sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 11: Gương Mặt Ở Cửa Sổ

Ua... đó là... đó là... đó là... Hannibal cà lăm không thể nói gì hơn.

Ba thám tử trẻ sửng sốt nhìn bức tượng kỳ lạ.

Jim Clay ấn một nút bấm. Căn phòng đột ngột sáng lên.

- Sao! Có gì vậy? - Anh thắc mắc quay sang ba thám tử trẻ hỏi.

- Con Quỷ Nhảy Múa! - Peter vừa kêu vừa chỉ con quỷ hiện hình - Đây này... anh thấy không.

Peter đột ngột ngưng nói khi thấy hình ảnh quỷ quái vẫn đứng yên, bất động. Peter nhìn gần hơn và nhận thấy con quỷ đứng trên cái đế nhỏ. Jim Clay bước thẳng đến đó và dùng ngón tay gõ nhẹ vào. Có tiếng rỗng vang lên.

- Ồ không phải đâu! - Jim Clay nói - Con Quỷ Nhảy Múa nhỏ hơn nhiều và làm bằng đồng. Đây chỉ là một hình nộm dùng để chưng bộ y phục thầy pháp Chaman Mông Cổ. Ba tôi sưu tập đồ mỹ nghệ Phương Đông và các bộ y phục. Đây là một bộ chính gốc đấy!

Hannibal thận trọng bước qua gian phòng, sợ va vào những tủ kính, bước lại gần hình, vỗ thử bộ y phục. Một đám bụi bay lên. Khi đó, thám tử trưởng lắc đầu và lùi lại một bước.

- Bộ y phục này hơi khác bộ kia - Hannibal nói khẽ - Sừng ngắn hơn, còn bộ da là da gấu, chứ không phải da sói. Ngoài ra, lớp bụi chứng tỏ đã lâu rồi không có ai mặc bộ y phục này.

- Các bạn nói gì vây? - Jime Clay càng lúc càng ngạc nhiên hơn hỏi.

- Nói đến y phục thầy pháp Chaman, hay về chính thầy pháp Chaman... tức là về vật mà bọn em đã nhìn thấy và đã làm bọn em khiếp sợ - Peter trả lời - À! Có thể ba của anh còn có một bộ y phục khác gần giống bộ này?

- Chắc chắn là không đâu! - Jim khẳng định - Loại trang phục này hiếm lắm.

- Bọn em đang nói về bộ y hệt như bộ của bức tượng! - Bob giải thích.

Jim mỉm cười vui vẻ.

- Hay có thể bức tượng đột ngột sống dậy! - Jim nháy mắt gợi ý - Còn bức tượng thật, được biết dưới tên Con Quỷ Nhảy Múa, đang nằm ở đây, trong tủ kính này...

Jim ngưng nói đột ngột, mắt mở tròn. Tủ kính nơi anh dừng lại trống không!

- Anh thấy chưa! - Peter kêu - Nó biến mất rồi!

Jim Clay nhìn xung quanh, như thể không thể nào tin vào sự hiển nhiên... Rồi anh đi từ tủ kính này sang tủ kính kia trong gian phòng rộng lớn. Trong đó có tượng, vũ khí, bình, mũ và nhiều đồ mỹ nghệ khác nữa. Nhưng không có dấu vết gì của Con Quỷ Nhảy Múa!

Jim lấy tay xoa mái tóc, vẻ mặt ngơ ngác.

- Tôi... tôi không hiểu nổi! - Anh kêu khẽ - Làm sao người ta có thể?...

Anh quay sang ba thám tử, ánh mắt nảy lửa.

- Các em... làm sao các em biết về vụ trộm được?

Hannibal giải thích chi tiết những gì đã xảy ra bốn mươi tám tiếng vừa qua. Jim Clay chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng yêu cầu cho biết thêm chính xác. Rồi anh bước dọc bước ngang.

Cuối cùng anh thở dài thật kêu và nói:

- Mất cắp! Vậy mà đích thân tôi được giao trách nhiệm trông coi bộ sưu tập quý báu này! Ba tôi sẽ giận lắm! Bức tượng đó vô giá và...

Anh dừng lại, buồn rầu lắc đầu.

- Các em biết không, tôi không quan tâm đến những gì đến từ Phương Đông lắm! Nên tôi không liên tục để mắt đến Con Quỷ Nhảy Múa! Nhưng điều này vẫn không giải thích được bằng cách nào mà một tên trộm có thể lẻn vào đây và mang bức tượng đi, mà không để lại dấu vết gì... Tôi bận học hành, nhưng có thể bác Stevens đã thấy một cái gì đó... hay chú Quail...

Jim bước đến máy điệnt hoại, bấm nút.

- Chú Quail hả! Chú hãy đến ngay phòng bảo tàng với cháu!

Jim gác máy, rồi lại đi qua đi lại trong gian phòng.

- Các cậu có nói là tên trộm đã làm mất bức tượng phải không? Nếu vậy, không biết tượng đang ở đâu! Ô là la! Chắc chắn ba tôi sẽ bị nhồi máu cơ tim mất! Tuần rồi, trước khi đi, ba đã giao cho tôi canh giữ kho báu giúp, vậy mà...

Cánh cửa mở ra. Một người đàn ông bước vào. Jim Clay chạy đến ông.

- À, chú Quail! Có một chuyện khủng khiếp xảy ra...

Peter tròn mắt.

- Chính là ông ấy!

Bob và Hannibal nhìn người mới đến. Đó là người đàn ông mảnh khảnh, tóc bạc, đeo kính theo kiểu xưa!

Jim Clay càng ngạc nhiên hơn nữa, hết nhìn ba thám tử đến nhìn sang người mới vào.

- Cái gì! - Jim nói khẽ - Chú Quail chính là ai?

Hannibal thản nhiên hỏi.

- Người này là ai vậy, hả anh Jim?

- Trợ lý văn chương của ba tôi. Chú Walter Quail! Chú giúp ba tôi viết các bài báo về bộ sưu tập đồ mỹ nghệ. Câu hỏi để làm gì vậy?

- Bởi vì đây là người mà bọn em đã nói với anh lúc này - Bob giải thích - Người đã ngăn không cho bọn em chạy theo tên trộm... Chính ông là người có mặt trong phòng của Mặt Chuột, ở nhà trọ!

Jim Clay quay sang trợ lý của cha mình.

- Chú Quail? Chú trả lời sao đây?

- Những gì ba cậu này nói là đúng. Tôi đã để ý đến gã đàn ông nhỏ có gương mặt giống chuột đang rình rập ngoài vườn và quanh nhà. Tôi nghi ngờ và theo dõi hắn. Khi ba cậu này nói đó là tên trộm, tôi càng bám sát theo hắn nữa. Rất tiếc là tôi bị lạc mất dấu vết hắn ở nhà trọ. Tôi đã lục lạo phòng hắn, nhưng không tìm thấy gì!

- Vậy, chú biết rằng Con Quỳ Nhảy Múa bị lấy cắp à? - Jim nói.

- Lấy cắp! - Quail lập lại.

Ông có vẻ ngạc nhiên... Rồi ông nhìn tủ kính trống không và gật đầu.

- Phải - Ông thừa nhận - Đúng vậy, tôi biết. Tôi...

Hannibal chăm chú theo dõi nét mặt của Quail.

Jim Clay nóng lòng ngắt lời Quail.

- Tại sao chú không báo cho cháu biết? - Jim sẵng giọng hỏi - Chú đã báo cảnh sát chưa? Hay báo cha tôi chưa?

- Không, James à. Tôi chưa nói cho ai biết về chuyện này! - Quail thở dài.

Nói xong, ông quay sang ba thám tử, nghiêm trang nói thêm:

- Trong câu chuyện thảm hại này ta phải hành động hết sức tế nhị.

Jim Clay cắn môi.

- Tất nhiên! - Jim nói - Vì người Trung Quốc.

- Vụ trộm này có thể gây hại cho ba của cậu - Quail nói tiếp - Dứt khoát phải tránh xì căng đan.

Jim nắm chặt nắm đấm.

- Nhưng phải làm một cái gì đó chứ! - Jim kêu - Hay thuê thám tử tư!

- Loại người đó không phải lúc nào cũng đáng tin cậy - Quail bắt bẻ - Và tôi nghĩ ba của cậu sẽ không thích có người khác dính líu đến vụ này đâu.

Hannibal nhanh nhẹn xen vào.

- Anh Jim ơi! - Hannibal kêu - Bọn em quen những thám tử tư đã biết về việc Con Quỷ Nhảy Múa bị mất.

- Thế à! Ai vậy, hả Hannibal?

- Bọn em đây! - Bob và Peter đồng thanh trả lời.

Hannibal lục trong túi, lấy một danh thiếp đưa cho Jim Clay. Jim Clay và Wlter Quail đọc thấy:

Ba Thám Tử Trẻ

Điều tra các loại???

Thám tử trưởng: Hannibal Jones

Thám tử phó: Peter Crentch

Lưu trữ và Nghiên cứu: Bob Andy

Hannibal giải thích:

- Bọn em đang lo vụ này, vì được một trong những nạn nhân trước của tên trộm thuê. Bọn em đã tìm ra vật lấy cắp, khiến thân chủ hết sức hài lòng và nay bọn em có thể làm việc cho người khác.

- Ôi! - Quail kêu - Thám tử mặc quần đùi!

Peter đỏ mặt và nói với Hannibal:

- Cậu cho chú xem thẻ kia đi!

Jim Clay đọc tờ thứ nhì mà thám tử trưởng đưa cho.

Thẻ này xác nhận rằng người cầm thẻ là trợ lý tự nguyện của cảnh sát Rocky. Cảnh sát xin cám ơn những ai trợ giúp cho người cầm thẻ này.

Samuel Reynolds - Cảnh sát trưởng

Con trai của ông vua dầu hỏa nhìn bộ ba.

- Thẻ này đảm bảo cho tư cách thám tử của các cậu. - Anh nói - Các cậu đã biết câu chuyện và trong trường hợp này, thời gian rất quan trọng. Nếu tôi cùng làm việc với...

Quail sẵng giọng ngắt lời.

- Cậu James, thật là buồn cười! Ba cậu...

Đến lượt Hannibal ngắt lời:

- Anh Jim à, bọn em đã biết cách tiếp tục điều tra! - Hannibal cam đoan - Bọn em có một chỉ dẫn nghiêm túc sẽ giúp bọn em tiến nhanh.

Khi đó, thám tử trưởng cho Jim biết về hướng tìm ông già ăn mày.

- Như vậy giúp tôi quyết định luôn! - Jim tuyên bố - Từ nay, tôi sẽ giúp các cậu.

Rồi quay sang Walter Quail, Jim nói:

- Trừ phi, chú thích báo cảnh sát hơn? - Jim nói thêm.

Quail phân vân.

- Không có, James à. Dù sao, cũng có thể cậu nghĩ đúng.

Nói xong, trợ lý của ông H. P. Clay bước ra khỏi phòng. Jim Clay mỉm cười. Hannibal nhìn theo Quail cho đến khi ông đi mất.

Khi ấy, thám tử trưởng quay sang thân chủ mới.

- Này, anh Jim ơi! Chú Walter Quail làm việc cho ba anh lâu chưa?

- Khoảng hai năm rồi! - Jim đáp - Nhưng các cậu không nghĩ rằng?...

- Em chưa nghĩ gì hết - Hannibal trả lời - nhưng phải thừa nhận rằng có một số chi tiết khá đáng nghi ngờ... Anh có thấy rằng chú Quail giả vờ ngạc nhiên khi anh nói đến vụ lấy cắp Con Quỷ Nhảy Múa không? Rồi ngay sau đó, chú ấy không thèm giả vờ nữa.

- Đúng! Tôi cũng có để ý - Jim thú nhận - Điều làm tôi ngạc nhhiên là chú ấy chỉ theo dõi tên trộm, chứ không thử bắt lấy hắn. Mà tại sao chú ấy lại không gọi cảnh sát? - Con trai của ông vua dầu hỏa đăm chiêu lắc đầu.

- Đúng rằng đây là một vụ đòi hỏi phải hết sức tế nhị. Nếu biết, chắc chắn ba tôi cũng muốn cuộc điều tra phải được tiến hành hết sức kín đáo.

- Tại sao vậy? - Hannibal hỏi - Có phải vì người Trung Quốc rất muốn lấy lại bức tượng và vì vụ trộm có thể gây nên sự cố ngoại giao không?

- Đúng! - Jim gật đầu - Chính xác là như vậy! Không phải hôm nay, Trung Quốc mới đòi phải trả Con Quỷ Nhảy Múa! Cho đến nay, chính phủ ta không chú ý mấy đến yêu sách này. Nhưng bây giờ, khi tổng thống ta đã hứa là sẽ can thiệp phía ba tôi, để ba tôi đồng ý thả kho báu ra, thì ba buộc phải nhượng bộ thôi. Dĩ nhiên là ba tôi đành phải miễn cưỡng chịu thua và ba đã mua bức tượng giá khá cao và hợp pháp. Nhưng đích thân tổng thống đã có ý kiến và... Tóm lại, ba tôi đồng ý trả lại. Đúng lúc này, ba tôi đang ở Washington để gặp người đại diện Trung Quốc, rồi sẽ về đây cùng người đại diện ấy để trao bức tượng. Chú Quail và tôi đang chờ ba. Đương nhiên là nếu Con Quỷ Nhảy Múa không có ở đây, khi ba tôi về tới... thì sẽ có chuyện. Người Trung Quốc sẽ có cớ để nghi ngờ sự thành thật của ba tôi... và sẽ có sự cố ngoại giao mà cậu vừa mới nói. Ai cũng biết rằng ba tôi bị ép buộc phải trao Con Quỷ Nhảy Múa, do hoàn cảnh. Và người ta rất dễ đi đến kết luận rằng ba tôi đã cố tình làm mất bức tượng.

- Vậy ta phải sớm tìm lại bức tượng! - Hannibal hùng hồn tuyên bố.

- Phải như vậy! - Jim nói theo.

Hai con mắt Jim đột ngột khép nhỏ lại.

- À mà các cậu nói tên trộm ra sao vậy?

- Ra sao à? - Hannibal ngạc nhiên nói - Thì hắn nhỏ, gầy, gương mặt giống như...

- Giống như khuôn mặt này hả? - Jim vừa hỏi vừa chỉ ngón tay ra cửa sổ.

Đúng vậy, ở cửa sổ đó, có một gương mặt với cặp mắt sắc sảo và mái tóc hung dài, chấm vai, và bộ râu cũng màu hung.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx