sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1456-1457: Hai Mươi Bảy Tuổi

Phải bảo vệ tính mạng của nghìn vạn cường giả, đó quả thực là một gánh nặng với Sở Nam. Huyết Hắc Vân cho rằng âm mưu của mình đã thực hiện được, nhưng không ngờ Sở Nam lại dùng trăm vặn cái đầu lâu của Huyết Ma tộc nhân bày thành Huyết Đầu Trận. Với Huyết Hắc Vân mà nói, dùng đâu lâu của Huyết Ma tộc cao quý bảo vệ đám huyết nô thấp hèn kia là một sự sỉ nhục cực lớn. Hắn thà để những cái đầu lâu kia bị tiêu hủy còn hơn được bày thành trận pháp.

Khi Huyết Hắc Vân định ra tay chém ra một đường huyết quang thì nghe thấy từ trong Huyết Trần Thành có tiếng nổ vang trời, làn sóng khí bắn thẳng lên, huyết quang lan tỏa, huyết vân vỡ tan, Huyết Trần Đại Đế chuyển sự chú ý sang Huyết Trần Diện, gương mặt già nua trở nên vô cùng khó coi, vì trận pháp của hắn bày ra gần đây đã bị phá hủy mất một phần.

- Tiểu tử, bản thánh phải giết ngươi!

Huyết Hắc Vân gầm lên đầy phẫn nộ, hắn nghĩ vụ nổ này chắc chắn có liên quan tới chín vạn Huyết Ma tộc nhân, nhưng hắn vẫn có nghi vấn, Sở Nam dùng cách gì để khống chế được nhiều Huyết Ma tộc nhân như vậy. CÒn nữa, dù huyết châu của chín vạn Huyết Ma tộc nhân nổ thì cũng không thể có uy năng như vậy. Hơn nữa khi Huyết Ma tộc nhân vào thì không hề phát hiện ra bất cứ vật phẩm nào có thể gây nổ.

Đại lễ mà Sở Nam tặng chúng đương nhiên là đã chuẩn bị sẵn sàng, sau khi dùng Sinh Tử Quyết khống chế chúng, truyền năng lượng Ngũ Hành Nguyên Thể vào cơ thể chúng, khi Sở Nam cho phát nổ, uy năng sẽ gấp lên mấy lần.

Huyết Hắc Vân định chủ động xông tới, nhưng Huyết Căn Tử nhắc nhở:

- Hắc Vân Đại Thánh, nên dùng diệu kế của thiếu tộc trưởng rồi.

Huyết Hắc Vân gật đầu, nhưng vẫn không định dừng lại ở lần này, quát lên với đám thiên tài kia:

- Xông lên giết nghìn vạn tên huyết nô kia đi! Không giết được thì các ngươi đừng quay về nữa!

Những thiên tài còn lại sắc mặt tái trắng, với những Võ Tôn, Võ Đế như họ, giết những huyết nô kia cũng là đơn giản, nhưng việc không đơn giản là phía trước là một sát thần!

Hàng trăm nghìn cái đầu, hai tiếng hô nổ là ba vạn người tan thành tro bụi, điều này đã cho thấy cái danh sát thần đã hơn hẳn trước đây, còn cả Huyết Đầu Trận kia nữa, nhìn là thấy không đơn giản, sao họ phá được? Nhưng lại không thể không xông lên

Một Võ Tôn lấy hết can đảm, tế ra Võ Tôn Vực oanh kích lên Huyết Đầu Trận, những cái đầu đó bay tán loạn. Võ Tôn mừng rỡ nghĩ đó là dấu hiệu trận pháp sắp bị phá vỡ, gọi đồng bọn cùng công kích. Rồi để giành công trạng, hắn xông vào trong, nhưng ngay sau đó hắn nhìn thấy những cái đầu đang lắc lư kia đột nhiên há mồm bắn ra ngọn lửa giống như đốt rơm rạ. Hắn cười châm chọc:

- Ngọn lửa tầm thường đó thì làm gì được ta?

Vừa dứt lời, người Võ Tôn đó bị ngọn lửa thiêu rụi hoàn toàn, những Võ Tôn, Võ Đế phía sau cũng bị thiêu cháy, những thiên tài còn lại lập tức run rẩy sợ hãi.

Sở Nam không để tâm những Võ Tôn, Võ Giả đó, chỉ nhìn một người vừa xuất hiện, vừa nhìn hắn đã nhận ra ngay, tuy gương mặt, mắt và tóc của kẻ đó đều màu đỏ, nhưng Sở Nam vẫn biết hắn là ai liền quát:

- Bạch Trạch Vũ!

- Phế vật, không ngờ ngươi còn nhận ra bản tôn, bản tôn vẫn còn sống, có phải ngươi rất bất ngờ không? Nhớ cho kỹ, bản tôn bây giờ la Huyết Trạch Vũ!

- Huyết Trạch Vũ!

Giọng nói của Sở Nam đầy sát ý, từ góc độ nào đó mà nói, hắn đến Long Giác Sơn, nuốt long đan, bước vào con đường tu luyện võ đạo, công của Bạch Trạch Vũ rất lớn, thậm chí mục tiêu ban đầu tu luyện của Sở Nam chính là đánh bại Bạch Trạch Vũ. Khi thực lực ngày một tăng lên, đến lần gặp thứ hai ở Thánh Hỏa Môn thì Sở Nam không còn hận Bạch Trạch Vũ như trước nữa, vì thế không dồn hắn đến chỗ chết.

Nhưng lần này, thấy Bạch Trạch Vũ trở thành một Huyết Ma tộc nhân, Sở Nam đã nổi lên sát tâm.

Huyết Trạch Vũ vẫn chưa tự biết mình biết người, hắn nhìn Sở Nam:

- Phế vật, ngươi mãi mãi chỉ là phế vật, dù lợi hại thế nào thì trong mắt bản tôn, ngươi vẫn chỉ là phế vật. Hai mươi bảy năm trước ngươi là phế vật, hôm nay ngươi vẫn là phế vật!

Từng tiếng “phế vật” vô cùng chối tai, Huyết Bạch Vũ muốn dùng nó để đả kích Sở Nam, khiến hắn phẫn nộ, thậm chí mất đi lý trí, vì hắn nghĩ “phế vật” là cơn ác mộng của Sở Nam.

Nhưng Huyết Trạch Vũ đâu có biết Sở Nam đã trải qua những gì, nếu chỉ vì thế mà Sở Nam phẫn nộ thì hắn đã không thể tu luyện đến ngày nay.

Hơn nữ, Huyết Trạch Vũ cố tình nói ra tuổi của Sở Nam, nhìn thì có vẻ như nâng cao Sở Nam, nhưng thật ra có ý đồ cho Huyết Ma tộc biết kẻ này vô cùng nguy hiểm, bắt buộc phải loại bỏ, nhất định phải tiêu diệt hắn!

Nhưng Cửu Võ ở bên cạnh Sở Nam lại run rẩy, suýt chút nữa thì rơi xuống đất. Hai mắt hắn lóe lên tia sáng sợ hãi chưa từng có, nhìn Sở Nam hỏi:

- Sở Nam, năm nay ngươi mới hai bảy tuổi?

Sở Nam không trả lời, hắn nhìn Huyết Trạch Vũ, hắn ta đang kéo một người ra, nhưng Cửu Võ đã tin Sở Nam chỉ hai bảy tuổi, tin rồi thì vô cùng chấn kinh, hắn từng nghĩ Sở Nam rất ít tuổi, nhưng thế nào cũng phải hai ba trăm tuổi, không thể ngờ lại chỉ có hai bảy.

Hai bảy tuổi mà có thực lực giết Thiên Võ Thần, đó tuyệt đối là người đầu tiên!

Nghi hoặc trong lòng Cửu Võ đã được giải quyết, nhưng giờ hắn căn bản không biết nên nghĩ gì. Hắn chỉ biết, dù thế nào cũng phải bảo vệ Sở Nam, tuyệt đối không thể để bí mật đó lộ ra ngoài, như thế sẽ mang đại họa cho Sở Nam.

Đặc biệt là nếu tin đó truyền ra khỏi Thiên Võ Đại Lục.

- Huyết Ma tộc nhân, bắt buộc phải chết!

Trong đầu Cửu Võ nghĩ.

Bên đó, Huyết Trạch Vũ kéo ra một người, hắn cười với Sở Nam:

- Phế vật, nhận ra không?

- Thiếu chủ, cứu ta!

Người đó giống Sở Nam đến chín phần, chính là Sở Ngạo đã bị đuổi khỏi Sở phủ. Tuy Sở Nam không có thiện cảm gì nhiều với Sở Ngạo, nhưng vẫn nói:

- Bạch Trạch Vũ, thả hắn ra, ta sẽ cho ngươi chết toàn thây!

- Phế vật, bản tôn họ Huyết, tên là Huyết Trạch Vũ. Cho toàn thây? Hôm nay ngươi chết chắc rồi!

Huyết Trạch Vũ gầm lên, rồi lại nói với nghìn vạn võ giả phía dưới:

- Nếu các ngươi phá được Huyết Đầu Trận của thì sẽ không còn là huyết nô nữa, tất cả sẽ thăng lên nhất phẩm thiên tài!

Huyết Trạch Vũ vừa dứt lời thì nghìn vạn người phía dưới hoan hô rầm trời, không ít người bắt đầu tấn công. Huyết Hắc Vân thấy thế cười điên cuồng. Sở Nam thì bi ai, hắn cứu họ, muốn cho họ tự do thật sự, vậy mà họ lại muốn hắn chết!

Lẽ nào Cực Tây này không còn võ giả chân chính nào nữa?

Sở Nam nghĩ, lắc đầu:

- Ta tin, chắc chắn là có, nhất định sẽ có!

Huyết Trạch Vũ cười khảy:

- Phế vật, ngươi dám quyết chiến đường đường chính chính với bản tôn không?

Sở Nam bước ra.

- Nếu ngươi thắng thì bản tôn sẽ tha cho hắn!

Huyết Trạch Vũ chỉ Sở Ngạo, hét với Sở Nam cách đó gần nghìn mét, rồi nói tiếp:

- Có điều, tên phế vật như ngươi sao có thể thắng được bản tôn. Bản tôn sẽ giống như chiều tối mười một năm trước, đánh cho ngươi xương cốt gãy rời, đứng không đứng lên được!

Sở Nam không nói lời nào, giơ ra một nắm đấm, cũng giống như chiều tối mười một năm trước. Huyết Trạch Vũ không động đậy, chỉ không ngừng cười chế giễu. Thấy Sở Nam sắp tiến tới gần, hắn tóm lấy Sở Ngạo chắn đằng trước.

Đồng thời hắn tế ra một quầng lửa bắn thẳng về phía Sở Nam. Quầng lửa có màu huyết quang, chính là huyết hỏa, bên trong tỏa ra thứ uy năng kinh người. Nhìn thấy nó, lần đầu tiên Sở Nam cảm giác thấy máu trong người mình có dị động, nhưng không phải sợ hãi mà là hưng phấn!

Sau khi bắn ra quầng lửa, công kích của Huyết Trạch Vũ không hề dừng lại, ngược lại lấy Sở Ngạo làm vũ khí ném thẳng về phía Sở Nam, sau đó hắn nhổ ra mấy ngụm tinh huyết, làm ra một tư thế quỷ dị.

Sở Nam không hề dừng lại, tay trái tóm lấy huyết hỏa, nó cũng rất kì lạ, vừa chạm vào tay Sở Nam thì nôn nóng muốn chui vào cơ thể hắn. Chỉ là nhục thể của Sở Nam quá cường hãn, huyết hỏa căn bản không thể chui vào được.

Sở Nam lại cảm thấy máu trong người thêm hưng phấn, chỉ hận không thể nuốt chửng huyết hỏa. Nghĩ một chút hắn cho huyết hỏa một đường thông đạo để vào trong. Huyết Trạch Vũ thấy huyết hỏa chui vào cơ thể Sở Nam thì ánh mắt không che giấu được sự hưng phấn, nghĩ bụng:

- Phế vật, ngươi chết chắc rồi! Bản tôn sẽ lại biến ngươi thành phế vật!

Vào khoảnh khắc Sở Nam chủ động nuốt huyết hỏa vào, Sở Ngạo bay đến trước mặt hắn, Sở Ngạo kinh sợ hét lên:

- Thiếu chủ, cứu ta, ta biết lão tổ, đại bá ở đâu, bọn họ vẫn còn sống…

Nghe thấy câu nói ấy, nghe thấy cha mẹ vẫn còn sống, Sở Nam thở phào, vận lực đón lấy Sở Ngạo định để hắn đằng sau. Nhưng khi Sở Nam bắt được Sở Ngạo, ánh mắt sợ hãi của hắn bỗng biến thành sự đắc ý, đồng thời một thanh huyết đao cắm thẳng vào đan điền Sở Nam, Sở Ngạo cười điên cuồng:

- Phế vật, ngươi đi chết đi! Chỉ cần ngươi chết thì ta sẽ được ban họ Huyết, Huyết Ngạo, ha ha ha…

Ánh mắt Sở Nam đầy sự tiếc nuối và thấy thương cho Sở Ngạo, hắn lắc lắc đầu, huyết đao đã đâm tới đan điền Sở Nam nhưng không cắm vào trong được. Tiếng cười của Sở Ngạo ngừng lại, hắn hét lên:

- Không thể nào, thiếu tộc trưởng vĩ đại anh minh đã nói, thanh huyết đao này là siêu cấp thần khí, sao có thể không đâm vào được? Phế vật, ngươi đi chết đi!

Đúng lúc đó, Huyết Trạch Vũ hô:

- Nổ!

Huyết đao nổ tung, Sở Ngạo một lòng muốn đổi họ Huyết cũng phát nổ.

Cùng lúc ấy, Huyết Trạch Vũ cũng bắt đầu công kích, hàng mấy nghìn con huyết điệt (đỉa) tấn công về phía Sở Nam. Huyết Trạch Vũ tay cầm một thanh đại đao được bọc quanh bởi huyết hỏa chém xuống Sở Nam.

Uy năng của vụ nổ không hề nhỏ, nhưng nhục thể của Sở Nam không bị tổn thương nhiều, chỉ là dị động trong máu càng kịch liệt, bọn đỉa bám lên người Sở Nam muốn hút máu của hắn. Hơn nữa, khi chúng bám lên người, huyết hỏa trong cơ thể Sở Nam lại càng trở nên kích động.

Sở Nam hút huyết hỏa vào trong đan điền, điều động mọi loại năng lượng, dùng Âm Dương Ngư luyện hóa. Trước khi luyện hóa Âm Dương Ngư, Sở Nam đã luyện hóa máu của mấy chục vạn Huyết Ma tộc nhân, nhưng không xuất hiện huyết châu như trong bí cảnh.

Huyết hỏa bị Âm Dương Ngư luyện hóa, mấy nghìn con đỉa náo động, nhưng lại không chui vào cơ thể Sở Nam được. Huyết Trạch Vũ không hiểu tình hình, hắn chỉ tưởng mọi kế hoạch, từ công kích tâm lý đến công kích tinh thần, công kích nhục thể, tất cả đều thành công.

Huyết Căn Tử nhìn cảnh đó cũng gật đầu đắc ý, Huyết Hắc Vân cũng nói:

- Thiếu tộc trưởng quả nhiên là anh tài đại lược, tên huyết nô này có lẽ sẽ trở thành bàn đạp cho thiếu tộc trưởng của chúng ta

- Phế vật, giờ ngươi thấy khó chịu lắm đúng không? Cho ngươi hay, phía sau còn khó chịu hơn nữa cơ!

Huyết Trạch Vũ quát lên, chém hỏa đao xuống, nắm đấm không hề thay đổi của Sở Nam đánh ra.

Huyết hỏa của Huyết Trạch Vũ bị phá, huyết đao gãy vụng!

Một quyền đấm mạnh lên ngực Huyết Trạch Vũ, rồi xuyên thẳng ra sau lưng tạo thành một cái huyết động!

- Cái này…

Huyết Trạch Vũ vẫn đang chìm đắm trong mơ tưởng bắt được Sở Nam rồi giày vò hắn, hoàn toàn không dám tin sự thay đổi này. Rõ ràng hắn đã chiếm ưu thế, là hắn dồn ép Sở Nam mà đánh, từng bước ép Sở Nam vào con đường chết, vậy sao ngực hắn lại có một cái huyết động?

- Ngươi đã chúng Huyết Ma Hỏa, sao có thể bình an vô sự, sao có thể vẫn điều động được năng lượng, còn những con đỉa kia, máu của ngươi phải bị hút cạn mới đúng, còn cả cú phát nổ của Huyết Thần Đao, sao ngươi có thể không bị thương?

Huyết Trạch Vũ hét toạc cả hỏng, hắn tưởng đầu hàng Huyết Ma tộc là biến được Sở Nam thành phế vật, nhưng…

- Trong mắt ta, ngươi chỉ là một trò cười, chỉ vậy thôi.

Sở Nam rút tay về, nhưng không tha cho Huyết Trạch Vũ, lại nói:

- Ngươi muốn làm Huyết Ma tộc nhân, ta cứ không cho ngươi toại nguyện. Để cha mẹ được bình yên dưới cửu tuyền, hãy trả lại họ những gì thuộc về Huyết Ma đi!

- Ngươi muốn làm gì? Ngươi không thể giết bản tôn, thiếu tộc trưởng sẽ báo thù cho ta…

- Huyết xuất!

Lập tức, máu trong người Huyết Trạch Vũ bắn ra ngoài.

- Không, Sở Nam, ngươi tha cho ta đi, ta không muốn chết, ngươi không phải phế vật, ta mới là phế vật…

- Nhãn hủy!

Bùm bùm hai tiếng, mắt của Huyết Trạch Vũ nổ tung.

- Sở Nam, ta biết cha mẹ ngươi ở đâu, ngươi mau thả ta ra, nếu không ta sẽ bảo thiếu tộc trưởng bắt cha mẹ ngươi lại…

Sát tâm của Sở Nam càng thêm mạnh mẽ, lạnh lùng nói:

- Phát hủy! (hủy tóc)

- Nhục tiêu! (thịt tiêu tan)

- Bì lạc! (da bong)

- Cốt toái! (xương vỡ)

Mọi thứ được Huyết Ma tộc cải tạo của Huyết Trạch Vũ đều bị phá hủy, Huyết Trạch Vũ mãi mãi biết mất khổi thế gian. Mắt Huyết Hắc Vân, Huyết Căn Tử ánh lên thần sắc sợ hãi:

- Công kích như vậy mà không hề gây tổn thương cho hắn?

Huyết Hắc Vân lại nhìn mấy nghìn võ giả, giờ còn lại nhiều nhất là năm sáu trăm vạn, cả đám người chen chúc bị người mình giẫm chết. Những người muốn phá vỡ Huyết Đầu Trận của Sở Nam, chưa chạm đến huyết đầu thì đã nổ tung.

Máu tươi be bét, cộng với cái chết của Huyết Trạch Vũ, cuối cùng cũng khiến những võ giả còn lại sực tỉnh, nhớ ra sát thần kia không phải dễ đối phó!

Sở Nam thả Ngọc Chi San Hô Trùng ra cho chúng ăn đám đỉa. Trong đan điền của hắn, Âm Dương Ngư vẫn đang luyện hóa Huyết Ma Hoa. Sở Nam tiến lên trước, Cửu Võ theo sát đằng sau, Huyết Trần Đại Đế quát:

- Sở Nam, ngươi có giỏi thì tỷ thí trận pháp với bản đế, xem ngươi có phá vỡ được trận của ta không?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx