sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 21: Thời Gian Hư Ảo

- Có hạt lúa rơi bên ngoài, để ta đi lấy!

Ngay khi Diệp Trần ra quyết định thì Tiểu Ngải đánh một con Chuột Đồng bên ngoài rơi ra một hạt lúa. Tiểu Ngải vội lao ra nhặt.

Cùng lúc thì dưới chân Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cũng rơi ra một viên lúa.

- Tiểu Ngải, đưa hạt lúa cho ta nào!

Hai người tổng cộng có mười hạt lúa, Diệp Trần lập tức nói với Tiểu Ngải.

- Được!

Tiểu Ngải đưa hạt lúa giao cho Diệp Trần, trong hành trang của Diệp Trần lúc này đã có mười hạt lúa.

- Hợp thành " Cao Lương Mỹ Vị"!

Tập hợp đủ mười hạt lúa, bèn hiện ra một lựa chọn, Diệp Trần lúc này cũng là chọn đồng ý với lựa chọn này thôi.

- Tiểu Ngải! Cẩn thận một chút, chú ý hồi máu, sẽ có rất nhiều Chuột Đồng kéo tới bên này đấy!

Diệp Trần nhắc nhở. " Cao Lương Mỹ Vị" có hiệu quả trong vòng 90 giây, thu hút đại lượng Chuột Đồng trong ruộng lúa kéo tới nơi này!

Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết trong "Hoàng Kim Đạo Điền" Phó bản, bất quá chỉ có những người chơi ngay từ lúc ban đầu tò mò không biết mới làm như vậy. Về sau tất cả mọi người đều nhận ra sau khi hợp thành “ Cao Lương Mỹ Vị” tất nhiên là có khả năng thu hút rất nhiều Chuột Đồng. Về lý thuyết thì khả năng thu hồi hạt lúa có lời là điều đương nhiên, nhưng sự thật bao giờ cũng chẳng theo mong muốn, tuyệt đại đa số là làm không công, đen đủi hơn còn là một đi không hoàn lại.

Nếu không phải có vòng tay của Tiểu Ngải thì Diệp Trần cũng không làm như vậy.

Dưới tàng cây của hai khỏa Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, Diệp Trần bèn sử dụng " Cao Lương Mỹ Vị"!

Một mùi hương thoang thoảng theo gió lan tỏa ra xung quanh, trong phút chốc, Chuột Đồng xung quanh ruộng lúa đều như phát điên, kêu lên ầm ĩ, tất cả đều theo mùi hương tiến về phía Diệp Trần!

- Woa! Nhiều quá!

Tiểu Ngải ngoảnh mặt nhìn lại, chỉ thấy khắp nơi đều là Chuột Đồng nhốn nháo, ùn ùn kéo về phía này, nhịn không được bèn cả kinh hô lên một tiếng.

Mặt Diệp Trần cũng không khỏi biến sắc, đã lâu không vào phó bản này, số lượng Chuột Đồng so với trí nhớ của hắn thì nhiều hơn không ít!

Đàn Chuột Đồng nhiều như vô tận ùn ùn kéo tới, trong giây lát đã tới sát chân hai người!

- Oanh, oanh, oanh!

Cả đàn Chuột Đồng hùng dũng lao tới, may mà hai người đều đứng dưới chân Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, nếu không chỉ với số lượng như vậy công kích bọn họ thì cho dù có dùng thuốc đi chăng nữa cũng chẳng cầm cự nổi một phút đồng hồ. Lưu Liên Tạc Đạn Thụ có phạm vi công kích không nhỏ, đàn Chuột Đồng vừa xuất hiện dưới tán cây đã bị từng trái, từng trái boom Sầu Riêng rớt xuống đầu.

Từng mảng sát thương ồ ạt hiện lên từ xung quanh hai cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, trông rất hoàng tráng!

- Hồi máu không kịp!

Nhưng chẳng được bao lâu, Tiểu Ngải vội vàng hét lớn.

Nàng vốn chỉ là mục sư lv 10, kỹ năng khôi phục thì chỉ có “ Mưa xuân” và “Trị liệu thuật”, không thể đồng thời chiếu cố đến cả hai câu Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, dưới sự công kích điên cuồng của đàn Chuột Đồng, lượng HP của hai cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ tụt xuống trông thấy, Tiểu Ngải chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ được tán cây bên cạnh hai người này, còn cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cách xa này hai thước kia thì nàng cũng đành bất lực!!

Nếu tiếp tục như vậy, không đến 10 giây nữa, cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ ở bên ngoài sẽ bị đàn Chuột Đồng tiêu diệt. Nếu mất đi một cây thì cây còn lại cũng chẳng tồn tại được bao lâu dưới sự tấn công ồ ạt của đại đàn Chuột Đồng như vậy!

- Không cần lo lắng, ta có biện pháp!

Diệp Trần nhanh chóng lướt mắt nhìn đại đàn Chuột Đồng đang lao tới, nhưng vẻ mặt không hề hiện chút lo lắng nào.

Chỉ có lượt đầu tiên Chuột Đồng kéo đến mới đông như thế này thôi, các lần sau sẽ ít hơn rất nhiều, chỉ cẩn chống cự thêm 10s thời gian thì từ đó về sau sẽ không có chuyện gì.

- “Thời gian hư ảo”!

Pháp trượng khẽ vung lên, hướng về phía cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía xa, sử dụng kỹ năng mới học " Thời gian hư ảo"!

Một đạo quang mang màu xám từ trên ngọn cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phủ xuống. Trong khoảnh khắc bị bao phủ, thân hình cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ bỗng chốc tăng vọt, cả thân cây khẽ run rẩy, số lượng boom sầu riêng rơi xuống tăng lên theo cấp số nhân.

- Oanh oanh oanh…..! ( Các bợn thích hiểu tiếng nó nổ thế nào cũng được )

Từng trận âm thanh vang dội truyền tới, những chú Chuột Đồng xấu số xung quanh cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ thứ hai chưa kịp chạy đến dưới tàng cây để phát động công kích, đều bị hóa thành bạch quanh dưới sự tấn công dồn dập của những trái boom sầu riêng.

- Thật lợi hại, đây là kỹ năng gì vậy?

Tiểu Ngải nhìn thấy cảnh đó, cũng há hốc mồm kinh ngạc.

- " Thời gian hư ảo" – Kỹ năng mà BOSS rơi xuống, có thể khiến thực vật tràn đầy sinh mệnh, trở nên lợi hại hơn, bất quá hiệu lực chỉ kéo dài có 10s!

Diệp Trần giải thích đơn giản, " Thời gian hư ảo" tuy rằng hi hữu, nhưng hiệu quả không có gì là bí mật, chỉ có newbie như Tiểu Ngải mới thấy quái lạ mà thôi.

Mà hai kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ và " Thời gian hư ảo" kết hợp với nhau có uy lực rất mạnh. Diệp Trần dám sử dụng " Cao Lương Mỹ Vị" cũng bởi vì hắn đã học được kỹ năng " Thời gian hư ảo" này.

- Woaaaaa…. Rơi nhiều hạt lúa quá!!!!

Hai cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ với tốc độ điên cuồng sát quái, đàn Chuột Đồng điên cuồng xung quanh rơi rụng từng mảng từng mảng, nhanh chóng hóa thành những bạch quang rồi từng hạt lúa vàng óng long lanh rơi trên mặt đất.

- Chờ luợt Chuột Đồng này chết gần hết đã rồi hãy ra nhặt hạt lúa, một hồi chưa kịp nảy sinh ra quái mới đâu. Cẩn thận đừng chết!

Diệp Trần lo lắng dặn dò, nếu Tiểu Ngải mà chết thì nhiệm vụ coi như dừng tại đây.

Rất nhanh đàn Chuột Đồng ban đầu điên cuồng là thế, hung hãn là thế đã chết sạch không còn một mống. Dưới mùi hương mê hoặc của " Cao Lương Mỹ Vị" các luợt sau đàn Chuột Đồng có đến nhưng số lượng ít hơn lần đầu tiên rất nhiều. " Thời gian hư ảo" duy trì thêm đựợc trên dưới 7s nữa rồi hết hiệu lực nhưng vào lúc này thì tình hình cũng coi như ổn định.

Diệp Trần cùng Tiểu Ngải bắt đầu tranh thủ nhặt những hạt lúa rơi trên mặt đất, thoáng cái đã đựợc mười khỏa, rất nhanh đã hồi vốn trở về.

" Cao Lương Mỹ Vị" có hiệu quả trong vòng 90s, 90s trôi qua rất nhanh, khi hiệu lực vừa hết, đàn Chuột Đồng đang từ chen chúc kéo tới bỗng trở nên chậm rãi lại gần, hai người bèn đem số hạt lúa nhặt đựợc tập hợp lại một chỗ!

- 38 khỏa!

- Ok! Tiếp nào!

Diệp Trần đối với thu hoạch này rất hài lòng, tiện tay từ 38 hạt lúa lại dùng muời hạt để chế tạo thêm một phần " Cao Lương Mỹ Vị".

Lúc này, tại phó bản Hoàng Kim Đạo Điền khác, Vô Nhân Khả Kháng dẫn dắt đội ngũ pháp sư, ra hiệu đình chỉ công kích.

Thời gian phó bản đã bắt đầu đếm ngược, bọn họ sắp bị cuỡng ép truyền tống ra khỏi phó bản này.

- Ha ha…! 376 khỏa, lần này chắc chắn phá đựơc kỉ lục rồi!

Pháp sư áo đỏ mang tên là Lão thử cười nói.

- Ô, mọi người vất vả rồi! Hôm nay sẽ dừng ở đây, tối 6h sẽ có bảng thành tích tổng kết, đến lúc đó mọi người lại ăn mừng tiếp!

Đối với thành tích như thế này Vô Nhân Khả Kháng tương đối hài long. Theo trí nhớ của hắn thì những đội ngũ có thể lấy được hơn 300 hạt lúa có thể đếm được trên đầu ngón tay, không có lý do gì mà đội ngũ của hắn lại không dành được ngôi đệ nhất này!

- Vô Nhân lão đại! Ta muốn mời một mỹ nữ bồi rượu!

Trong đội ngũ có người cao hứng hét lớn.

Vô Nhân chưa kịp trả lời thì cả 6 người đã bị truyền tống ra ngoài phó bản.

…..

Thời gian Diệp Trần và Tiểu Ngải vào phó bản này đã tròn 30 phút. Bên cạnh Đạo điền thủ hộ giả bỗng loé lên hai đạo quang mang, Diệp Trần và Tiểu Ngải bị truyền tống tới đây.

Diệp Trần đúng là rất tiết kiệm thời gian, vừa xuất hiện đã kéo tay Tiểu Ngải tới Đạo điền thủ hộ giả trao trả nhiệm vụ.

- Hai vị mạo hiểm giả trẻ tuổi, thật sự rất cảm tạ các ngươi, ta không nghĩ là các ngươi có thể tiêu diệt nhiều Chuột Đồng đến vậy, lại còn đoạt lại cho ta được từng ấy hạt lúa, đây là một chút tấm lòng của ta!

Nguời thủ hộ mặc một thân nông trang ( quần áo nhà nông) nhìn thấy hai nguời cao hứng nói.

Hệ thống nêu lên: Ngươi hoàn thành nhiệm vụ “Đạo điền đích tiểu thâu” ( Trộm vặt ở ruộng lúa!)

Ngươi nhận được 213368 exp!

Cấp bậc của ngươi tăng lên 12 cấp!

Cấp bậc của ngươi tăng lên 13 cấp!

Cấp bậc của ngươi tăng lên 14 cấp!

Sau mấy tiếng thông báo của hệ thống, trên thân hai người liền nhấp nháy vài đạo quang mang thăng cấp.

- Ố mài gót! Chuyện gì xảy ra vậy, làm sao lại được nhiều kinh nghiệm tới vậy?

Những người chơi xung quanh nhìn thấy một màn quỷ dị như vậy lập tức cả kinh kêu lên.

- Làm sao? Cái lề gì…..?

Những người chơi không thấy được thì tò mò chạy lại.

- Tiểu Ngải, ta muốn logout, buổi tối có lẽ lên muộn một chút. Thành tích phó bản tới 9h mới công bố, đến lúc đó ngươi có thể đến chỗ thủ hộ giả này lĩnh phần thưởng trước, mặt khác nếu muốn tham gia hoạt động gì thì cứ tham gia không cần phải chờ ta, cái gì không hiểu thì lên diễn đàn mà ngó, rất nhiều bài hướng dẫn trên đó!

Diệp Trần không để ý tới những người chơi xung quanh, vội vàng dặn dò một chút rồi nhanh chóng logout.

- Tiểu mỹ nữ, các ngươi làm thế nào mà tăng nhiều cấp đến vậy? Nói cho ca biết rồi ca mang ngươi đi train level!

- Tiểu mỹ nữ, đừng để ý tới hắn, nói cho tỷ này, tỷ cho ngươi gia nhập một hành hội thật tốt!

- Nói cho ta, ta đưa tiền!

….

Diệp Trần logout chỉ còn lại Tiểu Ngải, sau khi người chơi hiểu được chuyện gì đang xảy ra bèn lao tơi, mồm năm miệng mười hét lớn bên tai Tiểu Ngải.

- Lũ lắm mồm! Cút ngay cho ta!

Thoạt nhìn trông rất dịu dàng nữ tính, đột nhiên Tiểu Ngải chốt hạ một câu kinh người!

Những người xung quanh đều không tin vào lỗ tai, ánh mắt mình, trong nháy mắt thời gian như bị đóng băng, tất cả mọi thứ đều như yên tĩnh trở lại, những người chơi hầu hết đều giật mình nhìn lại cô bé Tiểu Ngải đáng yêu của chúng ta, hoài nghi không biết họ có nghe lầm hay không!

- Sặc, tiểu mỹ nữ….

Một người lắc đầu, khẳng định là mình nghe lầm, thừa dịp không ai lên tiếng bèn tiến gần Tiểu Ngải.

- Biến!

Tiểu Ngải không đợi hắn nói xong, trừng mắt, rống thêm một tiếng nữa.

Lần này thì mọi người đều nghe thấy rất rõ ràng…

Không thèm để ý tới mọi người còn đang ngơ ngác nhìn mình xung quanh, Tiểu Ngải lấy trong ba lô ra một tấm Hồi Thành Phù, trực tiếng trở về Thái Thản cự thành.

- Mệt chết!

Sau khi về đến thành, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Ngải lộ ra vẻ đau khổ, ánh mắt ủ rũ, dường như sức cùng lực kiệt, hai tay buông thong như cương thi, lắc lư tiến về phía trước.

- Logout nghỉ ngơi đã!

Bị những người trên đường nhìn minh như vật thể lạ, Tiểu Ngải mới thẳng người, duỗi lưng rồi cũng logout.

Chậm trễ một thời gian, mong mọi người thông cảm Sẽ cố hết sức mình


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx