sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 477: Thủ Đoạn Công Kích Mới

Tư Đồ Dật Tiêu cũng biết rằng, với thực lực của hắn lúc này, đứng trước Thiên Nhất Tông hoàn toàn chỉ là một con kiến, hắn muốn đối đầu cùng Thiên Nhất Tông, ngoài thực lực cá nhân ra thì còn cần thế lực.

Bởi vậy, Tư Đồ Dật Tiêu lại đi theo con đường cũ của hắn.

Vừa tìm kiếm tung tích của Sở Nam, vừa chuẩn bị thu người, mở rộng thế lực. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tư Đồ Dật Tiêu lựa chọn nơi hỗn loạn của Bắc Tề Quốc, nơi mà năm xưa Sở Nam đã giết cường đạo đoạt bảo.

Nơi đó có Bạch Cốt Bang, còn có Yến Sơn thập nhị đạo.

Vân La Môn, Vân Đào có sự chiếu cố rất rõ ràng tới Vu Đại Hải và Trần Hiểu Phong, đồng thời hắn cũng ngầm thu thập nguyên liệu luyện chế tịnh dung nhuận nhan đan, còn có các nguyên liệu quý hiếm khác. Ngoài ra, La Đào đem tất cả tâm huyết đặt vào bình máu kia.

Thám tử của Đại Khánh Quốc không ngừng đem tin tức của Bắc Tề Quốc truyền về, ở trong quân doanh, Sở Thiên Phong nhìn tin tức của Lâm Vân, lông mày nhíu chặt hồi lâu.

Tất cả những việc đó Sở Nam đều tạm thời không biết, hắn và Lăng Yên Lan đã đứng ngoài Cực Lạc Cung.

Ở ngoài cửa, một nam tử mặc hồng ý lạnh lùng quát:

- Các ngươi là ai, tới Cực Lạc Cung làm gì?

- Cướp!

- Cướp?

Sở Nam nói ra một tiếng "cướp" mà chẳng khác nào nói " ăn cơm" hay "uống rượu", vô cùng thản nhiên.

Còn gã đệ tử của Cực Lạc Cung thì lại bị tiếng "cướp" đó làm cho ngây ngốc.

"cướp" thì ai cũng đã từng nghe thấy, nhưng hai người này tới cướp một môn phái, một môn phái có thế lực rất lớn, có tới hai gã Võ Vương, gần sáu ngàn đệ tử...

Cướp như vậy thì ai đã từng gặp chứ?

Ai dám cướp chứ?

Gã đệ tử canh cổng của Cực Lạc Cung sau giây phút ngây ngốc liền cười điên dại, tám gã đệ tử khác, bốn nam bốn nữ, tu vi đều là đại võ sư, vốn dĩ đối diện với hai Võ Quân thì phải sợ hãi mới đúng, cung kính muôn phần mới đúng, nhưng phía sau bọn chúng là Cực Lạc Cung, chó cậy gần nhà nên bọn chúng không chút sợ hãi.

Tất cả mọi người đều cười cuống tiếu, gã đệ tử nam lại hỏi:

- Cướp? Ngươi đang nằm mơ phải không? Đầu ngươi có vấn đề phải không? Ngươi có biết đây là nơi nào không? Có biết đây là địa bàn của ai không, dám làm càn ở đây, đúng là tự tìm cái chết, còn không mau cút đi cho ông, nếu không ông bắt ngươi lại, cho ngươi làm khổ công. Cho ngươi sống không bằng chết.

Còn những nữ đệ tử lại làm ra dáng vẻ vô cùng khêu gợi, uốn éo vòng eo nhỏ nhắn, tiến lên phía trước, những người này tuy diện mạo khác nhau, uốn éo cũng không giống nhau, nhưng đều toát ra dáng vẻ khêu gợi kiều mị, tỏa ra sự phóng đãng. Bọn chúng giương ngón tay thon thả ra, cười nói:

- Sư huynh, người ta khó khăn lắm mới tới được Cực Lạc Cung của chúng ta, ngươi sao lại đuổi người ta đi? Tiểu ca, chi bằng đến nơi ở của nô gia, nô gia sẽ tiếp đãi tử tế tiểu ca.

- Hồng sư muội, ta thấy ngươi lại lên cơn, không nhịn được nữa rồi, để hắn hưởng thì chẳng bằng để sư huynh ta hưởng, sư huynh tối sẽ đến cho ngươi được no nê.

Gã nam tử lại gần nữ đệ tử, giữa thanh thiên bạch nhật sờ mó trên người nữ đệ tử này.

Nữ đệ tử này cũng không từ chối, thân thể cũng uốn éo dữ dội hơn, miệng không ngừng phát ra những tiếng ư ư:

- Sư huynh, ngươi không nhìn bên cạnh người ta còn có một nữ nhân hay sao? Chơi với nàng ta, sư huynh nhất định sẽ cảm thấy mới mẻ!

- Không sai, Hồng sư muội nói không sai, bắt lấy nữ nhân đó, tối nay chúng ta có thể chơi trò ba người rồi, ha ha....

Nam nhân này cười đầy dâm dục, đang định hạ lệnh thì nghe thấy Lăng Yên Lan quát:

- To gan!

Lăng Yên Lan nhìn thấy cảnh tượng dâm dục như vậy, mặt đã sớm đỏ bừng, không ngừng khinh bỉ trong lòng, sau đó lại nghe thấy đám người này ăn nói như vậy, nộ hỏa xung thiên, dù thế nào đi nữa, nàng cũng là một cao cấp Võ Quân, sao có thể để bọn chúng làm nhục như vậy.

Gã nam nhân kia nghe thấy thanh âm đó liền quay đầu lại, bộ dạng không chút sợ hãi:

- To gan? Đâu có to gan? Ta không chỉ to gan mà cái gì cũng to, cô em, cô có muốn thử không? Đảm bảo sẽ kiến nàng sướng ngây ngất.

Nếu là lúc bình thường thì Lăng Yên Lan đã sớm cho gã này tan xương nát thịt, nhưng nàng lúc này đã là tì nữ của người ta, công tử đã nói nàng phải nghe lệnh của hắn, hơn nữa, Lăng Yên Lan cũng còn có chút chủ ý ở trong lòng, muốn lợi dụng cơ hội này để xem xem rốt cuộc công tử đối đãi với tì nữ nàng như thế nào.

Bởi vậy, nàng mới nhịn tới lúc này.

Nhưng gã đệ tử của Cực Lạc Cung ăn nói khó nghe như vậy, Lăng Yên Lan không thể nhịn thêm nữa, quát lạnh:

- Dâm tặc, chịu chết!

Đồng thời, gã nam nhân kia cũng hạ lệnh:

- Ra tay, bắt lấy bọn chúng, cho chúng biết sự lợi hại của Cực Lạc Cung chúng ta, cho chúng biết thế nào là cực lạc.

Lập tức, tất cả mọi người đều cười lớn xông lên.

Nhìn thấy bọn chúng hùng hổ xông tới, Sở Nam không để Lăng Yên Lan ra tay, nói với nàng:

- Giết bọn chúng sẽ làm bẩn kiếm của ngươi, đứng ra sau.

Lăng Yên Lan nghe lệnh, trong đầu hiện ra cảnh tượng năm người đám Hoa Mị chết vô cùng thảm khốc, nghĩ rằng những người này nhất định cũng bị đám côn trùng vừa kỳ quái vừa hung hãn đó hút cạn tinh huyết, biến thành những cỗ xác khô.

Nhưng Lăng Yên Lan không nhìn thấy đám côn trùng kỳ quái kia bay ra, công tử vẫn khoanh tay, giống như đang đi dạo trong vườn nhà mình tiến lên phía trước, Lăng Yên Lan tuy có chút nghi hoặc nhưng vẫn không chút chậm trễ, theo sát phía sau.

Thanh đao đầu tiên chém xuống đầu Sở Nam.

Khi gã đệ tử này còn cách Sở Nam khoảng bảy tám mét, đao của hắn đã tự động vỡ vụn ra, gã đệ tử này cảm thấy nguy hiểm, ngẩng đầu nhìn lên, trong tay hoàn toàn trống không, thanh trung phẩm chân khí đại đao hắn phải có cống hiến rất lớn mới được ban thưởng cho đã bị vỡ tan tành.

Nhưng hắn chưa kịp chấn kinh, chưa kịp kêu gào thì đã nhìn thấy cánh tay hắn cầm đao cũng đang vỡ vụn ra.

Bốp bốp bốp....

Phựt phựt phựt phựt....

Những tiếng xương cốt vỡ vụn, huyết mạch nổ tung đan xen vào nhau như tiếng rang lạc, mắt hắn đã mở to tới cực hạn nhìn cảnh tượng quỷ dị đang xảy ra trước mắt, không biết phải nói gì, cổ họng có tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu kinh hoàng nhưng lại không biết vì sao không thể thốt ra được.

Sự tan rã vẫn còn đang lan ra, từ cánh tay cho tới thân người, tới ngực, tới bụng, tới hai chân, tới cả thân thể hắn đều giống như một tảng đá bị người khác dùng đại lực đánh vào, dần vỡ vụn ra....

Không chỉ có hắn, bảy người còn lại xông lên, bất kể là nam hay nữ, bất kể cầm đại đao hay trường kiếm, dải lụa hay lục lạc cũng đều đang tan rã ra, vũ khí tan rã, thân thể cũng tan rã.

- A!

Cuối cùng cũng có một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đột nhiên khiến những người khác cũng liều mạng muốn gào lên để phát tiết sự kinh hoàng khủng khiếp ở trong lòng bọn chúng.

Cũng đúng lúc đó, Sở Nam lại bước lên một bước, chỉ một bước bình thường nhưng thân thể của những người đó đã nổ tung, bắn tung tóe thành trăm ngàn mảnh, bắn về phía sau.

Không trung tràn ngập huyết nhục, nhưng tất cả khi bay tới cách Sở Nam còn khoảng năm mét liền hóa thành tro bụi, hóa vào trong trời đất.

Gã đệ tử vừa ra lệnh vẫn còn đang giở trò cùng với Hồng sư muội của hắn, tay hắn đã luồn vào trong bộ y phục mỏng manh, đang ra sức nắn bóp, tiếng nổ làm kinh động bọn chúng, bọn chúng vội đưa mắt nhìn lên.

Nhưng chỉ nhìn thấy cảnh huyết nhục đầy trời, ngoài ra không còn nhìn thấy gì nữa.

Thân thể của hai người này bắt đầu run rẩy kịch liệt, sắc mặt xám xịt, cả hai cho dù là kẻ ngốc thì cũng biết đã gặp phải cao nhân, gã nam nhân không chút do dự quỳ xuống cầu xin:

- Tiền bối, tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, xin tiền bối tha mạng....

Hồng sư muội của hắn cũng không chịu thua kém:

- Tiền bối, nô gia nguyện dâng hiến tất cả, bao gồm thân thể...

Sở Nam cũng không thèm để ý, chỉ tiếp tục đi lên, Lăng Yên Lan cũng khẽ sửng sốt, miệng mở ra mà lúc sau vẫn không khép lại được; tuy mấy tên đệ tử nhãi nhép của Cực Lạc Cung này, nàng giết thì cũng chỉ như chặt rau thái thịt giết con kiến, nàng cùng có thể dùng pháp bảo chém bọn chúng ra thành trăm ngàn mảnh, nhưng nếu bảo nàng không chút động đậy mà có thể khiến cho bọn chúng nổ tung ở cách xa bảy tám mét thì quả thực, nàng không có cách nào làm được.

Lăng Yên Lan nhìn khuôn mặt đó, lại nhớ tới cảnh tượng hôm qua, vừa nó câu trước, công tử vẫn còn là bộ dạng khi vừa gặp mặt, nhưng chỉ một câu sau, khuôn mặt công tử đã biến thành một khuôn mặt khác, một khuôn mặt nàng vô cùng xa lạ, không chỉ có khuôn mặt mà cả thân thể, cả lông mày, ánh mắt, thần tình..., đến ngay cả khí tức cũng đều thay đổi, hoàn toàn là một con người xa lạ khác. Nhìn thấy điều đó, Lăng Yên Lan lập tức ngây ngốc, nếu như không phải nàng vẫn luôn ở bên cạnh công tử, chưa từng rời đi thì có đánh chết, nàng cũng không thể nhận ra được.

Khi đó, công tử không nói gì cả, Lăng Yên Lan tuy rất muốn hỏi nhưng vẫn cố gắng kìm nén, giấu ở trong lòng. Hôm nay lại nhìn thấy cảnh tượng đó, Lăng Yên Lan không khỏi nghĩ thầm trong lòng:

- Công tử, rốt cuộc trên người người có bao nhiêu bí mật?

Lúc này, Lăng Yên Lan đã rất có hứng thú với Sở Nam, nàng vội vàng đi sát theo, ánh mắt nhìn lướt qua người đám người Hồng sư muội, không khỏi nghĩ thầm:

- Công tử bỏ qua cho bọn chúng sao?

Đang nghĩ như vậy, chân Sở Nam đã bước vào trong cổng lớn.

Lập tức, thân thể của Hồng sư muội và sư huynh của nàng ta cũng nổ tung không chút dấu hiệu báo trước.

Lăng Yên Lan thầm kinh hô, không dám nghĩ gì tiếp, vội bước theo sau.

Sở Nam cũng rất hài lòng với những việc vừa xảy ra:

- Lực lượng nén lại có thể tác dụng lên bản thân mình, đương nhiên cũng có thể công kích người khác, ta có thể chịu đc sự nén ép đó, nhưng người khác chưa chắc đã có thể chịu đựng nổi.

- Lực lượng càng lớn thì hiệu quả càng rõ rệt, uy lực càng mạnh.

Sở Nam ngẫm nghĩ:

- Thương Sơn Quyết tầng thứ hai đã tính toán được đường kinh mạch, đã tới lúc đả thông đường kinh mạch thứ mười sáu rồi, đến lúc đó không biết lực lượng sẽ đạt tới mức độ nào. Nếu sau khi ngũ hành tương sinh, lực lượng sẽ đạt tới trình độ nào. Thật là mong đợi.

ở trong Cực Lạc Cung có biết bao ngọn núi lớn nhỏ, đình đài lâu các, cả Cực Lạc Cung khiến người khác co cảm giác bốn mùa đều là mùa xuân, trăm hoa đua nở, trong gió tràn ngập hương hoa và khí tức của cây cỏ, hơn nữa cỗ khí tức này còn khiến người ta bừng bừng dục hỏa, nhiệt huyết cũng không khỏi sục sôi.

Những hình điêu khắc ở đây cũng không phải là hình long hình phượng như thông thường mà đều là những bức họa nữ nhân nửa kín nửa hở, phong tình khêu gợi, rất nhiều bộ phận kiều mị câu hồn đều lộ ra ngoài, hoặc khiêu khích, hoặc mời gọi, hoặc e ấp, nhưng tất cả đều vượt quá giới hạn tưởng tượng của con người.

Không chỉ có hình ảnh nữ nhân mà còn có hình ảnh nam nữ hoan hỉ, mọi tư thế đều có thể bắt gặp.

Lăng Yên Lan vừa bước ào, ngẩng đầu nhìn thấy những hình ảnh khiến nàng ngượng ngùng xấu hổ đó, vội vàng quay đi, nhưng nào ngờ ở nơi khác còn có những hình ảnh khiêu khích hơn nữa, khiến người ta đỏ mặt hơn nữa.

Bốn phương tám hướng đều là những bức vẽ như vậy, Lăng Yên Lan không khỏi muốn có một cái hố để chui xuống, nhưng nàng không thể không theo công tử bước lên, ánh mắt còn lén lút nhìn công tử, muốn nhìn vẻ mặt công tử có biểu hiện gì, nhưng không ngờ lại không nhìn thấy chút biểu cảm trên khuôn mặt đó, không khỏi thầm nghĩ trong lòng:

- Hừ, đều là một lũ nam nhân thối.

Càng đi sâu vào trong Cực Lạc Cung, khí tức mê người càng nồng đượm, hình ảnh mỹ nhân, cảnh nam nữ giao hợp trên các bức tường càng nóng bỏng, càng lộ liễu....

Khuôn mặt Lăng Yên Lan ngày càng đỏ bừng, cảm thấy thân thể ngày càng bất thường, cảm giác đó rất huyền diệu, khiến thân thể ngày càng nóng bỏng, như thể có hàng ngàn hàng vạn con sâu đang bò trong thân thể, chỉ có một cỗ kích động, mong muốn được phát tiết. Ánh mắt của nàng cũng không tự chủ được nhìn về phía công tử.

Khuôn mặt Sở Nam tuy vẫn vô cùng bình thản, nhưng trong lòng hắn thì lại không được bình tĩnh như vậy, bởi dù sao năm nay Sở Nam vẫn chưa tới hai mươi tuổi, đang trong độ tuổi nhiệt huyết sôi trào, nếu nhìn vào những hình ảnh có thể khiến thái giám cũng phải kích động này mà lại không có chút phản ứng gì thì cũng thật bất thường.

Khi Sở Nam vừa bước vào, thần niệm có phạm vi tám chục mét vừa quét ra, những hình ảnh đó đem theo khí tức mê người liền chui vào trong đầu óc hắn.

Lúc đó, huyết dịch trong thân thể hắn cũng sôi sục, cỗ khí tức đó len vào tâm trí, thần niệm của hắn, khiến hắn có một cỗ kích động, muốn lập tức đi tìm một nữ tử, làm theo từng tư thế trên tường, thưởng thức niềm khoái lạc đê mê.

Tình – dục càng ngày càng thiêu đốt, càng ngày càng nồng đượm.

Khi Sở Nam đang muốn dùng nguyên lực để nén cỗ kích động này xuống thì hắn lại quyết định từ bỏ, chỉ tiếp tục từng bước một đi lên, hắn cũng không thu hồi thần niệm lại, mà để cho thần niệm quét qua từng hình ảnh.

Khí tức của Lăng Yên Lan ngày càng nặng nề, Sở Nam dừng bước chân lại, Lăng Yên Lan chợt đâm sầm vào, mùi vị nam nhân len vào mũi nàng, Lăng Yên Lan không tự chủ được, giơ hai tay ra, định ôm lấy cổ Sở Nam.

Đúng lúc đó, thanh âm lạnh lẽo của Sở Nam vang lên:

- Nếu chỉ như vậy nàng đã không thể kháng cự nổi thì sao có thể nói tới tám trăm năm tuổi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx