Cô đọng tiên thiên chân khí cũng không có phương pháp đặc thù, đều dựa vào đả thông Thiên Địa kiều mà tự nhiên chuyển biến, sau khi đả thông Thiên Địa kiều, vô số thiên địa linh khí dũng mãnh chui vào trong thân thể, cấu thành áp lực cường đại, đem Hậu Thiên chân khí ngưng tụ thành luồng Tiên Thiên Chân Khí đầu tiên, sau đó tiếp tục đem Hậu Thiên chân khí chuyển đổi thành Tiên Thiên Chân Khí.
Mà bây giờ Diệp Hi Văn muốn đem Hậu Thiên chân khí ngưng tụ thành Tiên Thiên Chân Khí, nhưng nào có đơn giản như vậy, dù sao, Diệp Hi Văn hiện tại cũng không phải Tiên Thiên Cảnh Giới, mà là Hậu Thiên cảnh giới, muốn ngưng tụ Tiên Thiên Chân Khí, khó khăn vô cùng.
Nhưng tuy khó, Diệp Hi Văn vãn không từ bỏ.
Lúc này có vô số linh thạch bắt đầu hừng hực thiêu đốt, linh khí quán chú tiến vào trong thân thể của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn tiến nhập vào trong không gian đặc thù, không ngừng chỉ huy chân khí bắt đầu hướng khí hải tập kết, vốn chân khí trải rộng toàn thân, hiện tại toàn bộ tập trung đến khí hải, lúc này là lúc khí hải Diệp Hi Văn phải cố gắng chống đỡ chân khí, bởi vậy, Diệp Hi Văn bắt đầu phải dốc sức liều mạng áp súc những chân khí này.
Một đám chân khí bắt đầu dung hợp, càng ngày càng nhiều chân khí dũng mãnh tiến vào trong đan điền khí hải.
Lúc này sắc mặt của Diệp Hi Văn trắng bệch, mồ hôi lạnh ướt đẫm toàn thân, quá trình này cực kỳ thống khổ, tính cách Diệp Hi Văn nhẫn nại cực kỳ, cũng không thể không cắn răng kiên trì chịu đựng, nếu không thì toàn bộ tinh thần đều sụp đổ.
Diệp Hi Văn không có từ bỏ, hắn biết rõ làm được rất khó, phi thường khó, nếu như đơn giản thì đã có rất nhiều người đều đã làm, hắn phải nếm trải trong đau khổ mới có thể thành công được.
Cũng không biết đã qua bao lâu thời gian, Diệp Hi Văn cũng đang không ngừng hướng khí hải của mình tăng thêm chân khí, sau đó dung hợp chân khí, không ngừng dung hợp.
Rốt cục, có một tia chân khí đang không ngừng sáp nhập vào nhau, bắt đầu sinh ra dị biến, một tia chân khí bàng bạc xuất hiện ở trong Đan Điền Diệp Hi Văn, cùng chân khí của hắn hoàn toàn khác nhau, tràn ngập lực lượng khủng bố.
Diệp Hi Văn mở to mắt, mỉm cười, rốt cục hắn cũng đã thành công ngưng tụ ra một tia Tiên Thiên Chân Khí rồi, cửa ải khó khăn nhất đã vượt qua, sau này chỉ cần không ngừng đem Hậu Thiên chân khí áp súc chuyển hóa ra Tiên thiên chân khí là được rồi.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sáng.
Diệp Hi Văn thu công, cùng người nhà ăn cơm, hắn vừa mới về tới tiểu viện của mình, đang chuẩn bị luyện, đột nhiên bên ngoài viện truyền đến thanh âm ầm ỹ.
- Trương gia Trương Vân Thiên, đặc biệt tới khiêu chiến, Diệp Hi Văn, đi ra đi.
Một tiếng thanh âm cực lớn vang lên.
Diệp Hi Văn biết rõ, phiền toái đã đến, có người đến tìm hắn khiêu chiến rồi, Trương gia cũng biết không bỏ qua, dù sao mình là quán quân, ngay một chiêu cũng đỡ không nổi, đúng là tuyệt đối mất mặt.
Lúc này Diệp Hi Văn đi ra ngoài, đã thấy Trương Vân Phi vẻ mặt oán độc nhìn Diệp Hi Văn, sắc mặt có chút trắng bệch, ngày hôm qua hắn bị nội thương còn chưa có khỏi, mà phía trước Trương Vân Phi, xuất hiện một người tuổi trẻ chừng 25~26 tuổi cầm kiếm đứng đó, thân hình to lớn, cực kỳ anh tuấn.
Có lẽ là Trương Vân Thiên, ca ca Trương Vân Phi, đằng sau hai huynh đệ, còn đi theo mấy tên Trương gia đệ tử.
Nhưng phía sau nữa, có không ít đệ tử Nhất Nguyên Tông, thấy Trương Vân Thiên danh tiếng cao thủ muốn tới khiêu chiến Diệp Hi Văn, lập tức có rất nhiều đệ tử hiếu kỳ tới xem.
Diệp Hi Văn đi ra, nhưng vẻ mặt có chút châm chọc nói:
- Thế nào, tìm huynh trưởng đến rồi hả?
- Ha ha ha.
Lập tức làm cho đám Nhất Nguyên Tông đệ tử vây xem cười nói, ngày hôm qua một đao của Diệp Hi Văn chém Trương Vân Phi, đã sớm tại Nhất Nguyên Tông truyền khắp nơi, bọn hắn đương nhiên biết rõ, Diệp Hi Văn nói là có ý gì.
Mà Trương Vân Phi sắc mặt đỏ bừng, thần sắc càng thêm oán độc, hận không thể đem Diệp Hi Văn xé thành những mảnh nhỏ.
- Tiểu tử miệng lưỡi lợi hại, hôm nay ta muốn giáo huấn ngươi.
Trương Vân Thiên không kiên nhẫn nói.
- Hôm nay ta đánh gãy một chân của ngươi, để cho ngươi biết lợi hại.
Nói xong, thân hình Trương Vân Thiên di động, thân hình lập tức nhảy lên, một kiếm chém ra, mũi kiếm kích xạ ra một đạo kiếm khí kịch liệt, trong không khí ma sát bộc phát ra tiếng nổ kịch liệt, thanh thế mười phần kinh người.
Thực lực Hậu Thiên Cửu Trọng hậu kỳ hoàn toàn bạo phát ra.
Mọi người chung quanh đều thấp giọng kinh hô, một kiếm này đánh ra thật nhanh, nhanh như lưu tinh.
Trương gia đệ tử hạch tâm có năm đại cao thủ, xác thực không phải hư danh.
Đối mặt một chiêu này, tựa trong nháy mắt, Trương Vân Thiên cũng đã giết đến trước mặt Diệp Hi Văn.
Cơ hồ ngay tại một sát na kia, mọi người cũng không thấy rõ ràng, trường đao sau lưng Diệp Hi Văn lập tức rút ra khỏi vỏ, vầng sáng che đậy bầu trời, ánh đao sáng lạn ở giữa không trung hình thành một hồi đao ảnh, lập tức chắn trước mặt Trương Vân Thiên.
- Đang…
Một tiếng kim thiết vang lên, Trương Vân Thiên khí thế hung hung lập tức cảm giác được lực đạo từ trên thân kiếm truyền tới, lập tức một chân đứng không vững, thân thể lui về phía sau, sau đó lùi lại tám bước mới có thể dừng lại, chín mươi chín đầu Mãnh Hổ Chi Lực của Diệp Hi Văn, lực lượng lớn vô cùng.
- Ha ha ha ha.
Nhìn thấy Diệp Hi Văn nhẹ hàng chặn lại một kiếm kia, đệ tử Nhất Nguyên Tông lập tức cười càng lớn.
Lúc này trên mặt Trương Vân Thiên cũng nổi giận vô cùng.
Trương Vân Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa tiến công, lúc này đanh sra một kiếm nhanh hơn vài phân.
Mũi kiếm tại trên bầu trời múa ra kiếm hoa, hướng về phía Diệp Hi Văn đâm tới.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, một đao chém ra, giống như tiếng sét đánh, lúc này thanh trường đao trực tiếp trảm phá không khí, hướng về phía kiếm hoa chém tới.
- Oanh.
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, sau đó là một hồi thanh âm kim thiết vang lên, một tầng tầng khí lãng đáng sợ lập tức nhấc lên.
Thanh trường đao của Diệp Hi Văn nhanh như lưu tinh, lập tức trảm đến trước mặt Trương Vân Thiên.
Trương Vân Thiên lập tức hoảng hốt, vội vàng giơ kiếm lên ngăn cản, trường đao của Diệp Hi Văn lập tức bổ tới thân kiếm, lực đạo cực lớn làm cho hắn lùi lại, đao khí sắc bén cắt gương mặt của hắn đau nhức.
Diệp Hi Văn không có dừng lại, lại một đao trảm xuống, một đao kia cơ hồ so với một quả núi.
- Hai đao.
- Ba đao.
- Bốn đao.
Hiện tại lực lượng của Diệp Hi Văn vô cùng lớn, khi Diệp Hi Văn đánh ra đao thứ tư, lực lượng cơ hồ tăng lên gấp bội.
- Bành.
Lúc này trường kiếm của Trương Vân Thiên lập tức đứt đoạn, đao của Diệp Hi Văn lập tức trảm đến trước mặt Trương Vân Thiên, lập tức chuyển biến, lưỡi đao hướng về phía mặt Trương Vân Thiên chém tới.
- Bành.
Diệp Hi Văn hung hăng vung đao đến trên người Trương Vân Thiên, thân thể Trương Vân Thiên lập tức bị đánh bay ra ngoài, răng hàm rơi ra vài chiếc, một ngụm máu tươi mãnh liệt phun ra.
Đổng Lam Phương
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần
@by txiuqw4