sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 18: Con Quỷ Ra Tay

Ta hãy tìm dấu chấm hỏi tiếp theo! - Hannibal hối thúc.

Bob tìm thấy cách đó ba mét, thấp hơn một chút dưới vực hẻm tối tăm.

-Không còn nghi ngờ gì nữa! - Hannibal nhận xét - Wilkes và anh Jim đã qua đây!

-Làm sao cậu có thể chắc như vậy được? - Ông Clay hỏi.

-Dấu chấm hỏi là mật hiệu của tụi cháu, khi bị xa nhau - Bob giải thích - Mật hiệu giúp tụi cháu không lạc mất hướng đi của nhau.

-Có thể vẽ nhanh, và vẽ lén nếu cần - Hannibal nói thêm.

-Tụi cháu có đưa phấn cho anh Jim và dặn anh phải làm thế nào khi cần - Peter nói.

-Vậy thì còn cho gì nữa? - Ông Clay kêu - Nhanh lên, hãy đi giải thoát cho con trai tôi!

Peter đi tiếp, ba của Jim theo sát phía sau. Những người còn lại đi theo hàng một, Quail và Chiang đi cuối cùng. Peter tìm thấy thêm ba dấu chấm hỏi trên đá. Cả nhóm đi theo con đường mòn chật hẹp, chạy song song với vực hẻm, ở nửa dốc.

-Không hiểu ở cuối con đường này có cái gì? - Ông Clay lo lắng hỏi.

-Có lẽ là không có gì, Bob trả lời. Có thể một nông trại cũ bỏ hoang hoặc một nhà chòi cũ. Cháu tin chắc là không còn ai sống trong vực hẻm này nữa.

Bây giờ các dấu chấm hỏi liên tiếp nhau khá đều đặn. Quang cảnh trở nên hoang dại hơn. Bụi gai làm rách quần áo, không cách nào tránh được. Mặt trăng đã biến mất và nhóm người chỉ thấy đường đi nhờ đèn pin của ba thám tử.

Đôi khi, có người bị vấp, trượt hay ngã, nhưng không ci bỏ cuộc. Rồi đột nhiên con đường mòn dừng lại.

-Dấu chấm hỏi kế tiếp đâu nhỉ? - Ông Clay lo lắng kêu.

-Ta hãy tách nhau và tìm kiếm - Hannibal khuyên - Nhưng cẩn thận đừng có đi xa nhau quá. Trời đêm tối như thế này, dễ lạc nhau lắm!

Hai mươi phút trôi qua, ông Chiang mới tìm thêm được một dấu chấm hỏi mới cách đó một trăm mét, phía bên phải.

-Có thể Wilkes quyết định đi đường ngoằn ngoèo để đánh lạc hướng qua bụi cây này. Thế nào dấu kế tiếp cũng nằm bên trái.

Hannibal đoán trúng. Thế là cả đoàn tiếp tục lần theo dầu vết, nhưng đi chậm hơn, có những khúc ngoặt bất ngờ. Wilkes đã nghĩ mình khôn hơn mọi người. Nhưng các dấu chấm hỏi vẫn rải rác khắp vực hẻm. Hắn không hay biết gì về mưu mẹo của Jim! Cả đoàn nhỏ đi được một hồi, thì Wailter Quail đột nhiên la lên:

-A a a a!

Tất cả vội vàng quay lại, thấy Quail đang ngồi dưới đất đá, tay ôm cổ chân trái.

-Tôi bị trẹo chân rồi! - Ông nói, quai hàm mím chặt - Có cục đá lăn dưới chân tôi. Xin lỗi ông Clay!

-Anh không đi được nữa à? - Chủ của Quail hỏi.

-Nếu cố gắng... thì có thể. Nhưng tôi sẽ làm mọi người bị chậm. Đừng chờ tôi. Sợ cậu Jim đang cần cứu giúp!

Ông Clay hơi phân vân một chút.

-Thôi! - Ông nói - Anh cứ cố gắng tiếp, tùy theo sức của anh.

Đoàn người lên đường đi tiếp. Phải thận trọng hơn nữa, bởi vì nền đất gồ ghề hơn và bụi cây rậm rạp hơn. Đường mòn đột ngột quẹo sang trái. Sau đó, cả nhóm đến một chỗ thoáng hơn, đúng lúc các dấu chấm hỏi chấm dứt lần thứ nhì.

-Rồi! - Peter càu nhàu - Lại phải chia nhau ra và tìm kiếm cho đến khi...

Một hình bóng mơ hồ, xuất hiện cách đó không xa và tiến về hướng cả nhóm.

-Jim! - Ông Clay gọi.

Hình bóng tối đen như đứng sững tại chỗ. Nó đúng đó một hồi trong bóng tối, bất động và im lặng.

-Jim, có phải con không? - Ông Clay gọi nữa.

Lần này, hình bóng tối đen rẽ sang phải. Ba thám tử trẻ rọi đèn pin, chiếu sáng một gương mặt rất tái, mái tóc đen và quần áo đen. Gã đàn ông cầm cái túi trong tay, bỏ chạy.

-Đó là Jason Wilkes! - Hannibal la lên.

-Hắn cầm cái gì đó! - Peter nói thêm.

-Chắc là bức tượng! Bắt lấy hắn! - Ông Clay hét lên.

Tiếng la chỉ làm cho Wilkes bỏ trốn nhanh hơn. Nhóm rượt đuổi lao đến hắn.

Rồi đột nhiên Wilkes biến mất...

Ông Clay, ông Chiang và ba thám tử, đang chạy xuống dốc định cản đường Wilkes, chưng hửng dừng lại, tuyệt vọng nhìn xung quanh.

-Dường như có cái hố! - Bob đột ngột la lên và chỉ phía trước.

-Vực hẻm hông! - Peter nói.

Mọi người lao vào chỗ hở nhỏ hẹp có cây sồi cằn cỗi mọc. Bên trái và bên phải, thành núi dựng thẳng, dốc đứng... nhưng vực hẻm nhỏ này là ngõ cụt!

Cả nhóm nhỏ dừng lại!

Đằng kia, phía trước, Jason Wilkes đứng ở cuối ngõ cụt mà hắn đã vô tình lao vào. Hắn bị mắc kẹt!

-Con trai tôi đâu, đồ cướp! - Ông Clay gầm lên.

-Như một con thú bị mắc bẫy, con người giống quỷ hút máu nhìn trái nhìn phải, tìm lối thoát. Năm người tiến về phía hắn. Ánh đèn pin làm cho cái bóng hắn to lớn bất thường, giống như con côn trung bị dán vào thành đá.

-Con trai tôi đâu? - Ông vua dầu hỏa lặp lại.

-Đứng yên tại chỗ, không thôi rất có thể ông sẽ không bao giờ gặp lại con trai! - Jason Wilkes đáp - Tôi đang định liên lạc với ông, nhưng dù sao, có thể cuộc gặp này cũng thuận lợi hơn.

-Tôi không làm việc với quân bắt cóc người! - Ông Clay gầm lên.

Nhà buôn đồ cổ phá lên cười.

-Con trai ông và ba thằng bé ngốc nghếch kia đã đột nhập vào nhà tôi. Tôi chỉ tạm giữ con trai ông trong khi chờ giao cho công an. Luật pháp nằm về phía tôi, ông Clay à? Tôi sẽ thưa kiện con trai ông, tôi sẽ tống nó vào tù... trừ phi ông chấp nhận điều kiện của tôi!

-Cái túi! - Peter ngắt lời - Chắc chắn cái túi chứa Con Quỷ Nhảy Múa.

-Bức tượng này của tôi! - Ông Clay tuyên bố - Ông đang giữ một món đồ mỹ nghệ ăn cắp!

Wilkes vẫn mỉm cười.

-Tôi không hề biết khi mua. Tôi không phạm pháp. Nào! Ông suy nghĩ đi. Ông có thể lấy lại bức tượng này đổi lấy... một khoản tiền đền bù khiêm tốn.

Ông Chiang không rời mắt khỏi cái túi trong tay Jason Wilkes.

-Con Quỷ Nhảy Múa nằm trong đó à? Nhất định phải... ông bắt đầu nói.

Ánh sáng chói chang đột ngột tràn ngập vực hèm. Một thứ ánh sáng chói mắt đến nỗi, mọi người lấy tay che mặt và lùi lại một bước. Cột khói dày đặc bay lên từ sườn dốc nơi Wilkes đang tựa lưng.

-Aaaaaaarờrờrờ!...

Cặp sừng vểnh cao, hai con mắt đỏ rực, Con Quỷ Nhảy Múa đang đứng trên độ cao nhìn xuống vực hẻm. Nó chậm chạp bắt đầu di chuyển. Chuông, lục lạc và xương treo ở thắt lưng phát ra tiếng động rùng rợn.

Tiếng nói vang dội của Con Quỷ Nhảy Múa gầm đến đáy vực hẻm.

-Con Quỷ Nhảy Múa của Mông Kha Khả Hân đã bị xúc phạm!

Jason Wilkes run rẩy quay lại. Hắn thả cái túi ra và bước thụt lùi đến chỗ ba thám tử, ông Clay và ông Chiang Pi-Peng. Hắn khiếp sợ nhìn con quỷ mới hiện hành.

-Đừng cho nó bước tới! - Hắn nói cà lăm - Đuổi nó đi đi!

Ông Clay tái mặt, nhưng không sợ:

-Dù người có là ai đi nữa, ngươi không làm ta sợ... - Ông la lên.

-Im! - Giọng nói oang oang ra lệnh - Bức tượng bị uế, tạp phải được tiêu hủy! Thần linh trong bức tượng phải được giải thoát!

Con quỷ đưa tay lên trên cái đầu có sừng, rồi chĩa tay thẳng vào cái túi bị rơi xuống đất!

Một tia chớp mới! Lại một cột khói bay lên! Cái túi bốc cháy. Ngọn lửa cao và sáng bay lên trong đêm.

-Bây giờ, thần linh hãy quay về với Đại Hãn!

Một tia chớp thứ ba sáng lên trên đỉnh độ cao. Một cột khói mới, dày đặc hơn nhiều bao trùm con quỷ hiện hình. Rồi gió đêm dần dần thổi tan đám khói.

Con Quỷ Nhảy Múa đã biến mất.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx