sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1025: Vạn Niên Linh Nhũ Trì (thượng)

Chẳng qua cướp đoạt đồ đệ ngay trên đầu mình, chuyện này quá mức vô căn cứ! Lẽ nào nữ nhân kia không hề hỏi qua một câu rằng Tiểu Điệp đã có sư môn hay không sao?

- Đường huynh, hiện giờ Tiểu Điệp cũng không biết bị nàng mang tới nơi nào, nhưng mà ta chưa bao giờ nghe tới nữ nhân này, chỉ sợ là người bên ngoài vào, xin Đường huynh vì Chu Gia mà tìm kiếm một phen, chí ít để cho Chu Gia biết được nơi hạ lạc của Chu Tiểu Điệp, điều này khiến cho lão gia tử bệnh nặng thiếu chút nữa không dậy nổi.

Hai mắt Chu Chính đẫm lệ.

- Yên tâm, ta sẽ đi tìm nàng.

Đường Phong nhìn cái bọc trên tay mình một chút, thần sắc không khỏi khẽ động, ánh mắt hắn rơi vào trên đồ án của cái bọc này, không khỏi tính toán trong đầu.

- Chu huynh, ngươi mang mấy thứ này về đi, hiện giờ khẳng định Tiểu Điệp rất an toàn, các ngươi không cần lo lắng.

Đường Phong lấy cái bọc nhét lại vào trong tay Chu Chính.

Chu Chính đẩy lại nói:

- Chu Gia không nên có mấy thứ này, đành phải làm phiền Đường công tử khi tìm được Tiểu Điệp thì trả vật quy nguyên chủ.

- Cũng tốt.

Đường Phong gật đầu.

- Việc này phải nhờ Đường công tử nói hộ rồi.

- Trở về nói cho lão gia tử, để cho lão gia tử yên tâm, cũng đừng nói quá lên điều gì, tuổi lão gia tử đã lớn, tâm bình khí hòa mới tốt.

Đường Phong căn dặn một tiếng.

Chu Chính cười khổ nói:

- Ta sẽ chuyển lời lại.

Chu Chính cũng không hề nán lại nữa, hôm nay hắn đến đây chỉ để báo tin và nhờ Đường Phong hỗ trợ, hiên giờ công việc cũng đã xong, Đường Phong cũng không hề buông tay mặc kệ, tự nhiên Chu Chính muốn chạy về Chu Gia báo tin cho lão gia tử.

Cất bước theo sau Chu Chính, Đường Phong giở lại cái bọc kia ở trên tay, nhìn đồ án phía trên có hình một vòng tròn giống như cái đầu lâu khô và hình mây đen, khẽ thở dài một tiếng. Nếu như chính mình đoán không sai thì thứ đồ án này không phải của một cá nhân mà là ký hiệu đặc biệt của một tông môn nào đó, mà người này vừa ra tay đã là ba khối linh thạch cao cấp và bí tịch võ điển cao cấp, chắc chắn người này cho dù là thế giới bên ngoài hay ở trong Linh Mạch Chi Địa hoặc bất kỳ tông môn nào cũng không có khả năng không có tiếng tăm gì, kể từ đó phạm vi mình tìm kiếm Chu Tiểu Điệp cũng sẽ thu nhỏ lại rất nhiều, ít nhất cũng không chạy loạn khắp nơi.

Thu đồ đệ không phải chuyện xấu nhưng mà người này không phân biệt trắng đen liền bắt Chu Tiểu Điệp đi, điều này khiến cho Đường Phong thực sự tức giận, tuy rằng năm xưa hắn cũng phải lừa gạt mãi mới đắc thủ được Chu Tiểu Điệp, nhưng ít nhất cũng dùng sách lược, làm sao có thể lỗ mãng như vậy?

Cho dù thế nào đi chăng nữa, đoạt đi đồ đệ của chính mình là chuyện không thể nào tha thứ được!

Chẳng qua Đường Phong không vội vã đi kiếm Chu Tiểu Điệp, nếu như đã biết được sinh mệnh của nàng không có gì nguy hiểm thì tự nhiên không cần quá mức lo lắng, hiện giờ cái Đường Phong muốn làm nhất chính là đi tới thế giới bên ngoài, cố gắng tìm cho được Vạn Niên Linh Nhũ để thay nha đầu Linh Khiếp Nhan trọng tố thân thể, giải quyết được tâm nguyện còn khúc mắc ở trong lòng nàng.

Đường Phong còn nhớ rõ trước đây khi đi từ Trang gia vào bên trong Vạn Ma Quật gặp phải một thành trì có tên là Bái Nguyệt Thành, lúc đó gặp được hai phu thê Sở Hoài Thiên và Tô Túy Nguyệt, chính là vì giúp bọn họ báo thù rửa hận nên hai phu thê này mới mang tin tức về Vạn Niên Linh Nhũ báo cho Đường Phong biết.

Mà địa điểm có Vạn Niên Linh Nhũ đó là tại một con sông lớn cách Bái Nguyệt Thành khoảng bảy tám trăm dặm.

Tuy rằng bản thân Đường Phong có chút nhớ không rõ nhưng mà Linh Khiếp Nhan thì chắc chắn rõ ràng, việc này can hệ đến chuyện thân thể của nàng có thể trọng tố được hay không, làm sao nàng không quan tâm được?

Ly khai Trang gia bước vào thế giới bên ngoài, theo sự chỉ đường của Linh Khiếp Nhan Đường Phong chỉ tốn không tới một ngày đêm đã tìm kiếm được con sông lớn rộng hơn sau mươi trượng chảy cực kỳ xiết.

- Nha đầu nàng xác định chính là chỗ này?

Đường Phong đứng ở bên bờ sông, nhìn sóng nước đập ầm ầm vào ven bờ, mở miệng hỏi.

- Ừm.

Thanh âm thanh thúy của Linh Khiếp Nhan vang lên.

- Khẩn trương không?

- Ừm.

- Có thật không?

- Ừm.

- Nàng không nên cứ ừm ừm liên tục nha, nghe cảm giác rất kỳ quặc…

- Ừm

Đường Phong có thể cảm nhận được rõ ràng tâm tình của Linh Khiếp Nhan trốn ở cương tâm đang rung động kịch liệt, chuyện này cũng có thể lý giải, thần hồn nha đầu này bị chia làm năm phần, rơi lung tung ở các nơi khác không biết bao nhiêu năm, hiện giờ vất vả lắm mới dung hợp lại được với nhau một lần nữa, cuối cùng cũng thành một thần hồn hoàn chỉnh, rồi lại nhờ vào cơ duyên xảo hợp mà tìm kiếm được các loại thiên tài địa bảo để trọng tố lại thân thể. Lúc này phong ấn thiên địa bị đánh vỡ khiến cho Đường Phong có thể mang nàng tới nơi đây để tìm kiếm Vạn Niên Linh Nhũ.

Trong suốt quá trình đó không được phép có một sai lầm nhỏ nào, nếu không sẽ không có khả năng có thế cục như ngày hôm nay. Có thể nói giờ khắc này cực kỳ quan trọng, làm sao Linh Khiếp Nhan không khẩn trương cho được? Sự tình không đi tới được bước cuối cùng không ai biết được kết cục sẽ như thế nào.

- Đi xuống phía dưới!

Đường Phong nở nụ cười nói, thân thể bắn về phía trước, trực tiếp chui tọt vào trong lòng sông, bọt sóng sủi tăm bao phủ thân ảnh của Đường Phong.

Con sông này sâu gần trăm trượng, đến gần đáy sông mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, nhiều đoạn cực kỳ gập ghềnh, cho dù là cao thủ Thiên Giai mà xâm nhập xuống khu vực dưới một trăm trượng thi cũng bị áp lực cường đại và nước sông trùng kích khó có thể bình yên vô sự.

Nhưng hôm nay Đường Phong đã đến cảnh giới Linh Giai, tự nhiên sẽ không bị cái hạn chế nho nhỏ này, huống chi Đường Phong còn trả đòn lại, hắn từ bảo tàng của Tư Đồ thế gia tìm được một hồn binh không có tác dụng lớn, nhưng lại là vật khắc tinh của nước trong thế gian. Cho dù hàn đàm kia có hàn thủy đạt tới chí âm thì đều bị nó loại bỏ.

Thân ở trong sông lớn, Đường Phong giống như một con cá quẫy đuôi du ngoạn khắp nơi, hướng tới lòng sông mà bơi xuống.

Sau một thời gian, Đường Phong liền đi tới chỗ lòng sông, nơi này không khác biệt trong ký ức của Linh Khiếp Nhan, Đường Phong chỉ tìm kiếm phụ cận nơi đây một phen thì tìm kiếm được cái hang động tối đen như mực kia.

Đi qua vạn dặm dưới nước, cho đến khi mắt thường nhìn thấy được ánh sáng, Đường Phong đi tới được huyệt động thần kỳ này lần thứ hai.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx