- Ngươi tưởng nhớ ta?
Đường Phong cười hắc hắc nhìn hắn.
Lão Tư Đồ lộ ra vẻ xấu hổ, vôi vã gật đầu nói:
- Có một chút, dù sao ngươi cũng là người duy nhất có ân với ta, tuy rằng Tư Đồ ta chỉ là một đám linh hồn nhưng cũng là người tri ân báo đáp.
Thấy hắn ăn nói khẩn thiết, Đường Phong cũng không trêu đùa thêm nữa, đưa tay lấy từ trong Không Gian Mị Ảnh ra thứ gì đó, mở miệng nói:
- Nhìn, đây là thứ gì!
Tư Đồ trừng mắt nhìn, toàn thân run rẩy, thanh âm bị lạc đi:
- Đây, cái này... Không thể nào là...
- Chính là nó không phải thứ gì khác.
Đường Phong gật đầu
- Chuẩn bị cho ta?
Lão Tư Đồ có chút không thể tin tưởng, hắn biết trước đây Đường Phong có một vật như vậy nhưng Đường Phong cũng đã nói qua với hắn thứ kia là để chuẩn bị cho một người khác. Tự nhiên lão Tư Đồ cũng không tìm cách để khiến nó thuộc về mình.
Thế nhưng hiện giờ Đường Phong lấy ra thêm một khối nữa, dụng ý của hắn không cần nói cũng biết.
- Đương nhiên, nếu không để cho ngươi xem làm gì.
Đường Phong trợn trắng mắt.
Lúc này lão Tư Đồ đã để tiểu bạch long phủ phục xuống đất, khóc lóc than thở:
- Đại thiếu, quả thực giữ chữ tín, đại thiếu gia, ngươi là phụ mẫu tái sinh của ta a!
Khiến cho lão Tư Đồ kích động như vậy tất nhiên là khối Tái Sinh Thạch Đường Phong lấy từ bên trong Dị Bảo Điện ra ngoài. Thứ này là tài liệu dùng để trọng tố thân thể.
Trước đây khi mới lấy được Sơn Hà đồ, Đường Phong đã từng đáp ứng lão Tư Đồ trọng tố lại thân thể cho hắn, chẳng qua Tái Sinh Thạch vô cùng khó tìm cho nên bị kéo dài cho tới bây giờ.
Thấy hắn ăn nói buồn nôn, Đường Phong xua tay nói:
- Trước không vội nói những lời này. Ngươi cũng biết muốn trọng tố thân thể thì phải dùng những loại tài liệu gì, Tái Sinh Thạch chỉ là một trong số những thứ đó mà thôi.
- Ta biết, ta biết.
Lão Tư Đồ gật đầu liên tục.
- Ừm, linh nhũ vạn năm ta còn một chút ở đây, cũng đủ cho ngươi dùng, chỉ có duy nhất một loại tài liệu là không có tin tức.
Đường Phong vừa nói, một mặt vừa đánh mắt với lão Tư Đồ.
Lão Tư Đồ là cô hồn ngàn năm, vô cùng khôn khéo, sao không hiểu Đường Phong đang muốn nói cái gì?
Hiện giờ ánh mắt của lão đang hướng về phía Hỏa Phượng, phu nhân liền rùng mình một cái, quát nói:
- Làm cái gì? Lại muốn đánh chủ ý tới máu tươi của lão nương? Nói cho các ngươi biết không có cửa đâu!
Vừa nói, một mặt oán hận nhìn Đường Phong:
- Lão nương đã bị ngươi lừa lấy máu quá nhiều, ngươi còn dám đánh chủ ý lên đầu của ta. Quả thật không biết sống chết.
Đường Phong vô tội nói:
- Ta không có a, lần này cũng không phải chuyện của ta.
Lão Tư Đồ ở bên trong Sơn Hà đồ khóc lóc giàn giụa, cúi người quỳ gối:
- Phu nhân, xin người thương xót, ban tặng cho ta vài giọt máu tươi.
- Không được!
Hỏa Phượng từ chối thẳng thừng, nói chắc như đinh đóng cột.
Lão Tư Đồ khẩn cầu không ngừng:
- Phu nhân, phu nhân a, người từ bi làm phước, chỉ cần vài giọt máu tươi là được, không tổn hại tới căn nguyên của người, chỉ cần có thể trọng tố lại thân thể, kiếp này lão phu nguyện làm trâu làm ngựa cho người.
Hỏa Phượng cười nhạt một tiếng:
- Một chút thực lực của ngươi, ta muốn làm gì?
Lão Tư Đồ nhún nhường:
- Vậy thì ta sẽ vì phu nhân lập một bài vị trường sinh, sớm chiều chăm sóc, ta chắc chắn ngày khấu đầu ba lần, cầu chúc phu nhân hưởng tiên phúc, thọ cùng trời đất!
Hỏa Phượng giận dữ cười một tiếng:
- Ngươi có phần bản lĩnh này sao?
Lời vừa dứt, thân hình của Hỏa Phượng liền di chuyển, hiện giờ nàng nghe được hắn muốn máu tươi của nàng cho nên cũng muốn mau chóng rời khỏi.
Đường Phong lặng lẽ mở Sơn Hà đồ để cho lão Tư Đồ bật người bay ra ngoài, giống như oan hồn quất quít lấy Hỏa Phượng không tha, trong miệng cầu xin không ngừng khiến người khác cảm thấy thương tâm rơi lệ.
Hỏa Phượng nóng nảy vô cùng:
- Đừng đi theo ta nữa, cẩn thận ta đánh ngươi.
Lão Tư Đồ không để ý chút nào, tiến lên nói:
- Nếu kiếp này lão phu không thể trọng tố thân thể thì lão phu còn giữ một lũ tinh hồn làm gì nữa? Phu nhân cứ việc hạ thủ.
- Ngươi cho là ta không dám a?
- Phu nhân muốn giết cứ giết, lão phu không hề oán hận một câu!
Lão Tư Đồ rõ ràng muốn đấu gan với Hỏa Phượng.
Hai người đi dọc đường ầm ĩ, chỉ trong chớp mắt liền không thấy hình bóng đâu nữa.
Đường Phong cười hắc hắc, cảm giác trong lòng cũng thả lỏng ra, dù sao đi nữa chính mình cũng không quan tâm tới máu tươi của Hỏa Phượng, nếu như lão Tư Đồ có đủ bản lãnh để lấy được thì liền giúp hắn trọng tố thân thể, nếu như không lấy được thì cũng không thể trách ta.
Bên trong Sơn Hà đồ, hắc phượng giang cánh bay lượn, cảm thụ được khí tức của Đường Phong liền vội vã bay tới, sánh vai cùng với tiểu bạch long, long phượng quất quít.
Nhìn thoáng qua, Đường Phong vô cùng vui mừng, quả thực hắc phượng lớn rất nhanh, trước đi khi thực lực của nó còn không được tốt lắm, hiện giờ dĩ nhiên khiến cho Đường Phong cảm thấy được áp lực lớn mạnh, hỏa diễm màu đen tràn ngập toàn thân toát ra một loại khí tức nguy hiểm. Thân thể đã lớn hơn trước gấp nhiều lần, hai cánh giương ra liền che đi một phiến thiên địa bên trong Sơn Hà đồ.
Cũng không biết Hỏa Phượng giáo dục nó như thế nào, Đường Phong phỏng đoán nếu như hiện giờ chiến đấu với nó thì mình sẽ có khả năng thua vô cùng cao. Đây chính là một trợ lực lớn, hơn nữa còn là trợ lực ẩn dấu! Oai của linh thú tuyệt đối không giống người thường.
Trong lúc ăn điểm tâm tại chỗ lão nương, sau đó nghe hai phụ mẫu nói một hồi, hai người thủy chung chỉ nói về vấn đề hài tử, thực sự khiến cho Đường Phong có chút không thể tiếp tục được nữa, bất đắc dĩ hắn đành mượn tìm một cớ để chuồn ra ngoài.
Suy nghĩ một chút, Đường Phong liền đi tìm Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà hàn huyên, dù sao lần này hai vị đó tới đây cũng là để giúp đỡ chính mình, hơn nữa thủ hạ của chính mình cũng không có nhiều, trận chiến này kết thúc xong cũng không biết còn lại được bao nhiêu, chính mình không nhận tội một chút thực sự không thể nào nói nổi.
Đi ăn cơm trưa tại chỗ của Tần Thả Ca, sau đó lại ăn cơm tối tại chỗ của Huyết Thiên Hà, một phen luận đàm khiến cho mỗi quan hệ kéo gần không ít.
Chờ tới khi trở lại sân nhà của chính mình thì sắc trời đã ngả màu đen.
Lặng lẽ nghe trộm ngoài cửa một hồi, hiện giờ bên trong phòng cũng không có bao nhiêu người, lúc này Đường Phong mới đánh bạo đi vào.
Quả thực bên trong phòng cũng không có bao nhiêu người, chỉ còn một mình Lại tỷ, chẳng qua hiện giờ tư thế nằm của Lại tỷ có chút quái dị, ở dưới mông có độn một cái gối, nhìn qua tưởng như tu luyện, nhưng lại không biết đang làm cái gì.
@by txiuqw4