sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 51

Tam Béo truy hỏi: "Vấn đề là con mắt kia không phải đã nói chúng ta là tế phẩm gì đó sao? Nó còn đang chờ thứ gì đó phía sau chúng ta việc này làm sao giải thích, anh Trần tôi cũng nói với anh rồi mà, anh không thể hại chúng tôi nha, hại tôi không sao, anh không thể hại Chu Quyết nha, Chu Quyết cũng......"

Chu Quyết vội vàng ngăn cản hắn hồ ngôn loạn ngữ, cậu liếc mắt nói: "Nói cái gì đó, cậu nói thẳng ra rằng mình sợ chết là được rồi."

Khỉ Còi chen ngang nói: "Lời này mặc dù có chút cố tình gây sự, bất quá lời Tam Béo có đạo lý của nó, chúng ta biết về thứ đó quá ít, chuyện anh Trần biết thì nhiều lắm, loại tình huống này khiến ai ai cũng đều không đáng tin cậy."

Chu Quyết thấy Khỉ Còi đều đã nói vậy, nhìn lại giáo sư Mã mà xem, tử trạng của Quách Mai đáng sợ như thế, trong lòng cũng không khỏi lo lắng. Dù sao mạng của mình chỉ có một, kẻ có thể bất chấp tất cả không còn là số ít.

Cậu không nói lời nào nhìn Trần Hạo, kỳ thật cũng chờ mong anh tỏ thái độ. Ánh mắt Trần Hạo ảm đạm vừa định mở miệng, Lão Cửu lại giành trước nói: "Rời khỏi đây trước, thứ kia...... Còn đang......"

Mọi người khôi phục cảnh giác, nhìn tình hình bốn phía, Chu Quyết nói: "Nhưng cô ta làm sao đây? Báo cảnh sát?"

Tam Béo ấp úng nói: "Không được đâu, đất là chúng ta chôn đó, chúng ta có tính là mưu sát không?"

Khỉ Còi nói: "Nhưng cô ta là bị nhập, không liên quan gì đến chúng ta, chúng ta lại không có giết cô ta......"

Chu Quyết đề nghị: "Đem đất đẩy ra.......Xem thử còn thở không?"

Tam Béo vội vàng ngăn cản: "Còn nhìn cái gì đây......Cô gái này còn có thể gọi là người sao? Chính là một dạ xoa ngàn mắt đó......"

Lão Cửu nói: "Không bằng thế này đi, tôi thấy chỗ này cũng hoang vu, chúng ta tìm trước chỗ ở một đêm, chờ sáng ngày mai trở lại nhìn xem?"

Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, ai cũng không đưa ra được nhất trí, cứ như thể thật sự đã lỡ tay giết người mà hoảng loạn vậy. Trần Hạo thì vẫn cầm hốt bản kia ngồi bên cạnh, chẳng nói câu nào tham dự vào cùng bọn họ. Thần tình có vẻ cực kỳ uể oải, từng cái chết đều đại biểu cho sự đáng sợ của thứ phía sau bọn họ kia, tựa như năm đó Hổ Tử bọn họ lưu vong, Như Lan không cách nào chạy thoát khỏi vận hạn, hiện tại bọn họ cũng đang đi trên đường thẳng song song giống những người đó. Áp lực của mỗi một thế hệ đều như cái kích đặt trên người bọn họ. Bọn họ còn có cơ hội sống sót sao? Ngay cả chính anh cũng cảm thấy không có tự tin.

Chu Quyết nhìn đống đất hạ quyết định nói: "Chúng ta cách lớp đất lấy vật gì đó đâm đâm cô ta, xem có phải ứng gì không, không có phản ứng thì ngày mai nói tiếp."

Vấn đề lại nảy sinh, ai cũng không chịu chạm vào đất đó, ngay cả Khỉ Còi được gọi là lớn gan lúc này cũng lắc đầu, hắn nói: "Đừng đừng, tao có chứng sợ dày đặc, mày để tao đánh nhau không thành vấn đề, mày bảo ta chạm vào thứ này tao không dám đâu......"

(Tiêu: Chứng sợ dày đặc là chứng sợ hãi vớ mấy thứ nho nhỏ tập trung đông đúc lúc nhúc như trứng ếch trong hồ, tổ ong, những điểm nhỏ rậm rạp.)

Tam Béo giành nói trước: "Lão Cửu, hay là mày đi đi?"

Lão Cửu lắc đầu nói: "Không đi, vạn nhất vật kia chuyển sang người tao thì làm sao? Bọn mày cũng chôn tao luôn à?"

Tam Béo quay đầu nhìn Chu Quyết, Chu Quyết bật người nhìn Diệp Vỹ nói: "Diệp Vỹ anh trâu bò, anh đi nhìn xem đi. Chúng ta bây giờ là một cộng đồng cùng chung sinh mệnh, phải có ý thức tập thể. Dũng cảm chút!"

Diệp Vỹ trừng đôi mắt trâu nọ nhìn Chu Quyết, sau đó Lão Cửu, Tam Béo, Khỉ Còi toàn bộ nhất tề nhìn gã, tựa như việc này đã trở thành bổn phận của gã rồi. Không, chính là đã nhận định vai diễn của hắn là đội gói thuốc nổ.

Trong ánh mắt Diệp Vỹ lần đầu tiên xuất hiện biểu cảm ủy khuất, hiển nhiên hắn cũng không nguyện ý chạm vào đống đất nọ. Sau đó Chu Quyết vỗ vai Diệp Vỹ nói: "Anh bạn, anh đi nhìn xem, không có việc gì thì lui về. Đây là cơ hội cho anh lập công đó. Tập thể tin tưởng anh!"

Lúc này Khỉ Còi chẳng biết đã từ chỗ này đưa tới cho gã một cây ba chỉa, như là ngọn đuốc vinh quang nhét vào tay Diệp Vỹ, Diệp Vỹ nhìn đống đất nọ cau mày nói: "Tôi ghét nhất mấy thứ dơ bẩn."

Khỉ Còi chụp vai gã nói: "Chúng tôi nơi này không ai không ghét, anh là đại nhân vật, là viện trợ nước ngoài. Có bản lĩnh, loại chuyện khó khăn này chỉ có thể dựa vào anh......"

Khỉ Còi làm mặt nghiêm nghị nói xong những lời này, bất quá ngoài dự liệu của mọi người, tên tượng gỗ Diệp Vỹ này tựa hồ cực kỳ thích nghe người khác ca ngợi, gã nhướng mày nhìn cây chĩa trong tay gật đầu, dường như cũng cho rằng ở đây gã có năng lực nhất rồi.

Khi nội tâm của mọi người ở đây đang vô cùng phức tạp rối rắm, gã tới gần đống bùn đất nọ, từ trong ví lấy ra một túi bộ phấn, gã một bên lẩm bẩm một bên vòng quanh đống đất ba lần sau đó không hề cố kỵ mà dùng chân đá văng đống bùn đất này.

Chưa tới vài cái đã đá tới đầu Quách Mai, trong lòng Chu Quyết thất kinh. Anh trai này một chút thương hương tiếc ngọc cũng không biết, đá đầu Quách Mai quả thực như là đá túi rác vậy, tàn nhẫn muốn chết a.

Sau khi đá vài cái, Quách Mai một chút động tĩnh cũng không có, gã quay đầu nhìn mọi người ý bảo bước tiếp theo nên làm thế nào. Mọi người còn chưa từ trong cảnh tượng gã ngược đãi thi thể hoãn thần lại, liền nhìn thấy dường như đầu của Quách Mai nọ có chút chuyển động.

Khỉ Còi nói: "Hình như hơi động rồi......"

Chu Quyết nuốt nước miếng nói: "Mắt, mắt hoa chăng......"

Trên người Quách Mai đột nhiên lại phát ra loại kẽo kẹt khó nghe kia, nội tâm mọi người đều cực kỳ sợ hãi, sợ cô ta lại phát sinh biến dị gì đó. Vội vàng thụt lùi đến bên cạnh kỳ lân đá, ngồi xổm xuống mà bắt đầu đào đất. Còn Diệp Vỹ không biết đang trợn tròn mắt hay đang quan sát, sững sờ đứng đó cầm cây ba chỉa trong tay không hề nhúc nhích.

Diệp Vỹ đột ngột nhấc chân, đang muốn đạp xuống cái nữa, nhưng khi gã vừa định đạp xuống, Quách Mai thình lình đưa tay chặn lại đầu mình. Cô ta chậm rãi đứng dậy. Đầu khớp xương trên thân thể phát ra tiếng kẽo kẹt chói tai, Quách Mai không có cách nào đứng thẳng, tóc của cô ta như cây cỏ phủ trên đầu cô ta. Trên đầu còn có vết máu. Một khắc kia bọn họ đều cảm thấy mình đang được xem Resident Evil phiên bản 3D.

Trong miệng Quách Mai ùng ục cái gì đó đứng thẳng dậy chuyển lưng về phía bọn họ. Tất cả mọi người không biết cô ta sẽ làm gì tiếp theo, thình lình cô ta vươn hai tay như muốn bắt lấy vật gì đó. Trong miệng làu bàu nói: "Hồn hề quy khứ..... Khứ quân chi hằng kiền, hà vi hồ tứ phương ta......"

(Tiêu: Câu trên nằm trong bài "Sở Từ - Chiêu Hồn" của Tống Ngọc, 3 câu trên đại ý là hồn này trở về, thân quân đã mất, lạc lõng khắp bốn phương. Hằng kiền là chỉ thân thể, còn chữ "ta" là 1 từ cảm thán cuối câu thường gặp trong bài Chiêu Hồn)

Sau đó liền đi về hướng con đường đối diện. Như đang truy đuổi cái gì đó, thế nhưng không cách nào bắt được, hai tay chỉ có thể vung vẫy tại điểm vô định nào đó trên không trung, quả thực giống như là người điên vậy.

Cô ta một bên gào thét, một bên truy đuổi, thình lình cô ta đình chỉ động tác, cả người cứng còng khó hiểu nhìn xa xa, tuy lại có một trận quái phong thổi qua, mọi người chỉ nhìn thấy cô ta soạt một tiếng, cả người trong nháy mắt như cát hóa mà trở thành tro bụi, biến mất trong gió......Ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.

Tất cả mọi người ở đây trợn mắt đứng nhìn con đường đối diện, sững sờ không biết nên giải thích tình huống này thế nào. Diệp Vỹ vứt bỏ cây gậy trong tay, quay đầy bình tĩnh nói với bọn họ: "Hiện tại không còn phiền toái nữa."

Nhưng không ai trả lời. Qua thật lâu, Chu Quyết mới cương ngạnh quay đầu, hỏi: "Cô ta niệm chiêu hồn làm cái gì? Cô ta, cô ta bốc hơi rồi?"

Lão Cửu bưng cánh tay mình nói: "Rời khỏi đây trước đi......"

Chờ bọn họ tìm được khách sạn đã là đêm khuya, chuyện xảy ra trước mắt bọn họ càng ngày càng nhiều, mà hiện tại thời gian của bọn họ cũng không hơn. Nếu không cách nào chuẩn xác tìm được phương hướng chính xác, vậy bọn họ rất có khả năng sẽ lãng phí đầu mối mà Trần Như Lan và giáo sư Mã dùng tính mạng lưu lại, cơm tối cũng không ai muốn ăn, trạng huống của Quách Mai thật sự làm cho người ta không thể nào nuốt nổi thứ gì nữa.

Tóm lại, tình tự của mọi người lại một lần nữa bị đánh tới đáy cốc.

Trần Hạo muốn mở ra Vòng Bảy Người, nhưng Diệp Vĩ vẫn bảo trì trầm mặc lúc này đây lại ngăn cản anh. Gã nói: "Nói cho chúng tôi biết địa điểm chính xác của mộ phần Quách Phác trước. Có lẽ chúng ta có thể tìm được phương pháp giải cứu trước khi xem xong hết quyển sách này."

Trần Hạo nói: "Hiện tại tôi không có cách nào nói cho anh biết, phải đợi đến ngày mai."

Diệp Vỹ nói: "Cậu đang kéo dài thời gian?"

Trần Hạo không trả lời gã, anh nhìn mấy người Chu Quyết nói: "Hiện tại đầu mối trong tay chúng ta như vậy là đủ rồi, nhưng chúng ta còn chưa có biện pháp điều chỉnh tất cả mạch lạc. Nói ví dụ như hốt bản này có lẽ Như Lan đã không lấy được nó."

Tam Béo nói: "Nói cách khác chúng ta phải như chơi trò chơi, chiếm được BUFF phụ trợ, cho nên chúng ta so với thuộc tính của Trần Như Lan đã nâng cấp hơn?"

(Tiêu: Buff là dùng chiêu hỗ trợ cho đồng đội, ờ hồi đó chơi kiếm thế hình như Nga Mi với Thúy Yên là mấy phái có thuộc tính tự bơm máu hồi sức sẽ được kéo theo sau để hỗ trợ ấy đứa còn lại trong team đó! Lạy hồn anh Tam Béo, thỉnh anh hãy nói tiếng người dùm ah~~ T___T)

Trần Hạo gật đầu nói: "Có thể nói như vậy, nhưng cũng không tuyệt đối, thứ lấy được càng nhiều chưa chắc đã càng tốt. Tựa như quyển sách này, nếu như không có quyển sách này bất cứ ai trong chúng ta cũng sẽ không bị liên lụy vào. Cho nên tôi không biết chúng ta hiện tại tới cùng đang nằm ở giai đoạn nào của cả bí ẩn này, thầy bói mù xem voi mà thôi."

Khỉ Còi nói: "Anh Trần, năng lực phân tích của tôi không mạnh được như các anh, nhưng tôi vẫn có một nghi hoặc."

Trần Hạo hỏi: "Nghi hoặc gì?"

Khỉ Còi nhìn Chu Quyết, Chu Quyết ra hiệu cho hắn nói thẳng. Hắn cắn môi suy nghĩ một chút, nói: "Tôi chung quy vẫn cảm thấy sợi xích giữa sự xuất hiện của quyển sách Vòng Bảy Người này và mộ Quách Phác có thứ gì đó đã cắt ngang......"

Khỉ Còi nhìn thấy tất cả mọi người không hiểu nổi lời của hắn, rất sợ mình không cách nào biểu đạt rõ ràng, hít một hơi tỉnh táo đầu óc nói tiếp: "Các cậu không cảm thấy kỳ quái sao, nếu Quách Mai bị nhập, quái vật trong thân thể cô ta cực kỳ muốn lấy được thứ phía sau chúng ta, nhưng nó hình như lại không biết có sự tồn tại của Vòng Bảy Người. Nếu dựa theo lẽ thường nó tốt hơn nên tiếp tục đi theo chúng ta chứ, dù sao Vòng Bảy Người nhất định phải kế tục tiếp. Nhưng cách làm của hắn dường như có điểm quá ngu, cứ như vậy liền bị tiêu diệt. Làm cho người ta cảm thấy chính hắn không biết có Vòng Bảy Người, tôi không biết các cậu nghe hiểu không......"

Trần Hạo gật đầu giải thích tiếp: "Tôi hiểu rồi, ý của cậu nói rằng hắn chỉ biết có bí thuật Tương tộc, nhưng không biết có vòng bảy người. Đây là một vấn đề đứt gãy, Vòng Bảy Người nhất định là thứ tổng hợp nhất trong bí thuật Tương tộc. Cho nên quái vật kia rất có thể chỉ cảm nhận được phần sức mạnh cường đại nọ, nhưng không biết thực chất của Vòng Bảy Người là cái gì, vấn đề này hiện tại tôi cũng không cách nào giải thích rõ ràng lắm."

Khỉ Còi giống như được trút khí dựa vào ghế, Chu Quyết vỗ vỗ lưng hắn tỏ vẻ không nên nóng lòng, Trần Hạo nói: "Mặc dù không biết giải thích thế nào, nhưng lời Khỉ Còi nói là đúng, trong mộ Quách Phác sẽ có đáp án chúng ta cần, nhưng hết thảy mở đầu của chuỗi sự kiện nhất định là ở mộ phần công chúa. Bởi vì mở đầu câu chuyện đã nói đây là một cuộc lữ trình về chuộc tội, mà mộ phần công chúa là mở đầu của mục đích, mộ Quách Phác có lẽ là kết thúc."

Khỉ Còi hỏi: "Tại sao?"

Trần Hạo nói: "Cảm giác."

Chu Quyết cảm thấy có chút rối, cậu bưng trán nói: "Chờ một chút, ý của anh căn nguyên là bởi Hổ Tử bọn họ xông vào mộ phần công chúa cho nên bị trúng lời nguyền rủa, mà phương thức giải quyết lời nguyền rủa nằm ở mộ Quách Phác?"

Trần Hạo nói: "Đúng, chính là tầng quan hệ logic này."

Chu Quyết theo ý của Trần Hạo nói tiếp: "Nói cách khác lúc đầu Trần Như Lan tiến vào mộ phần công chúa tin tức cuối cùng chị ấy cho ra được chính là phương pháp giải quyết ngôi mộ bên trong kia, mộ kia là mộ Quách Phác, mà chị ấy không đi ra sẽ chết trong mộ phần công chúa. Vì vậy chị ấy đem tất cả gợi ý đều chỉ hướng mộ Quách Phác."

Trần Hạo gật đầu, anh lấy ra điếu thuốc nhưng động tác lại đình chỉ, anh mạnh ngẩng đầu nhìn Chu Quyết, kích động nói: "Cậu lặp lại lần nữa."

Chu Quyết đầu tiên là sửng sốt, liền sau đó nói: "Vì vậy chị ấy đem tất cả gợi ý đều chỉ hướng mộ Quách Phác!"

Trần Hạo vỗ đùi đứng lên, nói: "Sai rồi!"

Chu Quyết buồn bực hỏi: "Sai chỗ nào?"

Trần Hạo nói: "Không phải cậu nói sai, cậu nói đúng rồi, không sai, Như Lan là muốn đem tất cả mũi nhọn đều chỉ hướng mộ Quách Phác, thế nhưng! Chị ấy không nói cho chúng ta biết một chuyện rất quan trọng. Đó chính là mộ phần công chúa là sai lầm! Chị ấy chưa từng nói qua là sai lầm. Chúng ta thiếu chút nữa đã hiểu lầm chỗ này."

Lời của anh vừa nói xong, tất cả mọi người hết im bặt, ngớ ra nhìn anh. Anh nói: "Mộ phần công chúa cũng là một trong những phương hướng giải trừ lời nguyền!"

Chu Quyết cau mày nói: "Trần Như Lan quả thật đã cho chúng ta nhiều đầu mối như vậy, thế nhưng chưa từng nói rằng mộ phần công chúa là sai lầm. Chẳng lẽ hai phần mộ này đều có thể? Tùy chúng ta lựa chọn?"

Trần Hạo lắc đầu nói: "Không, nếu đều có thể, cá tính của Như Lan sẽ không đem sự tình phức tạp hóa, chị ấy nhất định sẽ cho chúng ta càng nhiều chỉ thị rõ ràng càng tốt, ý của chị ấy là nhất định đều cần."

Lúc này một mực uống trà bên cạnh Diệp Vỹ mở miệng nói: "Âm dương song sinh mộ, có ý tứ, hai mộ đều phải đồng thời tiến vào mới có thể chân chính tiếp cận chân tướng."

Khỉ Còi hỏi: "Cái gì là âm dương song sinh mộ?"

Diệp Vỹ cực kỳ vui vẻ giải đáp về vấn đề của Khỉ Còi, gã nhướng mày nói: "Còn nhớ rõ trong sách Thúy Nương nói hoang thôn kia không?"

Khỉ Còi nghiêm túc gật đầu, Diệp Vỹ chỉ vào bình nước bàn đối diện, Khỉ Còi một bên nghe một bên thành thành thật thật ngâm trà dâng cho gã nói: "Sau đó thì sao?" (Tiêu: Hiền thê =]])

Diệp Vỹ thổi lá trà ra nói: "Tác dụng của phương pháp này có thể khởi động một lực tuần hoàn. Khiến cho lệ khí của thôn này không tiêu tán, mọi người đều biết lệ quỷ dựa vào chính là phần oán khí trước khi chết kia, nếu oán khí tản đi, lệ quỷ hiển nhiên sẽ biến mất. Mà phương pháp để bảo trì linh hồn này bất diệt chính là để cho bọn họ vĩnh viễn tràn ngập oán hận.

Phương pháp này chính là một loại bảo trì oán khí, nó kỳ thật là từ trong thuật âm dương hồi khí của Lao Sơn đạo thuật phát triển thành, âm dương kỳ thật là hai loại lực thúc đẩy, dương khí có lực trùng kích vững vàng, nhưng nó không có mục đích, cho nên rất nhanh sẽ biến mất. Mà âm khí lại bất đồng, nó mặc dù suy yếu, nhưng tồn tại sức chịu đựng cực kỳ lâu dài, hơn nữa nó có tác dụng dẫn đường nhất định. Cho nên vận dụng âm khí để dẫn dắt tác dụng của dương khí, rồi dựa vào dương khí để tăng cường lực đạo của âm khí. Đưa tới hai loại sức mạnh này hỗ trợ lẫn nhau khiến cho việc bảo tồn một loại khí tràng vĩnh viễn không tiêu tán, đây là lực tương tác âm dương.

Mà hoang thôn kia chính là bị người ta động tay động chân, lợi dụng hai loại lực đạo âm dương tồn tại trong thi thể người, sau đó khiến cho oán khí của tử thi được bảo tồn."

Chu Quyết liền hỏi: "Tác dụng tồn tại của bọn họ là gì? Ai làm?"

Diệp Vỹ quay đầu nhìn Chu Quyết cười nói: "Nếu loại lệ khí này không phải để đối với con người, vậy thì chính là đối phó với quỷ rồi."

Chu Quyết càng nghe càng hỗn loạn, cậu cau mày nói: "Có ý gì hả?"

Diệp Vỹ thở dài một hơi uống trà nói: "Hiển nhiên là đối phó với thứ vốn theo sau Lâm Húc bọn họ, kỳ thật là trợ lực cho Lâm Húc bọn họ, để bọn họ có thể thuận lợi tiến vào chủ đề kế tiếp."

Chu Quyết nghe thế có chút không nhịn được hít ngược một hơi, cậu dường như đã ý thức được một mấu chốt nào đó đã bị cậu quên mất: "Vậy......Người bày trận......Là ai?"

Diệp Vỹ lắc đầu nói: "Tôi làm sao biết được, nhưng năng lực của người này có thể trên cả tôi và Trần Hạo, thậm chí hai người chúng tôi gộp lại cũng không lợi hại bằng hắn."

Tính tình Khỉ Còi cố chấp, cho nên hắn vẫn như cũ sống chết quấn lấy vấn đề lúc đầu kia truy hỏi: "Vậy nói tóm lại âm dương song sinh mộ kia nghĩa là gì chứ?"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx