sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1214: Uống Máu, Ăn Thịt, Thù Hận Khắc Cố Minh Tâm (thượng)

Huống chi tên Tôn quản sự mấy năm nay hoang dâm vô độ cùng hai vị thiếu gia của hắn, trầm mê vào trong rượu say thịt ngon, thực lực không tiến mà lùi cho nên vừa đối mặt đã bị Đường Phong đánh không còn sức chống trả.

Vừa ngã xuống đất, Tôn quản sự há miệng thở dốc, trong lúc đang muốn đứng lên, Đường Phong đã đá một cước vào ngực của hắn, sau đó ngồi xổm xuống tát vào mặt hắn một cái:

- Ngươi thử động đậy nữa xem!

Tôn quản sự chỉ cảm thấy cái tát này vô cùng trầm trọng khiến cho hắn bị choáng váng hoa mắt, hai hàm răng bị đánh bật ra ngoài mấy cái, vội vội vàng vàng vận khởi cương khí hộ thân.

- Còn dám động!

Đường Phong vừa mới tát một cái qua, kim mang trên tay lóe lên, duệ kim khí không gì không phá vỡ, đánh tan cương khí hộ thân của Tôn quản sự.

Một cái tát giáng xuống tiếp theo khiến cho gương mặt của Tôn quản sự nhất thời phù lên.

- Ta...

- Ta cho ngươi nói chuyện sao?

Đường Phong vừa mới tát ra hai lần, mấy cái răng nanh bay ra theo máu, làm sao Tôn quản sự cảm thụ qua loại vũ nhục như vậy, suýt chứ nữa hắn chết ngất, trong mấy cái tát của đối phương còn ẩn chứa cương khí xâm nhập vào bên trong cơ thể khiến kinh mạch của hắn bị dằn vặt đau đớn, suy nghĩ thanh tỉnh không ít.

- Ta cho ngươi động, ta cho ngươi nói!

Đường Phong không nghe theo cũng không buông tha, hai tay vung lên tát bôm bốp vào mặt hắn.

Ngực của Tôn quản sự dính đầy máu, hắn thầm nghĩ ta bất động ngươi cũng đánh a? Cái này cũng quá không nói lý đi.

Ngừng một lát, gương mặt Tôn quản sự bị phù lên giống như đầu heo, hàm răng bị đánh gãy hơn một nửa, tuy rằng trong lòng kinh sợ nhưng cũng biết đạo lý hảo hán không chịu thiệt trước mặt, thực lực của đối phương cao hơn hắn, xác thực chính mình không phải đối thủ. Chỉ có thể ngậm miệng nuốt đắng cay vào trong bụng, động đậy cũng không dám động, tuy ý để cho Đường Phong man rợ đánh.

Cùng lúc đó, hai vị thiếu gia của Hồ gia cũng bị Chung Lộ hành hạ trốn chui trốn chủi, hai người Hồ Thiên Hồ Hải chỉ có thực lực Thiên Giai sao có thể địch lại được Chung Lộ? Trường tiên lướt qua liền có một chùm máu tươi bám theo, hai vị thiếu gia của Hồ gia thiếu chút nữa bị mất đi cả mảng thịt, hai người một mặt giơ chân chạy một mặt kêu trời kêu đất:

- Tôn quản sự cứu ta!

Tôn quản sự có lòng mà không có sức.

Cho đến khi Hồ Thiên Hồ Hải thấy bậc cao thủ như Tôn quản sự bị đánh thành đầu heo thì trong lòng mới có chút luống cuống. Trước đây bọn họ được Tôn quản sự thủ hộ quả thực là muốn làm gì thì làm, căn bản không có chút nguy hiểm, thế nhưng hiện giờ chỗ dựa vững chắc của bọn chúng đã đánh gục, bọn họ còn có thể trông cậy vào điều gì?

Hai người bị dọa đến nước mắt nước mũi chảy ra tùm um, thê thảm không cần nói.

Chung Lộ càng nhìn càng thấy chán ghét, sát khí trong mắt bắt đầu khởi động, đang muốn hạ sát thủ thì Đường Phong nhẹ giọng nói:

- Lưu lại bọn chúng một mạng!

Chung Lộ đánh ra trường tiên cách hai vị thiếu gia của Hồ gia chỉ còn mấy thồn liền đột nhiên thu về mạnh mẽ. Đi qua một vòng quỷ môn quan, thân hình hai người Hồ Thiên Hồ Hải mềm nhũn liền ngã xuống mặt đất.

Thiếu gia quần áo là lụa rốt cục cũng chỉ là thiếu gia quần áo lụa là, tuy rằng bị Chung Lộ giáo huấn vô cùng thê thảm nhưng khi nghe được lời nói của Đường Phong, hai người Hồ Thiên Hồ Hải còn tưởng rằng Đường Phong sợ thế lực của Hồ gia cho nên mới không dám lấy đi tính mệnh của bọn họ.

Vừa mới suy nghĩ đến đây, Hồ Thiên không khỏi có chút lo lắng, tuy rằng khớp hàm run lên bần bật nhưng ngữ khí vẫn cường ngạnh nói:

- Rốt cuộc các ngươi là ai, dám can đảm làm vậy đối với ta, Hồ gia sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.

Thần sắc trong mắt Tôn quản sự tối sầm lại, chủ tử của hắn quả thực có mắt như mù, chỉ sợ hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn.

Hồ Hải nghe đại ca nói vậy liền nhanh chóng đệm theo:

- Đùng vậy, không phải là đùa giỡn một nữ nhân sao? Có cái gì đáng ngại, nữ nhân trong thành Cát Tường bị chúng ta đùa giỡn rất nhiều, rất nhiều người được ban phước đều vô cùng thích thú không muốn ly khai Hồ phủ. Thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi mau thả chúng ta ra, nếu không thì các ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Đường Phong không nói năng gì, chỉ lạnh lùng đánh giá hai người, nghĩ thầm vì sao trên đời còn loại nhị thế tổ ngu ngốc như vậy. Nếu như chính mình dám đánh hắn thì tự nhiên sẽ không sợ hãi, buồn cười cho bọn chúng không thấy rõ thế cục, còn dám xuất khẩu cuồng ngôn.

Đường Phong trầm mặc càng khiến cho hai tên thiếu gia của Hồ gia càng thêm đắc ý, vốn thầm nghĩ bảo trụ được tính mệnh thì hiện giờ Hồ Thiên được voi đòi tiên tham lam không ngừng, ánh mắt gian tà nhìn về phía Chung Lộ, miệng nói:

- Lần này bản thiếu gia dẫn theo rất nhiều hộ vệ tới đây, ngươi thả chúng ta ra sau đó dập đầu nhận sai rồi cho thị nữ của ngươi hầu hạ chúng ta mấy ngày, nếu như chúng ta thỏa mãn thì việc hôm nay sẽ không tính toán với các ngươi, nếu như không tuân theo thì ta sẽ giết sạch toàn bộ các ngươi!

Nghe đại ca nói như vậy, Hồ Hải mới chợt nhớ bên ngoài còn có hơn mười một hộ vệ. Dũng khí lập tức tăng lên, hắn cười dâm đãng nhìn về phía Chung Lộ:

- Tiểu mỹ nhân, tuy rằng nàng đánh ta nhưng nhị thiếu gia ta lại luyến tiếc nàng, chờ lát nữa sẽ thương nàng

- Công tử...

Thân thể mềm mại của Chung Lộ run lên, có chút không thế áp chế được phẫn nỗ.

- Đợi lát nữa giao cho nàng xử trí!

Đường Phong hít sâu vào một hơi, đứng dậy dẫm một cước vào trên yết hầu Tôn quản sự, cương khí quán nhập vào trong, cùng với một âm thanh răng rắc giòn giã vang lên, Tôn quản sự lập tức bỏ mình!

Hồ Thiên Hồ Hải quá sợ hãi:

- Ngươi dám giết Tôn quản sự, ngươi giết hắn rồi?

Trong mắt hai người tràn đầy biểu tình không thể tin tưởng, bọn chúng không thể nghĩ được vì sao Đường Phong nói giết là giết, vừa rồi không phải hắn còn muốn lưu lại một mạng của chính mình sao? Hắn không phải không dám trêu chọc Hồ gia sao? Vì sao hiện giờ giết người?

Tròng mắt Hồ Thiên run run, hắn mơ hồ nghĩ có chút không ổn, bắn tiếng đe dọa:

- Ngươi giết chết Tôn quản sự, các ngươi chết chắc rồi, bên ngoài còn có hơn mười một hộ vệ của ta, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng...

Đường Phong vỗ tay, một đợt tiếng động vang lên, một đám người nối đuôi nhau vào từ phía bên ngoài.

Mùi máu tanh nồng nặc lan tỏa.

Hai đại sát thần đi đầu, sát khí nồng nặc toàn thân hầu như không đình chỉ, ngay sau đó là Âu Dương Vũ và Lôi Tẩu cũng đi vào, cuối cùng là một đám nữ hài cùng xuất hiện.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx