Năm tên Huyết Dương Trọng chứng kiến cuộc biến cố vừa rồi, tất cả đều choáng váng, không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng khi chứng kiến Sở Nam đi về phía bọn hắn, ánh mắt đang mê hoặc lại tỏa ra vẻ kinh hỉ.
Huyết Ma tháp không có thì thôi, truyền thuyết dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, ai nói là Huyết Ma tháp không thể bị di chuyển? Đại lục Huyết Ma là của chủ nhân, chủ nhân muốn động thì động, có sao đâu. Về phần vấn đề dưới Huyết Ma tháp có một người cũng không quan trọng, chẳng phải cuối cùng tên hung hăng càn quấy kia cũng bị chủ nhân đánh tơi bời, phải cầu xin tha thứ, cuối cùng bị chủ nhân đánh chạy đó sao? Về phần năng lượng không gian, cũng bị chủ nhân nuốt sạch.
Người mạnh mẽ như vậy ngoại trừ chủ nhân còn có thể là ai?
Hơn nữa năng lực thôn phệ của chủ nhân mạnh hơn bọn hắn nhiều nắm. Thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc chỉ có thể cắn nuốt tu vị, công pháp khiến thực lực bạo tăng. Nhưng chủ nhân còn có thể cắn nuốt năng lượng không gian nha!
Kết quả là khi năm tên Huyết Ma tộc chứng kiến sn đi về phía bọn hắn, thân thể suy yếu tới cực cùng quỳ xuống mặt đất, nói với sn:
- Chúc mừng chủ nhân đột phá thành công, chúc chủ nhân thiên địa đồng thọ, nhật nguyệt đồng huy.
- Thiên địa đồng thọ, nhật nguyệt đồng huy? Thiên vẫn có thể chết huống chi là địa? Thiện địa sao xứng đồng thọ với ta? Nhật nguyệt sao dám đồng huy với ta?
Sở Nam dùng ngữ khí không thèm để ý tới, trong giọng nói lộ ra vẻ tự tin, còn có một tia khinh thường.
Huyết Dương Trọng nghe được câu này, toàn thân chấn động. Năm tên Huyết Ma tộc nhân trong lòng đều vô cùng bội phục, thầm nghĩ:
- Quả nhiên là chủ nhân, chỉ có chủ nhân mới có khí phách như vậy? Không biết lúc này ngoại trừ năng lực cắn nuốt tính mạng, liệu chủ nhân có ban cho chúng ta một loại năng lực nào khác.
Huyết Dương Trọng liên tục dập đầu:
- Tiểu nhân nói sai rồi. Chủ nhân nói đúng, thiên địa nhật nguyệt đứng trước mặt chủ nhân là thứ gì đâu? Chúng không xứng với chủ nhân…
Huyết Dương Trọng muốn nói thật nhiều để bộc lộ sự trung thành, thành kính của bản thân. Nhưng có lẽ tu luyện đã lâu, không nói gì trong thời gian dài, cho nên không biết diễn tả những lời trong lòng hắn, chỉ có thể lặp đi lặp lại những câu kia.
Sở Nam cuồng vọng như vậy chính là vì muốn giả bộ thâm trầm trước mặt Huyết Ma tộc nhân. Nhưng trong lòng Sở Nam đúng là có thứ hào khí này. Lời của Pháp Phàn hắn ghi nhớ nhất kỹ, không gian trong cơ thể có thể cất thiên cất địa cất nhật nguyệt…
Muốn cất trước hết phải biến thiên địa nhật nguyệt thành đồ của mình, sau đó mới có thể cất, mới có thể đưa vào không gian trong cơ thể!
Nghĩ tới không gian trong cơ thể, Sở Nam cảm thấy kích động mãnh liệt, giống như khi tỉnh lại ở Thập Vạn Đại Sơn, phát hiện bản thân có thể nhảy cao năm mươi mét vậy. Việc mở không gian trong cơ thể hiện giờ được hắn đặt lên hàng đầu.
Về phần sau khi Sở Nam chiếm được Tiêu Thiên tháp nhưng vẫn giả bộ thâm trầm khiến Cửu Vũ không hiểu rõ lắm. Vốn ý định của Sở Nam là sau khi giả mạo thành công, thăm dò xem rốt cục là truyền thuyết gì, cuối cùng sẽ cho chúng một niềm vui thật lớn!
Đương nhiên, niềm vui này dùng máu tươi, dùng tính mạng của chúng tạo ra!
Thế nhưng khi Sở Nam đi tới, chứng kiến ánh mắt của mấy người Huyết Dương Trọng khiến hắn nhớ tới đại lục Đồ Đằng. Ở đó, Đồ Đằng tộc vô cùng thành kính với Đồ Đằng vật, giống như tộc thân Ngọc Thỏ tộc chứng kiến tiểu Hắc, vô cùng thành kính, tín ngưỡng.
- Bọn hắn thành kính đối với ta đúng là có chút thú vị!
Trong lòng Sở Nam sinh ra một ý niệm, chính là để cho đám Huyết Dương Trọng sống sót, hơn nữa còn cho bọn chúng mạnh mẽ hơn. Bởi vì chỉ có như vậy, Sở Nam mới có thể lợi dụng sự thành kính của bọn hắn, đi đối phó với chủ nhân chân chính trong truyền thuyết kia.
Về phần việc Huyết Ma tộc mạnh hơn có thể tạo thành uy hiếp với đại lục Thiên Vũ hay không thì Sở Nam không quan tâm. Chỉ cần có thể khiến bọn chúng tiếp tục thành kính, tín ngưỡng, vậy bọn chúng tất không tấn công nổi đại lục Thiên Vũ. Hiện giờ Sở Nam koong chút nghi ngờ, nếu sai Huyết Dương Trọng đi giết Huyết Chân Thiên, Huyết Dương Trọng sẽ lập tức ra tay, ngay cả mày cũng không nhíu. Ngay cả thân nhân trực hệ của mình cũng có thể giết, nếu Sở Nam không cho bọn hắn tấn công ra bên ngoài, bọn hắn nhất đinh cũng sẽ nghe lời.
Huống hồ năm tên Huyết Ma tộc nhân này còn không biết việc đại lục Huyết Ma và đại lục Thiên Vũ thông nhau, hắn cũng không có ý định cho bọn hắn biết rõ. Ngoài ra Sở Nam còn có thể sử dụng rất nhiều biện pháp để bảo vệ Cực tây chi địa.
Bởi vậy, Sở Nam cũng không thể hỏi truyền thuyết kia, bằng không thì sẽ dấu đầu lòi đuôi. Nhưng hắn không quan tâm truyền thuyết kia rốt cục là cái gì, nhưng theo phỏng đoán của hắn thì nhất định sẽ có quan hệ với chủ nhân của niệm chủng. Còn về truyền thuyết thì hắn có rất nhiều phương pháp, ví dụ như thông qua Huyết Lệ.
Kế hoạch của Sở Nam không nhỏ, nhưng kế hoạch này có một điều kiện tiên quyết là làm sao có thể khiến cho chúng càng thêm mạnh mẽ. Chỉ khi làm như vậy mới khiến chúng càng thêm thành kính.
Thế nhưng hiện giờ Sở Nam không biết làm thế nào để trả lại thiên phú huyết năng cho bọn hắn, cũng chưa tìm hiểu rõ ràng!
- Hiện giờ xử lí như thế nào?
Sở Nam suy nghĩ, cũng chỉ còn cách tiếp tục giả vờ, kéo dài thời gian. Vì vậy hắn nói với năm người:
- Đồ vật các ngươi muốn, hiện giờ ta không thể đưa cho các ngươi!
Quả nhiên đám người Huyết Dương Trọng ngạc nhiên, có phần không hiểu rõ. Huyết Dương Trọng theo phản xạ nói:
- Chủ nhân, vì sao vậy? Chẳng phải truyền thuyết đã nói chủ nhân sẽ lập tức giao cho chúng ta năng lực thôn phệ tính mạng hay sao? Hơn nữa…
- Hừ!
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, Huyết Dương Trọng lập tức lui lại, ngã trên mặt đất, không ngừng thổ huyết. Vốn Huyết Dương Trọng đã vô cùng suy yếu rồi, một kích này khiến hắn bước nửa chân vào cánh cửa tử vong. Bốn người khác choáng váng, ngây ngốc, không có chút tức giận, vì bọn chúng không dám tức giận!
Sở Nam lên tiếng:
- Ta làm việc còn cần các ngươi dạy sao? Truyền thuyết? Rốt cục truyền thuyết lớn hơn hay ta đang đứng trước mặt lớn hơn?
- Đương nhiên là chủ nhân lớn, chủ nhân lớn!
Cửu Vũ đã tỉnh táo lại, tuy rằng không hoàn toàn hiểu thấu nhưng vẫn có thể phối hợp. Hắn bước lên, nói:
- Thiếu gia, lão già này không biết phân biệt trái phải, dám nghi ngờ lời nói của ngài, ta đi giải quyết hắn!
Nói xong, Cửu Vũ bước lên, sát khí bắn ra bốn phía, đánh tới Huyết Dương Trọng, muốn lấy đi tính mạng đối phương. Mấy tên Huyết Ma tộc nhân khác khủng hoảng, vội vàng dập đầu xin tha thứ:
- Chủ nhân tha mạng, chủ nhân tha mạng…
- Tiểu Vũ, trở lại đi.
- Thiếu gia, theo lệ cũ, chẳng phải tên nào hoài nghi đều phải chết hay sao?
- Ta bảo ngươi trở về thì trở về mau, còn đứng đó mà nói nhảm?
Giọng nói Sở Nam đề cao lên, sắc mặt Cửu Vũ sợ hãi lui lại. Lúc này Sở Nam mới chậm rãi nói:
- Các ngươi trông coi ở đây nhiều năm như vậy, xem như cũng là một công lao lớn.
- Cảm ơn chủ nhân, cảm ơn chủ nhân…
- Các ngươi cũng chớ có suy nghĩ nhiều. Sở dĩ ta khiến các ngươi nhận muộn hơn một chút vì ta muốn cho các ngươi nhận được nhiều hơn, trở nên càng mạnh mẽ hơn!
Những lời này của Sở Nam khiến mấy tên Huyết Ma tộc nhân hưng phấn muốn phát điên. Cho dù Huyết Dương Trọng đang không thể động đậy, trong mắt cũng tỏa ra vẻ hưng phấn nồng đậm, còn có cả sự áy náy.
@by txiuqw4