của Thọ Đồng Tử đang bất ổn do thừa nhận một kích lúc nãy của Đường Phong bị tiêu tan thành mây khói trong nháy mắt, không chỉ như vậy mà còn có một đoàn máu tươi phun ra từ trên người hắn.

Ở bên hông của Thọ Đồng Tử, ngón tay hắn chặn máu tươi đang phun ra, hắn không tin tưởng được nhìn Đường Phong, hiển nhiên không hiểu tại sao một kích này có thể tổn thương tới mình.

Thọ Đồng Tử nghi hoặc không giải thích được, Đường Phong cũng hận nghiến răng nghiến lợi, vị sát thần của Thiên Cốc trước mắt này phản ứng quá nhanh, trong ba thanh phi đao mà Ngự Thần bắn ra có một thanh bị mình gia trì kình lực xoay về, chính bởi vì mình sự dụng thủ pháp ám khí của Đường Môn, thanh phi đao này sau khi bắn ra ngoài lại quay trở lại. Trong ba thanh phi đao bắn ra hai thanh phía trước chỉ là ngụy trang mà thôi, chỉ có một thanh cuối cùng mới là sát chiêu chân chính của Đường Phong.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx