- Thua, không nghĩ tới Chu Bính Huân thật sự đã thua!
- Đây quả thực cùng một kỳ tích, Tiên Thiên lục trọng đỉnh phong, còn có thêm một kiện Linh Khí, mà Chu Bính Huân rõ lại chiến bại.
- Vậy thì có sao, tuy Chu Bính Huân thực lực Tiên Thiên lục trọng cảnh giới đỉnh phong, nhưng Diệp Hi Văn là bình thường sao, hắn cũng đã luyện hóa được chân nguyên rồi.
- Đúng vậy, trước khi trận đấu diễn ra, ai có thể ngờ hắn có thực lực như vậy.
- Đúng vậy, trận này hơi đáng tiếc, nếu như không phải sớm đụng vào nhau, Chu Bính Huân đoạt á quân cũng không có vấn đề gì.
- Nhưng vừa rồi ngươi nghe Diệp Hi Văn nói hay chưa, Chu Bính Huân chịu làm chó, mới tăng được thực lực như vậy.
- Thì ra là như vậy, khó trách, ta nói, ta cũng biết Chu Bính Huân, hắn thực lực bình thường thôi, làm sao lại đột nhiên lợi hại như vậy, hắn làm con chó cho ai.
- Các ngươi không biết sao? Trước kia nghe nói Chu Bính Huân gia nhập phe phái của La sư huynh, La sư huynh năm năm trước vừa bước vào Chân truyền đệ tử, Chu Bính Huân năm đó cũng đã gia nhập phe phái của La sư huynh rồi.
- Nói như vậy, Chu Bính Huân là con chó của La sư huynh sao.
- Hư, nhỏ giọng một chút, ngươi không muốn sống nữa sao, La sư huynh ở phía trên, bị hắn nghe được, các ngươi đều không muốn sống nữa rồi.
Một đệ tử cẩn thận nói.
Nếu như hắn tự mình tu luyện, thì không có người nói gì, nhưng vừa rồi Diệp Hi Văn nói, thực lực như vậy không phải do Chu Bính Huân tự mình tu luyện, mà là cưỡng ép tăng lên công lực, điều này phạm vào đại kị rồi.
Nếu như tất cả đệ tử đều làm vậy, bởi vì từng cấp độ đệ tử được đãi ngộ đều không giống nhau, Nội Môn Đệ Tử được tài nguyên vốn không bằng đệ tử hạch tâm, nếu như đệ tử hạch tâm đi ra tranh đoạt quán quân, thì Nội Môn Đệ Tử phải làm sao bây giờ, cho nên cưỡng ép tăng lên thực lực thường bị mọi người rất là tức giận.
Những bọn họ chỉ dám nhỏ giọng thảo luận, nhưng lúc này càng có nhiều người thảo luận, dần dần tiếng thảo luận lại lớn vô cùng.
Trên đài cao, La Nhất Phàm sắc mặt có chút khó coi, hắn hừ lạnh một tiếng, những tên nội môn cùng ngoại môn đệ tử lớn tiếng thảo luận tự nhiên không có khả năng đối với hắn tạo thành ảnh hưởng gì, hắn thân là Chân truyền đệ tử, không cần phải giải thích cái gì, nhưng hắn một lần tính sai, lại để cho Diệp Hi Văn tránh được một kiếp, điều này làm cho hắn phẫn nộ phi thường.
Điều này làm cho hắn cảm giác được lòng tự ái của mình nhận lấy khiêu khích nghiêm trọng.
Diệp Hi Văn cần phải chết.
La Nhất Phàm trong nội tâm sát ý sôi trào.
Diệp Hi Văn đánh bại Chu Bính Huân, sau đó tại trước mặt mọi người trực tiếp phế đi võ công của Chu Bính Huân, cũng không có bất kỳ trưởng lão nào quát bảo ngưng lại, tại lôi đài này, bản thân chính là sinh tử, cho nên kết quả như vậy cũng không có ai nói gì.
Diệp Hi Văn lần này chấn nhiếp nội môn, ngoại môn đệ tử, hắn không ngờ Diệp Hi Văn lợi hại như thế, tuy Diệp Hi Văn một đường nhẹ nhàng trảm tướng, tất cả mọi người suy đoán hắn còn giữ lại thực lực, thực lực chân chính có lẽ rất là lợi hại, nhưng không nghĩ tới, hắn lại cường hoành đến tình trạng như vậy, chân nguyên tiện tay đánh tay, so với Chu Bính Huân hung hăng càn quấy càng lợi hại không biết hơn gấp bao nhiêu lần.
Diệp Hi Văn vừa mới nhập tông, sao lại lợi hại như thế, đây quả thực là không phù hợp lẽ thường rồi, nhất là đối với đám đệ tử cũ mà nói, quả thực có một loại xúc động muốn đập đầu vào tường, bọn họ đã bái nhập tổng tông bao nhiêu năm, mà Diệp Hi Văn mới bái nhập tổng tông bao nhiêu năm, một năm đều không đến, mà sao lại có sự khác biệt như vậy.
Diệp Hi Văn ở tại trong lòng mọi người biến thành cao thâm mạt trắc.
Cùng đám đệ tử cũ so sánh, đệ tử Thiên Vũ các thì tràn đầy vui mừng, thực lực Diệp Hi Văn càng mạnh, an toàn của bọn họ càng đảm bảo, bọn họ cũng càng không bị người khi dễ. Cũng không biết lúc nào, hình tượng Diệp Hi Văn đã sớm vượt qua Diệp Phong, Yến Xích Lăng, cùng đám cao tầng Thiên Vũ các rồi, tuy bọn họ là cao tầng Thiên Vũ trong các, nhưng Diệp Hi Văn có thực lực cao nhất cho nên được tất cả mọi người kính trọng.
Đám người Diệp Phong xác thực cũng có thực lực, với thực lực của bọn họ, qua hai năm có thể trở thành đệ tử tinh anh bên trong Nội Môn Đệ Tử, đều là nhận vật phong vân, thậm chí trong vòng mười năm đều có thể có hi vọng đột phá đệ tử hạch tâm, tương lai cũng có thể bước vào Chân Đạo.
Nhưng bọn họ đều kém hơn Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn trong lúc nguy hiểm cứu bọn họ, hiện tại lại Diệp Hi Văn đánh bại những cao thủ giống như chém dưa, tại trong lòng của bọn họ Diệp Hi Văn hiện lên hình tượng Vô Địch, không có địch nhân nào mà Diệp Hi Văn không đánh bại được
Đó là một loại tín niệm, bất kỳ một cái phe phái nào đều cần phải có người như vậy tồn tại, mới có thể dẫn đầu phe phái đó phát triển, nhưng tình huống của Thiên Vũ các đặc thù, Diệp Hi Văn bình thường không có quản đến sự việc của Thiên Vũ các.
Diệp Hi Văn cũng mặc kệ đám đệ tử kia nghị luận như thế nào, chỉ là chậm rãi đi đến trước mặt Chu Bính Huân, lạnh lùng nói:
- Chu Bính Huân, ta đã nói rồi, nếu ngươi cho rằng, ngươi có thể dựa vào người kia, ngươi sẽ hối hận, may mắn đây không phải là sinh tử lôi đài, bằng không thì ngươi bây giờ đã là một đống thịt nhão rôi.
Đối với Chu Bính Huân, Diệp Hi Văn một điểm hảo cảm đều không có, cùng La Nhất Phàm như nhau, hết lần này tới lần khác đều chọc tới đầu của mình.
Chu Bính Huân tuy võ công bị phế, nhưng không có bất tỉnh, lúc này ánh mắt hắn dị thường oán độc, nếu có ánh mắt có thể đem Diệp Hi Văn giết chết thì hắn đã làm rồi, hắn hận Diệp Hi Văn cực kỳ, hắn cả đời kiêu ngạo, nhưng lại hai lần bị Diệp Hi Văn đánh cho như đầu chó nhà có tang, hận không thể chết luôn.
Nếu như bán mình cho ma quỷ, mà có thể giết chết Diệp Hi Văn, hắn cũng không chút do dự làm vậy.
Nhưng hắn hiện tại, trong thân thể một điểm lực lượng đều không có, đan điền của hắn bị một chưởng Diệp Hi Văn đập nát, chân nguyên đã hoàn toàn không thể khống chế, như là con ngựa hoang chạy trong kinh mạch thân thể của hắn, phá hư kinh mạch cùng huyệt đạo trên người hắn.
Hắn tuyệt đối không muốn, nếu như không đi trêu chọc Diệp Hi Văn thì cũng không gặp phải chuyện như vậy, trong lòng của hắn, chỉ có cừu hận đối với Diệp Hi Văn, nếu như không có Diệp Hi Văn, hắn cũng không thống khổ như vậy.
Diệp Hi Văn căn bản mặc kệ Chu Bính Huân nằm trên mặt đất, không có giết chết hắn đã là nhân từ rồi, Chu Bính Huân nhiều lần uy hiếp muốn giết chết hắn, điểm này có rất nhiều đệ tử đều nghe được, bởi vậy cho dù Nhất Nguyên Tông cao tầng hỏi, Diệp Hi Văn cũng có thể trả lời được.
- Diệp Hi Văn, đây là lôi đài thi đấu, ngươi ra tay quá độc ác.
Lúc này từ trên đài cao truyền đến một thanh âm lạnh lùng, đó là giọng nói của La Nhất Phàm.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, rốt cục hắn không nhịn được sao, trong nội tâm các loại mưu kế hiện lên, đối phương là Chân Đạo đệ tử, dù là mới bước vào Chân Đạo, đối với Võ Giả mà nói, đó là tồn tại đỉnh thiên.
Một khi xác định muốn động thủ với hắn, thì không lên lộ ra sơ hở, một khi thất thủ, có thể kéo đến thiên đại phiền toái.
Diệp Hi Văn lạnh lùng cười nói:
- La sư huynh nói lời hơi bất công, Chu Bính Huân thực lực rõ như ban ngày, không biết trở thành chó của ai, rõ ràng là hắn ăn gian, tăng lên thực lực để đoạt đệ tử hạt giống, thực lực của ta nhỏ yếu, cho nên cũng không dám buông lỏng.
Diệp Hi Văn nói, dường như ám chỉ La Nhất Phàm thiết hạ bẩy rập, làm cho đám Nội Môn Đệ Tử oán khí đều hướng về phía La Nhất Phàm, hiện tại người nào không biết, Chu Bính Huân làm chó cho hắn, mà được hắn làm tăng lên thực lực.
- Im ngay, cái gì thất thủ, nhiều trưởng lão cùng Chân truyền đệ tử như vậy, lần nữa ngươi còn dám ăn nói bừa bãi, ngươi rõ ràng là trả tư thù.
Rõ ràng châm ngòi như vậy, La Nhất Phàm đương nhiên sẽ không nghe không hiểu, tuy hắn không quan tâm những Nội Môn Đệ Tử đang suy nghĩ cái gì, nhưng là bị Diệp Hi Văn nói ra hắn xếp đặt thiết kế bẩy rập, làm cho hắn biệt khuất vô cùng.
- La sư huynh nói sai rồi, cái gọi là quyền cước không có mắt, không ai có thể dự liệu được sẽ phát sinh cái gì, huống chi, cuộc so tài trên lôi đài này, sinh tử không truy xét, chẳng lẽ La sư huynh đã quên sao?
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, sóng âm bay thẳng trên đài cao, trực tiếp hướng về phía La Nhất Phàm lao đến.
Đệ tử chung quanh đều trợn mắt kinh ngạc, thật không ngờ Diệp Hi Văn còn dám hướng về phía Chân Đạo đệ tử La Nhất Phàm rống to, khí phách như vậy là rất lớn rồi.
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần
@by txiuqw4